Màn đêm đen, lạnh thấu xương, dù đã trở thành linh hồn, Hoàng Phủ Tử Y vẫn cảm nhận được cái lạnh truyền đến. Đã chết rồi, vì sao còn cảm giác? Chẳng lẽ trên thế giới này, thật sự là có linh hồn ư? Hay là, chỉ có cô là đặc biệt? Hoàng Phủ Tử Y ngồi trên tảng đá lớn trong màn đêm bất tận, khuôn mặt cô có thể coi như phong hoa tuyết nguyệt, đôi mắt đen rực rỡ vừa chính vừa tà, lẳng lặng nhìn thân thể cách đó không xa, vốn là thân thể mình, bây giờ lại trở thành một thi thể, mà dường như cô đã trở thành linh hồn. Cô chết rồi, bởi vì nhảy dù gặp sự cố mà chết, đó là động tác trong bộ phim, cô tự mình làm, cùng sáu bảy diễn viên quần chúng nhảy, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì, dù của cô không mở được, cô trực tiếp rơi xuống biển, mà nhân viên cứu hộ tìm kiếm, lại không tìm được cô, đến lúc cô chết vì ngộp thở, yên lặng chìm trong biển lạnh. Là ngoài ý muốn, hay mưu sát? Hoàng Phỉ Tử Y suy nghĩ đơn giản, liền xác định là ý sau, cô thấy toàn thân mềm nhũn, giống trúng độc, căn bản là…

