Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 378: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (29)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… “Nếu ta nói, ta có thể giúp đỡ các ngươi thì sao?”Vân Y câu môi cười, đối với những đứa trẻ này, cô còn có thể dùnh lương tri mà đối đãi, ra tay giúp đỡ bọn họ.Không phải nói nhiệm vụ là giúp Khuynh Nhan đoạt lại Ma giới sao? Như vậy, thuận tiện đem Ma giới hảo hảo sửa sang lại một phen đi.Bằng không, đừng nói là Tiên Ma đại chiến, chỉ sợ đám người Ma giới này đã tan tác hết rồi.“A?”Vừa nghe vị tỷ tỷ lợi hại trước mắt nói muốn giúp bọn họ, mấy thiếu niên sợ ngây người, hơi nhướn mày nhìn cô."Kinh ngạc các gì? Lời ta đã nói, nhất định có thể làm được." Vân Y vừa nói vừa buông tiểu nam hài trong tay cô xuống.Sau đó cô lại nói "Ma thạch này, các ngươi cầm đi."Vân Y đối với mấy khối ma thạch, thật sự là không để ý.“A?”Lại lần nữa không thể tin vào tai mình, hào phóng như vậy?Vốn dĩ bọn học khi bị bắt, đều cảm thấy mình khẳng định là chết chắc rồi... Ai ngờ.Lại còn đưa tiêdn cho bọn họ?Rồi nói cái gì mà giúp mình sống tốt hơn?Trên đời này làm gì có viện tốt từ trên trời rơi xuống như vậy?Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, giống như là đang trao đổi cái gì đó.Vụt một cái.Tiểu hài tử đứng gần Vân Y gạt mạnh túi tiền xuống, cùng đồng bọn vụt chạy.Vân Y đứng nhìn bóng dáng bọn họ, có chút bất đắc dĩ... Ai...Ta rõ ràng có hảo ý mà...Bất quá cũng đúng, người bình thường gặp loại tình huống này, đầu tiên không phải là tin tưởng, mà là ở cảnh giác xem có phải hay không mình tính kế bọn họ cái gì.Lúc Vân Y về tới khách đ**m thì Khuynh Nhan vẫn chưa trở về, khiến Vân Y thật có chút nhàm chán đâu.Bất quá lúc này, cô cũng có thể tiếp tục kế hoạch cải tạo Ma Giới của mình.Thế là…… Vân Y liền bận rộn cả ngày.Chờ đến lúc Khuynh Nhan đem sự tình xử lý xong, quay về thì chẳng thấy bóng dáng Vân Y đâu.Hỏi chưởng quầy với tiểu nhị trong khách đ**m, bọn họ cũng đều trả lời là không biết nàng chạy đi đâu rồi.Khuynh Nhan khẽ nhíu mày.Hắn đã xong xuôi mọi việc rồi, hẳn là có thể bồi nàng.Chỉ là hiện tại, Vân Y chỗ nào vậy?Khuynh Nhan ngồi đợi Vân Y trong khách đ**m. Nhưng mà đêm đã buông xuống, Ma giới lúc này bị bao trùm bởi hơi thở lạnh lẽo âm trầm, bốn phía một mảnh đen như mực, vẫn không thấy bóng dáng Vân Y đâu.Lúc này, Khuynh Nhan mới có chút lo lắng.Vân Y thực lực cường hãn, đương nhiên là hắn biết rõ.Chỉ là đám người Ma Giới, không thiếu bọn lưu manh xảo quyệt...Nàng từ trước đến nay không đi ra ngoài, không tiếp xúc người khác nhiều, lỡ, bị người ta lừa thì phải làm sao?【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm85, rất mau liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ fighting! 】
“Nếu ta nói, ta có thể giúp đỡ các ngươi thì sao?”
Vân Y câu môi cười, đối với những đứa trẻ này, cô còn có thể dùnh lương tri mà đối đãi, ra tay giúp đỡ bọn họ.
Không phải nói nhiệm vụ là giúp Khuynh Nhan đoạt lại Ma giới sao? Như vậy, thuận tiện đem Ma giới hảo hảo sửa sang lại một phen đi.
Bằng không, đừng nói là Tiên Ma đại chiến, chỉ sợ đám người Ma giới này đã tan tác hết rồi.
“A?”
Vừa nghe vị tỷ tỷ lợi hại trước mắt nói muốn giúp bọn họ, mấy thiếu niên sợ ngây người, hơi nhướn mày nhìn cô.
"Kinh ngạc các gì? Lời ta đã nói, nhất định có thể làm được." Vân Y vừa nói vừa buông tiểu nam hài trong tay cô xuống.
Sau đó cô lại nói "Ma thạch này, các ngươi cầm đi."
Vân Y đối với mấy khối ma thạch, thật sự là không để ý.
“A?”
Lại lần nữa không thể tin vào tai mình, hào phóng như vậy?
Vốn dĩ bọn học khi bị bắt, đều cảm thấy mình khẳng định là chết chắc rồi... Ai ngờ.
Lại còn đưa tiêdn cho bọn họ?
Rồi nói cái gì mà giúp mình sống tốt hơn?
Trên đời này làm gì có viện tốt từ trên trời rơi xuống như vậy?
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, giống như là đang trao đổi cái gì đó.
Vụt một cái.
Tiểu hài tử đứng gần Vân Y gạt mạnh túi tiền xuống, cùng đồng bọn vụt chạy.
Vân Y đứng nhìn bóng dáng bọn họ, có chút bất đắc dĩ... Ai...
