Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…
Chương 179: 179: Nhìn Thấy Anh Mặt Đỏ Tim Run
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đường Tâm Lạc đỏ mặt cúi đầu xuống, trái tim đập "thình thịch".Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có âm thanh "xột xoạt" mặc quần áo.Cô nhịn không được lấy tay che ngực.Thật sự sợ anh nghe tiếng tim đập của mình.Chỉ vài phút sau, Lục Dục Thần đã mặc xong áo sơ mi và quần tây.Ngón tay thon dài đang cài thắt lưng, ánh mắt lơ đãng nhìn người nào đó đang cúi đầu như chim cút.Thấy cổ trắng ngần và ngực của cô lưu lại dấu hôn, đôi mắt anh tối lại.Tiểu yêu tinh đáng chết, luôn làm người khác động tâm!Nhưng Lục Dục Thần không muốn thừa nhận.Đường Tâm Lạc hoàn toàn không biết Lục Dục Thần suy nghĩ cái gì, chỉ thấy anh dừng động tác mặc đồ lại một chút, một lát sau, mới nghe tiếng đóng cửa.Anh đã ra ngoài."Hô! " Đường Tâm Lạc nhẫn nhịn nửa ngày, cúi cùng cũng thở ra một ngụm."Quá không đúng rồi! " Cô đưa tay che mặt:"Đường Tâm Lạc! Sao mày lại trở nên như vậy?"Ngồi trên giường một hồi lâu, trong đầu vẫn còn đầy hình ảnh đỏ mặt của anh."Đường Tâm Lạc! sao mày lại trở nên háo sắc như vậy chứ!""Không được nghĩ! không được nghĩ nữa!"Ảo não lắc đầu, cô muốn quên đi những hình ảnh đó!."Phu nhân, ông chủ bảo tôi mang lễ phục đến, tôi vào được không?" Âm thanh của thư ký Trương ngoài cửa truyền vào.Đường Tâm Lạc lập tức chỉnh tóc, ngồi xuống:"Có thể, anh vào đi."Cửa phòng bị mở ra, tiếp theo, thư kí Trương cầm mấy túi quà đi đến."Phu nhân, những thứ này đều là do ông chủ bảo tôi đem tới." Trương Lỵ là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, năng lực làm việc rất xuất chúng.Đương nhiên, cô cũng xử lý một số chuyện liên quan đến phụ nữ của Lục Dục Thần.Ví dụ như, sắp xếp các đối tượng gặp mặt hẹn hò cho Lục Dục Thần, chuẩn bị quà cho những người đó.Ngay cả quà sinh nhật của vị thanh mai trúc mã Kiều tiểu thư kia cũng một tay cô sắp xếp.Nhưng mà, đây là lần đầu tiên cô thấy ông chủ tự mình chọn quần áo cho phụ nữ.Hình như trong lòng ông chủ, vị phu nhân mới cưới này quan trọng hơn vị kia rất nhiều.Thư ký Trương cầm mấy túi quà bỏ lên bàn."Phu nhân, bộ lễ phục này, cùng với tất cả phụ kiện phối hợp đều do chính tay ông chủ lựa chọn."Thư ký Trương đứng cạnh giường, một mực cung kính giới thiệu cho Đường Tâm Lạc.Ánh mắt lơ đãng rơi vào trên cổ của Đường Tâm Lạc, sáng tỏ khiêu môi.Trách không được ông chủ lại chọn trang phục cho phu nhân, thì ra là muốn che giấu hôn trên cổ của phu nhân.Ông chủ muốn cô giúp đỡ phu nhân mặc đồ, nhưng hiện tại xem ra, nếu cô tiếp tục ở lại, chỉ sợ sẽ làm phu nhân càng thêm xấu hổ."Phu nhân, tôi đi ra ngoài trước, ngài nhanh thay lễ phục đi.""Được! Cảm ơn cô, thư ký Trương." Đường Tâm Lạc cảm kích cười một tiếng.Chờ khi thư ký Trương ra ngoài, cô mới bọc chăn mền, đi đến cạnh bàn.Mở hộp thứ nhất, một sợi dây chuyền kim cương liền hiện ra.Dây chuyền được xâu chuỗi thành 3 phần, ở giữa nạm một viên hồng ngọc hình giọt nước.Đường Tâm Lạc gặp qua vô số trang sức, nhưng đây là lần đầu tiên thấy trang sức hoa lệ chói mắt như vậy..
