Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 363: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (15)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Vân Y nhìn sắc mặt Khuynh Nhan biến hóa, có chút bất đắc dĩ, "Chẳng lẽ, ngươi cho rằng trên người ngươi có cái gì đáng giá khiến ta thèm muốn sao?"Khuynh Nhan nháy mắt mặt liền cứng đờ......Hắn hiện tại đã cái gì đều không có, Li Huyền......"Vậy ngươi vì sao lại muốn giúp ta?" Khuynh Nhan trong mắt vẫn có chút cảnh giác."Không vì cái gì, bởi vì hảo chơi." Vân Y đầy bất cần đời thờ ơ trả lời một câu như vậy, Khuynh Nhan nhất thời không biết đáp lại như thế nào.Vân Y thấy Khuynh Nhan không trả lời, cũng mặc kệ, đem một viên Thanh Độc Đan nhét vào trong miệng Khuynh Nhan.Một lúc sau, sắc mặt Khuynh Nhan bắt đầu chuyển biến tốt đẹp hơn.【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm45, ký chủ cố lên, đánh bại nữ chính. 】Cô nhìn về phía này Khuynh Nhan, "Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi, nếu thân thể đã tốt hơn, như vậy, ngày mai đi về Ma giới."Chỉ có đem Khuynh Nhan rời khỏi thiên giới mới có thể ngăn cản Lê Hạ cùng Khuynh Nhan lại lần nữa gặp mặt, xoát hảo cảm độ.Thấy Vân Y rời đi, Khuynh Nhan nhìn bóng dáng nàng, lâm vào trầm tư......Mà Lê Hạ lúc này, vì tùy tiện trốn học, bị Mặc Hàn Vũ nhốt lại để nàng hảo hảo mà kiểm điểm lại hành vi của mình.Ngày hôm sau.Đường chân trời nổi lên một đạo bạch quang nhu hòa, từng tia dương quang rơi trên thềm cửa sổ, chiếu vào bên trong phòng Vân Y.Vân Y lúc này cũng đã tỉnh, nhìn về phía bên ngoài, có chút xuất thần, nhưng trong chốc lát liền hoàn hồn, đứng dậy.Cô không quên mình ngày hôm qua nói với Khuynh Nhan là mang hắn về Ma giới, cho nên vừa sửa soạn xong liền đứng dậy đi tìm Khuynh Nhan.Chỉ là, ở thời điểm Vân Y ra tới cửa, đã thấy được Khuynh Nhan đứng ở cửa...... Phơi nắng?Không sai.Chính là phơi nắng.Nhìn Khuynh Nhan biểu tình đầy hưởng thụ, Vân Y hơi khó hiểu.Đây là vì Ma giới không có mặt trời sao?Nhưng mà dựa theo cốt truyện thì hai giới thực ra cũng không khác nhau mấy.Thiên giới cùng Ma giới độ ấm của mặt trời không giống nhau?"Khuynh Nhan!" Vân Y gọi ra tiếng.Hắn quay đầu nhìn về phía Vân Y, trên mặt hắn lúc này, mang theo hơi thở sạch sẽ sau khi tắm trong ánh mặt trời, có vẻ ấm áp dào dạt.Hắn hơi nhếch miệng cười, hàm răng trắng, thiếu chút nữa lóe mù Vân Y."Hả?" Khuynh Nhan lúc này mặt không hiện sắc, tươi cười sáng lạn, căn bản là nhìn không ra đáy lòng hắn còn tồn tại một tầng u ám.
Vân Y nhìn sắc mặt Khuynh Nhan biến hóa, có chút bất đắc dĩ, "Chẳng lẽ, ngươi cho rằng trên người ngươi có cái gì đáng giá khiến ta thèm muốn sao?"
Khuynh Nhan nháy mắt mặt liền cứng đờ......
Hắn hiện tại đã cái gì đều không có, Li Huyền......
"Vậy ngươi vì sao lại muốn giúp ta?" Khuynh Nhan trong mắt vẫn có chút cảnh giác.
"Không vì cái gì, bởi vì hảo chơi." Vân Y đầy bất cần đời thờ ơ trả lời một câu như vậy, Khuynh Nhan nhất thời không biết đáp lại như thế nào.
Vân Y thấy Khuynh Nhan không trả lời, cũng mặc kệ, đem một viên Thanh Độc Đan nhét vào trong miệng Khuynh Nhan.
Một lúc sau, sắc mặt Khuynh Nhan bắt đầu chuyển biến tốt đẹp hơn.
【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm45, ký chủ cố lên, đánh bại nữ chính. 】
Cô nhìn về phía này Khuynh Nhan, "Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi, nếu thân thể đã tốt hơn, như vậy, ngày mai đi về Ma giới."
Chỉ có đem Khuynh Nhan rời khỏi thiên giới mới có thể ngăn cản Lê Hạ cùng Khuynh Nhan lại lần nữa gặp mặt, xoát hảo cảm độ.
Thấy Vân Y rời đi, Khuynh Nhan nhìn bóng dáng nàng, lâm vào trầm tư......
Mà Lê Hạ lúc này, vì tùy tiện trốn học, bị Mặc Hàn Vũ nhốt lại để nàng hảo hảo mà kiểm điểm lại hành vi của mình.
