Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 101: Vua Zombie, đừng làm loạn (14)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Há CảoVân Y nghe thế, nhìn thoáng quá Mạch Khê Ngạn, rồi giải thích với bọn họ: "Anh ấy, không có dị năng."Mọi người vừa nghe Vân Y nói thế, lập tức dời tầm mắt sang Mạch Khê Ngạn, ánh mắt khác thường của hắn, ngay cả Tô Khê cũng cảm thấy kỳ lạ.Không có dị năng?"Không phải lúc trước anh bị nhiễm virus à?" Cô ta kinh ngạc hỏi Mạch Khê Ngạn, cô ta cảm thấy Vân Y giống như đang nói dối vậy."A? Không phải chứ?" Lãnh Tuyết Nga nghe thế, trợn mắt nhìn về phía người mình thích từ cái nhìn đầu tiên.Lúc nghe nói hắn không có dị năng, Lãnh Tuyết Nga cảm thấy có hơi đáng tiếc một chút, chỉ là Tô Khê vừa nói gì cơ, hắn bị nhiễm virus á?Việc này, khó có thể tiếp nhận được rồi đây.Bị nhiễm virus, cũng có nghĩa là, rất có thể sẽ biến thành zombie đúng không?"Không thể nào? Nếu như là zombie, thì hắn phải giống những zombie dưới đó mới đúng chứ?"Xe tải lớn từ từ lăn bánh chạy đi. Nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy được đàn zombie bị giết đằng kia, mặt mũi chúng nó hoàn toàn thay đổi, cả người đều bị thối rữa.Nhưng mà Mạch Khê Ngạn trước mặt này, lại không giống như thế."Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy không giống lắm." Một người phụ nữ khác phụ họa, người đàn ông anh tuấn thế này, đẹp trai hơn nhiều so với những người mình từng thấy.Sao có thể là zombie chứ?"Tô Khê, sao cô lại biết người ta bị nhiễm virus vậy?" Sở Ỷ Thiệu lên tiếng ủng hộ.Tô Khê không biết nói sao, nếu hiện tại cô ta nói bọn họ từng làm chung trong phòng thí nghiệm, virus này là từ phòng thí nghiệm đó lan ra thì........Đừng nói là Vân Y và Mạch Khê Ngạn, ngay cả cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt như cô ta cũng sẽ bị giết mất."Lúc trước chúng tôi là đồng nghiệp. Thời điểm tôi rời đi, Mạch Khê Ngạn đã bị nhiễm virus, mà Vân Y cũng không mặc tất cả chạy tới cứu hắn, thế nên......."Tô Khê trả lời, chỉ là dáng vẻ muốn nói lại thôi, còn lùi một bước cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn của cô ta, như thể nói Vân Y và Mạch Khê Ngạn đã trở thành zombie, hoặc người mang theo virus zombie vậy.Thấy Tô Khê như thế, mọi người trong xe lập tức cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn.Rất rõ ràng, bọn họ đã tin lời của Tô Khê.Nhưng mà cũng đúng, trong thời mạt thế này, ai cũng đều ích kỷ cả, mạng sống của chính mình mới là quý giá nhất."Không phải đâu, chẳng lẽ mấy người quên rồi, nếu Vân Y là zombie thì sao có dị năng lôi điện chứ?" Sở Ỷ Thiệu hơi phẫn nộ nhìn bọn họ.Những người này, ban nãy còn đang bày ra vẻ mặt nhiệt tình, vừa nghe Tô Khê nói liền cảm thấy Vân Y có vấn đề, quả thật....khiến người ta quá thất vọng mà.Lời của Sở Ỷ Thiệu khiến bọn họ tỉnh táo lại, đúng.......Zombie không có dị năng được.Thấy bọn họ tỉnh táo lại, Vân Y mới chậm rãi lên tiếng."Lần trước, anh ấy là bị sốt, bị viêm phổi chứ không phải bị nhiễm virus. Cũng không biết Tô Khê cô nghe tin đồn này từ đâu vậy?"Vân Y vừa dứt lời, mọi người trong xe lập tức nhìn sang Tô Khê. Đều do cô ta, làm bọn họ trách lầm Vân Y.Chuyện vừa rồi, khiến sự nhiệt tình mà bọn họ vừa tích góp được nháy mắt biến mất không còn tung tích."Lúc đó anh ấy phát sốt, mọi người đều tưởng anh ấy bị nhiễm virus. Chỉ có tôi không tin, vẫn luôn ở bên cạnh anh ấy. Nhưng cho dù anh ấy là bị nhiễm virus, tôi cũng không hối hận." Vân Y nhìn Mạch Khê Ngạn, vẻ mặt tràn đầy thâm tình.- 13.2.2019-Nguyên nữ chính trong thế giới này cũng thật... TvT
Edit: Há Cảo
Vân Y nghe thế, nhìn thoáng quá Mạch Khê Ngạn, rồi giải thích với bọn họ: "Anh ấy, không có dị năng."
