Tác giả:

Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…

Chương 514: 514: Lục Dục Thần Em Biết Tất Cả

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đường Tâm Lạc cười đau khổ, hai mắt đẩm lệ nhìn anh:"Lục Dục Thần, em biết tất cả rồi...""Em biết rõ, cô gái mà anh che chở ở trung tâm bệnh viện, chính là cô ta."Nói đến đây, Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, kiềm nén nội tâm đau đớn."Còn nữa, ngày đó tại phòng nghĩ của yến hội, cuộc nói chuyện của anh và luật sư Phạm, em đã nghe hết."Sắc mặt Lục Dục Thần trầm xuống, khẩn trương nhìn cô:"Tiểu Lạc, anh có thể giải thích.""Đây chính là nguyên nhân vì sao em giả bộ mất trí nhớ.""Lục Dục Thần, em không phải người ngốc, chuyện này, em đã nghe người ta nói.Em chỉ là vật thay thế mà thôi.Hiện tại, chính chủ đã trở về...Em chỉ là vật thay thế, sao có thể chiếm lấy vị trí Lục phu nhân?""Không, không phải..." Lục Dục Thần bối rối nói:"Tiểu Lạc, em không phải vật thay thế, nghe anh giải thích..."Anh không nghĩ tới, sẽ nói thẳng chuyện kia với Đường Tâm Lạc.Anh muốn từ từ có được cô.Cho đến khi, không còn cách nào nữa, anh mới buông tay.Trải qua chuyện bắt cóc.Anh phát hiện, mình không thể khống chế tất cả, cơ bản anh không thể rời khỏi Đường Tâm Lạc.Ban đầu, vị trí Lục phu nhân là của Cố Huyên Nhi, cô chỉ là thay thế một thời gian.Nhưng trải qua nhiều chuyện, anh lại không muốn như vậy nữa.Coi như anh ích kỷ.Anh chỉ muốn ở bên cô, đợi đến lúc cuối cùng, nếu xảy ra chuyện bất đắc dĩ, thì anh sẽ buông tay cô."Được, anh muốn giải thích gì, nói đi em nghe." Đường Tâm Lạc nhìn anh.Cô sẽ cho anh cơ hội.Xem anh giải thích làm sao.Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn anh:"Bắt đầu nói từ chuyện Cố Huyên Nhi đi.Ba tháng trước, lúc em vừa quen anh, có lần anh mang em qua nước M, là muốn gặp cô ta sao?"Lục Dục Thần không nghĩ tới, Đường Tâm Lạc lại nói ngay trọng tâm nguy hiểm này.Hô hấp hơi dừng lại.Đường Tâm Lạc nhìn anh, ánh mắt lóe sáng:"Nếu như anh nói dối, thì chúng ta không cần nói chuyện nữa.Sau khi trở về, em sẽ gửi đơn ly hôn lên tòa...""Không, Tâm Lạc, anh không cho phép em nói hai chữ "ly hôn".""A, Lục Dục Thần, anh không cho em ly hôn? Nhưng hôm đó ở yến hội, không phải anh muốn ly hôn sao? Giấy ly hôn anh cũng đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em ký tên lên!""Đó là vì anh bất đắc dĩ."Đường Tâm Lạc nhếch miệng trào phúng:"Em biết, là vì Cố Huyên Nhi.""Cho nên, rốt cuộc anh có muốn nói chuyện với em không? Nếu như muốn, thì anh trả lời câu hỏi của em.Nếu như không, thì em sẽ đi."Thấy cô muốn đứng dậy, Lục Dục Thần liền vội vàng kéo tay cô, giữa chặt cô trên đùi."Được, anh thừa nhận.Lần kia dẫn em qua nước M, thật sự là qua gặp cô ta."Đường Tâm Lạc cho rằng mình sẽ không đau lòng.Nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận, trong lòng vẫn không nhịn được nhói đau.Cô nhíu mày nói:"Cho nên, anh thừa nhận anh mang em qua ném ở nước M.Còn anh thì thừa cơ qua lại với tiểu tình nhân của anh?".