Đường Tâm Lạc đỏ mặt cúi đầu xuống, trái tim đập "thình thịch".
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có âm thanh "xột xoạt" mặc quần áo.
Cô nhịn không được lấy tay che ngực.
Thật sự sợ anh nghe tiếng tim đập của mình.
Chỉ vài phút sau, Lục Dục Thần đã mặc xong áo sơ mi và quần tây.
Ngón tay thon dài đang cài thắt lưng, ánh mắt lơ đãng nhìn người nào đó đang cúi đầu như chim cút.
Thấy cổ trắng ngần và ngực của cô lưu lại dấu hôn, đôi mắt anh tối lại.
Tiểu yêu tinh đáng chết, luôn làm người khác động tâm!Nhưng Lục Dục Thần không muốn thừa nhận.
Đường Tâm Lạc hoàn toàn không biết Lục Dục Thần suy nghĩ cái gì, chỉ thấy anh dừng động tác mặc đồ lại một chút, một lát sau, mới nghe tiếng đóng cửa.
Anh đã ra ngoài.
"Hô! " Đường Tâm Lạc nhẫn nhịn nửa ngày, cúi cùng cũng thở ra một ngụm.
"Quá không đúng rồi! " Cô đưa tay che mặt:"Đường Tâm Lạc! Sao mày lại trở nên như vậy?"Ngồi trên giường một hồi lâu, trong đầu vẫn còn đầy hình ảnh đỏ mặt của anh.
"Đường Tâm Lạc! sao mày lại trở nên háo sắc như vậy chứ!""Không được nghĩ! không được nghĩ nữa!"Ảo não lắc đầu, cô muốn quên đi những hình ảnh đó!.
"Phu nhân, ông chủ bảo tôi mang lễ phục đến, tôi vào được không?" Âm thanh của thư ký Trương ngoài cửa truyền vào.
Đường Tâm Lạc lập tức chỉnh tóc, ngồi xuống:"Có thể, anh vào đi.
"Cửa phòng bị mở ra, tiếp theo, thư kí Trương cầm mấy túi quà đi đến.
"Phu nhân, những thứ này đều là do ông chủ bảo tôi đem tới.
" Trương Lỵ là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, năng lực làm việc rất xuất chúng.
Đương nhiên, cô cũng xử lý một số chuyện liên quan đến phụ nữ của Lục Dục Thần.
Ví dụ như, sắp xếp các đối tượng gặp mặt hẹn hò cho Lục Dục Thần, chuẩn bị quà cho những người đó.
Ngay cả quà sinh nhật của vị thanh mai trúc mã Kiều tiểu thư kia cũng một tay cô sắp xếp.
Nhưng mà, đây là lần đầu tiên cô thấy ông chủ tự mình chọn quần áo cho phụ nữ.
Hình như trong lòng ông chủ, vị phu nhân mới cưới này quan trọng hơn vị kia rất nhiều.
Thư ký Trương cầm mấy túi quà bỏ lên bàn.
"Phu nhân, bộ lễ phục này, cùng với tất cả phụ kiện phối hợp đều do chính tay ông chủ lựa chọn.
"Thư ký Trương đứng cạnh giường, một mực cung kính giới thiệu cho Đường Tâm Lạc.
Ánh mắt lơ đãng rơi vào trên cổ của Đường Tâm Lạc, sáng tỏ khiêu môi.
Trách không được ông chủ lại chọn trang phục cho phu nhân, thì ra là muốn che giấu hôn trên cổ của phu nhân.
Ông chủ muốn cô giúp đỡ phu nhân mặc đồ, nhưng hiện tại xem ra, nếu cô tiếp tục ở lại, chỉ sợ sẽ làm phu nhân càng thêm xấu hổ.
"Phu nhân, tôi đi ra ngoài trước, ngài nhanh thay lễ phục đi.
""Được! Cảm ơn cô, thư ký Trương.
" Đường Tâm Lạc cảm kích cười một tiếng.
Chờ khi thư ký Trương ra ngoài, cô mới bọc chăn mền, đi đến cạnh bàn.
Mở hộp thứ nhất, một sợi dây chuyền kim cương liền hiện ra.
Dây chuyền được xâu chuỗi thành 3 phần, ở giữa nạm một viên hồng ngọc hình giọt nước.
Đường Tâm Lạc gặp qua vô số trang sức, nhưng đây là lần đầu tiên thấy trang sức hoa lệ chói mắt như vậy.
