Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 342: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! 32

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mộ Chi Cảnh mềm lòng, điểm này khiến Vân Y cảm thấy có chút kinh ngạc, Mộ Chi Cảnh không phải đối với cái gì đều để bụng sao?Vân Y rộng lượng mở lời, khiến Mộc tướng thiếu chút nữa cảm động nước mắt và nước mũi, mà Mộ Chi Cảnh cũng không nghĩ tới, này Vân Y thế nhưng sẽ bởi vì lời nói của mình mà không trách tội với Mộc tướng......【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 40, ký chủ không tồi, tiếp tục cố gắng. 】Mộ Chi Cảnh độ hảo cảm tăng lên, khiến Vân Y vẫn là cảm than một câu thật rất nhanh, phải biết rằng mấy ngày cô ốm liệt giường ở thế giới này, Mộ Chi Cảnh cũng không có nửa điểm biến hóa.Cung yến kết thúc, ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy, chỉ là, Mộ Chi Cảnh vẫn có chút khẩn trương.Bởi vì hắn biết, này kế tiếp, chính là phân đoạn cuối cùng của lễ thành hôn, động phòng.Tuy rằng Mộ Chi Cảnh không biết động phòng là cụ thể như thế nào, nhưng vẫn là có một tia sợ hãi ở bên trong...... Hoặc là nói là hắn còn chưa chuẩn bị tốt?Vân Y tự nhiên cũng biết ý nghĩ trong lòng Mộ Chi Cảnh, mới 40 hảo cảm, Vân Y cũng không tính toán cưỡng cầu Mộ Chi Cảnh.Trong tẩm cung.Nhìn Vân Y c** q**n áo, tim Mộ Chi Cảnh nhảy đến thật nhanh, ngồi ở mép giường bên cạnh, cũng không biết nên nói cái gì.Vân Y cởi áo ngoài, cả người chỉ còn sót lại kiện áo trong, quay đầu nhìn thoáng qua Mộ Chi Cảnh, "Sao còn ngồi ở chỗ này, c** q**n áo đi ngủ a."Mộ Chi Cảnh nghe vậy mặt đỏ tới mang tai."Bệ, bệ hạ......" Mộ Chi Cảnh có chút khẩn trương mà túm lấy quần áo của mình, cúi đầu, muốn nói mà không dám nói.Vân Y tiến lên, giúp Mộ Chi Cảnh cởi tầng áo cưới màu đỏ tươi bên ngoài, sau đó lại lôi hắn lên giường ngoan ngoãn nằm ngủ.Mộ Chi Cảnh vốn đang phi thường khẩn trương, gắt gao nhắm lại hai mắt của mình, như là đang chờ đợi cái gì đó.Vân Y thấy vậy, cười khẽ một tiếng, "A, A Cảnh không cần lo lắng, trẫm không làm gì cả, ngủ đi..."Nghe đến đó, Mộ Chi Cảnh vốn dĩ tâm đang treo lên, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.Chỉ là không biết vì cái gì...... Trong lòng dâng lên một cổ cảm giác mất mát.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +10, tổng độ hảo cảm vì 50, ai da, ký chủ Manh Manh đát, thật là lợi hại! 】Hiện tại hệ thống nói chuyện, là càng ngày càng làm tòr, cũng không biết là từ đâu học được lời nói, thật là......  đáng xấu hổ biết không?Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Vân Y cũng đã tỉnh.Vân Y rời, Mộ Chi Cảnh còn đang trong giấc mộng.Bởi vì Vân Y thức dậy cũng không dám làm ra tiếng động lớn, động tác rất nhỏ, phân phó những người khác, không được quấy rầy đến Mộ Chi Cảnh giấc ngủ.Chỉ là......Các công công sau khi Mộ Chi Cảnh rời giường, thu thập đệm chăn, lại phát hiện...... Không có lạc hồng?Hai gã công công nhìn nhau liếc mắt một cái, hàm nghĩa không nói ra nhưng cũng đã ngầm hiểu.Không có lạc hồng...... Đó chính là nói, không phải xử nữ?Tuy rằng kinh ngạc, nhưng là thân là công công, tự nhiên cũng biết những việc này, không phải mình có thể tùy tiện nói bậy đi ra ngoài.*lời tác giả:【ps: Như cổ đại tính toán pháp, nơi này công công, chính là những cái đó ma ma, như Dung ma ma Quế ma ma linh tinh. 】

Mộ Chi Cảnh mềm lòng, điểm này khiến Vân Y cảm thấy có chút kinh ngạc, Mộ Chi Cảnh không phải đối với cái gì đều để bụng sao?

Vân Y rộng lượng mở lời, khiến Mộc tướng thiếu chút nữa cảm động nước mắt và nước mũi, mà Mộ Chi Cảnh cũng không nghĩ tới, này Vân Y thế nhưng sẽ bởi vì lời nói của mình mà không trách tội với Mộc tướng......

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 40, ký chủ không tồi, tiếp tục cố gắng. 】

Mộ Chi Cảnh độ hảo cảm tăng lên, khiến Vân Y vẫn là cảm than một câu thật rất nhanh, phải biết rằng mấy ngày cô ốm liệt giường ở thế giới này, Mộ Chi Cảnh cũng không có nửa điểm biến hóa.

Cung yến kết thúc, ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy, chỉ là, Mộ Chi Cảnh vẫn có chút khẩn trương.

Bởi vì hắn biết, này kế tiếp, chính là phân đoạn cuối cùng của lễ thành hôn, động phòng.

Tuy rằng Mộ Chi Cảnh không biết động phòng là cụ thể như thế nào, nhưng vẫn là có một tia sợ hãi ở bên trong...... Hoặc là nói là hắn còn chưa chuẩn bị tốt?

Vân Y tự nhiên cũng biết ý nghĩ trong lòng Mộ Chi Cảnh, mới 40 hảo cảm, Vân Y cũng không tính toán cưỡng cầu Mộ Chi Cảnh.

Trong tẩm cung.

Nhìn Vân Y c** q**n áo, tim Mộ Chi Cảnh nhảy đến thật nhanh, ngồi ở mép giường bên cạnh, cũng không biết nên nói cái gì.

Vân Y cởi áo ngoài, cả người chỉ còn sót lại kiện áo trong, quay đầu nhìn thoáng qua Mộ Chi Cảnh, "Sao còn ngồi ở chỗ này, c** q**n áo đi ngủ a."

Mộ Chi Cảnh nghe vậy mặt đỏ tới mang tai.

"Bệ, bệ hạ......" Mộ Chi Cảnh có chút khẩn trương mà túm lấy quần áo của mình, cúi đầu, muốn nói mà không dám nói.

Vân Y tiến lên, giúp Mộ Chi Cảnh cởi tầng áo cưới màu đỏ tươi bên ngoài, sau đó lại lôi hắn lên giường ngoan ngoãn nằm ngủ.

Mộ Chi Cảnh vốn đang phi thường khẩn trương, gắt gao nhắm lại hai mắt của mình, như là đang chờ đợi cái gì đó.

Vân Y thấy vậy, cười khẽ một tiếng, "A, A Cảnh không cần lo lắng, trẫm không làm gì cả, ngủ đi..."

Nghe đến đó, Mộ Chi Cảnh vốn dĩ tâm đang treo lên, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ là không biết vì cái gì...... Trong lòng dâng lên một cổ cảm giác mất mát.

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +10, tổng độ hảo cảm vì 50, ai da, ký chủ Manh Manh đát, thật là lợi hại! 】

Hiện tại hệ thống nói chuyện, là càng ngày càng làm tòr, cũng không biết là từ đâu học được lời nói, thật là......  đáng xấu hổ biết không?

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Vân Y cũng đã tỉnh.

Vân Y rời, Mộ Chi Cảnh còn đang trong giấc mộng.

Bởi vì Vân Y thức dậy cũng không dám làm ra tiếng động lớn, động tác rất nhỏ, phân phó những người khác, không được quấy rầy đến Mộ Chi Cảnh giấc ngủ.

Chỉ là......

Các công công sau khi Mộ Chi Cảnh rời giường, thu thập đệm chăn, lại phát hiện...... Không có lạc hồng?

Hai gã công công nhìn nhau liếc mắt một cái, hàm nghĩa không nói ra nhưng cũng đã ngầm hiểu.

Không có lạc hồng...... Đó chính là nói, không phải xử nữ?

Tuy rằng kinh ngạc, nhưng là thân là công công, tự nhiên cũng biết những việc này, không phải mình có thể tùy tiện nói bậy đi ra ngoài.

