Tác giả:

-"Tiểu Hy, chúng ta chia tay đi" Giọng nói mang theo vẻ hối lỗi của một người đàn ông cất lên, gương mặt đang cười bỗng trở nên lạnh tanh nhìn người trước mặt. Mạc Thuần Hy, 19 tuổi, cao 1m68. Từ lúc 8t phải sống ở cô nhi viện. Lúc đó Thuần Hy chỉ mới 8t, là Nhị tiểu thư của Mạc Gia- một cô gái Dể thương, hoạt bát, người nào thấy cũng yêu. Một ngày nọ khi đi học về, Thuần Hy chạy vào nhà thưa mọi người, thế nhưng lúc chạy vào nhà, cô đã thấy người nhà mình nằm trên vũng máu. Cách vũng máu không xa, có một ký hiệu hình ngựa đen, mắt cô lúc đó không còn là đôi mắt tròn hồn nhiên trong sáng nữa, mà trở thành một màu đỏ ngầu, cảnh sát và mọi người đều biết đó là một vụ ám sát, tìn chứng cứ suốt bao nhiêu năm mà vẫn không biết là ai làm. Từ đó mà chẳng còn ai nhắc về Mạc Gia nữa, cũng vì vậy Cô không khóc, không nói nữa, mà cô chỉ nuôi một hy vọng, đó là trả thù. Cô phải chuyển vào cô nhi viện từ lúc 8t, chẳng ai còn thấy nụ cười của Mạc Thuần Hy, mà chỉ thấy đôi mắt lạnh tanh. Lúc học phổ…

