Tác giả:

Hôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có  cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một…

Chương 18

Ông Xã Phúc Hắc Cưng Chiều Bà XãTác giả: Dương DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có  cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một… Thế là hôm đó, Trần Tuyết Như bỏ cả bữa cơm trưa. Đến 7h tối ăn cơm tối cả thể.  Hôm sau, Lãnh Phong lại phải tiếp tục đi làm. Trần Tuyết Như ở nhà không có việc gì làm nên quyết định đến công ty của Lãnh Phong chơi.----------------------------------------------------------------------------- Nè, anh cho em đi làm đi mà. Ở nhà không có cái gì chơi hết.- Cô nói với giọng mè nheo. Thật ra là Trần Tuyết Như không có ý định đi làm nhưng hôm nay đến thấy thư kí của Lãnh Phong làm việc nên thấy cũng vui nên quyết định xin Lãnh Phong cho đi làm.- Anh đã bảo em rồi, tiền của anh em dùng cả đời cũng không hết mà em cứ đòi đi làm là sao hả?- Lãnh Phong tức giận nói.- Đi mà, em muốn đi làm mà.- cô rơm rớm nước mắt nói- Không là không sao em bướng thế hả- Lãnh Phong bắt đầu lung lay- Được thôi, nếu như anh không cho em đi làm thì tối này đừng có mà lên giường của em nữa.- Không được, sao em lại có thể như thế chứ. Hai việc này khác nhau mà.- Em không cần biết nó giống nhau hay khác nhau. Em chỉ cần biết là nếu như anh không cho em đi làm thì tối nay không được lên giường nữa.- Em cứ nói chuyện không có lý lẽ như thế là sao hả?- Em cứ thích nói chuyện không có lý lẽ đấy được không?- Được rồi, anh chịu thua em luôn rồi đấy- Lãnh Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ- Thế là anh cho em đi làm hả?- cô vui mừng nói.- Được rồi, bây giờ em muốn làm gì? Làm ở đâu?- Em muốn làm thư kí.- cô trả lời mà không cần suy nghĩ.- Sao em lại muốn làm thư kí?- Anh khó hiểu hỏi.- Tại em thấy làm thư kí có vẻ vui nên muốn làm thử đấy mà.- Haizz, anh cũng bó tay với em luôn đấy. Mai anh cho em đi làm. Bây giờ thì về nhà thôi.- Ukm, yêu chồng nhất.- Yêu thì tối nay nhớ cho anh lên giường đấy nhá.- Anh đúng là đồ mặt dày mà.- Trần Tuyết Như đỏ mặt nói.--------------Ta là giải phân cách độ mặt của Lãnh Phong----------------------Sáng hôm sau:- Vợ à, dậy đi. 8h rồi đấy.- Lúc này có một ông chồng nào đó đang gắng sức gọi người trên giường dậy.- Mới có 8h, mà. Vẫn còn sớm.- Em có muốn đi làm không mà giờ này vẫn còn kêu là sớm hả?- Ừ nhỉ, chết rồi hôm nay buổi đầu đi làm mà.- cô đang nằm trên giường bỗng bật dậy làm anh hết cả hồn- Em không cần phải vội. Cứ ăn sáng đi rồi anh đưa em đi làm.Sau khi ăn sáng xong, Lãnh Phong trở Tuyết Như đến công ty.- Nè, sao em cứ thấy đường này quen quen đấy nhỉ? À, đúng rồi. Đây là đường đến công ty của anh mà. Anh đưa em đến công ty của anh làm gì?- Thì em bảo em muốn đi làm nên anh cho em đi làm còn gì. Từ bây giờ em sẽ trở thành thư kí của anh.- Uk, cũng được đấy. Làm thư kí của anh phá cũng chẳng làm sao cả.- cô vui vẻ nói. Còn anh thì bày ra vẻ mặt bó tay chấm chân luôn.

Thế là hôm đó, Trần Tuyết Như bỏ cả bữa cơm trưa. Đến 7h tối ăn cơm tối cả thể.  

Hôm sau, Lãnh Phong lại phải tiếp tục đi làm. Trần Tuyết Như ở nhà không có việc gì làm nên quyết định đến công ty của Lãnh Phong chơi.

