Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 291: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (25)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Nhìn Vân Y tai đỏ lên, sườn mặt phấn nộn nhiễm một mạt đỏ bừng như thế, Chasel liền biết, Vân Y như thế nào có khả năng hoàn toàn không chút rung động nào với người đẹp trai như cậu ta.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 40, ký chủ, cô lại làm cái gì vậy? 】Kỳ thật, Vân Y không phải bởi vì Chasel mà mặt đỏ tim đập, mà là động tác của Chasel khiến cho lỗ tai có chút ngứa.Lại không ngờ, Chasel sẽ đem sự tình suy diễn thành như vậy.Thấy hệ thống nhắc nhở hảo cảm tăng, khóe miệng Vân Y hơi kéo lên, haha tên ngốc... dù gì hắn hiểu nhầm thì cũng chỉ có lợi cho cô.Tâm tình vui vẻ của Vân Y tiếp tục bị Chasel hiểu lầm. Cậu ta tưởng là lời nói "giống như là thổ lộ" của mình làm Vân Y vui vẻ, khiến Vân Y cao hứng, gấp không chờ nổi......【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 45, ký chủ, không tồi! 】Này nhưng mà lúc cô thất thần, Chasel hình như nói cái gì mà...Làm ta bạn gái đi?Vân Y nhíu mày, quay đầu nhìn Chasel, ánh mắt tràn đầy cự tuyệt, "Không muốn."Chasel lại bị Vân Y như thế một cự tuyệt, sắc mặt nháy mắt liền lạnh xuống, "Vì sao? Cô đã khiến cho tôi hứng thú rồi, cho nên, không cần phải tiếp tục lạt mềm buộc chặt."Nguyên lai ở trong mắt Chasel, những hành vi của Vân Y đều là lạt mềm buộc chặt?Quả nhiên, nam chính nói chuyện vẫn thiếu dạy dỗ, cái gì mà...... Lạt mềm buộc chặt?Vân Y liếc mắt lườm hắn rồi quay đầu, căn bản là không muốn cùng Chasel nói thêm câu gì nữa.Nhìn Vân Y không biết tốt xấu như thế, Chasel mạnh mẽ một đập bàn, đứng lên, căm tức nhìn Vân Y.Vừa vặn, lúc này giáo sư từ cửa tiến vào, nhìn Chasel kia vẻ mặt như là muốn ăn thịt người, giật nảy mình."Kìa Chasel, em là có chuyện gì sao?" Hiệu trưởng nói Chasel không thể đắc tội, phải hảo hảo cung phụng.Tuy rằng này giáo sư không biết thân phận Chasel, nhưng có thể làm hiệu trưởng đặc biệt phân phó ưu đãi, thân phận tất nhiên không bình thường.Cho nên đối với ày Chasel đều là khách khách khí khí.Chasel lạnh lùng liếc mắt nhìn giáo sư một cái, không nói gì, đưa tay kéo Vân Y đi ra ngoài. Giáo sư bị Chasel dọa sợ cho nên căn bản là không dám ngăn trở.Bọn họ rời đi rồi mới phát hiện, uy nghiêm của mình chỉ sợ cũng lại bị Chasel phá hủy, đứng ở trên bục giảng làm bộ ho khan hai tiếng, rồi mới bắt đầu giảng bài.Bị Chasel lôi cổ từ phòng học lên đến tận sân thượng, Vân Y có chút phẫn nộ, nhưng cô biết lúc này chọc giận Chasel cũng không phải là một hành vi lý trí. Một tên thần kinh như hắn, haiz, thỉnh thoảng vẫn nên cho ăn ngọt một chút, ngược mãi cũng không phải là cách."Vân Y, tôi hỏi lại em một lần, rốt cuộc vì sao em không đồng ý làm bạn gái tôi?" Nhìn khuôn mặt lạnh băng đầy giận dữ kia, chỉ sợ Vân Y to gan tiếp tục chọc giận hắn, hắn sẽ lôi cô ném ra khỏi lan can đấy.