Mọi người vừa nghe Vân Y nói thế, lập tức dời tầm mắt sang Mạch Khê Ngạn, ánh mắt khác thường của hắn, ngay cả Tô Khê cũng cảm thấy kỳ lạ.
Không có dị năng?
"Không phải lúc trước anh bị nhiễm virus à?" Cô ta kinh ngạc hỏi Mạch Khê Ngạn, cô ta cảm thấy Vân Y giống như đang nói dối vậy.
"A? Không phải chứ?" Lãnh Tuyết Nga nghe thế, trợn mắt nhìn về phía người mình thích từ cái nhìn đầu tiên.
Lúc nghe nói hắn không có dị năng, Lãnh Tuyết Nga cảm thấy có hơi đáng tiếc một chút, chỉ là Tô Khê vừa nói gì cơ, hắn bị nhiễm virus á?
Việc này, khó có thể tiếp nhận được rồi đây.
Bị nhiễm virus, cũng có nghĩa là, rất có thể sẽ biến thành zombie đúng không?
"Không thể nào? Nếu như là zombie, thì hắn phải giống những zombie dưới đó mới đúng chứ?"
Xe tải lớn từ từ lăn bánh chạy đi. Nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy được đàn zombie bị giết đằng kia, mặt mũi chúng nó hoàn toàn thay đổi, cả người đều bị thối rữa.
Nhưng mà Mạch Khê Ngạn trước mặt này, lại không giống như thế.
"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy không giống lắm." Một người phụ nữ khác phụ họa, người đàn ông anh tuấn thế này, đẹp trai hơn nhiều so với những người mình từng thấy.
Sao có thể là zombie chứ?
"Tô Khê, sao cô lại biết người ta bị nhiễm virus vậy?" Sở Ỷ Thiệu lên tiếng ủng hộ.
Tô Khê không biết nói sao, nếu hiện tại cô ta nói bọn họ từng làm chung trong phòng thí nghiệm, virus này là từ phòng thí nghiệm đó lan ra thì........
Đừng nói là Vân Y và Mạch Khê Ngạn, ngay cả cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt như cô ta cũng sẽ bị giết mất.
"Lúc trước chúng tôi là đồng nghiệp. Thời điểm tôi rời đi, Mạch Khê Ngạn đã bị nhiễm virus, mà Vân Y cũng không mặc tất cả chạy tới cứu hắn, thế nên......."
Tô Khê trả lời, chỉ là dáng vẻ muốn nói lại thôi, còn lùi một bước cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn của cô ta, như thể nói Vân Y và Mạch Khê Ngạn đã trở thành zombie, hoặc người mang theo virus zombie vậy.
Thấy Tô Khê như thế, mọi người trong xe lập tức cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn.
Rất rõ ràng, bọn họ đã tin lời của Tô Khê.
Nhưng mà cũng đúng, trong thời mạt thế này, ai cũng đều ích kỷ cả, mạng sống của chính mình mới là quý giá nhất.
"Không phải đâu, chẳng lẽ mấy người quên rồi, nếu Vân Y là zombie thì sao có dị năng lôi điện chứ?" Sở Ỷ Thiệu hơi phẫn nộ nhìn bọn họ.
Những người này, ban nãy còn đang bày ra vẻ mặt nhiệt tình, vừa nghe Tô Khê nói liền cảm thấy Vân Y có vấn đề, quả thật....khiến người ta quá thất vọng mà.
Lời của Sở Ỷ Thiệu khiến bọn họ tỉnh táo lại, đúng.......Zombie không có dị năng được.
Thấy bọn họ tỉnh táo lại, Vân Y mới chậm rãi lên tiếng.
"Lần trước, anh ấy là bị sốt, bị viêm phổi chứ không phải bị nhiễm virus. Cũng không biết Tô Khê cô nghe tin đồn này từ đâu vậy?"
Vân Y vừa dứt lời, mọi người trong xe lập tức nhìn sang Tô Khê. Đều do cô ta, làm bọn họ trách lầm Vân Y.
Chuyện vừa rồi, khiến sự nhiệt tình mà bọn họ vừa tích góp được nháy mắt biến mất không còn tung tích.
"Lúc đó anh ấy phát sốt, mọi người đều tưởng anh ấy bị nhiễm virus. Chỉ có tôi không tin, vẫn luôn ở bên cạnh anh ấy. Nhưng cho dù anh ấy là bị nhiễm virus, tôi cũng không hối hận." Vân Y nhìn Mạch Khê Ngạn, vẻ mặt tràn đầy thâm tình.
