Sớm tinh mơ, trong không khí vẫn còn phảng phất cái se lạnh của đêm, những cơn gió thoảng qua đưa hương quế nồng nàn lan tỏa. Ninh Trăn siết chặt dây đeo cặp sách, đứng ngẩn người nhìn cánh cổng trường trung học phổ thông Tam Trung thành phố A. Chiếc bảng đèn điện tử màu đỏ đính trên trụ cổng bên phải không ngừng nhấp nháy chạy lướt dòng chữ – ‘07:21, Thứ tư, ngày 23 tháng 6 năm 201x, Chào buổi sáng các bạn học sinh.’ Cảnh tượng… hoàn toàn không khác gì Tam Trung ba năm trước. Dù đã lần nữa có mặt trên đời quay về nơi này một tuần lễ, nhưng Ninh Trăn vẫn cảm thấy tất cả mọi thứ thật hoang đường. Cô nép mình sang một bên, cổng trường dần ồn ào náo nhiệt, từng nhóm học sinh cười nói rộn rã đi vào sân trường. Giờ là thời điểm học sinh ngoại trú đến lớp. Ninh Trăn đứng trong góc khuất nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt tò mò hiếu kỳ của các bạn học. Mọi người đều mặc đồng phục mùa hè, nam nữ có cùng kiểu dáng đều là áo trắng cổ chữ V màu xanh dương, quần tây đen vừa dài vừa rộng. Chỉ…

Chương 54: Thi đại học

Em Về Cùng Ngày NắngTác giả: Cuồng Diêu Tiểu Vĩ BaTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Sớm tinh mơ, trong không khí vẫn còn phảng phất cái se lạnh của đêm, những cơn gió thoảng qua đưa hương quế nồng nàn lan tỏa. Ninh Trăn siết chặt dây đeo cặp sách, đứng ngẩn người nhìn cánh cổng trường trung học phổ thông Tam Trung thành phố A. Chiếc bảng đèn điện tử màu đỏ đính trên trụ cổng bên phải không ngừng nhấp nháy chạy lướt dòng chữ – ‘07:21, Thứ tư, ngày 23 tháng 6 năm 201x, Chào buổi sáng các bạn học sinh.’ Cảnh tượng… hoàn toàn không khác gì Tam Trung ba năm trước. Dù đã lần nữa có mặt trên đời quay về nơi này một tuần lễ, nhưng Ninh Trăn vẫn cảm thấy tất cả mọi thứ thật hoang đường. Cô nép mình sang một bên, cổng trường dần ồn ào náo nhiệt, từng nhóm học sinh cười nói rộn rã đi vào sân trường. Giờ là thời điểm học sinh ngoại trú đến lớp. Ninh Trăn đứng trong góc khuất nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt tò mò hiếu kỳ của các bạn học. Mọi người đều mặc đồng phục mùa hè, nam nữ có cùng kiểu dáng đều là áo trắng cổ chữ V màu xanh dương, quần tây đen vừa dài vừa rộng. Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trần Đông Thụ ôm ngực, bá vai Tiếu Phong:" Ổn, chúng ta vẫn có thể đoán được!""Ha ha ha ha ha!""Cậu nói kỳ này Chấp ca sẽ thi triển tài nghệ đến level nào?"Đồng Giai nhìn thấy Trần Đông Thụ ở phía xa xa, hắn đứng dưới dãy phòng học đối diện, ném sách vở đến thỏa mãn khoan khoái.Hắn không nhìn thấy cô ấy.Đồng Giai nhẹ nhàng cong khóe môi:" Tạm biệt nhé."Tạm biệt cậu thiếu niên của tớ, có lẽ cả đời này cậu cũng sẽ không biết đã từng có một cô gái nhỏ không tim không phổi thầm lặng thích cậu ấy.Đồng Giai thu dọn đồ đạc của mình, ngày xưa cô ấy thích nhất cảnh tượng tưng bừng náo nhiệt thế này, nhưng giờ chỉ thấy lòng hết đỗi bình lặng, không gợn nổi một bọt sóng lăn tăn.Cô gái nhỏ đi tới ôm lấy Ninh Trăn, cười cong mắt:" Trăn Trăn,cậu còn nhớ mùa hè năm ngoái tớ có nói với cậu, tớ rất muốn được đến thành phố H lướt sóng không?""Ừ."