Nhìn Vân Y tai đỏ lên, sườn mặt phấn nộn nhiễm một mạt đỏ bừng như thế, Chasel liền biết, Vân Y như thế nào có khả năng hoàn toàn không chút rung động nào với người đẹp trai như cậu ta.

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 40, ký chủ, cô lại làm cái gì vậy? 】

Kỳ thật, Vân Y không phải bởi vì Chasel mà mặt đỏ tim đập, mà là động tác của Chasel khiến cho lỗ tai có chút ngứa.

Lại không ngờ, Chasel sẽ đem sự tình suy diễn thành như vậy.

Thấy hệ thống nhắc nhở hảo cảm tăng, khóe miệng Vân Y hơi kéo lên, haha tên ngốc... dù gì hắn hiểu nhầm thì cũng chỉ có lợi cho cô.

Tâm tình vui vẻ của Vân Y tiếp tục bị Chasel hiểu lầm. Cậu ta tưởng là lời nói "giống như là thổ lộ" của mình làm Vân Y vui vẻ, khiến Vân Y cao hứng, gấp không chờ nổi......

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 45, ký chủ, không tồi! 】

Này nhưng mà lúc cô thất thần, Chasel hình như nói cái gì mà...

Làm ta bạn gái đi?

Vân Y nhíu mày, quay đầu nhìn Chasel, ánh mắt tràn đầy cự tuyệt, "Không muốn."

Chasel lại bị Vân Y như thế một cự tuyệt, sắc mặt nháy mắt liền lạnh xuống, "Vì sao? Cô đã khiến cho tôi hứng thú rồi, cho nên, không cần phải tiếp tục lạt mềm buộc chặt."

Nguyên lai ở trong mắt Chasel, những hành vi của Vân Y đều là lạt mềm buộc chặt?

Quả nhiên, nam chính nói chuyện vẫn thiếu dạy dỗ, cái gì mà...... Lạt mềm buộc chặt?

Vân Y liếc mắt lườm hắn rồi quay đầu, căn bản là không muốn cùng Chasel nói thêm câu gì nữa.

Nhìn Vân Y không biết tốt xấu như thế, Chasel mạnh mẽ một đập bàn, đứng lên, căm tức nhìn Vân Y.

Vừa vặn, lúc này giáo sư từ cửa tiến vào, nhìn Chasel kia vẻ mặt như là muốn ăn thịt người, giật nảy mình.

"Kìa Chasel, em là có chuyện gì sao?" Hiệu trưởng nói Chasel không thể đắc tội, phải hảo hảo cung phụng.

Tuy rằng này giáo sư không biết thân phận Chasel, nhưng có thể làm hiệu trưởng đặc biệt phân phó ưu đãi, thân phận tất nhiên không bình thường.

Cho nên đối với ày Chasel đều là khách khách khí khí.

Chasel lạnh lùng liếc mắt nhìn giáo sư một cái, không nói gì, đưa tay kéo Vân Y đi ra ngoài. Giáo sư bị Chasel dọa sợ cho nên căn bản là không dám ngăn trở.

Bọn họ rời đi rồi mới phát hiện, uy nghiêm của mình chỉ sợ cũng lại bị Chasel phá hủy, đứng ở trên bục giảng làm bộ ho khan hai tiếng, rồi mới bắt đầu giảng bài.

Bị Chasel lôi cổ từ phòng học lên đến tận sân thượng, Vân Y có chút phẫn nộ, nhưng cô biết lúc này chọc giận Chasel cũng không phải là một hành vi lý trí. Một tên thần kinh như hắn, haiz, thỉnh thoảng vẫn nên cho ăn ngọt một chút, ngược mãi cũng không phải là cách.

