Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 307: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (41)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Một Huyết tộc cấp thấp tiếp cận con trai mình, vọng tưởng bán vào cành cao hóa phượng hoàng, có thể để tự tiện tiến vào phủ bá tước của hắn ư?Đứa con trai này bị hỏng não rồi sao?Thấy thái độ không tốt của bá tước, Troy nhìn liền cảm thấy khó chịu, hừ lạnh một tiếng, phân phó người làm, nói:"Chuẩn bị một gian phòng cho khách."Bá tước nhìn đứa trẻ mình đón về từ nhỏ, bây giờ một chút cũng không để mình trong mắt, vì một cái nữ nhân đê tiện, không thèm cho mình mặt mũi, bá tước liền một trận phẫn nộ."Troy, con biết con đang làm cái gì không? Nữ nhân này chỉ tới gần con vì tiền tài địa vị mà thôi, con đừng có bị lừa." Bá tước phẫn nộ chỉ vào Vân Y, rống lớn.Mà Troy bị bá tước nói như thế, tầng bất mãn trong lòng mắt bị khơi ra, "Phải không? Lúc trước ông đối với mẫu thân ta cũng là cái dạng thái độ này sao?"Cũng chính là bởi vì ông ta, cho nên mẹ mới bị người ta đùa giỡn, cuối cũng bị hãm hại, thân thể yếu ớt sinh hắn ra rồi bỏ mạng luôn trên bàn mổ."Ngươi, ngươi, ngươi đang nói cái gì?" Bá tước phẫn nộ đến mức thổ huyết, chỉ tay vào hắn, lắp bắp nói."Chẳng lẽ không phải sao? Phụ thân của ta." Troy trào phúng nhìn cha hắn rồi xoay người, cùng Vân Y lên lầu.Đương nhiên, không phải trong lúc nước sôi lửa bỏng này mà tranh thủ làm cái chuyện gì, chỉ là an bài cho Vân Y ở phòng khách mà thôi."Troy, như vậy, không sao chứ?" Vân Y nhìn Troy, hắn cùng phụ thân quan hệ không tốt lắm.À, đúng rồi.Troy là con tư sinh. Đứa con nuôi ở ngoài, mãi đến khi người thừa kế của phủ bá tước chết sạch mới được đón về.Quan hệ không tốt cũng có thể hiểu được.Cũng trong ngày hôm ấy, phủ Troy bá tước nhận được tin bá tước Anier ra lệnh tấn công toàn lực với thế lực của mình.Biếtđược tin tức, Troy cho dù vẫn chưa hết giận dỗi ông bố của mình, nhưng hắn cũng biết lúc này tình huống nguy cấp. Nhanh chóng vội vàng đi ra ngoài.Bất quá, trước lúc ra khỏi cửa, thấy Vân Y đứng ở đó, nhìn hắn."Vân Y, tôi có việc cần đi ra ngoài một chút, em ở chỗ này đợi tôi về, được không?" Troy muốn Vân Y trước tiên ở chỗ hắn trong chốc lát.Nhưng vân Y làm sao chịu ngốc người ở một chỗ.Bởi vì cô từ chỗ hệ thống biết được, Troy bá tước muốn cùng Anier bá tước chính thức khai chiến.Lúc này, cô như thế nào có thể khoanh tay đứng nhìn?Quan trọng nhất là, Chasel cũng xuất hiện."Tôi cũng muốn đi." Vân Y kiên định mà nhìn Troy, trong mắt đầy chân thành, giọng nói khảng khái hữu lực."Em? Em cùng tôi đi? Em biết chúng ta định đi đâu không? Rất nguy hiểm, nghe lời tôi ở lại đây, tôi rất nhah sẽ trở về." Troy không muốn mang theo Vân Y, bởi vì lần ra ngoài này rất nguy hiểm, hắn lo lắng Vân Y có thể lâm vào nguy hiểm."Tôi biết, các anh cùng Anier bá tước chiến đấu, tôi cũng biết, nguyên nhân là bởi vì tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi có cái nghĩa vụ này."

