Bạch Uyển Tình ~ --------- Ánh lửa đỏ rực bao phủ cả ngôi biệt thự to lớn.. Phía trên sân thượng một thiếu nữ y phục trên người thấm đẫm máu tươi, mái tóc đen dài xõa tung bay trong gió, khóe môi mím chặt cố nén đau đớn chỉ tay về phía người đàn ông trước mặt: " Lục Thiên Hạo.. Tại sao? .. Ngươi gì lí do gì lại bán đứng ta " Phía trước vang lên một mảnh tiếng cười, người nam nhân với mái tóc nâu chỉa khẩu súng lục K59 về hướng cô gái, trong đáy mắt lóe lên tia thù hận: " Cố Tử Ngọc tới bây giờ mà cô vẫn còn ảo tưởng.. Cố thị hại chết cả nhà ta khiến ta trở thành cô nhi.. Ta chấp nhận ở bên cô lâu như vậy cuối cùng chỉ vì muốn báo thù Cố thị mà thôi  " Cố Tử Ngọc khẽ nhếch môi nở nụ cười lộ ra phong thái cao ngạo: " Lục Thiên Hạo.. Quả nhiên là ta nhìn lầm ngươi " Lục Thiên Hạo nhìn nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành trước mặt không khỏi tiếc nuối.. Tay hắn khẽ động, nòng súng đen ngòm bay ra một viên đạn, xuyên qua không khí bắn thẳng vào lồng ngực bên trái của Cố Tử Ngọc.. Khuôn mặt nhỏ…

Chương 9: Thân phận

Xuyên Không Trở Thành Đồ Nhi Hay Ái PhiTác giả: Bạch Uyển TìnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBạch Uyển Tình ~ --------- Ánh lửa đỏ rực bao phủ cả ngôi biệt thự to lớn.. Phía trên sân thượng một thiếu nữ y phục trên người thấm đẫm máu tươi, mái tóc đen dài xõa tung bay trong gió, khóe môi mím chặt cố nén đau đớn chỉ tay về phía người đàn ông trước mặt: " Lục Thiên Hạo.. Tại sao? .. Ngươi gì lí do gì lại bán đứng ta " Phía trước vang lên một mảnh tiếng cười, người nam nhân với mái tóc nâu chỉa khẩu súng lục K59 về hướng cô gái, trong đáy mắt lóe lên tia thù hận: " Cố Tử Ngọc tới bây giờ mà cô vẫn còn ảo tưởng.. Cố thị hại chết cả nhà ta khiến ta trở thành cô nhi.. Ta chấp nhận ở bên cô lâu như vậy cuối cùng chỉ vì muốn báo thù Cố thị mà thôi  " Cố Tử Ngọc khẽ nhếch môi nở nụ cười lộ ra phong thái cao ngạo: " Lục Thiên Hạo.. Quả nhiên là ta nhìn lầm ngươi " Lục Thiên Hạo nhìn nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành trước mặt không khỏi tiếc nuối.. Tay hắn khẽ động, nòng súng đen ngòm bay ra một viên đạn, xuyên qua không khí bắn thẳng vào lồng ngực bên trái của Cố Tử Ngọc.. Khuôn mặt nhỏ… ---------------------------------" Không phải sợ.. Có ta ở đây.. "Nàng mỉm cười mà nhìn Hàn Dịch Thiên.. Ngay cả thời khắc đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết.. Nàng vẫn không hối hận.." Đồ nhi.. Không có ngốc.. Cũng không phải tiểu nha đầu.. Đồ nhi  có tên..  Tô Mặc Uyển.. "..Hàn Dịch Thiên đột nhiên sửng sốt.. Tô Mặc Uyển??? Đại tiểu thư của tô gia?? Con gái của đại tướng quân Tô Niên..??Hắn ta là tay sai của Trần Hoàng Hậu..Nha đầu ngốc này... Là tiểu thê tử được đính ước từ nhỏ của hắn..Ông trời cho hắn gặp nàng..Ông trời cho hắn cứu được nàng..Hồi tưởng lại giây phút thân thể nhỏ xíu của nàng kiên định che chở cho hắn..Là do ông trời hay là do có người cố tình sắp đặt..Hắn không đủ can đảm để nghĩ tiếp...Vương Phủ..Một đám ngự y băng bó, chăm sóc vết thương cho Tô Mặc Uyển.." Thế nào.. "..Giọng nói lãnh khốc vang lên khiến đám ngự y run cầm cập..." Vết thương của tiểu thư chỉ cần cố gắng tịnh dưỡng, uống thuốc điều đặn tầm mười hôm sẽ khỏe lại "" Lui ra ngoài.. "..."Lạnh.. quá! ".. Tô Mặc Uyển dù đang hôn mê nhưng cả người vẫn run bần bật lên..Trong giấc mơ nàng thấy Hàn Dịch Thiên.. Hắn xoay lưng về phía nàng.. Dù cho nàng có đuổi theo, kêu gào như thế nào.. Hắn vẫn từ từ đi mất........Sáng hôm sau này tỉnh lại, mới thấy mình đang ở Tô phủ.. A hoàn Thu Nguyệt đang đứng túc trực kế bên.." Đại tiểu thư.. Lão gia căn dặn, sau khi tiểu thư tỉnh dậy thìlâp tức tới thư phòng, lão gia có chuyện cần nói "Tô Mặc Uyển hít một hơi rồi nhẹ nhàng hỏi.." Ngươi có biết hôm qua là ai đưa ta về không? "Thu Nguyệt lắc đầu.. Nàng thở dài thất vọng.. Phụ thân muốn gặp nàng e là lành ít dữ nhiều..Lần này không gặp được sư phụ chỉ sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội trùng phùng.........