Chương 5: Kí Hiệu Ngựa Đen

Chồng Ngốc, Em Yêu AnhTác giả: Lucifer_ThaoTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng-"Tiểu Hy, chúng ta chia tay đi" Giọng nói mang theo vẻ hối lỗi của một người đàn ông cất lên, gương mặt đang cười bỗng trở nên lạnh tanh nhìn người trước mặt. Mạc Thuần Hy, 19 tuổi, cao 1m68. Từ lúc 8t phải sống ở cô nhi viện. Lúc đó Thuần Hy chỉ mới 8t, là Nhị tiểu thư của Mạc Gia- một cô gái Dể thương, hoạt bát, người nào thấy cũng yêu. Một ngày nọ khi đi học về, Thuần Hy chạy vào nhà thưa mọi người, thế nhưng lúc chạy vào nhà, cô đã thấy người nhà mình nằm trên vũng máu. Cách vũng máu không xa, có một ký hiệu hình ngựa đen, mắt cô lúc đó không còn là đôi mắt tròn hồn nhiên trong sáng nữa, mà trở thành một màu đỏ ngầu, cảnh sát và mọi người đều biết đó là một vụ ám sát, tìn chứng cứ suốt bao nhiêu năm mà vẫn không biết là ai làm. Từ đó mà chẳng còn ai nhắc về Mạc Gia nữa, cũng vì vậy Cô không khóc, không nói nữa, mà cô chỉ nuôi một hy vọng, đó là trả thù. Cô phải chuyển vào cô nhi viện từ lúc 8t, chẳng ai còn thấy nụ cười của Mạc Thuần Hy, mà chỉ thấy đôi mắt lạnh tanh. Lúc học phổ… -"Chú! Tại sao chú...?"Lúc này khi mở cửa phòng ra, Thuần Hy lại nhìn thấy chú Nghiên Thành của mình đang loay hoay gì đó ở thư phòng ông nội. Nghe Thuần Hy nói, ông nhìn cô một lúc rồi lắp bắp hỏi-"Thuần...Hy là con sao?"Cô mỉm cười nhẹ, đáp-"Vâng ạ"-"Con vẫn còn sống sao?"Nghiên Thành ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt, Thuần Hy cũng vui vẻ kể lại chuyện trước kia của cô.-"Lúc đó con đang đi học thì bất chợt con đau bụng nên nhà trường đã gọi điện cho mẹ con, nhưng lại chả ai bắt máy nên đành nhờ cô giáo con đưa về. Lúc về tới nhà thì con nhìn thấy gia đình đã chả còn ai..."Càng kể về sau cô càng nghẹn ngào, chú ấy cũng không bắt ép cô nên cũng ừ cho qua.Thuần Hy bắt đầu thẳng thắn hỏi lại cái chết của gia đình mình:-"Chú à, chú có biết ai đã giết gia đình mình không?"Nghiên Thành nhíu mày nhớ lại-"Cái này... Người ghét gia đình mình thì không nhiều. Ta cũng không rõ"Thuần Hy hơi thất vọng nhưng cô chợt nhớ ra-"Con tìm thấy kí hiệu Ngựa đen gần chỗ xác của mọi người"Nói xong cô cũng lấy trong túi ra cái huy hiệu hình ngựa đen.Gương mặt của Nghiên Thành biến sắc, ông trợn mắt nhìn kí hiệu này một lúc rồi run run giọng nói-"Cái này... Theo ta nhớ thì nó thuộc một bang phái lớn, những thành viên cấp cao và chủ bang đó sẽ được có một cái Huy hiệu. Trên huy hiệu sẽ có một kí hiệu hình ngựa đen, ta còn nghe được bang chủ của họ sẽ là một cái huy hiệu đặc biệt, ai giữ nó sẽ là bang chủ."Nghe đến đây Thuần Hy cầm cái huy hiệu lên nhìn thật kỹ rồi không nhanh không chậm nói-"Nhưng tại sao họ lại muốn giết chúng ta, họ đâu có thù với gia đình mình"-"Cái này chú cũng không biết"Thuần Hy đen mặt nhét cái huy hiệu vào trong túi rồi cùng chú cô ôn lại chuyện cũ. Cô kể cho Ông nghe chuyện lúc trước của Mạc Gia. Cô còn biết được Nghiên Thành lúc trước đã ngao du xã hội đen, ông phải nói là một người ngao du giang hồ mấy chục năm, ai gặp ông cũng phải kiêng nể vài phần, ông chuyện gì của xã hội cũng rõ làm cho ai ai của thế giới ngầm cũng điên đảo tìm ông để hỏi và xin chủ kiến. Lúc biết gia đình gặp chuyện thì ông cũng đang bị mưu sát nên ông chỉ trở về vào những ngày giỗ, ông hiện tại cũng đã ở ẩn nhưng độ nổi ở giang hồ thì vẫn vậy.Tối đó ông đã lên đường đi ở ẩn, rời khỏi xã hội đen còn Thuần Hy thì vẫn rảo bước trên con đường cũ.Hiện giờ đã có thêm manh mối để tìm ra hung thủ giết bố mẹ cô, bang phái đó là bang phái gì chứ, tại sao lại là kí hiệu ngựa đen, cô phải tìm hiểu bang phái đó trước rồi bắt đầu tìm người ra tay.Mải mê suy nghĩ thì đột nhiên có người chạy qua trước mặt, người đầy vết thương.

-"Chú! Tại sao chú...?"

Lúc này khi mở cửa phòng ra, Thuần Hy lại nhìn thấy chú Nghiên Thành của mình đang loay hoay gì đó ở thư phòng ông nội. Nghe Thuần Hy nói, ông nhìn cô một lúc rồi lắp bắp hỏi

-"Thuần...Hy là con sao?"

Cô mỉm cười nhẹ, đáp

-"Vâng ạ"

-"Con vẫn còn sống sao?"

Nghiên Thành ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt, Thuần Hy cũng vui vẻ kể lại chuyện trước kia của cô.

-"Lúc đó con đang đi học thì bất chợt con đau bụng nên nhà trường đã gọi điện cho mẹ con, nhưng lại chả ai bắt máy nên đành nhờ cô giáo con đưa về. Lúc về tới nhà thì con nhìn thấy gia đình đã chả còn ai..."

Càng kể về sau cô càng nghẹn ngào, chú ấy cũng không bắt ép cô nên cũng ừ cho qua.

Thuần Hy bắt đầu thẳng thắn hỏi lại cái chết của gia đình mình:

-"Chú à, chú có biết ai đã giết gia đình mình không?"