.
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đường Tâm Lạc đỏ mặt cúi đầu xuống, trái tim đập "thình thịch".Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có âm thanh "xột xoạt" mặc quần áo.Cô nhịn không được lấy tay che ngực.Thật sự sợ anh nghe tiếng tim đập của mình.Chỉ vài phút sau, Lục Dục Thần đã mặc xong áo sơ mi và quần tây.Ngón tay thon dài đang cài thắt lưng, ánh mắt lơ đãng nhìn người nào đó đang cúi đầu như chim cút.Thấy cổ trắng ngần và ngực của cô lưu lại dấu hôn, đôi mắt anh tối lại.Tiểu yêu tinh đáng chết, luôn làm người khác động tâm!Nhưng Lục Dục Thần không muốn thừa nhận.Đường Tâm Lạc hoàn toàn không biết Lục Dục Thần suy nghĩ cái gì, chỉ thấy anh dừng động tác mặc đồ lại một chút, một lát sau, mới nghe tiếng đóng cửa.Anh đã ra ngoài."Hô! " Đường Tâm Lạc nhẫn nhịn nửa ngày, cúi cùng cũng thở ra một ngụm."Quá không đúng rồi! " Cô đưa tay che mặt:"Đường Tâm Lạc! Sao mày lại trở nên như vậy?"Ngồi trên giường một hồi lâu, trong đầu vẫn còn đầy hình ảnh đỏ mặt của anh."Đường Tâm Lạc! sao mày lại trở nên háo sắc như vậy chứ!""Không được nghĩ! không được nghĩ nữa!"Ảo não lắc đầu, cô muốn quên đi những hình ảnh đó!."Phu nhân, ông chủ bảo tôi mang lễ phục đến, tôi vào được không?" Âm thanh của thư ký Trương ngoài cửa truyền vào.Đường Tâm Lạc lập tức chỉnh tóc, ngồi xuống:"Có thể, anh vào đi."Cửa phòng bị mở ra, tiếp theo, thư kí Trương cầm mấy túi quà đi đến."Phu nhân, những thứ này đều là do ông chủ bảo tôi đem tới." Trương Lỵ là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, năng lực làm việc rất xuất chúng.Đương nhiên, cô cũng xử lý một số chuyện liên quan đến phụ nữ của Lục Dục Thần.Ví dụ như, sắp xếp các đối tượng gặp mặt hẹn hò cho Lục Dục Thần, chuẩn bị quà cho những người đó.Ngay cả quà sinh nhật của vị thanh mai trúc mã Kiều tiểu thư kia cũng một tay cô sắp xếp.Nhưng mà, đây là lần đầu tiên cô thấy ông chủ tự mình chọn quần áo cho phụ nữ.Hình như trong lòng ông chủ, vị phu nhân mới cưới này quan trọng hơn vị kia rất nhiều.Thư ký Trương cầm mấy túi quà bỏ lên bàn."Phu nhân, bộ lễ phục này, cùng với tất cả phụ kiện phối hợp đều do chính tay ông chủ lựa chọn."Thư ký Trương đứng cạnh giường, một mực cung kính giới thiệu cho Đường Tâm Lạc.Ánh mắt lơ đãng rơi vào trên cổ của Đường Tâm Lạc, sáng tỏ khiêu môi.Trách không được ông chủ lại chọn trang phục cho phu nhân, thì ra là muốn che giấu hôn trên cổ của phu nhân.Ông chủ muốn cô giúp đỡ phu nhân mặc đồ, nhưng hiện tại xem ra, nếu cô tiếp tục ở lại, chỉ sợ sẽ làm phu nhân càng thêm xấu hổ."Phu nhân, tôi đi ra ngoài trước, ngài nhanh thay lễ phục đi.""Được! Cảm ơn cô, thư ký Trương." Đường Tâm Lạc cảm kích cười một tiếng.Chờ khi thư ký Trương ra ngoài, cô mới bọc chăn mền, đi đến cạnh bàn.Mở hộp thứ nhất, một sợi dây chuyền kim cương liền hiện ra.Dây chuyền được xâu chuỗi thành 3 phần, ở giữa nạm một viên hồng ngọc hình giọt nước.Đường Tâm Lạc gặp qua vô số trang sức, nhưng đây là lần đầu tiên thấy trang sức hoa lệ chói mắt như vậy..