Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 44: Giáo Chủ Muộn Tao (13)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Tô – Beta: Há CảoBanner by PhThu02----------❤----------Tuy Ân Tây Dã cho phép Vân Y tự do hoạt động ở ma giáo nhưng vẫn an bài cho người đứng canh trước phòng cô."Dạ." Đối với vị hộ pháp này, người ở ma giáo cũng phải tôn kính vài phần."Vân Y, ngươi ra đây cho ta." Khuông Chỉ Dung đứng ở cửa, mới vừa bước vào thì thấy Vân Y đang vuốt vòng tay trên tay mình.Nhìn cái vòng tay đó, trong lòng càng phẫn hận, cái vòng tay kia, cô ta biết.A, cái đó còn không phải là giáo chủ từng nói qua sẽ tặng cho người cùng hắn một đời một kiếp một đôi người..."Vân Y, ngươi hiện tại chắc rất đắc ý đúng không?" Khuông Chỉ Dung nghiến răng nghiến lợi nhìn Vân Y giống như nhìn kẻ thù đã sát hại cha mẹ cô ta vậy.À, không đúng, phải là đoạt đi người yêu."Ồ? Ngươi nói gì vậy?" Vân Y rất vô tội nhìn Khuông Chỉ Dung, con ngươi mê mang mang theo chút ánh sáng."Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có làm gì, ta cũng sẽ không để ngươi thực hiện được, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội một lần nữa làm hại ma giáo."Khuông Chỉ Dung cảm thấy Vân Y làm như vậy, thay đổi như thế nhất định lại có mục đích.Chắc chắn là lợi dụng cảm tình của giáo chủ sau đó lại làm hại ma giáo, khiến ma giáo bọn họ phải gào thét thống khổ mới thôi.Là một người trung thành, cô ta sao có thể để nàng có cơ hội đó?"Ngươi nói sai rồi, ta cũng không phải muốn đi mật báo gì cả, ta là thật tâm sửa đổi, có lẽ ngươi không chấp nhận điều này, nhưng vẫn như cũ là câu nói kia, ta đã nghĩ thông suốt, người cũng không cần quấn lấy giáo chủ nữa, bởi vì hắn đã có ta."Đối mặt với Khuông Chỉ Dung, Vân Y thế nhưng không có một chút nhu nhược nào, rõ ràng nữ chính với nữ phụ vốn là thiên địch của nhau.Thiên địch mà, sao có thể vì cô thay đổi nhất thời mà đem thu hồi nanh vuốt lại?"Ngươi nói cái gì?" Khuông Chỉ Dung giận mắng, "Ngươi ở trước mặt ta còn muốn nói láo. Ta đều biết rồi, mục đích ngươi làm như vậy chính là vì thanh mai trúc mã của ngươi!"Khuông Chỉ Dung vừa nói ra lời này, Vân Y sửng sốt, nữ chính này bị bệnh vọng tưởng à?Bị cô chọc tức rồi không chịu nổi được một đòn à?Không phải nói nữ chính đều là ngoan cường, cố gắng, tinh thần lạc quan sao? Lạc quan, bạch liên hoa... Xí, nữ chính này đã hắc hóa hoàn toàn rồi."Thanh mai trúc mã của ta? Xin lỗi, ta không có thanh mai trúc mã nào cả, có thì cũng chỉ là bạn bè cùng nhau lớn lên thôi, tục ngữ nói đạo bất đồng bất tương vi mưu(*), đã qua nhiều năm như vậy, con nguời đều thay đổi, cho nên ta cũng sẽ không có khả năng vì một con người đã thay đổi kia mà đem người đối xử tốt với mình vứt bỏ một bên đúng không?"(*): Không cùng chí hướng, quan niệm thì không thể hợp tác, bàn luận."Vậy còn Toàn Tùng Dương? Ngươi đặt hắn ở vị trí nào?" Khuông Chỉ Dung điều tra tất cả, rõ ràng Toàn Tùng Dương...Vân Y đối với Toàn Tùng Dương rõ ràng là cuồng dại, nếu không lúc trước sao lại vứt bỏ giáo chủ sang một bên?"Ta chỉ có thể nói, Toàn Tùng Dương giống như huynh trưởng của ta, người ta thích, người ta tâm tâm niệm niệm, là A Tây, là giáo chủ của các ngươi, Ân Tây Dã."【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 60, ký chủ tuyệt vời, fighting NG!】Vân Y nghe được tiếng của hệ thống mới phát hiện, thì ra nam chính đang ở gần đây á.Thế mà lại nghe lén? Cô không biết từ lúc nào nam chính lại làm ra hành động trẻ con này vậy?-27.6.2018-PR 1 tí, các tình yêu nào yêu thích xuyên nhanh có thể sang @lovesweetteam đọc truyện và ủng hộ tinh thần cho t cũng như team nha
Edit: Tô – Beta: Há Cảo
Banner by PhThu02
----------❤----------
Tuy Ân Tây Dã cho phép Vân Y tự do hoạt động ở ma giáo nhưng vẫn an bài cho người đứng canh trước phòng cô.