Nghiên Thành nhíu mày nhớ lại

-"Cái này... Người ghét gia đình mình thì không nhiều. Ta cũng không rõ"

Thuần Hy hơi thất vọng nhưng cô chợt nhớ ra

-"Con tìm thấy kí hiệu Ngựa đen gần chỗ xác của mọi người"

Nói xong cô cũng lấy trong túi ra cái huy hiệu hình ngựa đen.

Gương mặt của Nghiên Thành biến sắc, ông trợn mắt nhìn kí hiệu này một lúc rồi run run giọng nói

-"Cái này... Theo ta nhớ thì nó thuộc một bang phái lớn, những thành viên cấp cao và chủ bang đó sẽ được có một cái Huy hiệu. Trên huy hiệu sẽ có một kí hiệu hình ngựa đen, ta còn nghe được bang chủ của họ sẽ là một cái huy hiệu đặc biệt, ai giữ nó sẽ là bang chủ."

Nghe đến đây Thuần Hy cầm cái huy hiệu lên nhìn thật kỹ rồi không nhanh không chậm nói

-"Nhưng tại sao họ lại muốn giết chúng ta, họ đâu có thù với gia đình mình"

-"Cái này chú cũng không biết"

Thuần Hy đen mặt nhét cái huy hiệu vào trong túi rồi cùng chú cô ôn lại chuyện cũ. Cô kể cho Ông nghe chuyện lúc trước của Mạc Gia. Cô còn biết được Nghiên Thành lúc trước đã ngao du xã hội đen, ông phải nói là một người ngao du giang hồ mấy chục năm, ai gặp ông cũng phải kiêng nể vài phần, ông chuyện gì của xã hội cũng rõ làm cho ai ai của thế giới ngầm cũng điên đảo tìm ông để hỏi và xin chủ kiến. Lúc biết gia đình gặp chuyện thì ông cũng đang bị mưu sát nên ông chỉ trở về vào những ngày giỗ, ông hiện tại cũng đã ở ẩn nhưng độ nổi ở giang hồ thì vẫn vậy.

Tối đó ông đã lên đường đi ở ẩn, rời khỏi xã hội đen còn Thuần Hy thì vẫn rảo bước trên con đường cũ.

Hiện giờ đã có thêm manh mối để tìm ra hung thủ giết bố mẹ cô, bang phái đó là bang phái gì chứ, tại sao lại là kí hiệu ngựa đen, cô phải tìm hiểu bang phái đó trước rồi bắt đầu tìm người ra tay.

Mải mê suy nghĩ thì đột nhiên có người chạy qua trước mặt, người đầy vết thương.

