Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 301: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (35)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Troy coi như không nhìn thấy Vân Y cùng người khác gọi điện thoại, nhẹ nhàng hỏi, "Em còn đói không? Còn có nơi nào không thoải mái không?"Thanh âm của người này ôn hòa như ngọc, mang theo quan tâm ấm áp ở bên trong làm Vân Y bất giác chỉ biết gật gật đầu."Tôi không có việc gì, lúc trước...... Cảm ơn anh." Vân Y khẽ mỉm cười."Không có gì." Troy không cho rằng Vân Y nhất định phải báo đáp mình. Chỉ là, ý cười trên mặt cô lúc này có thêm vài phần chân thành,so với khách khí lúc trước khiến Troy thấy dễ chịu hơn."Em muốn về nhà sao?" Troy vẫn là nhịn không được hỏi, vừa rồi cô có nói với ai đó ngày mai hẹn gặp.Cũng không biết, những lời này...... có phải là đang nói với Chasel hay không.Cho dù có chút băn khoăn khó chịu trong lòng, Troy cũng không có dũng khí tới hỏi Vân Y.Có thể nói, hắn là đang sợ hãi, trên thế giới này không phải nam nhân nào cũng có dũng khí đối mặt với tình cảm của mình, không phải ai cũng sẽ dung cảm tiến tới.Một phần trong hắn muốn cùng Vân Y ở bên nhau, nhưng một mặt khác lại hy vọng Vân Y có thể có được hạnh phúc.Những ý tưởng, cảm xúc, suy nghĩ này có lẽ là đến với hắn quá đột ngột, Troy nghĩ hắn thật yếu đuối, hắn, không dám đi tới."Tôi cũng nên về thôi, mấy hôm nay luôn ở chỗ này quấy rầy anh, cũng không tốt." Vân Y kỳ thật còn đang nghĩ, nếu mình bây giờ trở về,khẳng định, Alice sẽ lại lần nữa đến đe dọa cô, mà lần sắp tới này chưa chắc cô có thể thoát thân được. Bất quá, cho dù như thế, cũng phải gặp thần sát thần, ngộ Phật sát Phật.Còn 85 hảo cảm...... Chỉ còn 15 hảo cảm nữa sẽ công lược thành công, chiến nốt nào......"Không, không có gì phiền cả.""Nhưng tôi thấy cũng không tốt lắm, vẫn là nên...." Vân Y lập tức cự tuyệt, chỉ là bị Troy hoàn toàn coi như không nghe thấy."Không có gì không tốt, được rồi, mọi việc coi như đã bàn xong, em cứ yên tâm ở đây." Troy một lời đã định, hắn nghĩ thông suốt rồi, trong chuyện tình cảm, thấy nên ra tay thì cứ mạnh dạn mà tiến lên thôi."......" Vân Y khóe miệng giật giật, cô còn chưa nói xong đâu... Tên này đột nhiên thật nhanh mồm nhanh miệng, không cho cô thời gian cự tuyệt.Anier bá tước sau một hồi lâu tra xét, hắn cuối cùng đã tra ra kẻ làm cho nữ nhi bị thương đến tột cùng là ai.Troy...... Bá tước....nhi tử?Ha hả.Con trai cũng không phải vâng mệnh phụ thân sao? Nếu như vậy còn không phải Troy bá tước là kẻ chủ mưu sao?Cho nên hết thảy, Anier bá tước đều đổ lên trên người Troy bá tước."Troy bá tước? Ta nhất định làm ngươi trả giá đại giới." Anier bá tước sinh khí mà đem chén trà trong tay ném lên mặt đất."Leng keng" Tiếng ly rơi trên mặt đất kêu lên rất nhẹ, nhưng lại đánh thức người nào đó đang nằm mê man trên giường."Ưm ——"Alice phát ra tiếng rên suy yếu, Anier bá tước vội vàng chạy đến, "Alice, con của ta, con thấy như thế nào?"