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Trần Đông Thụ ôm ngực, bá vai Tiếu Phong:" Ổn, chúng ta vẫn có thể đoán được!"

"Ha ha ha ha ha!"

"Cậu nói kỳ này Chấp ca sẽ thi triển tài nghệ đến level nào?"

Image removed.

Image removed.

Đồng Giai nhìn thấy Trần Đông Thụ ở phía xa xa, hắn đứng dưới dãy phòng học đối diện, ném sách vở đến thỏa mãn khoan khoái.

Hắn không nhìn thấy cô ấy.

Đồng Giai nhẹ nhàng cong khóe môi:" Tạm biệt nhé."

Tạm biệt cậu thiếu niên của tớ, có lẽ cả đời này cậu cũng sẽ không biết đã từng có một cô gái nhỏ không tim không phổi thầm lặng thích cậu ấy.

Đồng Giai thu dọn đồ đạc của mình, ngày xưa cô ấy thích nhất cảnh tượng tưng bừng náo nhiệt thế này, nhưng giờ chỉ thấy lòng hết đỗi bình lặng, không gợn nổi một bọt sóng lăn tăn.

Cô gái nhỏ đi tới ôm lấy Ninh Trăn, cười cong mắt:" Trăn Trăn,

cậu còn nhớ mùa hè năm ngoái tớ có nói với cậu, tớ rất muốn được đến thành phố H lướt sóng không?"

"Ừ."

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Em Về Cùng Ngày NắngTác giả: Cuồng Diêu Tiểu Vĩ BaTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Sớm tinh mơ, trong không khí vẫn còn phảng phất cái se lạnh của đêm, những cơn gió thoảng qua đưa hương quế nồng nàn lan tỏa. Ninh Trăn siết chặt dây đeo cặp sách, đứng ngẩn người nhìn cánh cổng trường trung học phổ thông Tam Trung thành phố A. Chiếc bảng đèn điện tử màu đỏ đính trên trụ cổng bên phải không ngừng nhấp nháy chạy lướt dòng chữ – ‘07:21, Thứ tư, ngày 23 tháng 6 năm 201x, Chào buổi sáng các bạn học sinh.’ Cảnh tượng… hoàn toàn không khác gì Tam Trung ba năm trước. Dù đã lần nữa có mặt trên đời quay về nơi này một tuần lễ, nhưng Ninh Trăn vẫn cảm thấy tất cả mọi thứ thật hoang đường. Cô nép mình sang một bên, cổng trường dần ồn ào náo nhiệt, từng nhóm học sinh cười nói rộn rã đi vào sân trường. Giờ là thời điểm học sinh ngoại trú đến lớp. Ninh Trăn đứng trong góc khuất nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt tò mò hiếu kỳ của các bạn học. Mọi người đều mặc đồng phục mùa hè, nam nữ có cùng kiểu dáng đều là áo trắng cổ chữ V màu xanh dương, quần tây đen vừa dài vừa rộng. Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trần Đông Thụ ôm ngực, bá vai Tiếu Phong:" Ổn, chúng ta vẫn có thể đoán được!""Ha ha ha ha ha!""Cậu nói kỳ này Chấp ca sẽ thi triển tài nghệ đến level nào?"Đồng Giai nhìn thấy Trần Đông Thụ ở phía xa xa, hắn đứng dưới dãy phòng học đối diện, ném sách vở đến thỏa mãn khoan khoái.Hắn không nhìn thấy cô ấy.Đồng Giai nhẹ nhàng cong khóe môi:" Tạm biệt nhé."Tạm biệt cậu thiếu niên của tớ, có lẽ cả đời này cậu cũng sẽ không biết đã từng có một cô gái nhỏ không tim không phổi thầm lặng thích cậu ấy.Đồng Giai thu dọn đồ đạc của mình, ngày xưa cô ấy thích nhất cảnh tượng tưng bừng náo nhiệt thế này, nhưng giờ chỉ thấy lòng hết đỗi bình lặng, không gợn nổi một bọt sóng lăn tăn.Cô gái nhỏ đi tới ôm lấy Ninh Trăn, cười cong mắt:" Trăn Trăn,cậu còn nhớ mùa hè năm ngoái tớ có nói với cậu, tớ rất muốn được đến thành phố H lướt sóng không?""Ừ."

Chương 54: Thi đại học