Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 205: Đồ Nhi, ngươi không ngoan (41)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Phốc.Lấy long cốt đổi long tinh, Vân Y vẫn là lần đầu tiên thấy.Long tinh, cũng tương đối trân quý, nhưng lấy năm cái để đổi, vậy người đén đối hẳn đều là kẻ ngốc. Chẳng qua...... Thật sự có ngốc tử tới đổi.Thế giới vô biên, việc lạ gì cũng có, loại người ngốc nghếch này....Thật là một lần nữa sửa sang lại thế giới quan nàng."A Trần, ngươi xảy ra chuyện gì?" Vân Y thời điểm hứng thú bừng bừng, Hạ Hàm Trần sắc mặt lại quái dị, phảng phất thập phần không thoải mái."Không có gì, chỉ là cảm thấy, chỗ này làm ta cảm thấy có chút không thoải mái." Hạ Hàm Trần lắc đầu, chỉ là, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt."Vậy chúng ta đi ra ngoài trước." Tuy rằng không biết nơi này có đồ vật gì làm Hạ Hàm Trần không thoải mái, nhưng lấy giác quan trời ban của nam chính, vẫn là đi khỏi đây thì tốt hơn."Được." Hạ Hàm Trần không miễn cưỡng, rời đi.Bọn họ mới đi ra ngoài, sắc mặt Hạ Hàm Trần liền bắt đầu khôi phục, Vân Y thiếu chút nữa cho rằng ở đây có đồ vật gì khắc chế Huyết Lang đâu.Bất quá, sau khi bọn họ đi ra ngoài không được bao lâu, một nam tử xuất hiện, đứng bên cạnh bọn họ, vũ khí hiên ngang...... nhưng mà, mặt mũi có chút quen thuộc?Vân Y không nhớ rõ, nhưng tên nam tử kia lại nhớ rất rõ bọn họ, xem ánh mắt, ân, hẳn là còn có thù oán."Các ngươi là người giết sư muội ta?" Ánh mắt sắc bén của nam tử quét về phía bọn họ giống như đang nhìn hai cái xác chết.Ánh mắt hắn lạnh băng, giống như hai con rắn độc trườn lên người, ngoan độc và âm trầm.Vân Y nhướng mày, sư muội hắn?Đừng nói là Tiết Mặc Ngâm đi?"Sư muội ngươi là ai?" Vân Y khó hiểu."Mặc Ngâm, Tiết Mặc Ngâm, sư muội của ta." Hắn nhớ rõ, sư muội có nói, muốn tìm bọn họ báo thù.Hắn cũng nhớ chỉ vì lúc ấy hắn đến muộn, không kịp ngăn cản sư phụ để rồi sư muội......bị người ta hại như vậy. Bây giờ sư muội mệnh bài đã hủy, khẳng định là bị hai người kia giết hại.Nam tử này thật ra rất kỳ quái, chỉ cho phép sư muội hắn đi sát hại người khác, lại không cho phép người khác đánh trả nàng ta.Ha ha, thế gian như thế nào sẽ có chuyện tốt bực này?"À...... Nguyên lai là nàng ta? Sao, bay giờ ngươi là muốn báo thù sao?" Một tu sĩ Kim Đan kỳ...... ta hoàn toàn không để vào mắt đâu.Chỉ là tu sĩ này thoạt nhìn có chút ngoan độc, khẳng định là người tâm thuật bất chính, lúc trước còn không biết đã hại bao nhiêu người.Chậc chậc.Vân Y đối với người của Tu Chân giới thật thất vọng.Tu tiên đến cùng là như vậy ư?Còn không bằng người trong Yêu tộc đâu, sống toàn tính toán mưu kế lươn lẹo không mệt sao?【 ai ai, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là người, không phải yêu, chỉ là vừa vặn ký chủ là yêu thôi. 】"Quả nhiên là các ngươi." Nam tử kia nghe vậy, trong tay lập tức phóng ra linh lựcLinh lực trong tay hắn mang theo hỏa thuộc tính, còn có chút quang năng chói sáng...... Vân Y cũng không do dự, vung tay áo, luồng yêu lực trắng tuyết hóa giải linh lực của đối phương.Nhưng yêu lực sau đó còn sinh ra kia lôi điện, ở trong tay nàng sét đánh đùng đùng?May mắn là lực độ còn yếu, đối với thân thể Vân Y sẽ không sinh ra thương tổn.Vân Y mắt nhìn về phía nam tử đang cười đến có chút kiêu ngạo, "Là ngươi?""Lôi thuộc tính cùng hỏa thuộc tính, quả nhiên là có tiền vốn kiêu ngạo."Chỉ là, đáng tiếc cho một nhân vật nên ở Tu Chân giới bộc lộ tài năng hô vân hoán vũ, hiện tại liền phải ngã xuống đây.

Phốc.