Chương 86-2

Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng NgốcTác giả: Mị Dạ Thủy ThảoTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMàn đêm đen, lạnh thấu xương, dù đã trở thành linh hồn, Hoàng Phủ Tử Y vẫn cảm nhận được cái lạnh truyền đến. Đã chết rồi, vì sao còn cảm giác? Chẳng lẽ trên thế giới này, thật sự là có linh hồn ư? Hay là, chỉ có cô là đặc biệt? Hoàng Phủ Tử Y ngồi trên tảng đá lớn trong màn đêm bất tận, khuôn mặt cô có thể coi như phong hoa tuyết nguyệt, đôi mắt đen rực rỡ vừa chính vừa tà, lẳng lặng nhìn thân thể cách đó không xa, vốn là thân thể mình, bây giờ lại trở thành một thi thể, mà dường như cô đã trở thành linh hồn. Cô chết rồi, bởi vì nhảy dù gặp sự cố mà chết, đó là động tác trong bộ phim, cô tự mình làm, cùng sáu bảy diễn viên quần chúng nhảy, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì, dù của cô không mở được, cô trực tiếp rơi xuống biển, mà nhân viên cứu hộ tìm kiếm, lại không tìm được cô, đến lúc cô chết vì ngộp thở, yên lặng chìm trong biển lạnh. Là ngoài ý muốn, hay mưu sát? Hoàng Phỉ Tử Y suy nghĩ đơn giản, liền xác định là ý sau, cô thấy toàn thân mềm nhũn, giống trúng độc, căn bản là… Mà lúc này, những người đang xem trực tiếp nhìn thấy một màn như vậy trên màn ảnh, cũng đều trợn tròn đôi mắt, không hẹn mà cùng có một loại trực giác rất cổ quái, có lẽ bọn họ lại sắp bị ngược nữa rồi……“Ngao Dư, sinh nhật vui vẻ.” Hoàng Phủ Tử Y đẩy Sở Ngao Dư đến chỗ trung tâm ánh đèn, ưu nhã ngồi xổm xuống bên cạnh anh, đồng thời nói ra lời chúc mừng, còn lấy ra món quà mà cô đã chuẩn bị tốt —— là một cái hộp vuông màu đỏ có hình dáng cực kì tinh xảo!“Hộp? Cái hộp vuông này? Là loại hộp như tôi đang nghĩ sao?” Những người đang xem chỉ hận mười ngón tay không đủ dùng, tâm tình kích động lúc này căn bản là không có giấy bút nào có thể viết hết được!“Tốt rồi, tôi đây rốt cuộc đang xem cái gì không nên xem đây, tôi nhất định là đang nằm mơ, đúng vậy, tuyệt đối là đang nằm mơ!”“Một màn tiếp theo có phải là tôi không nên xem nữa hay không, độc thân cẩu thật sự chịu không nổi a!”“Tôi có một loại dự cảm thật không tốt…… Thật sự thật sự không tốt!”“Bệ hạ người ngàn vạn lần không nên nghĩ quẩn trong lòng a, người còn trẻ như vậy!”“Bệ hạ, người đây là muốn làm cái gì, người có còn nhớ đến sự tồn tại của chúng em không?”“Lại ngang nhiên ngược cẩu như thế, chú cảnh sát à, sao chú lại mặc kệ không quản đây!”Mọi người đang xem kích động ồn ào, Sở Ngao Dư lại là có chút ngốc ra, vào lúc Hoàng Phủ Tử Y nói sinh nhật vui vẻ, anh thật sự là vô cùng vui sướng, Tử Y thật sự biết sinh nhật của mình, hơn nữa không chỉ có biết, còn cố ý vì anh mà chuẩn bị quà, chỉ là khi anh nhìn thấy món quà kia, đầu óc lại bị ngốc ra, cái hộp trước mặt này, nhìn thế nào cũng giống như cái hộp mà mình biết……Mà Hoàng Phủ Tử Y cũng không để cho Sở Ngao Dư có quá nhiều thời gian tự hỏi, cô cũng không để ý tới mấy chục vạn người đang xem kêu gào, ánh mắt mềm mại nhìn Sở Ngao Dư, giọng điệu cũng ôn nhu nói: “Tuy rằng thời gian chúng ta quen nhau cũng không dài nhưng em cảm thấy cả đời này của em cũng tìm không thấy người nào yêu em hơn anh, cho nên, anh có đồng ý kết hôn với em không? Đồng ý bên nhau mãi mãi!”Cầu hôn! Hết sức đơn giản mà nói trắng ra đây giống như là tuyên ngôn hơn là cầu hôn, lại đủ để cho tất cả mọi người hiểu rõ ý của cô, nhưng đồng thời khi nói ra câu này, đối với những người khác nhau lại mang những ý nghĩa khác nhau.Bản thân Hoàng Phủ Tử Y nguyên bản là ôm mục đích hoàn thành nhiệm vụ, mới chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn như vậy, mà trước khi cô mở miệng nói ra, tuy rằng không có quá nhiều bài xích, nhưng cũng không có quá nhiều nghiêm túc, nhưng sau khi nói ra câu này, trong thâm tâm cô lại đột nhiên nhảy lên một chút, có loại loại cảm giác thấp thỏm cùng với một chút trịnh trọng, nghiêm túc, cả người cô từ trên xuống dưới quanh quẩn hơi thở có chút biến hóa, như là nhiều hơn một tia ngọt ngào lại cũng có chút cảm giác gánh nặng, cũng như là nháy mắt tỉnh ngộ cái gì đó.Mà đối tượng được cầu hôn là Sở Ngao Dư bây giờ cả người đã triệt triệt để để ngốc luôn rồi, anh ngồi ở trên xe lăn, ngây ngô nhìn Hoàng Phủ Tử Y, một hồi lâu cũng không biết nên phản ứng như thế nào, đầu óc loạn loạn, tâm cũng loạn loạn, muốn nghĩ chút gì đó nhưng lực chú ý không thể nào tập trung được, muốn nói cái gì đó, lại không thể nào phát ra âm thanh, dường như Hoàng Phủ Tử Y trước mặt, cùng với cảnh sắc chung quanh, tất cả đều trở nên hư ảo, làm anh cảm thấy chính mình giống như được đặt trong một thế giới cổ tích mỹ lệ, lâng lâng không bao giờ muốn tỉnh lại.Tất cả chân thật tựa hồ đều là giả dối, anh không phải vương tử, anh cũng không phải kỵ sĩ, anh căn bản là không xứng đứng cạnh Tử Y! Sở Ngao Dư nói với chính mình, muốn bản thân bình tĩnh lại. Muốn bình tĩnh, phải nhớ đến khuyết tật của mình, không cần đi hy vọng xa vời thứ tình yêu không thuộc về chính mình, anh và Tử Y, vốn là không có khả năng!……