Troy coi như không nhìn thấy Vân Y cùng người khác gọi điện thoại, nhẹ nhàng hỏi, "Em còn đói không? Còn có nơi nào không thoải mái không?"
Thanh âm của người này ôn hòa như ngọc, mang theo quan tâm ấm áp ở bên trong làm Vân Y bất giác chỉ biết gật gật đầu.
"Tôi không có việc gì, lúc trước...... Cảm ơn anh." Vân Y khẽ mỉm cười.
"Không có gì." Troy không cho rằng Vân Y nhất định phải báo đáp mình. Chỉ là, ý cười trên mặt cô lúc này có thêm vài phần chân thành,so với khách khí lúc trước khiến Troy thấy dễ chịu hơn.
"Em muốn về nhà sao?" Troy vẫn là nhịn không được hỏi, vừa rồi cô có nói với ai đó ngày mai hẹn gặp.
Cũng không biết, những lời này...... có phải là đang nói với Chasel hay không.
Cho dù có chút băn khoăn khó chịu trong lòng, Troy cũng không có dũng khí tới hỏi Vân Y.
Có thể nói, hắn là đang sợ hãi, trên thế giới này không phải nam nhân nào cũng có dũng khí đối mặt với tình cảm của mình, không phải ai cũng sẽ dung cảm tiến tới.
Một phần trong hắn muốn cùng Vân Y ở bên nhau, nhưng một mặt khác lại hy vọng Vân Y có thể có được hạnh phúc.
Những ý tưởng, cảm xúc, suy nghĩ này có lẽ là đến với hắn quá đột ngột, Troy nghĩ hắn thật yếu đuối, hắn, không dám đi tới.
"Tôi cũng nên về thôi, mấy hôm nay luôn ở chỗ này quấy rầy anh, cũng không tốt." Vân Y kỳ thật còn đang nghĩ, nếu mình bây giờ trở về,khẳng định, Alice sẽ lại lần nữa đến đe dọa cô, mà lần sắp tới này chưa chắc cô có thể thoát thân được. Bất quá, cho dù như thế, cũng phải gặp thần sát thần, ngộ Phật sát Phật.
Còn 85 hảo cảm...... Chỉ còn 15 hảo cảm nữa sẽ công lược thành công, chiến nốt nào......
"Không, không có gì phiền cả."
"Nhưng tôi thấy cũng không tốt lắm, vẫn là nên...." Vân Y lập tức cự tuyệt, chỉ là bị Troy hoàn toàn coi như không nghe thấy.
"Không có gì không tốt, được rồi, mọi việc coi như đã bàn xong, em cứ yên tâm ở đây." Troy một lời đã định, hắn nghĩ thông suốt rồi, trong chuyện tình cảm, thấy nên ra tay thì cứ mạnh dạn mà tiến lên thôi.
"......" Vân Y khóe miệng giật giật, cô còn chưa nói xong đâu... Tên này đột nhiên thật nhanh mồm nhanh miệng, không cho cô thời gian cự tuyệt.
Anier bá tước sau một hồi lâu tra xét, hắn cuối cùng đã tra ra kẻ làm cho nữ nhi bị thương đến tột cùng là ai.
Troy...... Bá tước....nhi tử?
Ha hả.
Con trai cũng không phải vâng mệnh phụ thân sao? Nếu như vậy còn không phải Troy bá tước là kẻ chủ mưu sao?
Cho nên hết thảy, Anier bá tước đều đổ lên trên người Troy bá tước.
"Troy bá tước? Ta nhất định làm ngươi trả giá đại giới." Anier bá tước sinh khí mà đem chén trà trong tay ném lên mặt đất.
"Leng keng" Tiếng ly rơi trên mặt đất kêu lên rất nhẹ, nhưng lại đánh thức người nào đó đang nằm mê man trên giường.
"Ưm ——"
Alice phát ra tiếng rên suy yếu, Anier bá tước vội vàng chạy đến, "Alice, con của ta, con thấy như thế nào?"