----------------------------------------------------------------------------

- Nè, anh cho em đi làm đi mà. Ở nhà không có cái gì chơi hết.- Cô nói với giọng mè nheo. Thật ra là Trần Tuyết Như không có ý định đi làm nhưng hôm nay đến thấy thư kí của Lãnh Phong làm việc nên thấy cũng vui nên quyết định xin Lãnh Phong cho đi làm.

- Anh đã bảo em rồi, tiền của anh em dùng cả đời cũng không hết mà em cứ đòi đi làm là sao hả?- Lãnh Phong tức giận nói.

- Đi mà, em muốn đi làm mà.- cô rơm rớm nước mắt nói

- Không là không sao em bướng thế hả- Lãnh Phong bắt đầu lung lay

- Được thôi, nếu như anh không cho em đi làm thì tối này đừng có mà lên giường của em nữa.

- Không được, sao em lại có thể như thế chứ. Hai việc này khác nhau mà.

- Em không cần biết nó giống nhau hay khác nhau. Em chỉ cần biết là nếu như anh không cho em đi làm thì tối nay không được lên giường nữa.

- Em cứ nói chuyện không có lý lẽ như thế là sao hả?

- Em cứ thích nói chuyện không có lý lẽ đấy được không?

- Được rồi, anh chịu thua em luôn rồi đấy- Lãnh Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ

- Thế là anh cho em đi làm hả?- cô vui mừng nói.

- Được rồi, bây giờ em muốn làm gì? Làm ở đâu?

- Em muốn làm thư kí.- cô trả lời mà không cần suy nghĩ.

- Sao em lại muốn làm thư kí?- Anh khó hiểu hỏi.

- Tại em thấy làm thư kí có vẻ vui nên muốn làm thử đấy mà.

- Haizz, anh cũng bó tay với em luôn đấy. Mai anh cho em đi làm. Bây giờ thì về nhà thôi.

- Ukm, yêu chồng nhất.

- Yêu thì tối nay nhớ cho anh lên giường đấy nhá.

- Anh đúng là đồ mặt dày mà.- Trần Tuyết Như đỏ mặt nói.

--------------Ta là giải phân cách độ mặt của Lãnh Phong----------------------

Sáng hôm sau:

- Vợ à, dậy đi. 8h rồi đấy.- Lúc này có một ông chồng nào đó đang gắng sức gọi người trên giường dậy.

- Mới có 8h, mà. Vẫn còn sớm.

- Em có muốn đi làm không mà giờ này vẫn còn kêu là sớm hả?

- Ừ nhỉ, chết rồi hôm nay buổi đầu đi làm mà.- cô đang nằm trên giường bỗng bật dậy làm anh hết cả hồn

- Em không cần phải vội. Cứ ăn sáng đi rồi anh đưa em đi làm.

Sau khi ăn sáng xong, Lãnh Phong trở Tuyết Như đến công ty.

- Nè, sao em cứ thấy đường này quen quen đấy nhỉ? À, đúng rồi. Đây là đường đến công ty của anh mà. Anh đưa em đến công ty của anh làm gì?

- Thì em bảo em muốn đi làm nên anh cho em đi làm còn gì. Từ bây giờ em sẽ trở thành thư kí của anh.

- Uk, cũng được đấy. Làm thư kí của anh phá cũng chẳng làm sao cả.- cô vui vẻ nói. Còn anh thì bày ra vẻ mặt bó tay chấm chân luôn.