Mà lúc này, những người đang xem trực tiếp nhìn thấy một màn như vậy trên màn ảnh, cũng đều trợn tròn đôi mắt, không hẹn mà cùng có một loại trực giác rất cổ quái, có lẽ bọn họ lại sắp bị ngược nữa rồi……

“Ngao Dư, sinh nhật vui vẻ.” Hoàng Phủ Tử Y đẩy Sở Ngao Dư đến chỗ trung tâm ánh đèn, ưu nhã ngồi xổm xuống bên cạnh anh, đồng thời nói ra lời chúc mừng, còn lấy ra món quà mà cô đã chuẩn bị tốt —— là một cái hộp vuông màu đỏ có hình dáng cực kì tinh xảo!

“Hộp? Cái hộp vuông này? Là loại hộp như tôi đang nghĩ sao?” Những người đang xem chỉ hận mười ngón tay không đủ dùng, tâm tình kích động lúc này căn bản là không có giấy bút nào có thể viết hết được!

“Tốt rồi, tôi đây rốt cuộc đang xem cái gì không nên xem đây, tôi nhất định là đang nằm mơ, đúng vậy, tuyệt đối là đang nằm mơ!”

“Một màn tiếp theo có phải là tôi không nên xem nữa hay không, độc thân cẩu thật sự chịu không nổi a!”

“Tôi có một loại dự cảm thật không tốt…… Thật sự thật sự không tốt!”

“Bệ hạ người ngàn vạn lần không nên nghĩ quẩn trong lòng a, người còn trẻ như vậy!”

“Bệ hạ, người đây là muốn làm cái gì, người có còn nhớ đến sự tồn tại của chúng em không?”

“Lại ngang nhiên ngược cẩu như thế, chú cảnh sát à, sao chú lại mặc kệ không quản đây!”

Mọi người đang xem kích động ồn ào, Sở Ngao Dư lại là có chút ngốc ra, vào lúc Hoàng Phủ Tử Y nói sinh nhật vui vẻ, anh thật sự là vô cùng vui sướng, Tử Y thật sự biết sinh nhật của mình, hơn nữa không chỉ có biết, còn cố ý vì anh mà chuẩn bị quà, chỉ là khi anh nhìn thấy món quà kia, đầu óc lại bị ngốc ra, cái hộp trước mặt này, nhìn thế nào cũng giống như cái hộp mà mình biết……

Mà Hoàng Phủ Tử Y cũng không để cho Sở Ngao Dư có quá nhiều thời gian tự hỏi, cô cũng không để ý tới mấy chục vạn người đang xem kêu gào, ánh mắt mềm mại nhìn Sở Ngao Dư, giọng điệu cũng ôn nhu nói: “Tuy rằng thời gian chúng ta quen nhau cũng không dài nhưng em cảm thấy cả đời này của em cũng tìm không thấy người nào yêu em hơn anh, cho nên, anh có đồng ý kết hôn với em không? Đồng ý bên nhau mãi mãi!”

Cầu hôn! Hết sức đơn giản mà nói trắng ra đây giống như là tuyên ngôn hơn là cầu hôn, lại đủ để cho tất cả mọi người hiểu rõ ý của cô, nhưng đồng thời khi nói ra câu này, đối với những người khác nhau lại mang những ý nghĩa khác nhau.

Bản thân Hoàng Phủ Tử Y nguyên bản là ôm mục đích hoàn thành nhiệm vụ, mới chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn như vậy, mà trước khi cô mở miệng nói ra, tuy rằng không có quá nhiều bài xích, nhưng cũng không có quá nhiều nghiêm túc, nhưng sau khi nói ra câu này, trong thâm tâm cô lại đột nhiên nhảy lên một chút, có loại loại cảm giác thấp thỏm cùng với một chút trịnh trọng, nghiêm túc, cả người cô từ trên xuống dưới quanh quẩn hơi thở có chút biến hóa, như là nhiều hơn một tia ngọt ngào lại cũng có chút cảm giác gánh nặng, cũng như là nháy mắt tỉnh ngộ cái gì đó.