---------------------------------

" Không phải sợ.. Có ta ở đây.. "

Nàng mỉm cười mà nhìn Hàn Dịch Thiên

.. Ngay cả thời khắc đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết.. Nàng vẫn không hối hận..

" Đồ nhi.. Không có ngốc.. Cũng không phải tiểu nha đầu.. Đồ nhi  có tên..  Tô Mặc Uyển.. "..

Hàn Dịch Thiên đột nhiên sửng sốt.. Tô Mặc Uyển??? Đại tiểu thư của tô gia?? Con gái của đại tướng quân Tô Niên..??

Hắn ta là tay sai của Trần Hoàng Hậu..

Nha đầu ngốc này... Là tiểu thê tử được đính ước từ nhỏ của hắn..

Ông trời cho hắn gặp nàng..

Ông trời cho hắn cứu được nàng..

Hồi tưởng lại giây phút thân thể nhỏ xíu của nàng kiên định che chở cho hắn..

Là do ông trời hay là do có người cố tình sắp đặt..

Hắn không đủ can đảm để nghĩ tiếp...

Vương Phủ..

Một đám ngự y băng bó, chăm sóc vết thương cho Tô Mặc Uyển..

" Thế nào.. "..Giọng nói lãnh khốc vang lên khiến đám ngự y run cầm cập...

" Vết thương của tiểu thư chỉ cần cố gắng tịnh dưỡng, uống thuốc điều đặn tầm mười hôm sẽ khỏe lại "

" Lui ra ngoài.. "

...

"Lạnh.. quá! ".. Tô Mặc Uyển dù đang hôn mê nhưng cả người vẫn run bần bật lên..

Trong giấc mơ nàng thấy Hàn Dịch Thiên.. Hắn xoay lưng về phía nàng.. Dù cho nàng có đuổi theo, kêu gào như thế nào.. Hắn vẫn từ từ đi mất..

......

Sáng hôm sau này tỉnh lại, mới thấy mình đang ở Tô phủ.. A hoàn Thu Nguyệt đang đứng túc trực kế bên..

" Đại tiểu thư.. Lão gia căn dặn, sau khi tiểu thư tỉnh dậy thìlâp tức tới thư phòng, lão gia có chuyện cần nói "

Tô Mặc Uyển hít một hơi rồi nhẹ nhàng hỏi..

" Ngươi có biết hôm qua là ai đưa ta về không? "

Thu Nguyệt lắc đầu.. Nàng thở dài thất vọng.. Phụ thân muốn gặp nàng e là lành ít dữ nhiều..

Lần này không gặp được sư phụ chỉ sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội trùng phùng..

.......