Ông Xã Phúc Hắc Cưng Chiều Bà XãTác giả: Dương DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay vì có việc nên Trần Tuyết Như phải ở lại trường.Lúc này cũng đã rất muộn rồi nên cô vội chạy về nhà vì sợ bị ăn đánh từ mẹ kế.Cô đang sang đường thì có một chiếc xe lao tới và đụng vào cô.Người trên xe bước xuống: -Này cô có bị làm sao ko?-Thấy cô ko nhúc nhích nên Lãnh Phong bế cô lên xe và lao vào bệnh viện.Lúc này,Long Tĩnh đã có mặt ở đây vì nghe Lãnh Phong gọi điện.Vì sợ anh ta bị thương nên cậu mới chờ sẵn ở đây.Nhưng khi cậu ta đến thì trên tay ôm một cô gái làm anh hết hồn.Cái người căm ghét phụ nữ mà bây giờ lại đi ôm một cô gái.Bây giờ cô đã được đưa vào phòng cấp cứu còn anh thì ngồi ngoài lo lắng.Anh không hiểu vì sao từ khi nhìn thấy cô yếu ớt nằm trên đường làm cho anh có  cảm giác rất muốn che chở cho cô.Đang suy nghĩ thì cửa phòng cấp cứu mở ra. -Tao không ngờ có ngày mày lại đi bế một đứa con gái đấy-Long Tĩnh vừa cười vừa nói. -Mày không nói ko ai bảo mày câm đâu.Cô ấy bây giờ sao rồi? -Không có việc gì chỉ là bị suy dinh dưỡng nên ngất đi thôi.Nghỉ ngơi một… Thế là hôm đó, Trần Tuyết Như bỏ cả bữa cơm trưa. Đến 7h tối ăn cơm tối cả thể.  Hôm sau, Lãnh Phong lại phải tiếp tục đi làm. Trần Tuyết Như ở nhà không có việc gì làm nên quyết định đến công ty của Lãnh Phong chơi.----------------------------------------------------------------------------- Nè, anh cho em đi làm đi mà. Ở nhà không có cái gì chơi hết.- Cô nói với giọng mè nheo. Thật ra là Trần Tuyết Như không có ý định đi làm nhưng hôm nay đến thấy thư kí của Lãnh Phong làm việc nên thấy cũng vui nên quyết định xin Lãnh Phong cho đi làm.- Anh đã bảo em rồi, tiền của anh em dùng cả đời cũng không hết mà em cứ đòi đi làm là sao hả?- Lãnh Phong tức giận nói.- Đi mà, em muốn đi làm mà.- cô rơm rớm nước mắt nói- Không là không sao em bướng thế hả- Lãnh Phong bắt đầu lung lay- Được thôi, nếu như anh không cho em đi làm thì tối này đừng có mà lên giường của em nữa.- Không được, sao em lại có thể như thế chứ. Hai việc này khác nhau mà.- Em không cần biết nó giống nhau hay khác nhau. Em chỉ cần biết là nếu như anh không cho em đi làm thì tối nay không được lên giường nữa.- Em cứ nói chuyện không có lý lẽ như thế là sao hả?- Em cứ thích nói chuyện không có lý lẽ đấy được không?- Được rồi, anh chịu thua em luôn rồi đấy- Lãnh Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ- Thế là anh cho em đi làm hả?- cô vui mừng nói.- Được rồi, bây giờ em muốn làm gì? Làm ở đâu?- Em muốn làm thư kí.- cô trả lời mà không cần suy nghĩ.- Sao em lại muốn làm thư kí?- Anh khó hiểu hỏi.- Tại em thấy làm thư kí có vẻ vui nên muốn làm thử đấy mà.- Haizz, anh cũng bó tay với em luôn đấy. Mai anh cho em đi làm. Bây giờ thì về nhà thôi.- Ukm, yêu chồng nhất.- Yêu thì tối nay nhớ cho anh lên giường đấy nhá.- Anh đúng là đồ mặt dày mà.- Trần Tuyết Như đỏ mặt nói.--------------Ta là giải phân cách độ mặt của Lãnh Phong----------------------Sáng hôm sau:- Vợ à, dậy đi. 8h rồi đấy.- Lúc này có một ông chồng nào đó đang gắng sức gọi người trên giường dậy.- Mới có 8h, mà. Vẫn còn sớm.- Em có muốn đi làm không mà giờ này vẫn còn kêu là sớm hả?- Ừ nhỉ, chết rồi hôm nay buổi đầu đi làm mà.- cô đang nằm trên giường bỗng bật dậy làm anh hết cả hồn- Em không cần phải vội. Cứ ăn sáng đi rồi anh đưa em đi làm.Sau khi ăn sáng xong, Lãnh Phong trở Tuyết Như đến công ty.- Nè, sao em cứ thấy đường này quen quen đấy nhỉ? À, đúng rồi. Đây là đường đến công ty của anh mà. Anh đưa em đến công ty của anh làm gì?- Thì em bảo em muốn đi làm nên anh cho em đi làm còn gì. Từ bây giờ em sẽ trở thành thư kí của anh.- Uk, cũng được đấy. Làm thư kí của anh phá cũng chẳng làm sao cả.- cô vui vẻ nói. Còn anh thì bày ra vẻ mặt bó tay chấm chân luôn.

Chương 18