Mà đối tượng được cầu hôn là Sở Ngao Dư bây giờ cả người đã triệt triệt để để ngốc luôn rồi, anh ngồi ở trên xe lăn, ngây ngô nhìn Hoàng Phủ Tử Y, một hồi lâu cũng không biết nên phản ứng như thế nào, đầu óc loạn loạn, tâm cũng loạn loạn, muốn nghĩ chút gì đó nhưng lực chú ý không thể nào tập trung được, muốn nói cái gì đó, lại không thể nào phát ra âm thanh, dường như Hoàng Phủ Tử Y trước mặt, cùng với cảnh sắc chung quanh, tất cả đều trở nên hư ảo, làm anh cảm thấy chính mình giống như được đặt trong một thế giới cổ tích mỹ lệ, lâng lâng không bao giờ muốn tỉnh lại.

Tất cả chân thật tựa hồ đều là giả dối, anh không phải vương tử, anh cũng không phải kỵ sĩ, anh căn bản là không xứng đứng cạnh Tử Y! Sở Ngao Dư nói với chính mình, muốn bản thân bình tĩnh lại. Muốn bình tĩnh, phải nhớ đến khuyết tật của mình, không cần đi hy vọng xa vời thứ tình yêu không thuộc về chính mình, anh và Tử Y, vốn là không có khả năng!