Lấy long cốt đổi long tinh, Vân Y vẫn là lần đầu tiên thấy.

Long tinh, cũng tương đối trân quý, nhưng lấy năm cái để đổi, vậy người đén đối hẳn đều là kẻ ngốc. Chẳng qua...... Thật sự có ngốc tử tới đổi.

Thế giới vô biên, việc lạ gì cũng có, loại người ngốc nghếch này....

Thật là một lần nữa sửa sang lại thế giới quan nàng.

"A Trần, ngươi xảy ra chuyện gì?" Vân Y thời điểm hứng thú bừng bừng, Hạ Hàm Trần sắc mặt lại quái dị, phảng phất thập phần không thoải mái.

"Không có gì, chỉ là cảm thấy, chỗ này làm ta cảm thấy có chút không thoải mái." Hạ Hàm Trần lắc đầu, chỉ là, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.

"Vậy chúng ta đi ra ngoài trước." Tuy rằng không biết nơi này có đồ vật gì làm Hạ Hàm Trần không thoải mái, nhưng lấy giác quan trời ban của nam chính, vẫn là đi khỏi đây thì tốt hơn.

"Được." Hạ Hàm Trần không miễn cưỡng, rời đi.

Bọn họ mới đi ra ngoài, sắc mặt Hạ Hàm Trần liền bắt đầu khôi phục, Vân Y thiếu chút nữa cho rằng ở đây có đồ vật gì khắc chế Huyết Lang đâu.

Bất quá, sau khi bọn họ đi ra ngoài không được bao lâu, một nam tử xuất hiện, đứng bên cạnh bọn họ, vũ khí hiên ngang...... nhưng mà, mặt mũi có chút quen thuộc?

Vân Y không nhớ rõ, nhưng tên nam tử kia lại nhớ rất rõ bọn họ, xem ánh mắt, ân, hẳn là còn có thù oán.

"Các ngươi là người giết sư muội ta?" Ánh mắt sắc bén của nam tử quét về phía bọn họ giống như đang nhìn hai cái xác chết.

Ánh mắt hắn lạnh băng, giống như hai con rắn độc trườn lên người, ngoan độc và âm trầm.

Vân Y nhướng mày, sư muội hắn?

Đừng nói là Tiết Mặc Ngâm đi?

"Sư muội ngươi là ai?" Vân Y khó hiểu.

"Mặc Ngâm, Tiết Mặc Ngâm, sư muội của ta." Hắn nhớ rõ, sư muội có nói, muốn tìm bọn họ báo thù.

Hắn cũng nhớ chỉ vì lúc ấy hắn đến muộn, không kịp ngăn cản sư phụ để rồi sư muội......bị người ta hại như vậy. Bây giờ sư muội mệnh bài đã hủy, khẳng định là bị hai người kia giết hại.

Nam tử này thật ra rất kỳ quái, chỉ cho phép sư muội hắn đi sát hại người khác, lại không cho phép người khác đánh trả nàng ta.

Ha ha, thế gian như thế nào sẽ có chuyện tốt bực này?

"À...... Nguyên lai là nàng ta? Sao, bay giờ ngươi là muốn báo thù sao?" Một tu sĩ Kim Đan kỳ...... ta hoàn toàn không để vào mắt đâu.

Chỉ là tu sĩ này thoạt nhìn có chút ngoan độc, khẳng định là người tâm thuật bất chính, lúc trước còn không biết đã hại bao nhiêu người.

Chậc chậc.

Vân Y đối với người của Tu Chân giới thật thất vọng.

Tu tiên đến cùng là như vậy ư?

Còn không bằng người trong Yêu tộc đâu, sống toàn tính toán mưu kế lươn lẹo không mệt sao?

【 ai ai, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là người, không phải yêu, chỉ là vừa vặn ký chủ là yêu thôi. 】

"Quả nhiên là các ngươi." Nam tử kia nghe vậy, trong tay lập tức phóng ra linh lực

Linh lực trong tay hắn mang theo hỏa thuộc tính, còn có chút quang năng chói sáng...... Vân Y cũng không do dự, vung tay áo, luồng yêu lực trắng tuyết hóa giải linh lực của đối phương.

Nhưng yêu lực sau đó còn sinh ra kia lôi điện, ở trong tay nàng sét đánh đùng đùng?

May mắn là lực độ còn yếu, đối với thân thể Vân Y sẽ không sinh ra thương tổn.

Vân Y mắt nhìn về phía nam tử đang cười đến có chút kiêu ngạo, "Là ngươi?"

"Lôi thuộc tính cùng hỏa thuộc tính, quả nhiên là có tiền vốn kiêu ngạo."