Đường Tâm Lạc cười đau khổ, hai mắt đẩm lệ nhìn anh:"Lục Dục Thần, em biết tất cả rồi...""Em biết rõ, cô gái mà anh che chở ở trung tâm bệnh viện, chính là cô ta."Nói đến đây, Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, kiềm nén nội tâm đau đớn."Còn nữa, ngày đó tại phòng nghĩ của yến hội, cuộc nói chuyện của anh và luật sư Phạm, em đã nghe hết."Sắc mặt Lục Dục Thần trầm xuống, khẩn trương nhìn cô:"Tiểu Lạc, anh có thể giải thích.""Đây chính là nguyên nhân vì sao em giả bộ mất trí nhớ.""Lục Dục Thần, em không phải người ngốc, chuyện này, em đã nghe người ta nói.

Em chỉ là vật thay thế mà thôi.

Hiện tại, chính chủ đã trở về...Em chỉ là vật thay thế, sao có thể chiếm lấy vị trí Lục phu nhân?""Không, không phải..." Lục Dục Thần bối rối nói:"Tiểu Lạc, em không phải vật thay thế, nghe anh giải thích..."Anh không nghĩ tới, sẽ nói thẳng chuyện kia với Đường Tâm Lạc.Anh muốn từ từ có được cô.Cho đến khi, không còn cách nào nữa, anh mới buông tay.Trải qua chuyện bắt cóc.

Anh phát hiện, mình không thể khống chế tất cả, cơ bản anh không thể rời khỏi Đường Tâm Lạc.Ban đầu, vị trí Lục phu nhân là của Cố Huyên Nhi, cô chỉ là thay thế một thời gian.Nhưng trải qua nhiều chuyện, anh lại không muốn như vậy nữa.Coi như anh ích kỷ.

Anh chỉ muốn ở bên cô, đợi đến lúc cuối cùng, nếu xảy ra chuyện bất đắc dĩ, thì anh sẽ buông tay cô."Được, anh muốn giải thích gì, nói đi em nghe." Đường Tâm Lạc nhìn anh.Cô sẽ cho anh cơ hội.Xem anh giải thích làm sao.Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn anh:"Bắt đầu nói từ chuyện Cố Huyên Nhi đi.

Ba tháng trước, lúc em vừa quen anh, có lần anh mang em qua nước M, là muốn gặp cô ta sao?"Lục Dục Thần không nghĩ tới, Đường Tâm Lạc lại nói ngay trọng tâm nguy hiểm này.Hô hấp hơi dừng lại.Đường Tâm Lạc nhìn anh, ánh mắt lóe sáng:"Nếu như anh nói dối, thì chúng ta không cần nói chuyện nữa.

Sau khi trở về, em sẽ gửi đơn ly hôn lên tòa...""Không, Tâm Lạc, anh không cho phép em nói hai chữ "ly hôn".""A, Lục Dục Thần, anh không cho em ly hôn? Nhưng hôm đó ở yến hội, không phải anh muốn ly hôn sao? Giấy ly hôn anh cũng đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em ký tên lên!""Đó là vì anh bất đắc dĩ."Đường Tâm Lạc nhếch miệng trào phúng:"Em biết, là vì Cố Huyên Nhi.""Cho nên, rốt cuộc anh có muốn nói chuyện với em không? Nếu như muốn, thì anh trả lời câu hỏi của em.

Nếu như không, thì em sẽ đi."Thấy cô muốn đứng dậy, Lục Dục Thần liền vội vàng kéo tay cô, giữa chặt cô trên đùi."Được, anh thừa nhận.

Lần kia dẫn em qua nước M, thật sự là qua gặp cô ta."Đường Tâm Lạc cho rằng mình sẽ không đau lòng.Nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận, trong lòng vẫn không nhịn được nhói đau.Cô nhíu mày nói:"Cho nên, anh thừa nhận anh mang em qua ném ở nước M.

Còn anh thì thừa cơ qua lại với tiểu tình nhân của anh?".

Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ,  khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… Đường Tâm Lạc cười đau khổ, hai mắt đẩm lệ nhìn anh:"Lục Dục Thần, em biết tất cả rồi...""Em biết rõ, cô gái mà anh che chở ở trung tâm bệnh viện, chính là cô ta."Nói đến đây, Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, kiềm nén nội tâm đau đớn."Còn nữa, ngày đó tại phòng nghĩ của yến hội, cuộc nói chuyện của anh và luật sư Phạm, em đã nghe hết."Sắc mặt Lục Dục Thần trầm xuống, khẩn trương nhìn cô:"Tiểu Lạc, anh có thể giải thích.""Đây chính là nguyên nhân vì sao em giả bộ mất trí nhớ.""Lục Dục Thần, em không phải người ngốc, chuyện này, em đã nghe người ta nói.Em chỉ là vật thay thế mà thôi.Hiện tại, chính chủ đã trở về...Em chỉ là vật thay thế, sao có thể chiếm lấy vị trí Lục phu nhân?""Không, không phải..." Lục Dục Thần bối rối nói:"Tiểu Lạc, em không phải vật thay thế, nghe anh giải thích..."Anh không nghĩ tới, sẽ nói thẳng chuyện kia với Đường Tâm Lạc.Anh muốn từ từ có được cô.Cho đến khi, không còn cách nào nữa, anh mới buông tay.Trải qua chuyện bắt cóc.Anh phát hiện, mình không thể khống chế tất cả, cơ bản anh không thể rời khỏi Đường Tâm Lạc.Ban đầu, vị trí Lục phu nhân là của Cố Huyên Nhi, cô chỉ là thay thế một thời gian.Nhưng trải qua nhiều chuyện, anh lại không muốn như vậy nữa.Coi như anh ích kỷ.Anh chỉ muốn ở bên cô, đợi đến lúc cuối cùng, nếu xảy ra chuyện bất đắc dĩ, thì anh sẽ buông tay cô."Được, anh muốn giải thích gì, nói đi em nghe." Đường Tâm Lạc nhìn anh.Cô sẽ cho anh cơ hội.Xem anh giải thích làm sao.Đường Tâm Lạc hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn anh:"Bắt đầu nói từ chuyện Cố Huyên Nhi đi.Ba tháng trước, lúc em vừa quen anh, có lần anh mang em qua nước M, là muốn gặp cô ta sao?"Lục Dục Thần không nghĩ tới, Đường Tâm Lạc lại nói ngay trọng tâm nguy hiểm này.Hô hấp hơi dừng lại.Đường Tâm Lạc nhìn anh, ánh mắt lóe sáng:"Nếu như anh nói dối, thì chúng ta không cần nói chuyện nữa.Sau khi trở về, em sẽ gửi đơn ly hôn lên tòa...""Không, Tâm Lạc, anh không cho phép em nói hai chữ "ly hôn".""A, Lục Dục Thần, anh không cho em ly hôn? Nhưng hôm đó ở yến hội, không phải anh muốn ly hôn sao? Giấy ly hôn anh cũng đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em ký tên lên!""Đó là vì anh bất đắc dĩ."Đường Tâm Lạc nhếch miệng trào phúng:"Em biết, là vì Cố Huyên Nhi.""Cho nên, rốt cuộc anh có muốn nói chuyện với em không? Nếu như muốn, thì anh trả lời câu hỏi của em.Nếu như không, thì em sẽ đi."Thấy cô muốn đứng dậy, Lục Dục Thần liền vội vàng kéo tay cô, giữa chặt cô trên đùi."Được, anh thừa nhận.Lần kia dẫn em qua nước M, thật sự là qua gặp cô ta."Đường Tâm Lạc cho rằng mình sẽ không đau lòng.Nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận, trong lòng vẫn không nhịn được nhói đau.Cô nhíu mày nói:"Cho nên, anh thừa nhận anh mang em qua ném ở nước M.Còn anh thì thừa cơ qua lại với tiểu tình nhân của anh?".

Chương 514: 514: Lục Dục Thần Em Biết Tất Cả