"Dạ." Đối với vị hộ pháp này, người ở ma giáo cũng phải tôn kính vài phần.
"Vân Y, ngươi ra đây cho ta." Khuông Chỉ Dung đứng ở cửa, mới vừa bước vào thì thấy Vân Y đang vuốt vòng tay trên tay mình.
Nhìn cái vòng tay đó, trong lòng càng phẫn hận, cái vòng tay kia, cô ta biết.
A, cái đó còn không phải là giáo chủ từng nói qua sẽ tặng cho người cùng hắn một đời một kiếp một đôi người...
"Vân Y, ngươi hiện tại chắc rất đắc ý đúng không?" Khuông Chỉ Dung nghiến răng nghiến lợi nhìn Vân Y giống như nhìn kẻ thù đã sát hại cha mẹ cô ta vậy.
À, không đúng, phải là đoạt đi người yêu.
"Ồ? Ngươi nói gì vậy?" Vân Y rất vô tội nhìn Khuông Chỉ Dung, con ngươi mê mang mang theo chút ánh sáng.
"Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có làm gì, ta cũng sẽ không để ngươi thực hiện được, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội một lần nữa làm hại ma giáo."
Khuông Chỉ Dung cảm thấy Vân Y làm như vậy, thay đổi như thế nhất định lại có mục đích.
Chắc chắn là lợi dụng cảm tình của giáo chủ sau đó lại làm hại ma giáo, khiến ma giáo bọn họ phải gào thét thống khổ mới thôi.
Là một người trung thành, cô ta sao có thể để nàng có cơ hội đó?
"Ngươi nói sai rồi, ta cũng không phải muốn đi mật báo gì cả, ta là thật tâm sửa đổi, có lẽ ngươi không chấp nhận điều này, nhưng vẫn như cũ là câu nói kia, ta đã nghĩ thông suốt, người cũng không cần quấn lấy giáo chủ nữa, bởi vì hắn đã có ta."
Đối mặt với Khuông Chỉ Dung, Vân Y thế nhưng không có một chút nhu nhược nào, rõ ràng nữ chính với nữ phụ vốn là thiên địch của nhau.
Thiên địch mà, sao có thể vì cô thay đổi nhất thời mà đem thu hồi nanh vuốt lại?
"Ngươi nói cái gì?" Khuông Chỉ Dung giận mắng, "Ngươi ở trước mặt ta còn muốn nói láo. Ta đều biết rồi, mục đích ngươi làm như vậy chính là vì thanh mai trúc mã của ngươi!"
Khuông Chỉ Dung vừa nói ra lời này, Vân Y sửng sốt, nữ chính này bị bệnh vọng tưởng à?
Bị cô chọc tức rồi không chịu nổi được một đòn à?
Không phải nói nữ chính đều là ngoan cường, cố gắng, tinh thần lạc quan sao? Lạc quan, bạch liên hoa... Xí, nữ chính này đã hắc hóa hoàn toàn rồi.
"Thanh mai trúc mã của ta? Xin lỗi, ta không có thanh mai trúc mã nào cả, có thì cũng chỉ là bạn bè cùng nhau lớn lên thôi, tục ngữ nói đạo bất đồng bất tương vi mưu(*), đã qua nhiều năm như vậy, con nguời đều thay đổi, cho nên ta cũng sẽ không có khả năng vì một con người đã thay đổi kia mà đem người đối xử tốt với mình vứt bỏ một bên đúng không?"
(*): Không cùng chí hướng, quan niệm thì không thể hợp tác, bàn luận.
"Vậy còn Toàn Tùng Dương? Ngươi đặt hắn ở vị trí nào?" Khuông Chỉ Dung điều tra tất cả, rõ ràng Toàn Tùng Dương...
Vân Y đối với Toàn Tùng Dương rõ ràng là cuồng dại, nếu không lúc trước sao lại vứt bỏ giáo chủ sang một bên?
"Ta chỉ có thể nói, Toàn Tùng Dương giống như huynh trưởng của ta, người ta thích, người ta tâm tâm niệm niệm, là A Tây, là giáo chủ của các ngươi, Ân Tây Dã."
【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 60, ký chủ tuyệt vời, fighting NG!】
Vân Y nghe được tiếng của hệ thống mới phát hiện, thì ra nam chính đang ở gần đây á.
Thế mà lại nghe lén? Cô không biết từ lúc nào nam chính lại làm ra hành động trẻ con này vậy?
