Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 336: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! 26

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Tức khắc, Mộc Vũ Thần trong lòng dâng lên một cỗ thương tiếc, đối này với Quốc Hậu là thương tiếc, còn đối với bệ hạlà một tia bất mãn.Đợi cho những cung nữ không chú ý thời điểm, Mộc Vũ Thần tìm cơ hội, lẻn vào.Bên trong tẩm cung, quả nhiên là giống như lời bọn họ, bệ hạ đối với tân Quốc Hậu, có thể nói là sủng ái cực kỳ.Những tấm lụa dệt quanh phòng, những viên dạ minh châu khảm trên bàn, trên tủ, cái nào không phải trân quý hi hữu?Lại nhìn một chút hoàn cảnh bốn phía chung quanh...Mộc Vũ Thần mải mê ngắm nghía một chút cũng không ý thức được, mình đang tiến vào nơi nào.Chợt liếc mắt một cái, thấy được bóng dáng một nam tử ngồi ở bên cạnh mép giường, trên đầu phủ khăn voan đỏ, Mộc Vũ Thần tò mò chớp chớp mắt.Đây hẳn là quốc hậu đi?Bất quá, lòng hiếu kỳ cộng thêm có uống rượu thêm can đảm, cũng không sợ bị người khác phát hiện nói, đem nàng trị tội, Mộc Vũ Thần lên tiếng."Ngươi chính là...... Quốc Hậu???" Âm thanh lạ đột nhiên truyền đến chỗ Mộ Chi Cảnh.Âm thanh xa lạ đáng sợ tới mức Mộ Chi Cảnh vốn bị khăn voan đỏ che lại mà nhắm đôi mắt đột nhiên trừng mắt nhìn lên.HẮn có chút hoảng sợ, đem chính mình đầu dời về phía có tiếng nói chuyện, chỉ là, khăn voan đỏ che đậy tầm mắt hắn.Mộ Chi Cảnh như thế nào cũng không nghĩ tới, tẩm cung nhiều cung nữ thị vệ như vậy, người ngoài vẫn có thể tiến vào?Hắn vội vàng nhấc khăn voan, nhìn về phía người nói chuyện.Mộc Vũ Thần nhìn ngũ quan Mộ Chi Cảnh, đôi mắt không dời đi được, quả nhiên...... người bệ hạ muốn cướp trở về.... Chà.... lớn lên thật là...... Đẹp tựa thiên tiên.Ánh mắt si mê của Mộc Vũ Thần ngay lập tức làm Mộ Chi Cảnh chán ghét.【 đinh -- độ hảo cảm đối với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là -10! Ai da, ký chủ, cô làm cái gì vậy? 】Vân Y ở nơi đó uống rượu, nghe tới hảo cảm của Mộ Chi Cảnh với Mộc Vũ Thần giảm xuống, khóe miệng gợi lên một mạt đạm nhiên tươi cười.Rồi mới đứng dậy, đi về phía tẩm cung quốc hậu.Mà lúc này, Mộc Vũ Thần còn vì Mộ Chi Cảnh thiên nhân dung nhan mà kinh ngạc."Ngươi là ai?" Mộ Chi Cảnh không cho rằng nữ tử trước mắt là vô hại, có chút cảnh giác mà nhìn nàng.Hiện tại là đêm tân hôn của tân quốc hậu cùng nữ đế, tuy rằng hắn không phải rất thích Vân Y, nhưng là, cũng tuyệt đối sẽ không làm ra loại này phản bội sự tình.*lời tác giả:【 điểm này, cùng cổ đại nữ tử tư nghĩ là không sai biệt lắm, đại gia không cần hiểu lầm cái gì ha. 】"Nguyên lai ngươi chính là Quốc Hậu, quả nhiên lớn lên không giống bình thường." Mộc Vũ Thần khen ngợi một câu, gật gật đầu, "Nghe nói, ngươi là bị bệ hạ cưỡng đoạt, phải không?"

