Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 106: Vua Zombie, đừng làm loạn (19)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Nũ Nũ | Beta: Há CảoVân Y không nói gì, chỉ nhìn bọn họ một cách lạnh lùng.Con người ở mạt thế, đều là như thế cả."Nếu đã như vậy, tại sao cô lại phải để Mạch Khê Bạn ở trong phòng? Cô để hắn ta ra ngoài xem." Người đàn ông nhíu chặt lông mày, đôi mắt híp lại nhỏ như hạt đậu xanh*, chỉ vào Vân Y mà quát.(*) nguyên văn: chuột mi chuột mắt tễ chính mình đậu xanh....(Nũ bó tay, cầu cao nhân cứu. Mn cứ mặc kệ chổ ấy đi, đừng để ý hiều đến nó:)))Hắn ta rất yêu quý mạng sống của mình, hiện tại hắn ta đã là một dị năng giả hệ thủy cấp 2, rất nhanh là có thể chạm đến được đỉnh cao của đời mình....Vì thế, đối với bạn trai của Vân Y, hay là Vân Y, hắn đều không có cảm giác đặc biệt gì, hơn nữa cũng không quen biết, sao có thể để một tai họa như thế ở lại trong căn cứ của mình được?"Vân Y, cô để bạn trai của cô ra ngoài đi, chứng minh cho bọn họ thấy." Sở Ỷ Thiệu tức giận siết chặt bàn tay lại, nhìn bộ dạng sỉ nhục người khác của bọn họ, cảm thấy rất bất bình thay cho Vân Y.Lời nói của Sở Ỷ Thiệu khiến Vân Y và Cơ Hiểu Hiểu dời mắt nhìn sang, chỉ là, trong mắt hai người, tự có dụng ý riêng của bản thân, chỉ có họ mới biết.Ngay lúc Vân Y đang muốn nói gì đó, sau lưng lại vang lên một.... Âm thanh trầm thấp nhưng giàu từ tính."Mấy người muốn gặp tôi sao?" Mạch Khê Mạn xuất hiện trước mặt mọi người, cả người tràn đấy khí thế quân lâm thiên hạ*, giống hệt như lần đầu tiên Vân Y thấy hắn.(*) Là người có mọi quyền lực mạnh mẽ trong tay. Bễ nghễ đứng ở một nơi cao, đặt tất cả mọi thứ dưới chân, chỉ có bản thân là tôn quý nhất, có thể xem tựa như hoàng đế vậy.Mạch Khê Bạn vừa xuất hiện, Vân Y lập tức trợn to hai mắt, nhìn Mạch Khê Bạn từng bước đi đến, hắn.... Có thể nói chuyện rồi?Nếu như Mạch Khê Bạn đã nói chuyện được, vậy có phải đại biểu việc, hiện tại hắn......đã khôi phục các cơ quan cảm giác rồi không.Có điều, do không nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Vân Y không dám khẳng định như vậy."Hệ thống, cầu mi nói cho ta biết, hiện tại độ hảo cảm của hắn đối với ta là bao nhiêu?" Vân Y lại lần nữa quên mất, hệ thống kun rất lạnh lùng và kiêu ngạo.Đối với vấn đề ngu xuẩn này, hệ thống chắc chắn sẽ không trả lời, cho nên.... Nó tiếp tục im lặng.Vân Y trợn mắt với hệ thống, chỉ là không biết hệ thống có cảm nhận được không, nhưng cô thật sự rất muốn mắng hệ thống một câu.Đờ mờ, ông đây ở chỗ này cực khổ hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mi lại không hề giúp đỡ chút nào, cần mi làm gì nữa?"Cậu, cậu là.... Mạch Khê Bạn?" Người đàn ông phách lối vừa rồi bị khí thế mạnh mẽ của Mạch Khê Bạn dọa sợ tới mức lắp bắp.Hắn ta nhìn Mạch Khê Bạn, trong lòng lại cảm thấy không cam lòng.Chỉ là một tiểu bạch kiểm bị người khác bao nuôi mà thôi, sao có thể hù dọa đến hắn?"Cậu là Mạch Khê Bạn?" Hắn ta lấy lại bình tĩnh, mở miệng hỏi lại.Vân Y nhìn người đàn ông kia, không đợi Mạch Khê Bạn trả lời đã đi tới chắn trước mặt hắn, "Làm sao, anh còn cần hỏi thêm gì sao?"Thái độ che chở rõ ràng như thế, khiến cho Mạch Khê Bạn hơi cúi đầu, nhìn xuống đầu......của Vân Y.Hắn không nói gì, chỉ là, khóe môi khẽ cong lên, nở nụ cười nhè nhẹ, không sâu lắm.Nếu như không để ý, căn bản sẽ không phát hiện được.