Xuyên Không Trở Thành Đồ Nhi Hay Ái PhiTác giả: Bạch Uyển TìnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBạch Uyển Tình ~ --------- Ánh lửa đỏ rực bao phủ cả ngôi biệt thự to lớn.. Phía trên sân thượng một thiếu nữ y phục trên người thấm đẫm máu tươi, mái tóc đen dài xõa tung bay trong gió, khóe môi mím chặt cố nén đau đớn chỉ tay về phía người đàn ông trước mặt: " Lục Thiên Hạo.. Tại sao? .. Ngươi gì lí do gì lại bán đứng ta " Phía trước vang lên một mảnh tiếng cười, người nam nhân với mái tóc nâu chỉa khẩu súng lục K59 về hướng cô gái, trong đáy mắt lóe lên tia thù hận: " Cố Tử Ngọc tới bây giờ mà cô vẫn còn ảo tưởng.. Cố thị hại chết cả nhà ta khiến ta trở thành cô nhi.. Ta chấp nhận ở bên cô lâu như vậy cuối cùng chỉ vì muốn báo thù Cố thị mà thôi  " Cố Tử Ngọc khẽ nhếch môi nở nụ cười lộ ra phong thái cao ngạo: " Lục Thiên Hạo.. Quả nhiên là ta nhìn lầm ngươi " Lục Thiên Hạo nhìn nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành trước mặt không khỏi tiếc nuối.. Tay hắn khẽ động, nòng súng đen ngòm bay ra một viên đạn, xuyên qua không khí bắn thẳng vào lồng ngực bên trái của Cố Tử Ngọc.. Khuôn mặt nhỏ… ---------------------------------" Không phải sợ.. Có ta ở đây.. "Nàng mỉm cười mà nhìn Hàn Dịch Thiên.. Ngay cả thời khắc đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết.. Nàng vẫn không hối hận.." Đồ nhi.. Không có ngốc.. Cũng không phải tiểu nha đầu.. Đồ nhi  có tên..  Tô Mặc Uyển.. "..Hàn Dịch Thiên đột nhiên sửng sốt.. Tô Mặc Uyển??? Đại tiểu thư của tô gia?? Con gái của đại tướng quân Tô Niên..??Hắn ta là tay sai của Trần Hoàng Hậu..Nha đầu ngốc này... Là tiểu thê tử được đính ước từ nhỏ của hắn..Ông trời cho hắn gặp nàng..Ông trời cho hắn cứu được nàng..Hồi tưởng lại giây phút thân thể nhỏ xíu của nàng kiên định che chở cho hắn..Là do ông trời hay là do có người cố tình sắp đặt..Hắn không đủ can đảm để nghĩ tiếp...Vương Phủ..Một đám ngự y băng bó, chăm sóc vết thương cho Tô Mặc Uyển.." Thế nào.. "..Giọng nói lãnh khốc vang lên khiến đám ngự y run cầm cập..." Vết thương của tiểu thư chỉ cần cố gắng tịnh dưỡng, uống thuốc điều đặn tầm mười hôm sẽ khỏe lại "" Lui ra ngoài.. "..."Lạnh.. quá! ".. Tô Mặc Uyển dù đang hôn mê nhưng cả người vẫn run bần bật lên..Trong giấc mơ nàng thấy Hàn Dịch Thiên.. Hắn xoay lưng về phía nàng.. Dù cho nàng có đuổi theo, kêu gào như thế nào.. Hắn vẫn từ từ đi mất........Sáng hôm sau này tỉnh lại, mới thấy mình đang ở Tô phủ.. A hoàn Thu Nguyệt đang đứng túc trực kế bên.." Đại tiểu thư.. Lão gia căn dặn, sau khi tiểu thư tỉnh dậy thìlâp tức tới thư phòng, lão gia có chuyện cần nói "Tô Mặc Uyển hít một hơi rồi nhẹ nhàng hỏi.." Ngươi có biết hôm qua là ai đưa ta về không? "Thu Nguyệt lắc đầu.. Nàng thở dài thất vọng.. Phụ thân muốn gặp nàng e là lành ít dữ nhiều..Lần này không gặp được sư phụ chỉ sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội trùng phùng.........

Chương 9: Thân phận