Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 246: Ảnh đế đại nhân là ta (16)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Vân Y vác vẻ mặt ngây thơ chất phác, đi cùng Quân Mạc Bắc trên bờ cát.Cô nhớ rõ đạo diễn dặn, đem diễn xuất của mình tận lực nhược hóa, không thể đoạt đất diễn của Quân Mạc Bắc, biết không?Thực ra đạo diễn nói như thế cũng là có lí do cả.Nữ chính lần trước quay phim không chút nhân nhượng, diễn xuất hoàn toàn lấn át Quân Mạc Bắc, cuối cùng quay không nổi, đành phải thay đổi người.Nhìn Vân Y bộ dáng ngọt thanh, đạo diễn vẫn là tính toán nhìn với con mắt khác, bất quá cũng không quá coi trọng.Vân Y ngọt ngào cười, có chút ngây ngô, lại mang theo điểm ngượng ngùng, nhìn bạn trai của mình bên cạnh, trộm ngắm, giống như là hài tử ăn vụng trái cấm ( yêu sớm) giống nhau. Quân Mạc Bắc vừa đi vừa hát, gió nhẹ phất quá, làn váy dài của người con gái bên cạnh phiêu khởi, sợi tóc bị gió thổi hướng về phía ngực Quân Mạc Bắc."ok, quá! Cảnh tiếp theo." Đạo diễn lên tiếng la, đem cảnh tượng tốt đẹp này phá hủy."Vân Y, không nghĩ tới cô là thật sự có tài nha." Quân Mạc Bắc tuy rằng kỹ thuật diễn không tốt, nhưng mà bởi vì kỹ thuật diễn không được tốt nên thường xuyên quan sát người khác diễn.Cho nên, đối với biểu hiện của Vân Y, Quân Mạc Bắc vẫn là tán thành."Thân là diễn viên, này không phải nên như vậy sao?" Vân Y hơi hơi mỉm cười, rất là khiêm tốn trả lời. Chỉ là lời nói lại làm Quân Mạc Bắc nằm yên cũng trúng đạn.Đáng chết.Cô ta còn noi theo Cố Nam Sanh, dám giễu cợt hắn?Vân Y nhìn Quân Mạc Bắc kia mặt biến sắc, vẻ mặt mê mang, cô nói sai cái gì sao?"Sao vậy?" Vân Y không biết kỹ thuật diễn Quân Mạc Bắc không tốt, bởi vì ở trong cốt truyện, số lần Quân Mạc Bắc xuất hiện căn bản là không nhiều lắm. Đa số đều là quay chung quanh Lý Tử Lâm báo thù cô muội muội và tra nam bạn trai, cùng với từng bước đi l*n đ*nh giới nghệ sĩ, ôm ảnh đế về nhà."Không có gì." Quân Mạc Bắc nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó, nói với đạo diễn, "Ta đói bụng, nghỉ ngơi một chút, buổi chiều lại đến quay đi."Đạo diễn nhìn Quân Mạc Bắc, có chút bất đắc dĩ, được rồi, hắn là thiên vương, hắn nói được là được, "Được rồi, toàn thể nghỉ ngơi."

Vân Y vác vẻ mặt ngây thơ chất phác, đi cùng Quân Mạc Bắc trên bờ cát.

Cô nhớ rõ đạo diễn dặn, đem diễn xuất của mình tận lực nhược hóa, không thể đoạt đất diễn của Quân Mạc Bắc, biết không?

Thực ra đạo diễn nói như thế cũng là có lí do cả.

Nữ chính lần trước quay phim không chút nhân nhượng, diễn xuất hoàn toàn lấn át Quân Mạc Bắc, cuối cùng quay không nổi, đành phải thay đổi người.

Nhìn Vân Y bộ dáng ngọt thanh, đạo diễn vẫn là tính toán nhìn với con mắt khác, bất quá cũng không quá coi trọng.

Vân Y ngọt ngào cười, có chút ngây ngô, lại mang theo điểm ngượng ngùng, nhìn bạn trai của mình bên cạnh, trộm ngắm, giống như là hài tử ăn vụng trái cấm ( yêu sớm) giống nhau. Quân Mạc Bắc vừa đi vừa hát, gió nhẹ phất quá, làn váy dài của người con gái bên cạnh phiêu khởi, sợi tóc bị gió thổi hướng về phía ngực Quân Mạc Bắc.

"ok, quá! Cảnh tiếp theo." Đạo diễn lên tiếng la, đem cảnh tượng tốt đẹp này phá hủy.

"Vân Y, không nghĩ tới cô là thật sự có tài nha." Quân Mạc Bắc tuy rằng kỹ thuật diễn không tốt, nhưng mà bởi vì kỹ thuật diễn không được tốt nên thường xuyên quan sát người khác diễn.