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Troy coi như không nhìn thấy Vân Y cùng người khác gọi điện thoại, nhẹ nhàng hỏi, "Em còn đói không? Còn có nơi nào không thoải mái không?"Thanh âm của người này ôn hòa như ngọc, mang theo quan tâm ấm áp ở bên trong làm Vân Y bất giác chỉ biết gật gật đầu."Tôi không có việc gì, lúc trước...... Cảm ơn anh." Vân Y khẽ mỉm cười."Không có gì." Troy không cho rằng Vân Y nhất định phải báo đáp mình. Chỉ là, ý cười trên mặt cô lúc này có thêm vài phần chân thành,so với khách khí lúc trước khiến Troy thấy dễ chịu hơn."Em muốn về nhà sao?" Troy vẫn là nhịn không được hỏi, vừa rồi cô có nói với ai đó ngày mai hẹn gặp.Cũng không biết, những lời này...... có phải là đang nói với Chasel hay không.Cho dù có chút băn khoăn khó chịu trong lòng, Troy cũng không có dũng khí tới hỏi Vân Y.Có thể nói, hắn là đang sợ hãi, trên thế giới này không phải nam nhân nào cũng có dũng khí đối mặt với tình cảm của mình, không phải ai cũng sẽ dung cảm tiến tới.Một phần trong hắn muốn cùng Vân Y ở bên nhau, nhưng một mặt khác lại hy vọng Vân Y có thể có được hạnh phúc.Những ý tưởng, cảm xúc, suy nghĩ này có lẽ là đến với hắn quá đột ngột, Troy nghĩ hắn thật yếu đuối, hắn, không dám đi tới."Tôi cũng nên về thôi, mấy hôm nay luôn ở chỗ này quấy rầy anh, cũng không tốt." Vân Y kỳ thật còn đang nghĩ, nếu mình bây giờ trở về,khẳng định, Alice sẽ lại lần nữa đến đe dọa cô, mà lần sắp tới này chưa chắc cô có thể thoát thân được. Bất quá, cho dù như thế, cũng phải gặp thần sát thần, ngộ Phật sát Phật.Còn 85 hảo cảm...... Chỉ còn 15 hảo cảm nữa sẽ công lược thành công, chiến nốt nào......"Không, không có gì phiền cả.""Nhưng tôi thấy cũng không tốt lắm, vẫn là nên...." Vân Y lập tức cự tuyệt, chỉ là bị Troy hoàn toàn coi như không nghe thấy."Không có gì không tốt, được rồi, mọi việc coi như đã bàn xong, em cứ yên tâm ở đây." Troy một lời đã định, hắn nghĩ thông suốt rồi, trong chuyện tình cảm, thấy nên ra tay thì cứ mạnh dạn mà tiến lên thôi."......" Vân Y khóe miệng giật giật, cô còn chưa nói xong đâu... Tên này đột nhiên thật nhanh mồm nhanh miệng, không cho cô thời gian cự tuyệt.Anier bá tước sau một hồi lâu tra xét, hắn cuối cùng đã tra ra kẻ làm cho nữ nhi bị thương đến tột cùng là ai.Troy...... Bá tước....nhi tử?Ha hả.Con trai cũng không phải vâng mệnh phụ thân sao? Nếu như vậy còn không phải Troy bá tước là kẻ chủ mưu sao?Cho nên hết thảy, Anier bá tước đều đổ lên trên người Troy bá tước."Troy bá tước? Ta nhất định làm ngươi trả giá đại giới." Anier bá tước sinh khí mà đem chén trà trong tay ném lên mặt đất."Leng keng" Tiếng ly rơi trên mặt đất kêu lên rất nhẹ, nhưng lại đánh thức người nào đó đang nằm mê man trên giường."Ưm ——"Alice phát ra tiếng rên suy yếu, Anier bá tước vội vàng chạy đến, "Alice, con của ta, con thấy như thế nào?"