[Đinh-- độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 85, ký chủ tuyệt vời lắm, tiếp tục cố gắng nào!]Lúc Vân Y nghe đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, cô cảm giác cả bầu trời đều sáng sủa trở lại, cuối cùng cũng không cần phải lo lắng khi nào Mạch Khê Bạn mới có thể khôi phục cơ quan cảm giác nữa."Ấy? Không đúng, lúc trước không phải độ hảo cảm chỉ mới 35 thôi sao? Sao hiện tại mới thêm có 5 điểm lại bỗng tăng đến.... 85 rồi? Hệ thống, toán học của mi, là thầy giáo thể dục dạy sao?"Hệ thống bị Vân Y nói như thế, suýt chút nữa là không kiềm chế được xúc động muốn đâm Vân Y.
Edit: Nũ Nũ | Beta: Há Cảo
Vân Y không nói gì, chỉ nhìn bọn họ một cách lạnh lùng.
Con người ở mạt thế, đều là như thế cả.
"Nếu đã như vậy, tại sao cô lại phải để Mạch Khê Bạn ở trong phòng? Cô để hắn ta ra ngoài xem." Người đàn ông nhíu chặt lông mày, đôi mắt híp lại nhỏ như hạt đậu xanh*, chỉ vào Vân Y mà quát.
(*) nguyên văn: chuột mi chuột mắt tễ chính mình đậu xanh....
(Nũ bó tay, cầu cao nhân cứu. Mn cứ mặc kệ chổ ấy đi, đừng để ý hiều đến nó:)))
Hắn ta rất yêu quý mạng sống của mình, hiện tại hắn ta đã là một dị năng giả hệ thủy cấp 2, rất nhanh là có thể chạm đến được đỉnh cao của đời mình....
Vì thế, đối với bạn trai của Vân Y, hay là Vân Y, hắn đều không có cảm giác đặc biệt gì, hơn nữa cũng không quen biết, sao có thể để một tai họa như thế ở lại trong căn cứ của mình được?
"Vân Y, cô để bạn trai của cô ra ngoài đi, chứng minh cho bọn họ thấy." Sở Ỷ Thiệu tức giận siết chặt bàn tay lại, nhìn bộ dạng sỉ nhục người khác của bọn họ, cảm thấy rất bất bình thay cho Vân Y.
Lời nói của Sở Ỷ Thiệu khiến Vân Y và Cơ Hiểu Hiểu dời mắt nhìn sang, chỉ là, trong mắt hai người, tự có dụng ý riêng của bản thân, chỉ có họ mới biết.
Ngay lúc Vân Y đang muốn nói gì đó, sau lưng lại vang lên một.... Âm thanh trầm thấp nhưng giàu từ tính.
"Mấy người muốn gặp tôi sao?" Mạch Khê Mạn xuất hiện trước mặt mọi người, cả người tràn đấy khí thế quân lâm thiên hạ*, giống hệt như lần đầu tiên Vân Y thấy hắn.
(*) Là người có mọi quyền lực mạnh mẽ trong tay. Bễ nghễ đứng ở một nơi cao, đặt tất cả mọi thứ dưới chân, chỉ có bản thân là tôn quý nhất, có thể xem tựa như hoàng đế vậy.
Mạch Khê Bạn vừa xuất hiện, Vân Y lập tức trợn to hai mắt, nhìn Mạch Khê Bạn từng bước đi đến, hắn.... Có thể nói chuyện rồi?
Nếu như Mạch Khê Bạn đã nói chuyện được, vậy có phải đại biểu việc, hiện tại hắn......đã khôi phục các cơ quan cảm giác rồi không.