Ngày hôm sau.
Đường chân trời nổi lên một đạo bạch quang nhu hòa, từng tia dương quang rơi trên thềm cửa sổ, chiếu vào bên trong phòng Vân Y.
Vân Y lúc này cũng đã tỉnh, nhìn về phía bên ngoài, có chút xuất thần, nhưng trong chốc lát liền hoàn hồn, đứng dậy.
Cô không quên mình ngày hôm qua nói với Khuynh Nhan là mang hắn về Ma giới, cho nên vừa sửa soạn xong liền đứng dậy đi tìm Khuynh Nhan.
Chỉ là, ở thời điểm Vân Y ra tới cửa, đã thấy được Khuynh Nhan đứng ở cửa...... Phơi nắng?
Không sai.
Chính là phơi nắng.
Nhìn Khuynh Nhan biểu tình đầy hưởng thụ, Vân Y hơi khó hiểu.
Đây là vì Ma giới không có mặt trời sao?
Nhưng mà dựa theo cốt truyện thì hai giới thực ra cũng không khác nhau mấy.
Thiên giới cùng Ma giới độ ấm của mặt trời không giống nhau?
"Khuynh Nhan!" Vân Y gọi ra tiếng.
Hắn quay đầu nhìn về phía Vân Y, trên mặt hắn lúc này, mang theo hơi thở sạch sẽ sau khi tắm trong ánh mặt trời, có vẻ ấm áp dào dạt.
Hắn hơi nhếch miệng cười, hàm răng trắng, thiếu chút nữa lóe mù Vân Y.
"Hả?" Khuynh Nhan lúc này mặt không hiện sắc, tươi cười sáng lạn, căn bản là nhìn không ra đáy lòng hắn còn tồn tại một tầng u ám.
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Vân Y nhìn sắc mặt Khuynh Nhan biến hóa, có chút bất đắc dĩ, "Chẳng lẽ, ngươi cho rằng trên người ngươi có cái gì đáng giá khiến ta thèm muốn sao?"Khuynh Nhan nháy mắt mặt liền cứng đờ......Hắn hiện tại đã cái gì đều không có, Li Huyền......"Vậy ngươi vì sao lại muốn giúp ta?" Khuynh Nhan trong mắt vẫn có chút cảnh giác."Không vì cái gì, bởi vì hảo chơi." Vân Y đầy bất cần đời thờ ơ trả lời một câu như vậy, Khuynh Nhan nhất thời không biết đáp lại như thế nào.Vân Y thấy Khuynh Nhan không trả lời, cũng mặc kệ, đem một viên Thanh Độc Đan nhét vào trong miệng Khuynh Nhan.Một lúc sau, sắc mặt Khuynh Nhan bắt đầu chuyển biến tốt đẹp hơn.【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm45, ký chủ cố lên, đánh bại nữ chính. 】Cô nhìn về phía này Khuynh Nhan, "Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi, nếu thân thể đã tốt hơn, như vậy, ngày mai đi về Ma giới."Chỉ có đem Khuynh Nhan rời khỏi thiên giới mới có thể ngăn cản Lê Hạ cùng Khuynh Nhan lại lần nữa gặp mặt, xoát hảo cảm độ.Thấy Vân Y rời đi, Khuynh Nhan nhìn bóng dáng nàng, lâm vào trầm tư......Mà Lê Hạ lúc này, vì tùy tiện trốn học, bị Mặc Hàn Vũ nhốt lại để nàng hảo hảo mà kiểm điểm lại hành vi của mình.Ngày hôm sau.Đường chân trời nổi lên một đạo bạch quang nhu hòa, từng tia dương quang rơi trên thềm cửa sổ, chiếu vào bên trong phòng Vân Y.Vân Y lúc này cũng đã tỉnh, nhìn về phía bên ngoài, có chút xuất thần, nhưng trong chốc lát liền hoàn hồn, đứng dậy.Cô không quên mình ngày hôm qua nói với Khuynh Nhan là mang hắn về Ma giới, cho nên vừa sửa soạn xong liền đứng dậy đi tìm Khuynh Nhan.Chỉ là, ở thời điểm Vân Y ra tới cửa, đã thấy được Khuynh Nhan đứng ở cửa...... Phơi nắng?Không sai.Chính là phơi nắng.Nhìn Khuynh Nhan biểu tình đầy hưởng thụ, Vân Y hơi khó hiểu.Đây là vì Ma giới không có mặt trời sao?Nhưng mà dựa theo cốt truyện thì hai giới thực ra cũng không khác nhau mấy.Thiên giới cùng Ma giới độ ấm của mặt trời không giống nhau?"Khuynh Nhan!" Vân Y gọi ra tiếng.Hắn quay đầu nhìn về phía Vân Y, trên mặt hắn lúc này, mang theo hơi thở sạch sẽ sau khi tắm trong ánh mặt trời, có vẻ ấm áp dào dạt.Hắn hơi nhếch miệng cười, hàm răng trắng, thiếu chút nữa lóe mù Vân Y."Hả?" Khuynh Nhan lúc này mặt không hiện sắc, tươi cười sáng lạn, căn bản là nhìn không ra đáy lòng hắn còn tồn tại một tầng u ám.