Tác giả:

Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…

Chương 21: Muốn tôi giúp như thế nào hả?

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đây không phải lần đầu tiên gặp nhau, nhưng cô vẫn nhịn không được mà gấp gáp và sợ hãi.“Vì sao không mặc kệ tôi…?”Mặt Đường Tâm Lạc dúi vào gối, miệng vô ý thức phàn nàn, mang theo một chút yếu ớt, nũng nịu.Lục Dục Thần bất giác nhếch môi, cảm thấy vật nhỏ thật sự đáng yêu.Anh cúi đầu hôn lên môi cô, ngăn chặn hơi thở yếu ớt của cô.Anh chưa từng hôn bất kỳ người phụ nữ nào như vậy, đây là lần đầu tiên, như bị ma quỷ xui khiến mà hôn cô.Mà càng hôn sâu, anh lại phát hiện, cảm giác này không tệ.Lần này, anh lại chủ động hôn cô.Vật nhỏ cũng rất gấp, thân thể không ngừng kêu gào đòi dưỡng khí, nhưng lại không thể mở miệng, chỉ có thể giãy dụa không ngừng.Đôi môi mềm mại bị anh bá đạo nuốt trọn, những lời kháng nghị hoàn toàn bị môi anh chặn lại, không cách nào phát ra được.Lúc này, cặp mắt hoa đào xinh đẹp rưng rưng ướt át, len đeo mắt không biết đã rơi từ lúc nào, trong đầu cô cảm giác choáng váng, không thấy rõ gương mặt của người đàn ông trước mặt nữa, chỉ có thể dựa vào bản năng xin giúp đỡ.“Cô muốn tôi giúp như thế nào, hả?” Biết rõ còn cố hỏi.Cô không biết, chỉ có thể bất đắc dĩ dịu dàng nhìn anh, giả bộ đáng thương.

Đây không phải lần đầu tiên gặp nhau, nhưng cô vẫn nhịn không được mà gấp gáp và sợ hãi.

“Vì sao không mặc kệ tôi…?”

Mặt Đường Tâm Lạc dúi vào gối, miệng vô ý thức phàn nàn, mang theo một chút yếu ớt, nũng nịu.

Lục Dục Thần bất giác nhếch môi, cảm thấy vật nhỏ thật sự đáng yêu.

Anh cúi đầu hôn lên môi cô, ngăn chặn hơi thở yếu ớt của cô.

Anh chưa từng hôn bất kỳ người phụ nữ nào như vậy, đây là lần đầu tiên, như bị ma quỷ xui khiến mà hôn cô.

Mà càng hôn sâu, anh lại phát hiện, cảm giác này không tệ.

Lần này, anh lại chủ động hôn cô.

Vật nhỏ cũng rất gấp, thân thể không ngừng kêu gào đòi dưỡng khí, nhưng lại không thể mở miệng, chỉ có thể giãy dụa không ngừng.

Đôi môi mềm mại bị anh bá đạo nuốt trọn, những lời kháng nghị hoàn toàn bị môi anh chặn lại, không cách nào phát ra được.

Lúc này, cặp mắt hoa đào xinh đẹp rưng rưng ướt át, len đeo mắt không biết đã rơi từ lúc nào, trong đầu cô cảm giác choáng váng, không thấy rõ gương mặt của người đàn ông trước mặt nữa, chỉ có thể dựa vào bản năng xin giúp đỡ.

“Cô muốn tôi giúp như thế nào, hả?” Biết rõ còn cố hỏi.

Cô không biết, chỉ có thể bất đắc dĩ dịu dàng nhìn anh, giả bộ đáng thương.

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đây không phải lần đầu tiên gặp nhau, nhưng cô vẫn nhịn không được mà gấp gáp và sợ hãi.“Vì sao không mặc kệ tôi…?”Mặt Đường Tâm Lạc dúi vào gối, miệng vô ý thức phàn nàn, mang theo một chút yếu ớt, nũng nịu.Lục Dục Thần bất giác nhếch môi, cảm thấy vật nhỏ thật sự đáng yêu.Anh cúi đầu hôn lên môi cô, ngăn chặn hơi thở yếu ớt của cô.Anh chưa từng hôn bất kỳ người phụ nữ nào như vậy, đây là lần đầu tiên, như bị ma quỷ xui khiến mà hôn cô.Mà càng hôn sâu, anh lại phát hiện, cảm giác này không tệ.Lần này, anh lại chủ động hôn cô.Vật nhỏ cũng rất gấp, thân thể không ngừng kêu gào đòi dưỡng khí, nhưng lại không thể mở miệng, chỉ có thể giãy dụa không ngừng.Đôi môi mềm mại bị anh bá đạo nuốt trọn, những lời kháng nghị hoàn toàn bị môi anh chặn lại, không cách nào phát ra được.Lúc này, cặp mắt hoa đào xinh đẹp rưng rưng ướt át, len đeo mắt không biết đã rơi từ lúc nào, trong đầu cô cảm giác choáng váng, không thấy rõ gương mặt của người đàn ông trước mặt nữa, chỉ có thể dựa vào bản năng xin giúp đỡ.“Cô muốn tôi giúp như thế nào, hả?” Biết rõ còn cố hỏi.Cô không biết, chỉ có thể bất đắc dĩ dịu dàng nhìn anh, giả bộ đáng thương.

Chương 21: Muốn tôi giúp như thế nào hả?