Hôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một…
Chương 4
Ông Xã Phúc Hắc Cưng Chiều Bà XãTác giả: Dương DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một… -Dạ con chào hai bác ạ- Trần Tuyết Như lên tiếng trước-Cháu cái gì nữa, tuần sau con đã cưới con trai của ta rồi. Gọi chúng ta là ba mẹ đi là vừa. - mẹ Lãnh Phong lên tiếng. Cô nhìn thấy ánh mắt năn nỉ của mẹ anh thì quay sang nhìn anh. Anh nhìn thấy thì mỉm cười gật đầu. Lúc này cô mới nói:"Ba, mẹ". Mẹ anh nghe thấy thế thì rất hào hứng.-Thôi chúng ta vào ăn cơm đi. - ba anh đứng từ nãy đến giờ mới lên tiếng. Trong bữa ăn, mọi người cười nói rất vui vẻ. Cô thấy ba mẹ chồng của mình rất dễ gần nhưng sao lại có thể đẻ ra một đứa con lạnh lùng như Lãnh Phong chứ. Sau khi ăn cơm xong thì cô và mẹ anh ra ngoài phòng khách ngồi uống nước. Còn Lãnh Phong và ba của mình thì lên thư phòng.-Con và thằng Phong đã quyết định cưới nhau thì ta cũng không có ý kiến gì. Nhưng ta muốn con hãy yêu thương nó thật lòng.-mẹ anh lên tiếng. Cô vẫn ngồi lặng im, không nói gì chờ mẹ anh nói tiếp.-Con có biết vì sao nó lại lạnh lùng như thế ko?-bà hỏi cô.-Dạ ko ạ- cô trả lời-Năm nó 20t, nó đã yêu say đắm một cô gái.Nhưng một hôm,cô ta nghe một số thông tin từ trên báo mạng là Phong gia đang trên đà phá sản.Cô ta đã chia tay nó.Trên thư phòng:-Con đã quyết định cưới cô gái đó?-ba anh lên tiếng hỏi.-Con đã quyết định rồi, không ai ngăn cản được con đâu. Nếu như ba mẹ không đồng ý thì xác định đời này không có con dâu đâu- anh kiên định nói.-Con làm gì mà cứ cuống lên thế. Ta đã nói cái gì đâu. Ta tin tưởng vào sự quyết định của con.- ông vỗ vai anh nói.-Cảm ơn ba đã tin tưởng con. -Thôi chúng ta xuống nhà thôi không hai người kia lại đợi.-Vâng ạ.- anh lễ phép. Nói rồi 2 bố con đi xuống dưới phòng khách. Lúc hai ba con xuống thì cô và mẹ anh đang nói chuyện rất vui vẻ. Bà kể về những tật xấu của anh làm cô cười không ngớt. Ví dụ như: năm 4 tuổi anh vẫn còn bú sữa mẹ, năm học lớp 5 anh vẫn còn dấm đài. Còn đâu cái hình tượng lạnh lùng, kiêu ngạo kia nữa chứ-2 mẹ con có chuyện gì mà vui thế?-bố anh hỏi-Bí mật còn lâu mới được bật mí-mẹ anh lên tiếng.-Cũng muộn rồi xin phép ba mẹ con đưa vợ con về.-anh nhìn đồng hồ trên tay nói.-Ukm. 2 đứa về đi.-Dạ chào ba mẹ con về.-cô và anh đồng thanh.Nói rồi, 2 người đi lên xe phóng về nhà.
-Dạ con chào hai bác ạ- Trần Tuyết Như lên tiếng trước
-Cháu cái gì nữa, tuần sau con đã cưới con trai của ta rồi. Gọi chúng ta là ba mẹ đi là vừa. - mẹ Lãnh Phong lên tiếng. Cô nhìn thấy ánh mắt năn nỉ của mẹ anh thì quay sang nhìn anh. Anh nhìn thấy thì mỉm cười gật đầu. Lúc này cô mới nói:"Ba, mẹ". Mẹ anh nghe thấy thế thì rất hào hứng.
-Thôi chúng ta vào ăn cơm đi. - ba anh đứng từ nãy đến giờ mới lên tiếng. Trong bữa ăn, mọi người cười nói rất vui vẻ. Cô thấy ba mẹ chồng của mình rất dễ gần nhưng sao lại có thể đẻ ra một đứa con lạnh lùng như Lãnh Phong chứ. Sau khi ăn cơm xong thì cô và mẹ anh ra ngoài phòng khách ngồi uống nước. Còn Lãnh Phong và ba của mình thì lên thư phòng.
-Con và thằng Phong đã quyết định cưới nhau thì ta cũng không có ý kiến gì. Nhưng ta muốn con hãy yêu thương nó thật lòng.-mẹ anh lên tiếng. Cô vẫn ngồi lặng im, không nói gì chờ mẹ anh nói tiếp.
-Con có biết vì sao nó lại lạnh lùng như thế ko?-bà hỏi cô.
-Dạ ko ạ- cô trả lời
-Năm nó 20t, nó đã yêu say đắm một cô gái.Nhưng một hôm,cô ta nghe một số thông tin từ trên báo mạng là Phong gia đang trên đà phá sản.Cô ta đã chia tay nó.