Cho nên, đối với biểu hiện của Vân Y, Quân Mạc Bắc vẫn là tán thành.

"Thân là diễn viên, này không phải nên như vậy sao?" Vân Y hơi hơi mỉm cười, rất là khiêm tốn trả lời. Chỉ là lời nói lại làm Quân Mạc Bắc nằm yên cũng trúng đạn.

Đáng chết.

Cô ta còn noi theo Cố Nam Sanh, dám giễu cợt hắn?

Vân Y nhìn Quân Mạc Bắc kia mặt biến sắc, vẻ mặt mê mang, cô nói sai cái gì sao?

"Sao vậy?" Vân Y không biết kỹ thuật diễn Quân Mạc Bắc không tốt, bởi vì ở trong cốt truyện, số lần Quân Mạc Bắc xuất hiện căn bản là không nhiều lắm. Đa số đều là quay chung quanh Lý Tử Lâm báo thù cô muội muội và tra nam bạn trai, cùng với từng bước đi l*n đ*nh giới nghệ sĩ, ôm ảnh đế về nhà.

"Không có gì." Quân Mạc Bắc nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó, nói với đạo diễn, "Ta đói bụng, nghỉ ngơi một chút, buổi chiều lại đến quay đi."

Đạo diễn nhìn Quân Mạc Bắc, có chút bất đắc dĩ, được rồi, hắn là thiên vương, hắn nói được là được, "Được rồi, toàn thể nghỉ ngơi."

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Vân Y vác vẻ mặt ngây thơ chất phác, đi cùng Quân Mạc Bắc trên bờ cát.Cô nhớ rõ đạo diễn dặn, đem diễn xuất của mình tận lực nhược hóa, không thể đoạt đất diễn của Quân Mạc Bắc, biết không?Thực ra đạo diễn nói như thế cũng là có lí do cả.Nữ chính lần trước quay phim không chút nhân nhượng, diễn xuất hoàn toàn lấn át Quân Mạc Bắc, cuối cùng quay không nổi, đành phải thay đổi người.Nhìn Vân Y bộ dáng ngọt thanh, đạo diễn vẫn là tính toán nhìn với con mắt khác, bất quá cũng không quá coi trọng.Vân Y ngọt ngào cười, có chút ngây ngô, lại mang theo điểm ngượng ngùng, nhìn bạn trai của mình bên cạnh, trộm ngắm, giống như là hài tử ăn vụng trái cấm ( yêu sớm) giống nhau. Quân Mạc Bắc vừa đi vừa hát, gió nhẹ phất quá, làn váy dài của người con gái bên cạnh phiêu khởi, sợi tóc bị gió thổi hướng về phía ngực Quân Mạc Bắc."ok, quá! Cảnh tiếp theo." Đạo diễn lên tiếng la, đem cảnh tượng tốt đẹp này phá hủy."Vân Y, không nghĩ tới cô là thật sự có tài nha." Quân Mạc Bắc tuy rằng kỹ thuật diễn không tốt, nhưng mà bởi vì kỹ thuật diễn không được tốt nên thường xuyên quan sát người khác diễn.Cho nên, đối với biểu hiện của Vân Y, Quân Mạc Bắc vẫn là tán thành."Thân là diễn viên, này không phải nên như vậy sao?" Vân Y hơi hơi mỉm cười, rất là khiêm tốn trả lời. Chỉ là lời nói lại làm Quân Mạc Bắc nằm yên cũng trúng đạn.Đáng chết.Cô ta còn noi theo Cố Nam Sanh, dám giễu cợt hắn?Vân Y nhìn Quân Mạc Bắc kia mặt biến sắc, vẻ mặt mê mang, cô nói sai cái gì sao?"Sao vậy?" Vân Y không biết kỹ thuật diễn Quân Mạc Bắc không tốt, bởi vì ở trong cốt truyện, số lần Quân Mạc Bắc xuất hiện căn bản là không nhiều lắm. Đa số đều là quay chung quanh Lý Tử Lâm báo thù cô muội muội và tra nam bạn trai, cùng với từng bước đi l*n đ*nh giới nghệ sĩ, ôm ảnh đế về nhà."Không có gì." Quân Mạc Bắc nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó, nói với đạo diễn, "Ta đói bụng, nghỉ ngơi một chút, buổi chiều lại đến quay đi."Đạo diễn nhìn Quân Mạc Bắc, có chút bất đắc dĩ, được rồi, hắn là thiên vương, hắn nói được là được, "Được rồi, toàn thể nghỉ ngơi."

Chương 246: Ảnh đế đại nhân là ta (16)