"Vân Y, tôi hỏi lại em một lần, rốt cuộc vì sao em không đồng ý làm bạn gái tôi?" Nhìn khuôn mặt lạnh băng đầy giận dữ kia, chỉ sợ Vân Y to gan tiếp tục chọc giận hắn, hắn sẽ lôi cô ném ra khỏi lan can đấy.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Nhìn Vân Y tai đỏ lên, sườn mặt phấn nộn nhiễm một mạt đỏ bừng như thế, Chasel liền biết, Vân Y như thế nào có khả năng hoàn toàn không chút rung động nào với người đẹp trai như cậu ta.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 40, ký chủ, cô lại làm cái gì vậy? 】Kỳ thật, Vân Y không phải bởi vì Chasel mà mặt đỏ tim đập, mà là động tác của Chasel khiến cho lỗ tai có chút ngứa.Lại không ngờ, Chasel sẽ đem sự tình suy diễn thành như vậy.Thấy hệ thống nhắc nhở hảo cảm tăng, khóe miệng Vân Y hơi kéo lên, haha tên ngốc... dù gì hắn hiểu nhầm thì cũng chỉ có lợi cho cô.Tâm tình vui vẻ của Vân Y tiếp tục bị Chasel hiểu lầm. Cậu ta tưởng là lời nói "giống như là thổ lộ" của mình làm Vân Y vui vẻ, khiến Vân Y cao hứng, gấp không chờ nổi......【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 45, ký chủ, không tồi! 】Này nhưng mà lúc cô thất thần, Chasel hình như nói cái gì mà...Làm ta bạn gái đi?Vân Y nhíu mày, quay đầu nhìn Chasel, ánh mắt tràn đầy cự tuyệt, "Không muốn."Chasel lại bị Vân Y như thế một cự tuyệt, sắc mặt nháy mắt liền lạnh xuống, "Vì sao? Cô đã khiến cho tôi hứng thú rồi, cho nên, không cần phải tiếp tục lạt mềm buộc chặt."Nguyên lai ở trong mắt Chasel, những hành vi của Vân Y đều là lạt mềm buộc chặt?Quả nhiên, nam chính nói chuyện vẫn thiếu dạy dỗ, cái gì mà...... Lạt mềm buộc chặt?Vân Y liếc mắt lườm hắn rồi quay đầu, căn bản là không muốn cùng Chasel nói thêm câu gì nữa.Nhìn Vân Y không biết tốt xấu như thế, Chasel mạnh mẽ một đập bàn, đứng lên, căm tức nhìn Vân Y.Vừa vặn, lúc này giáo sư từ cửa tiến vào, nhìn Chasel kia vẻ mặt như là muốn ăn thịt người, giật nảy mình."Kìa Chasel, em là có chuyện gì sao?" Hiệu trưởng nói Chasel không thể đắc tội, phải hảo hảo cung phụng.Tuy rằng này giáo sư không biết thân phận Chasel, nhưng có thể làm hiệu trưởng đặc biệt phân phó ưu đãi, thân phận tất nhiên không bình thường.Cho nên đối với ày Chasel đều là khách khách khí khí.Chasel lạnh lùng liếc mắt nhìn giáo sư một cái, không nói gì, đưa tay kéo Vân Y đi ra ngoài. Giáo sư bị Chasel dọa sợ cho nên căn bản là không dám ngăn trở.Bọn họ rời đi rồi mới phát hiện, uy nghiêm của mình chỉ sợ cũng lại bị Chasel phá hủy, đứng ở trên bục giảng làm bộ ho khan hai tiếng, rồi mới bắt đầu giảng bài.Bị Chasel lôi cổ từ phòng học lên đến tận sân thượng, Vân Y có chút phẫn nộ, nhưng cô biết lúc này chọc giận Chasel cũng không phải là một hành vi lý trí. Một tên thần kinh như hắn, haiz, thỉnh thoảng vẫn nên cho ăn ngọt một chút, ngược mãi cũng không phải là cách."Vân Y, tôi hỏi lại em một lần, rốt cuộc vì sao em không đồng ý làm bạn gái tôi?" Nhìn khuôn mặt lạnh băng đầy giận dữ kia, chỉ sợ Vân Y to gan tiếp tục chọc giận hắn, hắn sẽ lôi cô ném ra khỏi lan can đấy.

Chương 291: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (25)