Trên thư phòng:
-Con đã quyết định cưới cô gái đó?-ba anh lên tiếng hỏi.
-Con đã quyết định rồi, không ai ngăn cản được con đâu. Nếu như ba mẹ không đồng ý thì xác định đời này không có con dâu đâu- anh kiên định nói.
-Con làm gì mà cứ cuống lên thế. Ta đã nói cái gì đâu. Ta tin tưởng vào sự quyết định của con.- ông vỗ vai anh nói.
-Cảm ơn ba đã tin tưởng con.
-Thôi chúng ta xuống nhà thôi không hai người kia lại đợi.
-Vâng ạ.- anh lễ phép. Nói rồi 2 bố con đi xuống dưới phòng khách. Lúc hai ba con xuống thì cô và mẹ anh đang nói chuyện rất vui vẻ. Bà kể về những tật xấu của anh làm cô cười không ngớt. Ví dụ như: năm 4 tuổi anh vẫn còn bú sữa mẹ, năm học lớp 5 anh vẫn còn dấm đài. Còn đâu cái hình tượng lạnh lùng, kiêu ngạo kia nữa chứ
-2 mẹ con có chuyện gì mà vui thế?-bố anh hỏi
-Bí mật còn lâu mới được bật mí-mẹ anh lên tiếng.
-Cũng muộn rồi xin phép ba mẹ con đưa vợ con về.-anh nhìn đồng hồ trên tay nói.
-Ukm. 2 đứa về đi.
-Dạ chào ba mẹ con về.-cô và anh đồng thanh.Nói rồi, 2 người đi lên xe phóng về nhà.
Ông Xã Phúc Hắc Cưng Chiều Bà XãTác giả: Dương DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một… -Dạ con chào hai bác ạ- Trần Tuyết Như lên tiếng trước-Cháu cái gì nữa, tuần sau con đã cưới con trai của ta rồi. Gọi chúng ta là ba mẹ đi là vừa. - mẹ Lãnh Phong lên tiếng. Cô nhìn thấy ánh mắt năn nỉ của mẹ anh thì quay sang nhìn anh. Anh nhìn thấy thì mỉm cười gật đầu. Lúc này cô mới nói:"Ba, mẹ". Mẹ anh nghe thấy thế thì rất hào hứng.-Thôi chúng ta vào ăn cơm đi. - ba anh đứng từ nãy đến giờ mới lên tiếng. Trong bữa ăn, mọi người cười nói rất vui vẻ. Cô thấy ba mẹ chồng của mình rất dễ gần nhưng sao lại có thể đẻ ra một đứa con lạnh lùng như Lãnh Phong chứ. Sau khi ăn cơm xong thì cô và mẹ anh ra ngoài phòng khách ngồi uống nước. Còn Lãnh Phong và ba của mình thì lên thư phòng.-Con và thằng Phong đã quyết định cưới nhau thì ta cũng không có ý kiến gì. Nhưng ta muốn con hãy yêu thương nó thật lòng.-mẹ anh lên tiếng. Cô vẫn ngồi lặng im, không nói gì chờ mẹ anh nói tiếp.-Con có biết vì sao nó lại lạnh lùng như thế ko?-bà hỏi cô.-Dạ ko ạ- cô trả lời-Năm nó 20t, nó đã yêu say đắm một cô gái.Nhưng một hôm,cô ta nghe một số thông tin từ trên báo mạng là Phong gia đang trên đà phá sản.Cô ta đã chia tay nó.Trên thư phòng:-Con đã quyết định cưới cô gái đó?-ba anh lên tiếng hỏi.-Con đã quyết định rồi, không ai ngăn cản được con đâu. Nếu như ba mẹ không đồng ý thì xác định đời này không có con dâu đâu- anh kiên định nói.-Con làm gì mà cứ cuống lên thế. Ta đã nói cái gì đâu. Ta tin tưởng vào sự quyết định của con.- ông vỗ vai anh nói.-Cảm ơn ba đã tin tưởng con. -Thôi chúng ta xuống nhà thôi không hai người kia lại đợi.-Vâng ạ.- anh lễ phép. Nói rồi 2 bố con đi xuống dưới phòng khách. Lúc hai ba con xuống thì cô và mẹ anh đang nói chuyện rất vui vẻ. Bà kể về những tật xấu của anh làm cô cười không ngớt. Ví dụ như: năm 4 tuổi anh vẫn còn bú sữa mẹ, năm học lớp 5 anh vẫn còn dấm đài. Còn đâu cái hình tượng lạnh lùng, kiêu ngạo kia nữa chứ-2 mẹ con có chuyện gì mà vui thế?-bố anh hỏi-Bí mật còn lâu mới được bật mí-mẹ anh lên tiếng.-Cũng muộn rồi xin phép ba mẹ con đưa vợ con về.-anh nhìn đồng hồ trên tay nói.-Ukm. 2 đứa về đi.-Dạ chào ba mẹ con về.-cô và anh đồng thanh.Nói rồi, 2 người đi lên xe phóng về nhà.