Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…
Chương 380: 380: Đường Gia Chạy Trốn
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Anh Nhã là phó tổng của cửa hàng, chủ tiệm không dám không nghe, lập tức gật đầu nói:"Vâng, chúng tôi sẽ đóng cửa hàng ngay lập tức.""Cái gì, đóng cửa!" Đường Nhược Lan nghe xong, bỗng nhiên nóng nảy."Các người dựa vào cái gì mà đóng cửa, tôi là khách Vip của tiệm này, các người muốn đuổi là đuổi sao!""Đường phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi.Vị này là phó tổng của quảng trường Hằng Phong, cô ta nói đóng cửa, thì chúng tôi phải đóng cửa.Mời ngài nhanh ra ngoài đi!"Vì Đường Nhược Lan là khách quen của cửa hàng, nên bà đã nói rất nhẹ nhàng, hết lòng khuyên bảo."KHông, tôi không đi! Cô ta là Phó tổng thì thế nào, không phải cũng theo Đường Tâm Lạc tới sao? Đường Tâm Lạc là cháu gái của tôi, tôi là dì của cô ta, các người không thể đuổi tôi ra ngoài!""Nhưng mà Đường phu nhân, Lục phu nhân đã nói, không quen ngài..Ngài vẫn nên! ""Cái gì mà không quen, làm gì có cháu gái nào đối xử với dì của mình như vậy!? Mật Mật, con mau tới, ngăn tiện nhân Đường Tâm Lạc lại cho mẹ!"Đường Nhược Lan bị chủ tiệm cản trở, không thể hành động được, liền chỉ huy Đường Mật.Đường Mật nghe bà nói, đang chuẩn bị đi lên ngăn Đường Tâm Lạc, liền bị người ta kéo cổ áo.Sau đó, cả người cô bị xách lên, quăng ra ngoài."A-----"Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.Trên sàn nhà của tiệm trang sức, lót gạch cẩm thạch sáng bóng.Đường Mật trượt từ sàn ra ngoài, đụng vào một quầy hàng, mới dừng lại được."Mật Mật! Cô! Các người sao có thể ! "Đường Nhược Lan hét chói tai, muốn tìm kẻ gây chuyện.Nhưng mà, khi bà quay người, thấy người đang đứng phía sau----Hai vệ sĩ áo đen cao một mét chín, đang lạnh lùng nhìn bà.Những lời định nói, liền bị chặn ở cổ họng."Cô..Tôi! Chúng tôi đi, đi liền!"Bà biết hai người áo đen này.Lần trước ở tòa án, chính mắt bà thấy hai người này đánh gãy chân, gãy tay của người Đường gia.Dù đã qua lâu, nhưng bà và Đường Mật chỉ cần thấy vệ sĩ áo đen, liền cảm thấy sợ hãi.Sát thần như vậy, bọn họ không dám trêu chọc.Đáng giận, rõ ràng hồi nãy không thấy hai người này mà.Hai tên sát thần này vào từ lúc nào vậy!Đường Nhược Lan đỡ Đường Mật dậy, hai người cùng nhau chạy ra ngoài.Không dám chửi rủa, cũng không dám gây chuyện với Đường Tâm Lạc nữa, xám mặt cụp đuôi chạy giống như sau lưng là ác quỷ đòi mạng.Khách trong tiệm đang xem náo nhiệt cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.Hai vệ sĩ nhìn Đường Nhược Lan và Đường Mật đi xa, mới quay đầu, mặt không biến sắc nhìn chủ tiệm đang run rẩy."Được rồi, đóng cửa hàng đi."*Cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng mua được một đôi bông tai chân châu nạm kim cương hơn mười vạn làm quà sinh nhật cho Mộ Vãn.Bông tai đặt trong hộp quà tinh xảo.Cô còn bảo nhân viên nhét thêm một tấm thiệp nhỏ bên trong, ghi tên mình và Tô Tình cùng lời chúc sinh nhật.Xong xuôi, thấy cũng sắp đến giờ dự sinh nhật, Đường Tâm Lạc tạm biệt An Nhã, để tài xế đưa mình đến Vinh Viên.Vinh Viên là trung tâm giải trí lớn nhất ở thành phố A.Một số hào môn và nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí rất thích tổ chức party ở chỗ này.Đường Tâm Lạc vừa tới, đã thấy Tô Tình đến đón mình..