Có điều, do không nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Vân Y không dám khẳng định như vậy.
"Hệ thống, cầu mi nói cho ta biết, hiện tại độ hảo cảm của hắn đối với ta là bao nhiêu?" Vân Y lại lần nữa quên mất, hệ thống kun rất lạnh lùng và kiêu ngạo.
Đối với vấn đề ngu xuẩn này, hệ thống chắc chắn sẽ không trả lời, cho nên.... Nó tiếp tục im lặng.
Vân Y trợn mắt với hệ thống, chỉ là không biết hệ thống có cảm nhận được không, nhưng cô thật sự rất muốn mắng hệ thống một câu.
Đờ mờ, ông đây ở chỗ này cực khổ hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mi lại không hề giúp đỡ chút nào, cần mi làm gì nữa?
"Cậu, cậu là.... Mạch Khê Bạn?" Người đàn ông phách lối vừa rồi bị khí thế mạnh mẽ của Mạch Khê Bạn dọa sợ tới mức lắp bắp.
Hắn ta nhìn Mạch Khê Bạn, trong lòng lại cảm thấy không cam lòng.
Chỉ là một tiểu bạch kiểm bị người khác bao nuôi mà thôi, sao có thể hù dọa đến hắn?
"Cậu là Mạch Khê Bạn?" Hắn ta lấy lại bình tĩnh, mở miệng hỏi lại.
Vân Y nhìn người đàn ông kia, không đợi Mạch Khê Bạn trả lời đã đi tới chắn trước mặt hắn, "Làm sao, anh còn cần hỏi thêm gì sao?"
Thái độ che chở rõ ràng như thế, khiến cho Mạch Khê Bạn hơi cúi đầu, nhìn xuống đầu......của Vân Y.
Hắn không nói gì, chỉ là, khóe môi khẽ cong lên, nở nụ cười nhè nhẹ, không sâu lắm.
Nếu như không để ý, căn bản sẽ không phát hiện được.
[Đinh-- độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 85, ký chủ tuyệt vời lắm, tiếp tục cố gắng nào!]
Lúc Vân Y nghe đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, cô cảm giác cả bầu trời đều sáng sủa trở lại, cuối cùng cũng không cần phải lo lắng khi nào Mạch Khê Bạn mới có thể khôi phục cơ quan cảm giác nữa.
"Ấy? Không đúng, lúc trước không phải độ hảo cảm chỉ mới 35 thôi sao? Sao hiện tại mới thêm có 5 điểm lại bỗng tăng đến.... 85 rồi? Hệ thống, toán học của mi, là thầy giáo thể dục dạy sao?"
Hệ thống bị Vân Y nói như thế, suýt chút nữa là không kiềm chế được xúc động muốn đâm Vân Y.
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Edit: Nũ Nũ | Beta: Há CảoVân Y không nói gì, chỉ nhìn bọn họ một cách lạnh lùng.Con người ở mạt thế, đều là như thế cả."Nếu đã như vậy, tại sao cô lại phải để Mạch Khê Bạn ở trong phòng? Cô để hắn ta ra ngoài xem." Người đàn ông nhíu chặt lông mày, đôi mắt híp lại nhỏ như hạt đậu xanh*, chỉ vào Vân Y mà quát.(*) nguyên văn: chuột mi chuột mắt tễ chính mình đậu xanh....(Nũ bó tay, cầu cao nhân cứu. Mn cứ mặc kệ chổ ấy đi, đừng để ý hiều đến nó:)))Hắn ta rất yêu quý mạng sống của mình, hiện tại hắn ta đã là một dị năng giả hệ thủy cấp 2, rất nhanh là có thể chạm đến được đỉnh cao của đời mình....Vì thế, đối với bạn trai của Vân Y, hay là Vân Y, hắn đều không có cảm giác đặc biệt gì, hơn nữa cũng không quen biết, sao có thể để một tai họa như thế ở lại trong căn cứ của mình được?"Vân Y, cô để bạn trai của cô ra ngoài đi, chứng minh cho bọn họ thấy." Sở Ỷ Thiệu tức giận