-27.6.2018-
PR 1 tí, các tình yêu nào yêu thích xuyên nhanh có thể sang @lovesweetteam đọc truyện và ủng hộ tinh thần cho t cũng như team nha
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Tô – Beta: Há CảoBanner by PhThu02----------❤----------Tuy Ân Tây Dã cho phép Vân Y tự do hoạt động ở ma giáo nhưng vẫn an bài cho người đứng canh trước phòng cô."Dạ." Đối với vị hộ pháp này, người ở ma giáo cũng phải tôn kính vài phần."Vân Y, ngươi ra đây cho ta." Khuông Chỉ Dung đứng ở cửa, mới vừa bước vào thì thấy Vân Y đang vuốt vòng tay trên tay mình.Nhìn cái vòng tay đó, trong lòng càng phẫn hận, cái vòng tay kia, cô ta biết.A, cái đó còn không phải là giáo chủ từng nói qua sẽ tặng cho người cùng hắn một đời một kiếp một đôi người..."Vân Y, ngươi hiện tại chắc rất đắc ý đúng không?" Khuông Chỉ Dung nghiến răng nghiến lợi nhìn Vân Y giống như nhìn kẻ thù đã sát hại cha mẹ cô ta vậy.À, không đúng, phải là đoạt đi người yêu."Ồ? Ngươi nói gì vậy?" Vân Y rất vô tội nhìn Khuông Chỉ Dung, con ngươi mê mang mang theo chút ánh sáng."Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có làm gì, ta cũng sẽ không để ngươi thực hiện được, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội một lần nữa làm hại ma giáo."Khuông Chỉ Dung cảm thấy Vân Y làm như vậy, thay đổi như thế nhất định lại có mục đích.Chắc chắn là lợi dụng cảm tình của giáo chủ sau đó lại làm hại ma giáo, khiến ma giáo bọn họ phải gào thét thống khổ mới thôi.Là một người trung thành, cô ta sao có thể để nàng có cơ hội đó?"Ngươi nói sai rồi, ta cũng không phải muốn đi mật báo gì cả, ta là thật tâm sửa đổi, có lẽ ngươi không chấp nhận điều này, nhưng vẫn như cũ là câu nói kia, ta đã nghĩ thông suốt, người cũng không cần quấn lấy giáo chủ nữa, bởi vì hắn đã có ta."Đối mặt với Khuông Chỉ Dung, Vân Y thế nhưng không có một chút nhu nhược nào, rõ ràng nữ chính với nữ phụ vốn là thiên địch của nhau.Thiên địch mà, sao có thể vì cô thay đổi nhất thời mà đem thu hồi nanh vuốt lại?"Ngươi nói cái gì?" Khuông Chỉ Dung giận mắng, "Ngươi ở trước mặt ta còn muốn nói láo. Ta đều biết rồi, mục đích ngươi làm như vậy chính là vì thanh mai trúc mã của ngươi!"Khuông Chỉ Dung vừa nói ra lời này, Vân Y sửng sốt, nữ chính này bị bệnh vọng tưởng à?Bị cô chọc tức rồi không chịu nổi được một đòn à?Không phải nói nữ chính đều là ngoan cường, cố gắng, tinh thần lạc quan sao? Lạc quan, bạch liên hoa... Xí, nữ chính này đã hắc hóa hoàn toàn rồi."Thanh mai trúc mã của ta? Xin lỗi, ta không có thanh mai trúc mã nào cả, có thì cũng chỉ là bạn bè cùng nhau lớn lên thôi, tục ngữ nói đạo bất đồng bất tương vi mưu(*), đã qua nhiều năm như vậy, con nguời đều thay đổi, cho nên ta cũng sẽ không có khả năng vì một con người đã thay đổi kia mà đem người đối xử tốt với mình vứt bỏ một bên đúng không?"(*): Không cùng chí hướng, quan niệm thì không thể hợp tác, bàn luận."Vậy còn Toàn Tùng Dương? Ngươi đặt hắn ở vị trí nào?" Khuông Chỉ Dung điều tra tất cả, rõ ràng Toàn Tùng Dương...Vân Y đối với Toàn Tùng Dương rõ ràng là cuồng dại, nếu không lúc trước sao lại vứt bỏ giáo chủ sang một bên?"Ta chỉ có thể nói, Toàn Tùng Dương giống như huynh trưởng của ta, người ta thích, người ta tâm tâm niệm niệm, là A Tây, là giáo chủ của các ngươi, Ân Tây Dã."【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 60, ký chủ tuyệt vời, fighting NG!】Vân Y nghe được tiếng của hệ thống mới phát hiện, thì ra nam chính đang ở gần đây á.Thế mà lại nghe lén? Cô không biết từ lúc nào nam chính lại làm ra hành động trẻ con này vậy?-27.6.2018-PR 1 tí, các tình yêu nào yêu thích xuyên nhanh có thể sang @lovesweetteam đọc truyện và ủng hộ tinh thần cho t cũng như team nha