Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 36: Giáo Chủ Muộn Tao (5)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Há CảoBanner by PhThu02----------❤----------Vân Y còn tưởng rằng...Độ hảo cảm không 80 thì 90 cơ...Đờ mờ!Ý nghĩa kia Vân Y để trong lòng, cũng không biểu hiện lên mặt, ngược lại yên lặng mà nhìn Ân Tây Dã.Chỉ là, đôi mắt ngập tràn hơi nước kia, lại giống như một mũi tên nhọn, đâm vào trong lòng Ân Tây Dã.Ân Tây Dã không biết, lúc này có phải Vân Y đang diễn trò với mình hay không, nhưng mà...Đưa tay ôm lấy Vân Y: "Được."Một giọng nói trầm thấp, lại giàu từ tính, khiến tai Vân Y sắp mang thai luôn rồi, run rẩy một cái."A Tây, thật sự không phải ta muốn hại ma giáo đâu, là, là cha ta...Ông ấy nói, nếu ta không làm như thế, ông ta sẽ...Sẽ mang theo nhân sĩ võ lâm, san bằng ma giáo. Còn nói, còn nói nếu ta đem địa hình của ma giáo nói cho ông ta, thì có thể...Có thể coi như mọi chuyện chàng từng làm trước kia thành chưa từng xảy ra. A Tây, ta thật sự, thật sự..."Lúc Vân Y nói lời này, vừa lắp bắp, lại vừa nghẹn ngào.Đồng thời còn đem tờ giấy trong tay mình đưa cho Ân Tây Dã, cái này, đúng là do người tra cha kia viết cho cô.Chỉ là Vân Y cảm thấy khá may mắn, thư tra cha viết cho cô, không chỉ thế này đâu, nhưng mà cô đã đem phần thư không cần thiết đốt đi rồi.Phần còn lại...Ân Tây Dã cầm lấy tờ giấy, nói thật, việc này cũng không hoàn toàn giống như lời nói của Vân Y, chỉ là trong lời nói ẩn giấu hàm ý khác.Nếu như dựa theo lời giải thích của Vân Y mà xem, Ân Tây Dã lúc này, đúng là cảm thấy mọi việc đúng như vậy.【Đinh - Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 50. Ký chủ cố gắng lên!】Vân Y nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Ân Tây Dã, tâm trạng lo lắng không thôi, sợ lời nói dối của mình sẽ bị vạch trần mất.Nhưng mà, sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, tảng đá lớn trong lòng Vân Y cuối cùng cũng để xuống được rồi."Ừ, ta đã biết rồi." Sau khi Ân Tây Dã xem tờ giấy xong, cũng không trả lại cho Vân Y mà bỏ vào trong tay áo của mình.Vân Y đối với việc này cũng không để ý, chỉ cần hắn tin tưởng cô là được rồi."A Tây, chàng còn nghi ngờ ta hay không? Ta thật sự không biết, cha ta sẽ làm như vậy. Ông ấy, ông ấy lừa ta?" Vân Y khóc lóc kể lể.Trong mắt Ân Tây Dã, Vân Y giống như thật sự bị lừa gạt, khiến hắn có chút không đành lòng."Không sao, ta không trách nàng." Trên khuôn mặt âm u của Ân Tây Dã lúc này mới lộ ra một nét ôn hòa, nhưng theo Vân Y cảm thấy đáng sợ quá.Vân Y làm như không để ý, ôm lấy eo của Ân Tây Dã, đem đầu mình chôn vào trong ngực Ân Tây Dã."A Tây, chàng thật tốt." Nghĩ một đằng nói một nẻo, Ân Tây Dã ngửi mùi hương của Vân Y, dần dần rơi vào trầm tư."A Tây, ta có thể không hoạt động trong phòng này không, ta có thể ra ngoài đi dạo không?" Vân Y cảm thấy nếu như chỉ một mực đợi trong căn phòng này, nhất định sẽ bị ngộp chết mất.Lúc Ân Tây Dã nghe được yêu cầu của Vân Y, đột nhiên buông Vân Y ra, âm u mà nhìn cô một cái, giống như đang ẩn nhẫn bạo lực.【Đinh - Độ hảo cảm -10, tổng độ hảo cảm là 40. Ký chủ kém quá, phải nỗ lực hơn nữa!】Vân Y trợn tròn hai mắt, cô, cô, cô đã làm chuyện gì khiến hắn không hài lòng hay nói lời không nên nói sao?-19.6.2018-

Edit: Há Cảo

Banner by PhThu02

----------❤----------

Vân Y còn tưởng rằng...Độ hảo cảm không 80 thì 90 cơ...