Chỉ là, đáng tiếc cho một nhân vật nên ở Tu Chân giới bộc lộ tài năng hô vân hoán vũ, hiện tại liền phải ngã xuống đây.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Phốc.Lấy long cốt đổi long tinh, Vân Y vẫn là lần đầu tiên thấy.Long tinh, cũng tương đối trân quý, nhưng lấy năm cái để đổi, vậy người đén đối hẳn đều là kẻ ngốc. Chẳng qua...... Thật sự có ngốc tử tới đổi.Thế giới vô biên, việc lạ gì cũng có, loại người ngốc nghếch này....Thật là một lần nữa sửa sang lại thế giới quan nàng."A Trần, ngươi xảy ra chuyện gì?" Vân Y thời điểm hứng thú bừng bừng, Hạ Hàm Trần sắc mặt lại quái dị, phảng phất thập phần không thoải mái."Không có gì, chỉ là cảm thấy, chỗ này làm ta cảm thấy có chút không thoải mái." Hạ Hàm Trần lắc đầu, chỉ là, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt."Vậy chúng ta đi ra ngoài trước." Tuy rằng không biết nơi này có đồ vật gì làm Hạ Hàm Trần không thoải mái, nhưng lấy giác quan trời ban của nam chính, vẫn là đi khỏi đây thì tốt hơn."Được." Hạ Hàm Trần không miễn cưỡng, rời đi.Bọn họ mới đi ra ngoài, sắc mặt Hạ Hàm Trần liền bắt đầu khôi phục, Vân Y thiếu chút nữa cho rằng ở đây có đồ vật gì khắc chế Huyết Lang đâu.Bất quá, sau khi bọn họ đi ra ngoài không được bao lâu, một nam tử xuất hiện, đứng bên cạnh bọn họ, vũ khí hiên ngang...... nhưng mà, mặt mũi có chút quen thuộc?Vân Y không nhớ rõ, nhưng tên nam tử kia lại nhớ rất rõ bọn họ, xem ánh mắt, ân, hẳn là còn có thù oán."Các ngươi là người giết sư muội ta?" Ánh mắt sắc bén của nam tử quét về phía bọn họ giống như đang nhìn hai cái xác chết.Ánh mắt hắn lạnh băng, giống như hai con rắn độc trườn lên người, ngoan độc và âm trầm.Vân Y nhướng mày, sư muội hắn?Đừng nói là Tiết Mặc Ngâm đi?"Sư muội ngươi là ai?" Vân Y khó hiểu."Mặc Ngâm, Tiết Mặc Ngâm, sư muội của ta." Hắn nhớ rõ, sư muội có nói, muốn tìm bọn họ báo thù.Hắn cũng nhớ chỉ vì lúc ấy hắn đến muộn, không kịp ngăn cản sư phụ để rồi sư muội......bị người ta hại như vậy. Bây giờ sư muội mệnh bài đã hủy, khẳng định là bị hai người kia giết hại.Nam tử này thật ra rất kỳ quái, chỉ cho phép sư muội hắn đi sát hại người khác, lại không cho phép người khác đánh trả nàng ta.Ha ha, thế gian như thế nào sẽ có chuyện tốt bực này?"À...... Nguyên lai là nàng ta? Sao, bay giờ ngươi là muốn báo thù sao?" Một tu sĩ Kim Đan kỳ...... ta hoàn toàn không để vào mắt đâu.Chỉ là tu sĩ này thoạt nhìn có chút ngoan độc, khẳng định là người tâm thuật bất chính, lúc trước còn không biết đã hại bao nhiêu người.Chậc chậc.Vân Y đối với người của Tu Chân giới thật thất vọng.Tu tiên đến cùng là như vậy ư?Còn không bằng người trong Yêu tộc đâu, sống toàn tính toán mưu kế lươn lẹo không mệt sao?【 ai ai, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là người, không phải yêu, chỉ là vừa vặn ký chủ là yêu thôi. 】"Quả nhiên là các ngươi." Nam tử kia nghe vậy, trong tay lập tức phóng ra linh lựcLinh lực trong tay hắn mang theo hỏa thuộc tính, còn có chút quang năng chói sáng...... Vân Y cũng không do dự, vung tay áo, luồng yêu lực trắng tuyết hóa giải linh lực của đối phương.Nhưng yêu lực sau đó còn sinh ra kia lôi điện, ở trong tay nàng sét đánh đùng đùng?May mắn là lực độ còn yếu, đối với thân thể Vân Y sẽ không sinh ra thương tổn.Vân Y mắt nhìn về phía nam tử đang cười đến có chút kiêu ngạo, "Là ngươi?""Lôi thuộc tính cùng hỏa thuộc tính, quả nhiên là có tiền vốn kiêu ngạo."Chỉ là, đáng tiếc cho một nhân vật nên ở Tu Chân giới bộc lộ tài năng hô vân hoán vũ, hiện tại liền phải ngã xuống đây.

Chương 205: Đồ Nhi, ngươi không ngoan (41)