Tức khắc, Mộc Vũ Thần trong lòng dâng lên một cỗ thương tiếc, đối này với Quốc Hậu là thương tiếc, còn đối với bệ hạlà một tia bất mãn.

Đợi cho những cung nữ không chú ý thời điểm, Mộc Vũ Thần tìm cơ hội, lẻn vào.

Bên trong tẩm cung, quả nhiên là giống như lời bọn họ, bệ hạ đối với tân Quốc Hậu, có thể nói là sủng ái cực kỳ.

Những tấm lụa dệt quanh phòng, những viên dạ minh châu khảm trên bàn, trên tủ, cái nào không phải trân quý hi hữu?

Lại nhìn một chút hoàn cảnh bốn phía chung quanh...

Mộc Vũ Thần mải mê ngắm nghía một chút cũng không ý thức được, mình đang tiến vào nơi nào.

Chợt liếc mắt một cái, thấy được bóng dáng một nam tử ngồi ở bên cạnh mép giường, trên đầu phủ khăn voan đỏ, Mộc Vũ Thần tò mò chớp chớp mắt.

Đây hẳn là quốc hậu đi?

Bất quá, lòng hiếu kỳ cộng thêm có uống rượu thêm can đảm, cũng không sợ bị người khác phát hiện nói, đem nàng trị tội, Mộc Vũ Thần lên tiếng.

"Ngươi chính là...... Quốc Hậu???" Âm thanh lạ đột nhiên truyền đến chỗ Mộ Chi Cảnh.

Âm thanh xa lạ đáng sợ tới mức Mộ Chi Cảnh vốn bị khăn voan đỏ che lại mà nhắm đôi mắt đột nhiên trừng mắt nhìn lên.

HẮn có chút hoảng sợ, đem chính mình đầu dời về phía có tiếng nói chuyện, chỉ là, khăn voan đỏ che đậy tầm mắt hắn.

Mộ Chi Cảnh như thế nào cũng không nghĩ tới, tẩm cung nhiều cung nữ thị vệ như vậy, người ngoài vẫn có thể tiến vào?

Hắn vội vàng nhấc khăn voan, nhìn về phía người nói chuyện.

Mộc Vũ Thần nhìn ngũ quan Mộ Chi Cảnh, đôi mắt không dời đi được, quả nhiên...... người bệ hạ muốn cướp trở về.... Chà.... lớn lên thật là...... Đẹp tựa thiên tiên.

Ánh mắt si mê của Mộc Vũ Thần ngay lập tức làm Mộ Chi Cảnh chán ghét.

【 đinh -- độ hảo cảm đối với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là -10! Ai da, ký chủ, cô làm cái gì vậy? 】

Vân Y ở nơi đó uống rượu, nghe tới hảo cảm của Mộ Chi Cảnh với Mộc Vũ Thần giảm xuống, khóe miệng gợi lên một mạt đạm nhiên tươi cười.

Rồi mới đứng dậy, đi về phía tẩm cung quốc hậu.

Mà lúc này, Mộc Vũ Thần còn vì Mộ Chi Cảnh thiên nhân dung nhan mà kinh ngạc.

"Ngươi là ai?" Mộ Chi Cảnh không cho rằng nữ tử trước mắt là vô hại, có chút cảnh giác mà nhìn nàng.

Hiện tại là đêm tân hôn của tân quốc hậu cùng nữ đế, tuy rằng hắn không phải rất thích Vân Y, nhưng là, cũng tuyệt đối sẽ không làm ra loại này phản bội sự tình.

*lời tác giả:【 điểm này, cùng cổ đại nữ tử tư nghĩ là không sai biệt lắm, đại gia không cần hiểu lầm cái gì ha. 】

"Nguyên lai ngươi chính là Quốc Hậu, quả nhiên lớn lên không giống bình thường." Mộc Vũ Thần khen ngợi một câu, gật gật đầu, "Nghe nói, ngươi là bị bệ hạ cưỡng đoạt, phải không?"

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Tức khắc, Mộc Vũ Thần trong lòng dâng lên một cỗ thương tiếc, đối này với Quốc Hậu là thương tiếc, còn đối với bệ hạlà một tia bất mãn.Đợi cho những cung nữ không chú ý thời điểm, Mộc Vũ Thần tìm cơ hội, lẻn vào.Bên trong tẩm cung, quả nhiên là giống như lời bọn họ, bệ hạ đối với tân Quốc Hậu, có thể nói là sủng ái cực kỳ.Những tấm lụa dệt quanh phòng, những viên dạ minh châu khảm trên bàn, trên tủ, cái nào không phải trân quý hi hữu?Lại nhìn một chút hoàn cảnh bốn phía chung quanh...Mộc Vũ Thần mải mê ngắm nghía một chút cũng không ý thức được, mình đang tiến vào nơi nào.Chợt liếc mắt một cái, thấy được bóng dáng một nam tử ngồi ở bên cạnh mép giường, trên đầu phủ khăn voan đỏ, Mộc Vũ Thần tò mò chớp chớp mắt.Đây hẳn là quốc hậu đi?Bất quá, lòng hiếu kỳ cộng thêm có uống rượu thêm can đảm, cũng không sợ bị người khác phát hiện nói, đem nàng trị tội, Mộc Vũ Thần lên tiếng."Ngươi chính là...... Quốc Hậu???" Âm thanh lạ đột nhiên truyền đến chỗ Mộ Chi Cảnh.Âm thanh xa lạ đáng sợ tới mức Mộ Chi Cảnh vốn bị khăn voan đỏ che lại mà nhắm đôi mắt đột nhiên trừng mắt nhìn lên.HẮn có chút hoảng sợ, đem chính mình đầu dời về phía có tiếng nói chuyện, chỉ là, khăn voan đỏ che đậy tầm mắt hắn.Mộ Chi Cảnh như thế nào cũng không nghĩ tới, tẩm cung nhiều cung nữ thị vệ như vậy, người ngoài vẫn có thể tiến vào?Hắn vội vàng nhấc khăn voan, nhìn về phía người nói chuyện.Mộc Vũ Thần nhìn ngũ quan Mộ Chi Cảnh, đôi mắt không dời đi được, quả nhiên...... người bệ hạ muốn cướp trở về.... Chà.... lớn lên thật là...... Đẹp tựa thiên tiên.Ánh mắt si mê của Mộc Vũ Thần ngay lập tức làm Mộ Chi Cảnh chán ghét.【 đinh -- độ hảo cảm đối với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là -10! Ai da, ký chủ, cô làm cái gì vậy? 】Vân Y ở nơi đó uống rượu, nghe tới hảo cảm của Mộ Chi Cảnh với Mộc Vũ Thần giảm xuống, khóe miệng gợi lên một mạt đạm nhiên tươi cười.Rồi mới đứng dậy, đi về phía tẩm cung quốc hậu.Mà lúc này, Mộc Vũ Thần còn vì Mộ Chi Cảnh thiên nhân dung nhan mà kinh ngạc."Ngươi là ai?" Mộ Chi Cảnh không cho rằng nữ tử trước mắt là vô hại, có chút cảnh giác mà nhìn nàng.Hiện tại là đêm tân hôn của tân quốc hậu cùng nữ đế, tuy rằng hắn không phải rất thích Vân Y, nhưng là, cũng tuyệt đối sẽ không làm ra loại này phản bội sự tình.*lời tác giả:【 điểm này, cùng cổ đại nữ tử tư nghĩ là không sai biệt lắm, đại gia không cần hiểu lầm cái gì ha. 】"Nguyên lai ngươi chính là Quốc Hậu, quả nhiên lớn lên không giống bình thường." Mộc Vũ Thần khen ngợi một câu, gật gật đầu, "Nghe nói, ngươi là bị bệ hạ cưỡng đoạt, phải không?"

Chương 336: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! 26