Chồng Ngốc, Em Yêu AnhTác giả: Lucifer_ThaoTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng-"Tiểu Hy, chúng ta chia tay đi" Giọng nói mang theo vẻ hối lỗi của một người đàn ông cất lên, gương mặt đang cười bỗng trở nên lạnh tanh nhìn người trước mặt. Mạc Thuần Hy, 19 tuổi, cao 1m68. Từ lúc 8t phải sống ở cô nhi viện. Lúc đó Thuần Hy chỉ mới 8t, là Nhị tiểu thư của Mạc Gia- một cô gái Dể thương, hoạt bát, người nào thấy cũng yêu. Một ngày nọ khi đi học về, Thuần Hy chạy vào nhà thưa mọi người, thế nhưng lúc chạy vào nhà, cô đã thấy người nhà mình nằm trên vũng máu. Cách vũng máu không xa, có một ký hiệu hình ngựa đen, mắt cô lúc đó không còn là đôi mắt tròn hồn nhiên trong sáng nữa, mà trở thành một màu đỏ ngầu, cảnh sát và mọi người đều biết đó là một vụ ám sát, tìn chứng cứ suốt bao nhiêu năm mà vẫn không biết là ai làm. Từ đó mà chẳng còn ai nhắc về Mạc Gia nữa, cũng vì vậy Cô không khóc, không nói nữa, mà cô chỉ nuôi một hy vọng, đó là trả thù. Cô phải chuyển vào cô nhi viện từ lúc 8t, chẳng ai còn thấy nụ cười của Mạc Thuần Hy, mà chỉ thấy đôi mắt lạnh tanh. Lúc học phổ… -"Chú! Tại sao chú...?"Lúc này khi mở cửa phòng ra, Thuần Hy lại nhìn thấy chú Nghiên Thành của mình đang loay hoay gì đó ở thư phòng ông nội. Nghe Thuần Hy nói, ông nhìn cô một lúc rồi lắp bắp hỏi-"Thuần...Hy là con sao?"Cô mỉm cười nhẹ, đáp-"Vâng ạ"-"Con vẫn còn sống sao?"Nghiên Thành ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt, Thuần Hy cũng vui vẻ kể lại chuyện trước kia của cô.-"Lúc đó con đang đi học thì bất chợt con đau bụng nên nhà trường đã gọi điện cho mẹ con, nhưng lại chả ai bắt máy nên đành nhờ cô giáo con đưa về. Lúc về tới nhà thì con nhìn thấy gia đình đã chả còn ai..."Càng kể về sau cô càng nghẹn ngào, chú ấy cũng không bắt ép cô nên cũng ừ cho qua.Thuần Hy bắt đầu thẳng thắn hỏi lại cái chết của gia đình mình:-"Chú à, chú có biết ai đã giết gia đình mình không?"Nghiên Thành nhíu mày nhớ lại-"Cái này... Người ghét gia đình mình thì không nhiều. Ta cũng không rõ"Thuần Hy hơi thất vọng nhưng cô chợt nhớ ra-"Con tìm thấy kí hiệu Ngựa đen gần chỗ xác của mọi người"Nói xong cô cũng lấy trong túi ra cái huy hiệu hình ngựa đen.Gương mặt của Nghiên Thành biến sắc, ông trợn mắt nhìn kí hiệu này một lúc rồi run run giọng nói-"Cái này... Theo ta nhớ thì nó thuộc một bang phái lớn, những thành viên cấp cao và chủ bang đó sẽ được có một cái Huy hiệu. Trên huy hiệu sẽ có một kí hiệu hình ngựa đen, ta còn nghe được bang chủ của họ sẽ là một cái huy hiệu đặc biệt, ai giữ nó sẽ là bang chủ."Nghe đến đây Thuần Hy cầm cái huy hiệu lên nhìn thật kỹ rồi không nhanh không chậm nói-"Nhưng tại sao họ lại muốn giết chúng ta, họ đâu có thù với gia đình mình"-"Cái này chú cũng không biết"Thuần Hy đen mặt nhét cái huy hiệu vào trong túi rồi cùng chú cô ôn lại chuyện cũ. Cô kể cho Ông nghe chuyện lúc trước của Mạc Gia. Cô còn biết được Nghiên Thành lúc trước đã ngao du xã hội đen, ông phải nói là một người ngao du giang hồ mấy chục năm, ai gặp ông cũng phải kiêng nể vài phần, ông chuyện gì của xã hội cũng rõ làm cho ai ai của thế giới ngầm cũng điên đảo tìm ông để hỏi và xin chủ kiến. Lúc biết gia đình gặp chuyện thì ông cũng đang bị mưu sát nên ông chỉ trở về vào những ngày giỗ, ông hiện tại cũng đã ở ẩn nhưng độ nổi ở giang hồ thì vẫn vậy.Tối đó ông đã lên đường đi ở ẩn, rời khỏi xã hội đen còn Thuần Hy thì vẫn rảo bước trên con đường cũ.Hiện giờ đã có thêm manh mối để tìm ra hung thủ giết bố mẹ cô, bang phái đó là bang phái gì chứ, tại sao lại là kí hiệu ngựa đen, cô phải tìm hiểu bang phái đó trước rồi bắt đầu tìm người ra tay.Mải mê suy nghĩ thì đột nhiên có người chạy qua trước mặt, người đầy vết thương.

Chương 5: Kí Hiệu Ngựa Đen