- 13.2.2019-
Nguyên nữ chính trong thế giới này cũng thật... TvT
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Há CảoVân Y nghe thế, nhìn thoáng quá Mạch Khê Ngạn, rồi giải thích với bọn họ: "Anh ấy, không có dị năng."Mọi người vừa nghe Vân Y nói thế, lập tức dời tầm mắt sang Mạch Khê Ngạn, ánh mắt khác thường của hắn, ngay cả Tô Khê cũng cảm thấy kỳ lạ.Không có dị năng?"Không phải lúc trước anh bị nhiễm virus à?" Cô ta kinh ngạc hỏi Mạch Khê Ngạn, cô ta cảm thấy Vân Y giống như đang nói dối vậy."A? Không phải chứ?" Lãnh Tuyết Nga nghe thế, trợn mắt nhìn về phía người mình thích từ cái nhìn đầu tiên.Lúc nghe nói hắn không có dị năng, Lãnh Tuyết Nga cảm thấy có hơi đáng tiếc một chút, chỉ là Tô Khê vừa nói gì cơ, hắn bị nhiễm virus á?Việc này, khó có thể tiếp nhận được rồi đây.Bị nhiễm virus, cũng có nghĩa là, rất có thể sẽ biến thành zombie đúng không?"Không thể nào? Nếu như là zombie, thì hắn phải giống những zombie dưới đó mới đúng chứ?"Xe tải lớn từ từ lăn bánh chạy đi. Nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy được đàn zombie bị giết đằng kia, mặt mũi chúng nó hoàn toàn thay đổi, cả người đều bị thối rữa.Nhưng mà Mạch Khê Ngạn trước mặt này, lại không giống như thế."Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy không giống lắm." Một người phụ nữ khác phụ họa, người đàn ông anh tuấn thế này, đẹp trai hơn nhiều so với những người mình từng thấy.Sao có thể là zombie chứ?"Tô Khê, sao cô lại biết người ta bị nhiễm virus vậy?" Sở Ỷ Thiệu lên tiếng ủng hộ.Tô Khê không biết nói sao, nếu hiện tại cô ta nói bọn họ từng làm chung trong phòng thí nghiệm, virus này là từ phòng thí nghiệm đó lan ra thì........Đừng nói là Vân Y và Mạch Khê Ngạn, ngay cả cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt như cô ta cũng sẽ bị giết mất."Lúc trước chúng tôi là đồng nghiệp. Thời điểm tôi rời đi, Mạch Khê Ngạn đã bị nhiễm virus, mà Vân Y cũng không mặc tất cả chạy tới cứu hắn, thế nên......."Tô Khê trả lời, chỉ là dáng vẻ muốn nói lại thôi, còn lùi một bước cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn của cô ta, như thể nói Vân Y và Mạch Khê Ngạn đã trở thành zombie, hoặc người mang theo virus zombie vậy.Thấy Tô Khê như thế, mọi người trong xe lập tức cảnh giác nhìn Vân Y và Mạch Khê Ngạn.Rất rõ ràng, bọn họ đã tin lời của Tô Khê.Nhưng mà cũng đúng, trong thời mạt thế này, ai cũng đều ích kỷ cả, mạng sống của chính mình mới là quý giá nhất."Không phải đâu, chẳng lẽ mấy người quên rồi, nếu Vân Y là zombie thì sao có dị năng lôi điện chứ?" Sở Ỷ Thiệu hơi phẫn nộ nhìn bọn họ.Những người này, ban nãy còn đang bày ra vẻ mặt nhiệt tình, vừa nghe Tô Khê nói liền cảm thấy Vân Y có vấn đề, quả thật....khiến người ta quá thất vọng mà.Lời của Sở Ỷ Thiệu khiến bọn họ tỉnh táo lại, đúng.......Zombie không có dị năng được.Thấy bọn họ tỉnh táo lại, Vân Y mới chậm rãi lên tiếng."Lần trước, anh ấy là bị sốt, bị viêm phổi chứ không phải bị nhiễm virus. Cũng không biết Tô Khê cô nghe tin đồn này từ đâu vậy?"Vân Y vừa dứt lời, mọi người trong xe lập tức nhìn sang Tô Khê. Đều do cô ta, làm bọn họ trách lầm Vân Y.Chuyện vừa rồi, khiến sự nhiệt tình mà bọn họ vừa tích góp được nháy mắt biến mất không còn tung tích."Lúc đó anh ấy phát sốt, mọi người đều tưởng anh ấy bị nhiễm virus. Chỉ có tôi không tin, vẫn luôn ở bên cạnh anh ấy. Nhưng cho dù anh ấy là bị nhiễm virus, tôi cũng không hối hận." Vân Y nhìn Mạch Khê Ngạn, vẻ mặt tràn đầy thâm tình.- 13.2.2019-Nguyên nữ chính trong thế giới này cũng thật... TvT