Lần đầu gặp em, trời như thế nào, gió thổi ra sao, cảnh vật có di chuyển hay không tôi đều không nhớ, tôi chỉ nhớ đến bóng em đang ở đây- ngay phía sau tôi. “10 phút, tôi cho em 10 phút để quay lại” “Cảm ơn thầy.” Câu nói quen thuộc của thầy thể dục vong lên, không lẽ ngày nào thầy cũng phải hét câu này hay sao, thầy đây đã ngán ngẩm lắm rồi. Bầu trời hôm nay lạ quá nhỉ? Màu hồng của tuổi 17 rực rỡ nhưng sao mang đến cái buồn và mệt mỏi như thế này? Cầm trong tay quyển sách giày cộp như hằng ngày, chân vẫn bước chầm chậm theo con đường trên sân bóng. Lại thấy cái bóng dáng kia, quen thuộc lại xa lạ. Quen thuộc vì ngày nào cũng nhìn thấy, xa lạ vì chưa từng một lần nói chuyện với đối phương. Anh không biết cô là ai, nhưng trong trường không ai không biết anh là ai. Thiếu gia tập đoàn lớn, đẹp trai lại học giỏi, nổi tiếng cả vùng ngoại ô này. Lạnh lùng mà mang theo cả nét cô độc. Nhìn bóng dáng anh ngồi đó mà khiến người vô tình đi ngang qua cũng cảm thấy lạnh lỡ và cô đơn. Toàn Vũ Hàn…
Tác giả: