Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 346: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! (36)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Lúc trước mình đối với bệ hạ như vậy, cho nên bây giờ làm cho bệ hạ tuyển phi?【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 70, ký chủ, chà độ hảo cảm lên thật mau......】Mà lúc này, Từ Trạch Phong cũng đã nghe được tin tức, vội vàng tới chỗ nhi tử bày mưu tính kế, hảo hảo bắt lấy bệ hạ tâm a.Tục ngữ nói: Muốn bắt lấy trái tim một nam nhân, phải bắt trụ lấy dạ dày người đó.Câu này đương nhiên đối với nữ tử mà nói cũng hữu hiệu, cho nên Mộ Chi Cảnh đi đến Ngự Thiện Phòng chỉ đạo người, nấu một chén canh cho Vân Y.Chỉ là, Mộ Chi Cảnh nhìn động tác trong tay, lại có chút do dự, hắn...... Vì cái gì muốn làm như thế?Nếu mình thật sự giống những nữ nhân trong hậu cung làm mấy thứ như vậy, chính mình chẳng phải là mất đi bản thân ban đầu sao?Khuấy chén canh trong tay, nhìn phụ thân bên cạnh đang cổ vũ mình, tâm Mộ Chi Cảnh phảng phất lại bắt đầu động vài cái.Lấy dũng khí, rồi đi tới tẩm cung Vân Y.Bởi vì thời gian hắn nấu canh cũng không ít, lúc này Vân Y, đã không còn ở Ngự Thư Phòng.Nếu không ở Ngự Thư Phòng, cũng không đến tẩm cung hắn, cho nên, Mộ Chi Cảnh mới nghĩ đi tẩm cung Vân Y tìm nàng.Chỉ là...... thời điểm Mộ Chi Cảnh đi đến tẩm cung Vân Y, phát hiện này Vân Y cũng không ở trong tẩm cung của nàng.Như vậy, nàng sẽ đi chỗ nào?Mộ Chi Cảnh nhìn chung canh trong tay, có chút mê mang đứng ở trước tẩm cung Vân Y.Nhìn bốn phía im ắng, tức khắc, Mộ Chi Cảnh phát hiện mình đã bị lạc, không biết làm sao.Lúc này, Vân Y mới từ bên ngoài khoan thai tới muộn, thời điểm nhìn thấy Mộ Chi Cảnh, có chút kinh ngạc, "A Cảnh?""Bệ hạ." Nghe được thanh âm của Vân Y, Mộ Chi Cảnh vội vàng xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía nàng.Chỉ là nhìn thấy bên cạnh Vân Y còn có mấy thế gia công tử, sắc mặt cứng đờ lại.Hắn không có nghĩ tới, mình cực cực khổ khổ như thế, cuối cùng, lại nhìn thấy một loại hình ảnh......Vân Y không phải không có nhìn thấy sắc mặt Mộ Chi Cảnh, thấy Mộ Chi Cảnh sắc mặt cứng đờ khó coi nhìn mình cùng đám người bên cạnh.Lại nghĩ một chút tới hảo cẩm của Mộ Chi Cảnh, Vân Y đại khái cũng là đã biết Mộ Chi Cảnh có thể là đang hiểu lầm cái gì.Bất quá, Vân Y không báo cho Mộ Chi Cảnh, cũng không có giải thích."A Cảnh, trong tay chàng cầm cái gì vậy?" Vân Y nhướng mày, nhìn đồ vật trong tay Mộ Chi Cảnh t...... Đừng nói là giống như cái phi tử trong phim truyền hình, nấu canh tẩm bổ cho hoàng đế?Cô nhìn nhìn tay Mộ Chi Cảnh, ngón tay còn có một ít vết phỏng hồng trên đầu ngón tay.Van Y liếc nhìn biểu cảm của Mộ Chi Cảnh một cái, đem bên người bên cạnh cho lui ra, lôi Mộ Chi Cảnh đi vào trong tẩm cung."A Cảnh, sao lại không cẩn thận như thế?" Thời điểm Mộ Chi Cảnh buông chung canh ra, Vân Y mới đau lòng mà cầm lấy tay Mộ Chi Cảnh.Lời nói của Vân y như chạm vào lòng Mộ Chi Cảnh, lại liên nghĩ đến vừa rồi mình thấy cái cảnh tượng kia, bệ hạ giống như thật sự muốn tuyển phi, nghĩ đến đây, Mộ Chi Cảnh cảm thấy có chút ủy khuất.

Lúc trước mình đối với bệ hạ như vậy, cho nên bây giờ làm cho bệ hạ tuyển phi?

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 70, ký chủ, chà độ hảo cảm lên thật mau......】

Mà lúc này, Từ Trạch Phong cũng đã nghe được tin tức, vội vàng tới chỗ nhi tử bày mưu tính kế, hảo hảo bắt lấy bệ hạ tâm a.

Tục ngữ nói: Muốn bắt lấy trái tim một nam nhân, phải bắt trụ lấy dạ dày người đó.

Câu này đương nhiên đối với nữ tử mà nói cũng hữu hiệu, cho nên Mộ Chi Cảnh đi đến Ngự Thiện Phòng chỉ đạo người, nấu một chén canh cho Vân Y.

Chỉ là, Mộ Chi Cảnh nhìn động tác trong tay, lại có chút do dự, hắn...... Vì cái gì muốn làm như thế?

Nếu mình thật sự giống những nữ nhân trong hậu cung làm mấy thứ như vậy, chính mình chẳng phải là mất đi bản thân ban đầu sao?

Khuấy chén canh trong tay, nhìn phụ thân bên cạnh đang cổ vũ mình, tâm Mộ Chi Cảnh phảng phất lại bắt đầu động vài cái.

Lấy dũng khí, rồi đi tới tẩm cung Vân Y.

Bởi vì thời gian hắn nấu canh cũng không ít, lúc này Vân Y, đã không còn ở Ngự Thư Phòng.

Nếu không ở Ngự Thư Phòng, cũng không đến tẩm cung hắn, cho nên, Mộ Chi Cảnh mới nghĩ đi tẩm cung Vân Y tìm nàng.

Chỉ là...... thời điểm Mộ Chi Cảnh đi đến tẩm cung Vân Y, phát hiện này Vân Y cũng không ở trong tẩm cung của nàng.

Như vậy, nàng sẽ đi chỗ nào?

Mộ Chi Cảnh nhìn chung canh trong tay, có chút mê mang đứng ở trước tẩm cung Vân Y.

Nhìn bốn phía im ắng, tức khắc, Mộ Chi Cảnh phát hiện mình đã bị lạc, không biết làm sao.

Lúc này, Vân Y mới từ bên ngoài khoan thai tới muộn, thời điểm nhìn thấy Mộ Chi Cảnh, có chút kinh ngạc, "A Cảnh?"

"Bệ hạ." Nghe được thanh âm của Vân Y, Mộ Chi Cảnh vội vàng xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía nàng.

Chỉ là nhìn thấy bên cạnh Vân Y còn có mấy thế gia công tử, sắc mặt cứng đờ lại.

Hắn không có nghĩ tới, mình cực cực khổ khổ như thế, cuối cùng, lại nhìn thấy một loại hình ảnh......

Vân Y không phải không có nhìn thấy sắc mặt Mộ Chi Cảnh, thấy Mộ Chi Cảnh sắc mặt cứng đờ khó coi nhìn mình cùng đám người bên cạnh.

Lại nghĩ một chút tới hảo cẩm của Mộ Chi Cảnh, Vân Y đại khái cũng là đã biết Mộ Chi Cảnh có thể là đang hiểu lầm cái gì.

Bất quá, Vân Y không báo cho Mộ Chi Cảnh, cũng không có giải thích.

"A Cảnh, trong tay chàng cầm cái gì vậy?" Vân Y nhướng mày, nhìn đồ vật trong tay Mộ Chi Cảnh t...... Đừng nói là giống như cái phi tử trong phim truyền hình, nấu canh tẩm bổ cho hoàng đế?

Cô nhìn nhìn tay Mộ Chi Cảnh, ngón tay còn có một ít vết phỏng hồng trên đầu ngón tay.

Van Y liếc nhìn biểu cảm của Mộ Chi Cảnh một cái, đem bên người bên cạnh cho lui ra, lôi Mộ Chi Cảnh đi vào trong tẩm cung.

"A Cảnh, sao lại không cẩn thận như thế?" Thời điểm Mộ Chi Cảnh buông chung canh ra, Vân Y mới đau lòng mà cầm lấy tay Mộ Chi Cảnh.

Lời nói của Vân y như chạm vào lòng Mộ Chi Cảnh, lại liên nghĩ đến vừa rồi mình thấy cái cảnh tượng kia, bệ hạ giống như thật sự muốn tuyển phi, nghĩ đến đây, Mộ Chi Cảnh cảm thấy có chút ủy khuất.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Lúc trước mình đối với bệ hạ như vậy, cho nên bây giờ làm cho bệ hạ tuyển phi?【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 70, ký chủ, chà độ hảo cảm lên thật mau......】Mà lúc này, Từ Trạch Phong cũng đã nghe được tin tức, vội vàng tới chỗ nhi tử bày mưu tính kế, hảo hảo bắt lấy bệ hạ tâm a.Tục ngữ nói: Muốn bắt lấy trái tim một nam nhân, phải bắt trụ lấy dạ dày người đó.Câu này đương nhiên đối với nữ tử mà nói cũng hữu hiệu, cho nên Mộ Chi Cảnh đi đến Ngự Thiện Phòng chỉ đạo người, nấu một chén canh cho Vân Y.Chỉ là, Mộ Chi Cảnh nhìn động tác trong tay, lại có chút do dự, hắn...... Vì cái gì muốn làm như thế?Nếu mình thật sự giống những nữ nhân trong hậu cung làm mấy thứ như vậy, chính mình chẳng phải là mất đi bản thân ban đầu sao?Khuấy chén canh trong tay, nhìn phụ thân bên cạnh đang cổ vũ mình, tâm Mộ Chi Cảnh phảng phất lại bắt đầu động vài cái.Lấy dũng khí, rồi đi tới tẩm cung Vân Y.Bởi vì thời gian hắn nấu canh cũng không ít, lúc này Vân Y, đã không còn ở Ngự Thư Phòng.Nếu không ở Ngự Thư Phòng, cũng không đến tẩm cung hắn, cho nên, Mộ Chi Cảnh mới nghĩ đi tẩm cung Vân Y tìm nàng.Chỉ là...... thời điểm Mộ Chi Cảnh đi đến tẩm cung Vân Y, phát hiện này Vân Y cũng không ở trong tẩm cung của nàng.Như vậy, nàng sẽ đi chỗ nào?Mộ Chi Cảnh nhìn chung canh trong tay, có chút mê mang đứng ở trước tẩm cung Vân Y.Nhìn bốn phía im ắng, tức khắc, Mộ Chi Cảnh phát hiện mình đã bị lạc, không biết làm sao.Lúc này, Vân Y mới từ bên ngoài khoan thai tới muộn, thời điểm nhìn thấy Mộ Chi Cảnh, có chút kinh ngạc, "A Cảnh?""Bệ hạ." Nghe được thanh âm của Vân Y, Mộ Chi Cảnh vội vàng xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía nàng.Chỉ là nhìn thấy bên cạnh Vân Y còn có mấy thế gia công tử, sắc mặt cứng đờ lại.Hắn không có nghĩ tới, mình cực cực khổ khổ như thế, cuối cùng, lại nhìn thấy một loại hình ảnh......Vân Y không phải không có nhìn thấy sắc mặt Mộ Chi Cảnh, thấy Mộ Chi Cảnh sắc mặt cứng đờ khó coi nhìn mình cùng đám người bên cạnh.Lại nghĩ một chút tới hảo cẩm của Mộ Chi Cảnh, Vân Y đại khái cũng là đã biết Mộ Chi Cảnh có thể là đang hiểu lầm cái gì.Bất quá, Vân Y không báo cho Mộ Chi Cảnh, cũng không có giải thích."A Cảnh, trong tay chàng cầm cái gì vậy?" Vân Y nhướng mày, nhìn đồ vật trong tay Mộ Chi Cảnh t...... Đừng nói là giống như cái phi tử trong phim truyền hình, nấu canh tẩm bổ cho hoàng đế?Cô nhìn nhìn tay Mộ Chi Cảnh, ngón tay còn có một ít vết phỏng hồng trên đầu ngón tay.Van Y liếc nhìn biểu cảm của Mộ Chi Cảnh một cái, đem bên người bên cạnh cho lui ra, lôi Mộ Chi Cảnh đi vào trong tẩm cung."A Cảnh, sao lại không cẩn thận như thế?" Thời điểm Mộ Chi Cảnh buông chung canh ra, Vân Y mới đau lòng mà cầm lấy tay Mộ Chi Cảnh.Lời nói của Vân y như chạm vào lòng Mộ Chi Cảnh, lại liên nghĩ đến vừa rồi mình thấy cái cảnh tượng kia, bệ hạ giống như thật sự muốn tuyển phi, nghĩ đến đây, Mộ Chi Cảnh cảm thấy có chút ủy khuất.

Chương 346: Nữ hoàng bệ hạ, uy vũ! (36)