siết chặt bàn tay lại, nhìn bộ dạng sỉ nhục người khác của bọn họ, cảm thấy rất bất bình thay cho Vân Y.Lời nói của Sở Ỷ Thiệu khiến Vân Y và Cơ Hiểu Hiểu dời mắt nhìn sang, chỉ là, trong mắt hai người, tự có dụng ý riêng của bản thân, chỉ có họ mới biết.Ngay lúc Vân Y đang muốn nói gì đó, sau lưng lại vang lên một.... Âm thanh trầm thấp nhưng giàu từ tính."Mấy người muốn gặp tôi sao?" Mạch Khê Mạn xuất hiện trước mặt mọi người, cả người tràn đấy khí thế quân lâm thiên hạ*, giống hệt như lần đầu tiên Vân Y thấy hắn.(*) Là người có mọi quyền lực mạnh mẽ trong tay. Bễ nghễ đứng ở một nơi cao, đặt tất cả mọi thứ dưới chân, chỉ có bản thân là tôn quý nhất, có thể xem tựa như hoàng đế vậy.Mạch Khê Bạn vừa xuất hiện, Vân Y lập tức trợn to hai mắt, nhìn Mạch Khê Bạn từng bước đi đến, hắn.... Có thể nói chuyện rồi?Nếu như Mạch Khê Bạn đã nói chuyện được, vậy có phải đại biểu việc, hiện tại hắn......đã khôi phục các cơ quan cảm giác rồi không.Có điều, do không nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Vân Y không dám khẳng định như vậy."Hệ thống, cầu mi nói cho ta biết, hiện tại độ hảo cảm của hắn đối với ta là bao nhiêu?" Vân Y lại lần nữa quên mất, hệ thống kun rất lạnh lùng và kiêu ngạo.Đối với vấn đề ngu xuẩn này, hệ thống chắc chắn sẽ không trả lời, cho nên.... Nó tiếp tục im lặng.Vân Y trợn mắt với hệ thống, chỉ là không biết hệ thống có cảm nhận được không, nhưng cô thật sự rất muốn mắng hệ thống một câu.Đờ mờ, ông đây ở chỗ này cực khổ hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mi lại không hề giúp đỡ chút nào, cần mi làm gì nữa?"Cậu, cậu là.... Mạch Khê Bạn?" Người đàn ông phách lối vừa rồi bị khí thế mạnh mẽ của Mạch Khê Bạn dọa sợ tới mức lắp bắp.Hắn ta nhìn Mạch Khê Bạn, trong lòng lại cảm thấy không cam lòng.Chỉ là một tiểu bạch kiểm bị người khác bao nuôi mà thôi, sao có thể hù dọa đến hắn?"Cậu là Mạch Khê Bạn?" Hắn ta lấy lại bình tĩnh, mở miệng hỏi lại.Vân Y nhìn người đàn ông kia, không đợi Mạch Khê Bạn trả lời đã đi tới chắn trước mặt hắn, "Làm sao, anh còn cần hỏi thêm gì sao?"Thái độ che chở rõ ràng như thế, khiến cho Mạch Khê Bạn hơi cúi đầu, nhìn xuống đầu......của Vân Y.Hắn không nói gì, chỉ là, khóe môi khẽ cong lên, nở nụ cười nhè nhẹ, không sâu lắm.Nếu như không để ý, căn bản sẽ không phát hiện được.[Đinh-- độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 85, ký chủ tuyệt vời lắm, tiếp tục cố gắng nào!]Lúc Vân Y nghe đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, cô cảm giác cả bầu trời đều sáng sủa trở lại, cuối cùng cũng không cần phải lo lắng khi nào Mạch Khê Bạn mới có thể khôi phục cơ quan cảm giác nữa."Ấy? Không đúng, lúc trước không phải độ hảo cảm chỉ mới 35 thôi sao? Sao hiện tại mới thêm có 5 điểm lại bỗng tăng đến.... 85 rồi? Hệ thống, toán học của mi, là thầy giáo thể dục dạy sao?"Hệ thống bị Vân Y nói như thế, suýt chút nữa là không kiềm chế được xúc động muốn đâm Vân Y.