Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 359: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (11)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Không phải nói, này nguyên chủ không bước ra khỏi cửa một bước sao?Những người đó sao lại biết mặt mình?Cho nên vân y đối với hứng thù dạo phố lập tức tắt mất?Nhưng mà đi được một đoạn lại phát hiện tiên giới vậy mà thật sự Bàn Đào Viên?"Này hệ thống, Thiên giới này không có Vương Mẫu nương nương? Không có thất tiên nữ? Không có Xích Cước Đại Tiên sao?""Ký chủ, mỗi không gian, mỗi Thiên giới đều không giống nhau, tỷ như Tôn Ngộ Không, có thế giới có, có thế giới không, không nhất định đều phải giống y như nhau.""Vậy à." Vân Y lên tiếng, rồi bước vào trong Đào Viên."Xin lỗi, nơi này không thể đi vào." Vân Y chuẩn bị đi vào, đột nhiên quan binh canh cửa ngăn cản đường đi Vân Y.Vân Y hứng thú dạo chơi đã hết, đành quay về Tiên cung.Về đến nơi thì Khuynh Nhan đã tỉnh từ lâu.Khuynh Nhan lúc ấy đang ngồi ở bàn đá ngoài cửa cung điện, trong tay...... cầm trái cây, gặm."Ai, đã trở lại? Hoa quả chỗ này cũng không tệ lắm, rất ngọt." Thấy Vân Y trở về, Khuynh Nhan nâng miếng dưa hấu đang cắn dở, ngoảnh đầu nói với cô.*lời tác giả【 không cần tìm tòi nghiên cứu vì cái gì Thiên giới có dưa hấu, cũng không cần dò hỏi vì cái gì Ma giới không có dưa hấu, hết thảy vì cốt truyện. 】"Ha ha, phải không?" Vân Y có chút khó hiểu, ăn dưa hấu, không bỏ da sao?"Đúng vậy, bên trong rất ngọt, bên ngoài này có chút đắng." Khuynh Nhan gật gật đầu, hình tượng cao quý lãnh diễm của các Ma Tôn, ở trong lòng Vân Y, hoàn toàn tan biến."Vậy ăn nhiều một chút, ân, còn có, tầng da với phần trắng trắng ấy không ăn cũng được, chỉ cần ăn màu đỏ thôi." Vân Y kỳ thật muốn hỏi, ngươi chẳng lẽ chưa từng ăn dưa hấu sao?Khuynh Nhan nghe vậy mới cẩn thận suy nghĩ, a ha, hắn như thế nào không nghĩ tới chuyện này?Lập tức, Khuynh Nhan vận pháp thuật, gọt bỏ lớp bên ngoài, cắn một ngụm, ôi thật là ngọt.

Không phải nói, này nguyên chủ không bước ra khỏi cửa một bước sao?

Những người đó sao lại biết mặt mình?

Cho nên vân y đối với hứng thù dạo phố lập tức tắt mất?

Nhưng mà đi được một đoạn lại phát hiện tiên giới vậy mà thật sự Bàn Đào Viên?

"Này hệ thống, Thiên giới này không có Vương Mẫu nương nương? Không có thất tiên nữ? Không có Xích Cước Đại Tiên sao?"

"Ký chủ, mỗi không gian, mỗi Thiên giới đều không giống nhau, tỷ như Tôn Ngộ Không, có thế giới có, có thế giới không, không nhất định đều phải giống y như nhau."

"Vậy à." Vân Y lên tiếng, rồi bước vào trong Đào Viên.

"Xin lỗi, nơi này không thể đi vào." Vân Y chuẩn bị đi vào, đột nhiên quan binh canh cửa ngăn cản đường đi Vân Y.

Vân Y hứng thú dạo chơi đã hết, đành quay về Tiên cung.

Về đến nơi thì Khuynh Nhan đã tỉnh từ lâu.

Khuynh Nhan lúc ấy đang ngồi ở bàn đá ngoài cửa cung điện, trong tay...... cầm trái cây, gặm.