Anh Nhã là phó tổng của cửa hàng, chủ tiệm không dám không nghe, lập tức gật đầu nói:"Vâng, chúng tôi sẽ đóng cửa hàng ngay lập tức.
""Cái gì, đóng cửa!" Đường Nhược Lan nghe xong, bỗng nhiên nóng nảy.
"Các người dựa vào cái gì mà đóng cửa, tôi là khách Vip của tiệm này, các người muốn đuổi là đuổi sao!""Đường phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi.
Vị này là phó tổng của quảng trường Hằng Phong, cô ta nói đóng cửa, thì chúng tôi phải đóng cửa.
Mời ngài nhanh ra ngoài đi!"Vì Đường Nhược Lan là khách quen của cửa hàng, nên bà đã nói rất nhẹ nhàng, hết lòng khuyên bảo.
"KHông, tôi không đi! Cô ta là Phó tổng thì thế nào, không phải cũng theo Đường Tâm Lạc tới sao? Đường Tâm Lạc là cháu gái của tôi, tôi là dì của cô ta, các người không thể đuổi tôi ra ngoài!""Nhưng mà Đường phu nhân, Lục phu nhân đã nói, không quen ngài.
.
Ngài vẫn nên! ""Cái gì mà không quen, làm gì có cháu gái nào đối xử với dì của mình như vậy!? Mật Mật, con mau tới, ngăn tiện nhân Đường Tâm Lạc lại cho mẹ!"Đường Nhược Lan bị chủ tiệm cản trở, không thể hành động được, liền chỉ huy Đường Mật.
Đường Mật nghe bà nói, đang chuẩn bị đi lên ngăn Đường Tâm Lạc, liền bị người ta kéo cổ áo.
Sau đó, cả người cô bị xách lên, quăng ra ngoài.
"A-----"Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Trên sàn nhà của tiệm trang sức, lót gạch cẩm thạch sáng bóng.
Đường Mật trượt từ sàn ra ngoài, đụng vào một quầy hàng, mới dừng lại được.
"Mật Mật! Cô! Các người sao có thể ! "Đường Nhược Lan hét chói tai, muốn tìm kẻ gây chuyện.
Nhưng mà, khi bà quay người, thấy người đang đứng phía sau----Hai vệ sĩ áo đen cao một mét chín, đang lạnh lùng nhìn bà.
Những lời định nói, liền bị chặn ở cổ họng.
"Cô.
.
Tôi! Chúng tôi đi, đi liền!"Bà biết hai người áo đen này.
Lần trước ở tòa án, chính mắt bà thấy hai người này đánh gãy chân, gãy tay của người Đường gia.
Dù đã qua lâu, nhưng bà và Đường Mật chỉ cần thấy vệ sĩ áo đen, liền cảm thấy sợ hãi.
Sát thần như vậy, bọn họ không dám trêu chọc.
Đáng giận, rõ ràng hồi nãy không thấy hai người này mà.
Hai tên sát thần này vào từ lúc nào vậy!Đường Nhược Lan đỡ Đường Mật dậy, hai người cùng nhau chạy ra ngoài.
Không dám chửi rủa, cũng không dám gây chuyện với Đường Tâm Lạc nữa, xám mặt cụp đuôi chạy giống như sau lưng là ác quỷ đòi mạng.
Khách trong tiệm đang xem náo nhiệt cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.
Hai vệ sĩ nhìn Đường Nhược Lan và Đường Mật đi xa, mới quay đầu, mặt không biến sắc nhìn chủ tiệm đang run rẩy.
"Được rồi, đóng cửa hàng đi.
"*Cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng mua được một đôi bông tai chân châu nạm kim cương hơn mười vạn làm quà sinh nhật cho Mộ Vãn.
Bông tai đặt trong hộp quà tinh xảo.
Cô còn bảo nhân viên nhét thêm một tấm thiệp nhỏ bên trong, ghi tên mình và Tô Tình cùng lời chúc sinh nhật.
Xong xuôi, thấy cũng sắp đến giờ dự sinh nhật, Đường Tâm Lạc tạm biệt An Nhã, để tài xế đưa mình đến Vinh Viên.
Vinh Viên là trung tâm giải trí lớn nhất ở thành phố A.
Một số hào môn và nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí rất thích tổ chức party ở chỗ này.
Đường Tâm Lạc vừa tới, đã thấy Tô Tình đến đón mình.
.
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Anh Nhã là phó tổng của cửa hàng, chủ tiệm không dám không nghe, lập tức gật đầu nói:"Vâng, chúng tôi sẽ đóng cửa hàng ngay lập tức.""Cái gì, đóng cửa!" Đường Nhược Lan nghe xong, bỗng nhiên nóng nảy."Các người dựa vào cái gì mà đóng cửa, tôi là khách Vip của tiệm này, các người muốn đuổi là đuổi sao!""Đường phu nhân, xin đừng làm khó chúng tôi.Vị này là phó tổng của quảng trường Hằng Phong, cô ta nói đóng cửa, thì chúng tôi phải đóng cửa.Mời ngài nhanh ra ngoài đi!"Vì Đường Nhược Lan là khách quen của cửa hàng, nên bà đã nói rất nhẹ nhàng, hết lòng khuyên bảo."KHông, tôi không đi! Cô ta là Phó tổng thì thế nào, không phải cũng theo Đường Tâm Lạc tới sao? Đường Tâm Lạc là cháu gái của tôi, tôi là dì của cô ta, các người không thể đuổi tôi ra ngoài!""Nhưng mà Đường phu nhân, Lục phu nhân đã nói, không quen ngài..Ngài vẫn nên! ""Cái gì mà không quen, làm gì có cháu gái nào đối xử với dì của mình như vậy!? Mật Mật, con mau tới, ngăn tiện nhân Đường Tâm Lạc lại cho mẹ!"Đường Nhược Lan bị chủ tiệm cản trở, không thể hành động được, liền chỉ huy Đường Mật.Đường Mật nghe bà nói, đang chuẩn bị đi lên ngăn Đường Tâm Lạc, liền bị người ta kéo cổ áo.Sau đó, cả người cô bị xách lên, quăng ra ngoài."A-----"Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.Trên sàn nhà của tiệm trang sức, lót gạch cẩm thạch sáng bóng.Đường Mật trượt từ sàn ra ngoài, đụng vào một quầy hàng, mới dừng lại được."Mật Mật! Cô! Các người sao có thể ! "Đường Nhược Lan hét chói tai, muốn tìm kẻ gây chuyện.Nhưng mà, khi bà quay người, thấy người đang đứng phía sau----Hai vệ sĩ áo đen cao một mét chín, đang lạnh lùng nhìn bà.Những lời định nói, liền bị chặn ở cổ họng."Cô..Tôi! Chúng tôi đi, đi liền!"Bà biết hai người áo đen này.Lần trước ở tòa án, chính mắt bà thấy hai người này đánh gãy chân, gãy tay của người Đường gia.Dù đã qua lâu, nhưng bà và Đường Mật chỉ cần thấy vệ sĩ áo đen, liền cảm thấy sợ hãi.Sát thần như vậy, bọn họ không dám trêu chọc.Đáng giận, rõ ràng hồi nãy không thấy hai người này mà.Hai tên sát thần này vào từ lúc nào vậy!Đường Nhược Lan đỡ Đường Mật dậy, hai người cùng nhau chạy ra ngoài.Không dám chửi rủa, cũng không dám gây chuyện với Đường Tâm Lạc nữa, xám mặt cụp đuôi chạy giống như sau lưng là ác quỷ đòi mạng.Khách trong tiệm đang xem náo nhiệt cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.Hai vệ sĩ nhìn Đường Nhược Lan và Đường Mật đi xa, mới quay đầu, mặt không biến sắc nhìn chủ tiệm đang run rẩy."Được rồi, đóng cửa hàng đi."*Cuối cùng Đường Tâm Lạc cũng mua được một đôi bông tai chân châu nạm kim cương hơn mười vạn làm quà sinh nhật cho Mộ Vãn.Bông tai đặt trong hộp quà tinh xảo.Cô còn bảo nhân viên nhét thêm một tấm thiệp nhỏ bên trong, ghi tên mình và Tô Tình cùng lời chúc sinh nhật.Xong xuôi, thấy cũng sắp đến giờ dự sinh nhật, Đường Tâm Lạc tạm biệt An Nhã, để tài xế đưa mình đến Vinh Viên.Vinh Viên là trung tâm giải trí lớn nhất ở thành phố A.Một số hào môn và nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí rất thích tổ chức party ở chỗ này.Đường Tâm Lạc vừa tới, đã thấy Tô Tình đến đón mình..