*lời tác giả:【ps: Như cổ đại tính toán pháp, nơi này công công, chính là những cái đó ma ma, như Dung ma ma Quế ma ma linh tinh. 】

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mộ Chi Cảnh mềm lòng, điểm này khiến Vân Y cảm thấy có chút kinh ngạc, Mộ Chi Cảnh không phải đối với cái gì đều để bụng sao?Vân Y rộng lượng mở lời, khiến Mộc tướng thiếu chút nữa cảm động nước mắt và nước mũi, mà Mộ Chi Cảnh cũng không nghĩ tới, này Vân Y thế nhưng sẽ bởi vì lời nói của mình mà không trách tội với Mộc tướng......【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 40, ký chủ không tồi, tiếp tục cố gắng. 】Mộ Chi Cảnh độ hảo cảm tăng lên, khiến Vân Y vẫn là cảm than một câu thật rất nhanh, phải biết rằng mấy ngày cô ốm liệt giường ở thế giới này, Mộ Chi Cảnh cũng không có nửa điểm biến hóa.Cung yến kết thúc, ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy, chỉ là, Mộ Chi Cảnh vẫn có chút khẩn trương.Bởi vì hắn biết, này kế tiếp, chính là phân đoạn cuối cùng của lễ thành hôn, động phòng.Tuy rằng Mộ Chi Cảnh không biết động phòng là cụ thể như thế nào, nhưng vẫn là có một tia sợ hãi ở bên trong...... Hoặc là nói là hắn còn chưa chuẩn bị tốt?Vân Y tự nhiên cũng biết ý nghĩ trong lòng Mộ Chi Cảnh, mới 40 hảo cảm, Vân Y cũng không tính toán cưỡng cầu Mộ Chi Cảnh.Trong tẩm cung.Nhìn Vân Y c** q**n áo, tim Mộ Chi Cảnh nhảy đến thật nhanh, ngồi ở mép giường bên cạnh, cũng không biết nên nói cái gì.Vân Y cởi áo ngoài, cả người chỉ còn sót lại kiện áo trong, quay đầu nhìn thoáng qua Mộ Chi Cảnh, "Sao còn ngồi ở chỗ này, c** q**n áo đi ngủ a."Mộ Chi Cảnh nghe vậy mặt đỏ tới mang tai."Bệ, bệ hạ......" Mộ Chi Cảnh có chút khẩn trương mà túm lấy quần áo của mình, cúi đầu, muốn nói mà không dám nói.Vân Y tiến lên, giúp Mộ Chi Cảnh cởi tầng áo cưới màu đỏ tươi bên ngoài, sau đó lại lôi hắn lên giường ngoan ngoãn nằm ngủ.Mộ Chi Cảnh vốn đang phi thường khẩn trương, gắt gao nhắm lại hai mắt của mình, như là đang chờ đợi cái gì đó.Vân Y thấy vậy, cười khẽ một tiếng, "A, A Cảnh không cần lo lắng, trẫm không làm gì cả, ngủ đi..."Nghe đến đó, Mộ Chi Cảnh vốn dĩ tâm đang treo lên, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.Chỉ là không biết vì cái gì...... Trong lòng dâng lên một cổ cảm giác mất mát.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +10, tổng độ hảo cảm vì 50, ai da, ký chủ Manh Manh đát, thật là lợi hại! 】Hiện tại hệ thống nói chuyện, là càng ngày càng làm tòr, cũng không biết là từ đâu học được lời nói, thật là......  đáng xấu hổ biết không?Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Vân Y cũng đã tỉnh.Vân Y rời, Mộ Chi Cảnh còn đang trong giấc mộng.Bởi vì Vân Y thức dậy cũng không dám làm ra tiếng động lớn, động tác rất nhỏ, phân phó những người khác, không được quấy rầy đến Mộ Chi Cảnh giấc ngủ.Chỉ là......Các công công sau khi Mộ Chi Cảnh rời giường, thu thập đệm chăn, lại phát hiện...... Không có lạc hồng?Hai gã công công nhìn nhau liếc mắt một cái, hàm nghĩa không nói ra nhưng cũng đã ngầm hiểu.Không có lạc hồng...... Đó chính là nói, không phải xử nữ?Tuy rằng kinh ngạc, nhưng là thân là công công, tự nhiên cũng biết những việc này, không phải mình có thể tùy tiện nói bậy đi ra ngoài.*lời tác giả:【ps: Như cổ đại tính toán pháp, nơi này công công, chính là những cái đó ma ma, như Dung ma ma Quế ma ma linh tinh. 】

Chương 342: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! 32