"Ai, đã trở lại? Hoa quả chỗ này cũng không tệ lắm, rất ngọt." Thấy Vân Y trở về, Khuynh Nhan nâng miếng dưa hấu đang cắn dở, ngoảnh đầu nói với cô.

*lời tác giả【 không cần tìm tòi nghiên cứu vì cái gì Thiên giới có dưa hấu, cũng không cần dò hỏi vì cái gì Ma giới không có dưa hấu, hết thảy vì cốt truyện. 】

"Ha ha, phải không?" Vân Y có chút khó hiểu, ăn dưa hấu, không bỏ da sao?

"Đúng vậy, bên trong rất ngọt, bên ngoài này có chút đắng." Khuynh Nhan gật gật đầu, hình tượng cao quý lãnh diễm của các Ma Tôn, ở trong lòng Vân Y, hoàn toàn tan biến.

"Vậy ăn nhiều một chút, ân, còn có, tầng da với phần trắng trắng ấy không ăn cũng được, chỉ cần ăn màu đỏ thôi." Vân Y kỳ thật muốn hỏi, ngươi chẳng lẽ chưa từng ăn dưa hấu sao?

Khuynh Nhan nghe vậy mới cẩn thận suy nghĩ, a ha, hắn như thế nào không nghĩ tới chuyện này?

Lập tức, Khuynh Nhan vận pháp thuật, gọt bỏ lớp bên ngoài, cắn một ngụm, ôi thật là ngọt.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Không phải nói, này nguyên chủ không bước ra khỏi cửa một bước sao?Những người đó sao lại biết mặt mình?Cho nên vân y đối với hứng thù dạo phố lập tức tắt mất?Nhưng mà đi được một đoạn lại phát hiện tiên giới vậy mà thật sự Bàn Đào Viên?"Này hệ thống, Thiên giới này không có Vương Mẫu nương nương? Không có thất tiên nữ? Không có Xích Cước Đại Tiên sao?""Ký chủ, mỗi không gian, mỗi Thiên giới đều không giống nhau, tỷ như Tôn Ngộ Không, có thế giới có, có thế giới không, không nhất định đều phải giống y như nhau.""Vậy à." Vân Y lên tiếng, rồi bước vào trong Đào Viên."Xin lỗi, nơi này không thể đi vào." Vân Y chuẩn bị đi vào, đột nhiên quan binh canh cửa ngăn cản đường đi Vân Y.Vân Y hứng thú dạo chơi đã hết, đành quay về Tiên cung.Về đến nơi thì Khuynh Nhan đã tỉnh từ lâu.Khuynh Nhan lúc ấy đang ngồi ở bàn đá ngoài cửa cung điện, trong tay...... cầm trái cây, gặm."Ai, đã trở lại? Hoa quả chỗ này cũng không tệ lắm, rất ngọt." Thấy Vân Y trở về, Khuynh Nhan nâng miếng dưa hấu đang cắn dở, ngoảnh đầu nói với cô.*lời tác giả【 không cần tìm tòi nghiên cứu vì cái gì Thiên giới có dưa hấu, cũng không cần dò hỏi vì cái gì Ma giới không có dưa hấu, hết thảy vì cốt truyện. 】"Ha ha, phải không?" Vân Y có chút khó hiểu, ăn dưa hấu, không bỏ da sao?"Đúng vậy, bên trong rất ngọt, bên ngoài này có chút đắng." Khuynh Nhan gật gật đầu, hình tượng cao quý lãnh diễm của các Ma Tôn, ở trong lòng Vân Y, hoàn toàn tan biến."Vậy ăn nhiều một chút, ân, còn có, tầng da với phần trắng trắng ấy không ăn cũng được, chỉ cần ăn màu đỏ thôi." Vân Y kỳ thật muốn hỏi, ngươi chẳng lẽ chưa từng ăn dưa hấu sao?Khuynh Nhan nghe vậy mới cẩn thận suy nghĩ, a ha, hắn như thế nào không nghĩ tới chuyện này?Lập tức, Khuynh Nhan vận pháp thuật, gọt bỏ lớp bên ngoài, cắn một ngụm, ôi thật là ngọt.

Chương 359: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (11)