Đờ mờ!

Ý nghĩa kia Vân Y để trong lòng, cũng không biểu hiện lên mặt, ngược lại yên lặng mà nhìn Ân Tây Dã.

Chỉ là, đôi mắt ngập tràn hơi nước kia, lại giống như một mũi tên nhọn, đâm vào trong lòng Ân Tây Dã.

Ân Tây Dã không biết, lúc này có phải Vân Y đang diễn trò với mình hay không, nhưng mà...

Đưa tay ôm lấy Vân Y: "Được."

Một giọng nói trầm thấp, lại giàu từ tính, khiến tai Vân Y sắp mang thai luôn rồi, run rẩy một cái.

"A Tây, thật sự không phải ta muốn hại ma giáo đâu, là, là cha ta...Ông ấy nói, nếu ta không làm như thế, ông ta sẽ...Sẽ mang theo nhân sĩ võ lâm, san bằng ma giáo. Còn nói, còn nói nếu ta đem địa hình của ma giáo nói cho ông ta, thì có thể...Có thể coi như mọi chuyện chàng từng làm trước kia thành chưa từng xảy ra. A Tây, ta thật sự, thật sự..."

Lúc Vân Y nói lời này, vừa lắp bắp, lại vừa nghẹn ngào.

Đồng thời còn đem tờ giấy trong tay mình đưa cho Ân Tây Dã, cái này, đúng là do người tra cha kia viết cho cô.

Chỉ là Vân Y cảm thấy khá may mắn, thư tra cha viết cho cô, không chỉ thế này đâu, nhưng mà cô đã đem phần thư không cần thiết đốt đi rồi.

Phần còn lại...

Ân Tây Dã cầm lấy tờ giấy, nói thật, việc này cũng không hoàn toàn giống như lời nói của Vân Y, chỉ là trong lời nói ẩn giấu hàm ý khác.

Nếu như dựa theo lời giải thích của Vân Y mà xem, Ân Tây Dã lúc này, đúng là cảm thấy mọi việc đúng như vậy.

【Đinh - Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 50. Ký chủ cố gắng lên!】

Vân Y nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Ân Tây Dã, tâm trạng lo lắng không thôi, sợ lời nói dối của mình sẽ bị vạch trần mất.

Nhưng mà, sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, tảng đá lớn trong lòng Vân Y cuối cùng cũng để xuống được rồi.

"Ừ, ta đã biết rồi." Sau khi Ân Tây Dã xem tờ giấy xong, cũng không trả lại cho Vân Y mà bỏ vào trong tay áo của mình.

Vân Y đối với việc này cũng không để ý, chỉ cần hắn tin tưởng cô là được rồi.

"A Tây, chàng còn nghi ngờ ta hay không? Ta thật sự không biết, cha ta sẽ làm như vậy. Ông ấy, ông ấy lừa ta?" Vân Y khóc lóc kể lể.

Trong mắt Ân Tây Dã, Vân Y giống như thật sự bị lừa gạt, khiến hắn có chút không đành lòng.

"Không sao, ta không trách nàng." Trên khuôn mặt âm u của Ân Tây Dã lúc này mới lộ ra một nét ôn hòa, nhưng theo Vân Y cảm thấy đáng sợ quá.

Vân Y làm như không để ý, ôm lấy eo của Ân Tây Dã, đem đầu mình chôn vào trong ngực Ân Tây Dã.

"A Tây, chàng thật tốt." Nghĩ một đằng nói một nẻo, Ân Tây Dã ngửi mùi hương của Vân Y, dần dần rơi vào trầm tư.

"A Tây, ta có thể không hoạt động trong phòng này không, ta có thể ra ngoài đi dạo không?" Vân Y cảm thấy nếu như chỉ một mực đợi trong căn phòng này, nhất định sẽ bị ngộp chết mất.

Lúc Ân Tây Dã nghe được yêu cầu của Vân Y, đột nhiên buông Vân Y ra, âm u mà nhìn cô một cái, giống như đang ẩn nhẫn bạo lực.

【Đinh - Độ hảo cảm -10, tổng độ hảo cảm là 40. Ký chủ kém quá, phải nỗ lực hơn nữa!】

Vân Y trợn tròn hai mắt, cô, cô, cô đã làm chuyện gì khiến hắn không hài lòng hay nói lời không nên nói sao?

