Tác giả:

Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…

Chương 442: 442: Từ Nay Về Sau Cô Chính Là Vợ Của Anh

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Lục Dục Thần dáng người cao lớn ôm Đường Tâm Lạc nhỏ nhắn vào lòng.Tư thế hai người khiêu vũ không bằng nói tình tứ ôm nhau.Bởi vì đang mang thai nên Đường Tâm Lạc mang giày đế bằng, đối diện với người cao một mét chính như Lục Dục Thần nên đặc biệt nhỏ nhắn.Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, hai tay để sau thắt lưng cô.Mà Đường Tâm Lạc dứt khoát dựa vào ngực anh, hai tay ôm lấy eo anh.Hai người cứ như vậy chậm rãi di chuyển theo tiếng nhạc.Đây là điệu nhảy mở màn cho bữa tiệc.Cho dù cách xa người khác cũng cảm nhận được không gian tình yêu giữa hai người.Những khách khứa ở đây thấy Lục Dục Thần như vậy đều cảm thấy một cỗ không chân thật.Lục Dục Thần khóe môi mang theo ý cười, đôi mắt đều là tình yêu tràn đầy sủng nịnh.Mà người trong trí nhớ ngày xưa là người lạnh lùng không ái dám đến gần.Không phải chưa từng thấy anh cười.Nhưng nụ cười này cùng với kiểu cười lạnh lùng tàn khốc trước kia khiến cho người khác nghĩ không cùng một người."Mẹ, có phải có nhầm lẫn ở đâu không? Đường Tâm Lạc rõ ràng là một đứa tình nhân, dựa vào cái gì mà có thể nhảy mở màn cùng Lục gia! Thật chán ghét, tất cả nội bật đều bị cô ta đoạt đi!"Lục Chỉ Nghi ngồi ở xa, không nghe được lời vừa rồi Lục Dục Thần nói với người Đường gia."Mẹ cũng không biết!.thật là tiện nghi cho con tiện nhân này, cô ta vẫn chiếm hết mọi nổi bât!""Mẹ, mẹ nói xem! Đường Tâm Lạc có phải cho Lục gia uống thuốc mê không.Trường hợp như vậy, Lục phu nhân và Lục thiếu phu nhân còn đó, sao cô ta lại có thể nhảy mở mà, có phảu hay không! ?"Hai mẹ con nhìn nhau, nhìn thấy trong đáy mắt của đối phương tia không muốn thừa nhận.Đúng vậy.Tại sao lại như vậy.Đây là bữa tiệc Lục gia giới thiệu vợ mình.Nhưng tình nhân ĐƯờng Tâm Lạc lại có thể xuất hiên ở đây, hơn nữa còn ngồi bàn đầu tiên.Lại còn có thể nhảy mở màn với Lục gia.Cái này thật sự là đánh vào mặt Lục thiếu phu nhân!Lục gia rõ ràng chống lưng cho Đường Tâm Lạc, rõ ràng muốn nói cho mọi người, dù có Lục thiếu phu nhân, anh vẫn sủng ái ĐƯờng Tâm Lạc.Có không ít người có suy nghĩ này, đôi mắt nhìn về hai người đang nhảy càng thêm ái muội không rõ.Lục Kình Hạo ngồi bên cạnh mẹ con Cung Tuyết Mị.Nghe hai người nói chuyện, tay phải không khỏi nắm chặt lại.Nghĩ đến lần trước mình yêu cầu phục hôn kết quả lại bị cự tuyệtĐường Tâm Lạc! cô thật sự! thà l*m t*nh nhân của Lục Dục Thàn còn hơn phục hôn với anh ta, tốt đẹp trở lại sao.*Sau khi kết thúc điệu nhảy, ánh sáng lại được bật lên.Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.Cho dù khách khứa trong phòng có chướng mắt thân phận của ĐƯờng Tâm Lạc.Nhưng có Lục gia ở đây không dám không cho mặt mũi.Tiếng vô tay dừng lại.Lục Dục Thần nhẹ nhàng ôm Đường Tâm Lạc trong ngực, ý cười trên mặt hơi dừng lại, đưa cho Mạch Trạch một ánh mắt.Mạch Trạch rất nhanh đưa mic lại cho anh.ĐƯờng Tâm Lạc bị Lục Dục thần nửa ôm vào trong ngực, thấy anh lấy míc, trong lòng có chút hoảng hốt vì biết anh muốn nói cái gì.ĐÔi mắt xinh đẹp nhìn anh không chớp.Khuôn mặt anh tuấn, mũi cao, môi mỏng! tất cả đã sớm khắc trong đầu ĐƯờng Tâm Lạc.Cho nên, người đàn ông này có phải đã sẵn sàng tuyên bố, cô chính là vợ chính thức của anh sao?.

Lục Dục Thần dáng người cao lớn ôm Đường Tâm Lạc nhỏ nhắn vào lòng.

Tư thế hai người khiêu vũ không bằng nói tình tứ ôm nhau.

Bởi vì đang mang thai nên Đường Tâm Lạc mang giày đế bằng, đối diện với người cao một mét chính như Lục Dục Thần nên đặc biệt nhỏ nhắn.

Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, hai tay để sau thắt lưng cô.

Mà Đường Tâm Lạc dứt khoát dựa vào ngực anh, hai tay ôm lấy eo anh.

Hai người cứ như vậy chậm rãi di chuyển theo tiếng nhạc.

Đây là điệu nhảy mở màn cho bữa tiệc.

Cho dù cách xa người khác cũng cảm nhận được không gian tình yêu giữa hai người.

Những khách khứa ở đây thấy Lục Dục Thần như vậy đều cảm thấy một cỗ không chân thật.

Lục Dục Thần khóe môi mang theo ý cười, đôi mắt đều là tình yêu tràn đầy sủng nịnh.

Mà người trong trí nhớ ngày xưa là người lạnh lùng không ái dám đến gần.

Không phải chưa từng thấy anh cười.

Nhưng nụ cười này cùng với kiểu cười lạnh lùng tàn khốc trước kia khiến cho người khác nghĩ không cùng một người.

"Mẹ, có phải có nhầm lẫn ở đâu không? Đường Tâm Lạc rõ ràng là một đứa tình nhân, dựa vào cái gì mà có thể nhảy mở màn cùng Lục gia! Thật chán ghét, tất cả nội bật đều bị cô ta đoạt đi!"Lục Chỉ Nghi ngồi ở xa, không nghe được lời vừa rồi Lục Dục Thần nói với người Đường gia.

"Mẹ cũng không biết!.

thật là tiện nghi cho con tiện nhân này, cô ta vẫn chiếm hết mọi nổi bât!""Mẹ, mẹ nói xem! Đường Tâm Lạc có phải cho Lục gia uống thuốc mê không.

Trường hợp như vậy, Lục phu nhân và Lục thiếu phu nhân còn đó, sao cô ta lại có thể nhảy mở mà, có phảu hay không! ?"Hai mẹ con nhìn nhau, nhìn thấy trong đáy mắt của đối phương tia không muốn thừa nhận.

Đúng vậy.

Tại sao lại như vậy.

Đây là bữa tiệc Lục gia giới thiệu vợ mình.

Nhưng tình nhân ĐƯờng Tâm Lạc lại có thể xuất hiên ở đây, hơn nữa còn ngồi bàn đầu tiên.

Lại còn có thể nhảy mở màn với Lục gia.

Cái này thật sự là đánh vào mặt Lục thiếu phu nhân!Lục gia rõ ràng chống lưng cho Đường Tâm Lạc, rõ ràng muốn nói cho mọi người, dù có Lục thiếu phu nhân, anh vẫn sủng ái ĐƯờng Tâm Lạc.

Có không ít người có suy nghĩ này, đôi mắt nhìn về hai người đang nhảy càng thêm ái muội không rõ.

Lục Kình Hạo ngồi bên cạnh mẹ con Cung Tuyết Mị.

Nghe hai người nói chuyện, tay phải không khỏi nắm chặt lại.

Nghĩ đến lần trước mình yêu cầu phục hôn kết quả lại bị cự tuyệtĐường Tâm Lạc! cô thật sự! thà l*m t*nh nhân của Lục Dục Thàn còn hơn phục hôn với anh ta, tốt đẹp trở lại sao.

*Sau khi kết thúc điệu nhảy, ánh sáng lại được bật lên.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Cho dù khách khứa trong phòng có chướng mắt thân phận của ĐƯờng Tâm Lạc.

Nhưng có Lục gia ở đây không dám không cho mặt mũi.

Tiếng vô tay dừng lại.

Lục Dục Thần nhẹ nhàng ôm Đường Tâm Lạc trong ngực, ý cười trên mặt hơi dừng lại, đưa cho Mạch Trạch một ánh mắt.

Mạch Trạch rất nhanh đưa mic lại cho anh.

ĐƯờng Tâm Lạc bị Lục Dục thần nửa ôm vào trong ngực, thấy anh lấy míc, trong lòng có chút hoảng hốt vì biết anh muốn nói cái gì.

ĐÔi mắt xinh đẹp nhìn anh không chớp.

Khuôn mặt anh tuấn, mũi cao, môi mỏng! tất cả đã sớm khắc trong đầu ĐƯờng Tâm Lạc.

Cho nên, người đàn ông này có phải đã sẵn sàng tuyên bố, cô chính là vợ chính thức của anh sao?.

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Lục Dục Thần dáng người cao lớn ôm Đường Tâm Lạc nhỏ nhắn vào lòng.Tư thế hai người khiêu vũ không bằng nói tình tứ ôm nhau.Bởi vì đang mang thai nên Đường Tâm Lạc mang giày đế bằng, đối diện với người cao một mét chính như Lục Dục Thần nên đặc biệt nhỏ nhắn.Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, hai tay để sau thắt lưng cô.Mà Đường Tâm Lạc dứt khoát dựa vào ngực anh, hai tay ôm lấy eo anh.Hai người cứ như vậy chậm rãi di chuyển theo tiếng nhạc.Đây là điệu nhảy mở màn cho bữa tiệc.Cho dù cách xa người khác cũng cảm nhận được không gian tình yêu giữa hai người.Những khách khứa ở đây thấy Lục Dục Thần như vậy đều cảm thấy một cỗ không chân thật.Lục Dục Thần khóe môi mang theo ý cười, đôi mắt đều là tình yêu tràn đầy sủng nịnh.Mà người trong trí nhớ ngày xưa là người lạnh lùng không ái dám đến gần.Không phải chưa từng thấy anh cười.Nhưng nụ cười này cùng với kiểu cười lạnh lùng tàn khốc trước kia khiến cho người khác nghĩ không cùng một người."Mẹ, có phải có nhầm lẫn ở đâu không? Đường Tâm Lạc rõ ràng là một đứa tình nhân, dựa vào cái gì mà có thể nhảy mở màn cùng Lục gia! Thật chán ghét, tất cả nội bật đều bị cô ta đoạt đi!"Lục Chỉ Nghi ngồi ở xa, không nghe được lời vừa rồi Lục Dục Thần nói với người Đường gia."Mẹ cũng không biết!.thật là tiện nghi cho con tiện nhân này, cô ta vẫn chiếm hết mọi nổi bât!""Mẹ, mẹ nói xem! Đường Tâm Lạc có phải cho Lục gia uống thuốc mê không.Trường hợp như vậy, Lục phu nhân và Lục thiếu phu nhân còn đó, sao cô ta lại có thể nhảy mở mà, có phảu hay không! ?"Hai mẹ con nhìn nhau, nhìn thấy trong đáy mắt của đối phương tia không muốn thừa nhận.Đúng vậy.Tại sao lại như vậy.Đây là bữa tiệc Lục gia giới thiệu vợ mình.Nhưng tình nhân ĐƯờng Tâm Lạc lại có thể xuất hiên ở đây, hơn nữa còn ngồi bàn đầu tiên.Lại còn có thể nhảy mở màn với Lục gia.Cái này thật sự là đánh vào mặt Lục thiếu phu nhân!Lục gia rõ ràng chống lưng cho Đường Tâm Lạc, rõ ràng muốn nói cho mọi người, dù có Lục thiếu phu nhân, anh vẫn sủng ái ĐƯờng Tâm Lạc.Có không ít người có suy nghĩ này, đôi mắt nhìn về hai người đang nhảy càng thêm ái muội không rõ.Lục Kình Hạo ngồi bên cạnh mẹ con Cung Tuyết Mị.Nghe hai người nói chuyện, tay phải không khỏi nắm chặt lại.Nghĩ đến lần trước mình yêu cầu phục hôn kết quả lại bị cự tuyệtĐường Tâm Lạc! cô thật sự! thà l*m t*nh nhân của Lục Dục Thàn còn hơn phục hôn với anh ta, tốt đẹp trở lại sao.*Sau khi kết thúc điệu nhảy, ánh sáng lại được bật lên.Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.Cho dù khách khứa trong phòng có chướng mắt thân phận của ĐƯờng Tâm Lạc.Nhưng có Lục gia ở đây không dám không cho mặt mũi.Tiếng vô tay dừng lại.Lục Dục Thần nhẹ nhàng ôm Đường Tâm Lạc trong ngực, ý cười trên mặt hơi dừng lại, đưa cho Mạch Trạch một ánh mắt.Mạch Trạch rất nhanh đưa mic lại cho anh.ĐƯờng Tâm Lạc bị Lục Dục thần nửa ôm vào trong ngực, thấy anh lấy míc, trong lòng có chút hoảng hốt vì biết anh muốn nói cái gì.ĐÔi mắt xinh đẹp nhìn anh không chớp.Khuôn mặt anh tuấn, mũi cao, môi mỏng! tất cả đã sớm khắc trong đầu ĐƯờng Tâm Lạc.Cho nên, người đàn ông này có phải đã sẵn sàng tuyên bố, cô chính là vợ chính thức của anh sao?.

Chương 442: 442: Từ Nay Về Sau Cô Chính Là Vợ Của Anh