Ta rõ ràng có hảo ý mà...
Bất quá cũng đúng, người bình thường gặp loại tình huống này, đầu tiên không phải là tin tưởng, mà là ở cảnh giác xem có phải hay không mình tính kế bọn họ cái gì.
Lúc Vân Y về tới khách đ**m thì Khuynh Nhan vẫn chưa trở về, khiến Vân Y thật có chút nhàm chán đâu.
Bất quá lúc này, cô cũng có thể tiếp tục kế hoạch cải tạo Ma Giới của mình.
Thế là…… Vân Y liền bận rộn cả ngày.
Chờ đến lúc Khuynh Nhan đem sự tình xử lý xong, quay về thì chẳng thấy bóng dáng Vân Y đâu.
Hỏi chưởng quầy với tiểu nhị trong khách đ**m, bọn họ cũng đều trả lời là không biết nàng chạy đi đâu rồi.
Khuynh Nhan khẽ nhíu mày.
Hắn đã xong xuôi mọi việc rồi, hẳn là có thể bồi nàng.
Chỉ là hiện tại, Vân Y chỗ nào vậy?
Khuynh Nhan ngồi đợi Vân Y trong khách đ**m. Nhưng mà đêm đã buông xuống, Ma giới lúc này bị bao trùm bởi hơi thở lạnh lẽo âm trầm, bốn phía một mảnh đen như mực, vẫn không thấy bóng dáng Vân Y đâu.
Lúc này, Khuynh Nhan mới có chút lo lắng.
Vân Y thực lực cường hãn, đương nhiên là hắn biết rõ.
Chỉ là đám người Ma Giới, không thiếu bọn lưu manh xảo quyệt...
Nàng từ trước đến nay không đi ra ngoài, không tiếp xúc người khác nhiều, lỡ, bị người ta lừa thì phải làm sao?
【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm85, rất mau liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ fighting! 】
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… “Nếu ta nói, ta có thể giúp đỡ các ngươi thì sao?”Vân Y câu môi cười, đối với những đứa trẻ này, cô còn có thể dùnh lương tri mà đối đãi, ra tay giúp đỡ bọn họ.Không phải nói nhiệm vụ là giúp Khuynh Nhan đoạt lại Ma giới sao? Như vậy, thuận tiện đem Ma giới hảo hảo sửa sang lại một phen đi.Bằng không, đừng nói là Tiên Ma đại chiến, chỉ sợ đám người Ma giới này đã tan tác hết rồi.“A?”Vừa nghe vị tỷ tỷ lợi hại trước mắt nói muốn giúp bọn họ, mấy thiếu niên sợ ngây người, hơi nhướn mày nhìn cô."Kinh ngạc các gì? Lời ta đã nói, nhất định có thể làm được." Vân Y vừa nói vừa buông tiểu nam hài trong tay cô xuống.Sau đó cô lại nói "Ma thạch này, các ngươi cầm đi."Vân Y đối với mấy khối ma thạch, thật sự là không để ý.“A?”Lại lần nữa không thể tin vào tai mình, hào phóng như vậy?Vốn dĩ bọn học khi bị bắt, đều cảm thấy mình khẳng định là chết chắc rồi... Ai ngờ.Lại còn đưa tiêdn cho bọn họ?Rồi nói cái gì mà giúp mình sống tốt hơn?Trên đời này làm gì có viện tốt từ trên trời rơi xuống như vậy?Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, giống như là đang trao đổi cái gì đó.Vụt một cái.Tiểu hài tử đứng gần Vân Y gạt mạnh túi tiền xuống, cùng đồng bọn vụt chạy.Vân Y đứng nhìn bóng dáng bọn họ, có chút bất đắc dĩ... Ai...Ta rõ ràng có hảo ý mà...Bất quá cũng đúng, người bình thường gặp loại tình huống này, đầu tiên không phải là tin tưởng, mà là ở cảnh giác xem có phải hay không mình tính kế bọn họ cái gì.Lúc Vân Y về tới khách đ**m thì Khuynh Nhan vẫn chưa trở về, khiến Vân Y thật có chút nhàm chán đâu.Bất quá lúc này, cô cũng có thể tiếp tục kế hoạch cải tạo Ma Giới của mình.Thế là…… Vân Y liền bận rộn cả ngày.Chờ đến lúc Khuynh Nhan đem sự tình xử lý xong, quay về thì chẳng thấy bóng dáng Vân Y đâu.Hỏi chưởng quầy với tiểu nhị trong khách đ**m, bọn họ cũng đều trả lời là không biết nàng chạy đi đâu rồi.Khuynh Nhan khẽ nhíu mày.Hắn đã xong xuôi mọi việc rồi, hẳn là có thể bồi nàng.Chỉ là hiện tại, Vân Y chỗ nào vậy?Khuynh Nhan ngồi đợi Vân Y trong khách đ**m. Nhưng mà đêm đã buông xuống, Ma giới lúc này bị bao trùm bởi hơi thở lạnh lẽo âm trầm, bốn phía một mảnh đen như mực, vẫn không thấy bóng dáng Vân Y đâu.Lúc này, Khuynh Nhan mới có chút lo lắng.Vân Y thực lực cường hãn, đương nhiên là hắn biết rõ.Chỉ là đám người Ma Giới, không thiếu bọn lưu manh xảo quyệt...Nàng từ trước đến nay không đi ra ngoài, không tiếp xúc người khác nhiều, lỡ, bị người ta lừa thì phải làm sao?【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm85, rất mau liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ fighting! 】