-19.6.2018-

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Há CảoBanner by PhThu02----------❤----------Vân Y còn tưởng rằng...Độ hảo cảm không 80 thì 90 cơ...Đờ mờ!Ý nghĩa kia Vân Y để trong lòng, cũng không biểu hiện lên mặt, ngược lại yên lặng mà nhìn Ân Tây Dã.Chỉ là, đôi mắt ngập tràn hơi nước kia, lại giống như một mũi tên nhọn, đâm vào trong lòng Ân Tây Dã.Ân Tây Dã không biết, lúc này có phải Vân Y đang diễn trò với mình hay không, nhưng mà...Đưa tay ôm lấy Vân Y: "Được."Một giọng nói trầm thấp, lại giàu từ tính, khiến tai Vân Y sắp mang thai luôn rồi, run rẩy một cái."A Tây, thật sự không phải ta muốn hại ma giáo đâu, là, là cha ta...Ông ấy nói, nếu ta không làm như thế, ông ta sẽ...Sẽ mang theo nhân sĩ võ lâm, san bằng ma giáo. Còn nói, còn nói nếu ta đem địa hình của ma giáo nói cho ông ta, thì có thể...Có thể coi như mọi chuyện chàng từng làm trước kia thành chưa từng xảy ra. A Tây, ta thật sự, thật sự..."Lúc Vân Y nói lời này, vừa lắp bắp, lại vừa nghẹn ngào.Đồng thời còn đem tờ giấy trong tay mình đưa cho Ân Tây Dã, cái này, đúng là do người tra cha kia viết cho cô.Chỉ là Vân Y cảm thấy khá may mắn, thư tra cha viết cho cô, không chỉ thế này đâu, nhưng mà cô đã đem phần thư không cần thiết đốt đi rồi.Phần còn lại...Ân Tây Dã cầm lấy tờ giấy, nói thật, việc này cũng không hoàn toàn giống như lời nói của Vân Y, chỉ là trong lời nói ẩn giấu hàm ý khác.Nếu như dựa theo lời giải thích của Vân Y mà xem, Ân Tây Dã lúc này, đúng là cảm thấy mọi việc đúng như vậy.【Đinh - Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 50. Ký chủ cố gắng lên!】Vân Y nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Ân Tây Dã, tâm trạng lo lắng không thôi, sợ lời nói dối của mình sẽ bị vạch trần mất.Nhưng mà, sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, tảng đá lớn trong lòng Vân Y cuối cùng cũng để xuống được rồi."Ừ, ta đã biết rồi." Sau khi Ân Tây Dã xem tờ giấy xong, cũng không trả lại cho Vân Y mà bỏ vào trong tay áo của mình.Vân Y đối với việc này cũng không để ý, chỉ cần hắn tin tưởng cô là được rồi."A Tây, chàng còn nghi ngờ ta hay không? Ta thật sự không biết, cha ta sẽ làm như vậy. Ông ấy, ông ấy lừa ta?" Vân Y khóc lóc kể lể.Trong mắt Ân Tây Dã, Vân Y giống như thật sự bị lừa gạt, khiến hắn có chút không đành lòng."Không sao, ta không trách nàng." Trên khuôn mặt âm u của Ân Tây Dã lúc này mới lộ ra một nét ôn hòa, nhưng theo Vân Y cảm thấy đáng sợ quá.Vân Y làm như không để ý, ôm lấy eo của Ân Tây Dã, đem đầu mình chôn vào trong ngực Ân Tây Dã."A Tây, chàng thật tốt." Nghĩ một đằng nói một nẻo, Ân Tây Dã ngửi mùi hương của Vân Y, dần dần rơi vào trầm tư."A Tây, ta có thể không hoạt động trong phòng này không, ta có thể ra ngoài đi dạo không?" Vân Y cảm thấy nếu như chỉ một mực đợi trong căn phòng này, nhất định sẽ bị ngộp chết mất.Lúc Ân Tây Dã nghe được yêu cầu của Vân Y, đột nhiên buông Vân Y ra, âm u mà nhìn cô một cái, giống như đang ẩn nhẫn bạo lực.【Đinh - Độ hảo cảm -10, tổng độ hảo cảm là 40. Ký chủ kém quá, phải nỗ lực hơn nữa!】Vân Y trợn tròn hai mắt, cô, cô, cô đã làm chuyện gì khiến hắn không hài lòng hay nói lời không nên nói sao?-19.6.2018-

Chương 36: Giáo Chủ Muộn Tao (5)