Một Huyết tộc cấp thấp tiếp cận con trai mình, vọng tưởng bán vào cành cao hóa phượng hoàng, có thể để tự tiện tiến vào phủ bá tước của hắn ư?

Đứa con trai này bị hỏng não rồi sao?

Thấy thái độ không tốt của bá tước, Troy nhìn liền cảm thấy khó chịu, hừ lạnh một tiếng, phân phó người làm, nói:

"Chuẩn bị một gian phòng cho khách."

Bá tước nhìn đứa trẻ mình đón về từ nhỏ, bây giờ một chút cũng không để mình trong mắt, vì một cái nữ nhân đê tiện, không thèm cho mình mặt mũi, bá tước liền một trận phẫn nộ.

"Troy, con biết con đang làm cái gì không? Nữ nhân này chỉ tới gần con vì tiền tài địa vị mà thôi, con đừng có bị lừa." Bá tước phẫn nộ chỉ vào Vân Y, rống lớn.

Mà Troy bị bá tước nói như thế, tầng bất mãn trong lòng mắt bị khơi ra, "Phải không? Lúc trước ông đối với mẫu thân ta cũng là cái dạng thái độ này sao?"

Cũng chính là bởi vì ông ta, cho nên mẹ mới bị người ta đùa giỡn, cuối cũng bị hãm hại, thân thể yếu ớt sinh hắn ra rồi bỏ mạng luôn trên bàn mổ.

"Ngươi, ngươi, ngươi đang nói cái gì?" Bá tước phẫn nộ đến mức thổ huyết, chỉ tay vào hắn, lắp bắp nói.

"Chẳng lẽ không phải sao? Phụ thân của ta." Troy trào phúng nhìn cha hắn rồi xoay người, cùng Vân Y lên lầu.

Đương nhiên, không phải trong lúc nước sôi lửa bỏng này mà tranh thủ làm cái chuyện gì, chỉ là an bài cho Vân Y ở phòng khách mà thôi.

"Troy, như vậy, không sao chứ?" Vân Y nhìn Troy, hắn cùng phụ thân quan hệ không tốt lắm.

À, đúng rồi.

Troy là con tư sinh. Đứa con nuôi ở ngoài, mãi đến khi người thừa kế của phủ bá tước chết sạch mới được đón về.

Quan hệ không tốt cũng có thể hiểu được.

Cũng trong ngày hôm ấy, phủ Troy bá tước nhận được tin bá tước Anier ra lệnh tấn công toàn lực với thế lực của mình.

Biếtđược tin tức, Troy cho dù vẫn chưa hết giận dỗi ông bố của mình, nhưng hắn cũng biết lúc này tình huống nguy cấp. Nhanh chóng vội vàng đi ra ngoài.

Bất quá, trước lúc ra khỏi cửa, thấy Vân Y đứng ở đó, nhìn hắn.

"Vân Y, tôi có việc cần đi ra ngoài một chút, em ở chỗ này đợi tôi về, được không?" Troy muốn Vân Y trước tiên ở chỗ hắn trong chốc lát.

Nhưng vân Y làm sao chịu ngốc người ở một chỗ.

Bởi vì cô từ chỗ hệ thống biết được, Troy bá tước muốn cùng Anier bá tước chính thức khai chiến.

Lúc này, cô như thế nào có thể khoanh tay đứng nhìn?

Quan trọng nhất là, Chasel cũng xuất hiện.

"Tôi cũng muốn đi." Vân Y kiên định mà nhìn Troy, trong mắt đầy chân thành, giọng nói khảng khái hữu lực.

"Em? Em cùng tôi đi? Em biết chúng ta định đi đâu không? Rất nguy hiểm, nghe lời tôi ở lại đây, tôi rất nhah sẽ trở về." Troy không muốn mang theo Vân Y, bởi vì lần ra ngoài này rất nguy hiểm, hắn lo lắng Vân Y có thể lâm vào nguy hiểm.

"Tôi biết, các anh cùng Anier bá tước chiến đấu, tôi cũng biết, nguyên nhân là bởi vì tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi có cái nghĩa vụ này."