……

Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng NgốcTác giả: Mị Dạ Thủy ThảoTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMàn đêm đen, lạnh thấu xương, dù đã trở thành linh hồn, Hoàng Phủ Tử Y vẫn cảm nhận được cái lạnh truyền đến. Đã chết rồi, vì sao còn cảm giác? Chẳng lẽ trên thế giới này, thật sự là có linh hồn ư? Hay là, chỉ có cô là đặc biệt? Hoàng Phủ Tử Y ngồi trên tảng đá lớn trong màn đêm bất tận, khuôn mặt cô có thể coi như phong hoa tuyết nguyệt, đôi mắt đen rực rỡ vừa chính vừa tà, lẳng lặng nhìn thân thể cách đó không xa, vốn là thân thể mình, bây giờ lại trở thành một thi thể, mà dường như cô đã trở thành linh hồn. Cô chết rồi, bởi vì nhảy dù gặp sự cố mà chết, đó là động tác trong bộ phim, cô tự mình làm, cùng sáu bảy diễn viên quần chúng nhảy, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì, dù của cô không mở được, cô trực tiếp rơi xuống biển, mà nhân viên cứu hộ tìm kiếm, lại không tìm được cô, đến lúc cô chết vì ngộp thở, yên lặng chìm trong biển lạnh. Là ngoài ý muốn, hay mưu sát? Hoàng Phỉ Tử Y suy nghĩ đơn giản, liền xác định là ý sau, cô thấy toàn thân mềm nhũn, giống trúng độc, căn bản là… Mà lúc này, những người đang xem trực tiếp nhìn thấy một màn như vậy trên màn ảnh, cũng đều trợn tròn đôi mắt, không hẹn mà cùng có một loại trực giác rất cổ quái, có lẽ bọn họ lại sắp bị ngược nữa rồi……“Ngao Dư, sinh nhật vui vẻ.” Hoàng Phủ Tử Y đẩy Sở Ngao Dư đến chỗ trung tâm ánh đèn, ưu nhã ngồi xổm xuống bên cạnh anh, đồng thời nói ra lời chúc mừng, còn lấy ra món quà mà cô đã chuẩn bị tốt —— là một cái hộp vuông màu đỏ có hình dáng cực kì tinh xảo!“Hộp? Cái hộp vuông này? Là loại hộp như tôi đang nghĩ sao?” Những người đang xem chỉ hận mười ngón tay không đủ dùng, tâm tình kích động lúc này căn bản là không có giấy bút nào có thể viết hết được!“Tốt rồi, tôi đây rốt cuộc đang xem cái gì không nên xem đây, tôi nhất định là đang nằm mơ, đúng vậy, tuyệt đối là đang nằm mơ!”“Một màn tiếp theo có phải là tôi không nên xem nữa hay không, độc thân cẩu thật sự chịu không nổi a!”“Tôi có một loại dự cảm thật không tốt…… Thật sự thật sự không tốt!”“Bệ hạ người ngàn vạn lần không nên nghĩ quẩn trong lòng a, người còn trẻ như vậy!”“Bệ hạ, người đây là muốn làm cái gì, người có còn nhớ đến sự tồn tại của chúng em không?”“Lại ngang nhiên ngược cẩu như thế, chú cảnh sát à, sao chú lại mặc kệ không quản đây!”Mọi người đang xem kích động ồn ào, Sở Ngao Dư lại là có chút ngốc ra, vào lúc Hoàng Phủ Tử Y nói sinh nhật vui vẻ, anh thật sự là vô cùng vui sướng, Tử Y thật sự biết sinh nhật của mình, hơn nữa không chỉ có biết, còn cố ý vì anh mà chuẩn bị quà, chỉ là khi anh nhìn thấy món quà kia, đầu óc lại bị ngốc ra, cái hộp trước mặt này, nhìn thế nào cũng giống như cái hộp mà mình biết……Mà Hoàng Phủ Tử Y cũng không để cho Sở Ngao Dư có quá nhiều thời gian tự hỏi, cô cũng không để ý tới mấy chục vạn người đang xem kêu gào, ánh mắt mềm mại nhìn Sở Ngao Dư, giọng điệu cũng ôn nhu nói: “Tuy rằng thời gian chúng ta quen nhau cũng không dài nhưng em cảm thấy cả đời này của em cũng tìm không thấy người nào yêu em hơn anh, cho nên, anh có đồng ý kết hôn với em không? Đồng ý bên nhau mãi mãi!”Cầu hôn! Hết sức đơn giản mà nói trắng ra đây giống như là tuyên ngôn hơn là cầu hôn, lại đủ để cho tất cả mọi người hiểu rõ ý của cô, nhưng đồng thời khi nói ra câu này, đối với những người khác nhau lại mang những ý nghĩa khác nhau.Bản thân Hoàng Phủ Tử Y nguyên bản là ôm mục đích hoàn thành nhiệm vụ, mới chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn như vậy, mà trước khi cô mở miệng nói ra, tuy rằng không có quá nhiều bài xích, nhưng cũng không có quá nhiều nghiêm túc, nhưng sau khi nói ra câu này, trong thâm tâm cô lại đột nhiên nhảy lên một chút, có loại loại cảm giác thấp thỏm cùng với một chút trịnh trọng, nghiêm túc, cả người cô từ trên xuống dưới quanh quẩn hơi thở có chút biến hóa, như là nhiều hơn một tia ngọt ngào lại cũng có chút cảm giác gánh nặng, cũng như là nháy mắt tỉnh ngộ cái gì đó.Mà đối tượng được cầu hôn là Sở Ngao Dư bây giờ cả người đã triệt triệt để để ngốc luôn rồi, anh ngồi ở trên xe lăn, ngây ngô nhìn Hoàng Phủ Tử Y, một hồi lâu cũng không biết nên phản ứng như thế nào, đầu óc loạn loạn, tâm cũng loạn loạn, muốn nghĩ chút gì đó nhưng lực chú ý không thể nào tập trung được, muốn nói cái gì đó, lại không thể nào phát ra âm thanh, dường như Hoàng Phủ Tử Y trước mặt, cùng với cảnh sắc chung quanh, tất cả đều trở nên hư ảo, làm anh cảm thấy chính mình giống như được đặt trong một thế giới cổ tích mỹ lệ, lâng lâng không bao giờ muốn tỉnh lại.Tất cả chân thật tựa hồ đều là giả dối, anh không phải vương tử, anh cũng không phải kỵ sĩ, anh căn bản là không xứng đứng cạnh Tử Y! Sở Ngao Dư nói với chính mình, muốn bản thân bình tĩnh lại. Muốn bình tĩnh, phải nhớ đến khuyết tật của mình, không cần đi hy vọng xa vời thứ tình yêu không thuộc về chính mình, anh và Tử Y, vốn là không có khả năng!……

Chương 86-2