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Một Huyết tộc cấp thấp tiếp cận con trai mình, vọng tưởng bán vào cành cao hóa phượng hoàng, có thể để tự tiện tiến vào phủ bá tước của hắn ư?Đứa con trai này bị hỏng não rồi sao?Thấy thái độ không tốt của bá tước, Troy nhìn liền cảm thấy khó chịu, hừ lạnh một tiếng, phân phó người làm, nói:"Chuẩn bị một gian phòng cho khách."Bá tước nhìn đứa trẻ mình đón về từ nhỏ, bây giờ một chút cũng không để mình trong mắt, vì một cái nữ nhân đê tiện, không thèm cho mình mặt mũi, bá tước liền một trận phẫn nộ."Troy, con biết con đang làm cái gì không? Nữ nhân này chỉ tới gần con vì tiền tài địa vị mà thôi, con đừng có bị lừa." Bá tước phẫn nộ chỉ vào Vân Y, rống lớn.Mà Troy bị bá tước nói như thế, tầng bất mãn trong lòng mắt bị khơi ra, "Phải không? Lúc trước ông đối với mẫu thân ta cũng là cái dạng thái độ này sao?"Cũng chính là bởi vì ông ta, cho nên mẹ mới bị người ta đùa giỡn, cuối cũng bị hãm hại, thân thể yếu ớt sinh hắn ra rồi bỏ mạng luôn trên bàn mổ."Ngươi, ngươi, ngươi đang nói cái gì?" Bá tước phẫn nộ đến mức thổ huyết, chỉ tay vào hắn, lắp bắp nói."Chẳng lẽ không phải sao? Phụ thân của ta." Troy trào phúng nhìn cha hắn rồi xoay người, cùng Vân Y lên lầu.Đương nhiên, không phải trong lúc nước sôi lửa bỏng này mà tranh thủ làm cái chuyện gì, chỉ là an bài cho Vân Y ở phòng khách mà thôi."Troy, như vậy, không sao chứ?" Vân Y nhìn Troy, hắn cùng phụ thân quan hệ không tốt lắm.À, đúng rồi.Troy là con tư sinh. Đứa con nuôi ở ngoài, mãi đến khi người thừa kế của phủ bá tước chết sạch mới được đón về.Quan hệ không tốt cũng có thể hiểu được.Cũng trong ngày hôm ấy, phủ Troy bá tước nhận được tin bá tước Anier ra lệnh tấn công toàn lực với thế lực của mình.Biếtđược tin tức, Troy cho dù vẫn chưa hết giận dỗi ông bố của mình, nhưng hắn cũng biết lúc này tình huống nguy cấp. Nhanh chóng vội vàng đi ra ngoài.Bất quá, trước lúc ra khỏi cửa, thấy Vân Y đứng ở đó, nhìn hắn."Vân Y, tôi có việc cần đi ra ngoài một chút, em ở chỗ này đợi tôi về, được không?" Troy muốn Vân Y trước tiên ở chỗ hắn trong chốc lát.Nhưng vân Y làm sao chịu ngốc người ở một chỗ.Bởi vì cô từ chỗ hệ thống biết được, Troy bá tước muốn cùng Anier bá tước chính thức khai chiến.Lúc này, cô như thế nào có thể khoanh tay đứng nhìn?Quan trọng nhất là, Chasel cũng xuất hiện."Tôi cũng muốn đi." Vân Y kiên định mà nhìn Troy, trong mắt đầy chân thành, giọng nói khảng khái hữu lực."Em? Em cùng tôi đi? Em biết chúng ta định đi đâu không? Rất nguy hiểm, nghe lời tôi ở lại đây, tôi rất nhah sẽ trở về." Troy không muốn mang theo Vân Y, bởi vì lần ra ngoài này rất nguy hiểm, hắn lo lắng Vân Y có thể lâm vào nguy hiểm."Tôi biết, các anh cùng Anier bá tước chiến đấu, tôi cũng biết, nguyên nhân là bởi vì tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi có cái nghĩa vụ này."

Chương 307: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (41)