Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 443: Anh trai, xin đừng (13)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Quản gia nhìn thái độ của người quản lí kia, lạnh lùng cười, "A, nhân tâm bất túc xà thôn tượng. Thu lại đi, nếu bọn họ đã nói như vậy."*Nhân tâm bất túc xà thôn tượng, tạm dịch Người tham lam sẽ muốn ngày càng nhiều, giống như con rắn muốn nuốt lấy cả con voiQuản gia, trước ánh mắt khó hiểu của vị quản lí, cho người đỡ thiếu gia chuẩn bị rời đi.Quản lí chuẩn bị ngăn lại, thì bị quản gia tung một đòn, đấm trúng quai hàm hắn. Trong chốc lát, khí thế của nam tử kia đều bẹp xuống, "Ông, ông làm cái gì đấy hả?""Người trẻ tuổi không biết lễ độ, cho ngươi chút giáo huấn, đừng có thấy người khác tính tình dễ chịu mà dựa vào đó bắt nạt."Quản gia đánh cho hắn mấy đòn xong, rất khí phách mà rời đi. mang theo Vân Gia Ý và Vân Y.Mà những người lưu lại, không có vận khí tốt như vậy.Người quản lí quán bar này vốn ỉ lại mình có chút đấm đá, lại từng đi đấm bố, bắt nạt không ít khách khứa, lần này thua thiệt trên người quản gia, đương nhiên phải tìm chút lợi ích trên mấy người kia.Vào wattpad ủng hộ editorwww.wattpad.com/user/iamntqMà lúc này trên lầu, đôi mắt quỷ dị vẫn cứ dõi theo bóng dáng Vân Y, sau khi cô đi khỏi cũng vẫn không thu hồi tầm mắt. Lúc lâu sao nở ra một nụ cười quái đản"Ha ha, người, là của ta."Vân Y không ngờ được, một lần đi ra ngoài kéo gần khoảng cách với Vân Gia Ý lại đưa tới một đối thủ khó chơi như thế này.Bất quá, Vân Y hiện tại cũng chưa biết đến sự tồn tại của người này hay tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.Lúc này, cô đang ngồi trên hành ghế sau xe cùng với Vân Gia Ý, nhìn bộ dáng đầy thương tích của hắn ta, có chút đáng thương.Kỳ thật, Vân Gia Ý không phải người xấu, chỉ là anh ta quá yêu Âu Dương Tuyết, không chịu được cảm giác, đồ vật vốn thuộc về mình lúc này lại bị mất đi, lại còn là ngay trước hôn lễ, xảy ra cái chuyện này.Tình cảm gì đó, lúc này đều hóa thành tro bụi. Đổi là người khác, bị phản bội như vậy, khẳng định là chịu không nổi.Vân Y duỗi tay định chỉnh lại tư thế cho Vân Gia Ý, nhưng mà tay cô chưa chạm tới người Vân Gia Ý, Vân Gia Ý đột nhiên ở mắt, nhìn về phía cô.Cảm giác giống như bị người phát hiện mình có ý đồ xấu, Vân Y chột dạ cúi đầu.Chí là Vân Gia Ý lại không mở miệng nói chuyện, nhìn Vân Y, con ngươi bình tĩnh không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì.Về tới biệt thự, Vân Gia Ý lại lần nữa hôn mê bất tỉnh.Chờ ngày hôm sau, sáng sớm, Vân Gia Ý tỉnh lại, phát hiện đầu óc, hết sức đau đớn.Chậm rãi nhớ lại sự tình đêm qua, Vân Gia Ý nhớ ra hết thảy sự tình, bao gồm việc mình cùng người phát sinh xung đột, cũng bao gồm...... sự tình Vân Y đứng lên bảo vệ hắn.【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 55, ký chủ hảo hảo cố lên, không cần nhụt chí. 】Khi thông báo của hệ thống đến, Vân Y đang ở trong phòng bếp nấu ít canh giải rượu cho Vân Gia Ý. Còn Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, mẫu thân Vân Gia Ý, lúc này còn đang bận xử lí sự việc Âu Dương Tuyết.Thời điểm Vân Gia Ý xuống lầu, liền thấy Vân Y ở trong phòng bếp, bộ dáng vội vội vàng vàng.Vân Gia Ý cũng không phản ứng gì, đi tới bàn ăn, ngồi xuống, hô một tiếng "Quản gia".Vừa cất lời, quản gia giống như siêu nhân xuất hiện từ không trung xuất hiện bên cạnh Vân Gia Ý, "Thiếu gia.""Mang cho tôi..." Vân Gia Ý lời còn chưa nói õng, Vân Y liền nhanh chóng mang một chén canh để trước mặt hắn."Anh"Chén canh vẫn còn bốc hơi, làm Vân Y vội vàng buông tay ra khỏi chén, đem tay nhéo vào tai, "Anh, uống chút canh giải rượu trước, sáng nay em vừa nấu."

Quản gia nhìn thái độ của người quản lí kia, lạnh lùng cười, "A, nhân tâm bất túc xà thôn tượng. Thu lại đi, nếu bọn họ đã nói như vậy."

*Nhân tâm bất túc xà thôn tượng, tạm dịch Người tham lam sẽ muốn ngày càng nhiều, giống như con rắn muốn nuốt lấy cả con voi

Quản gia, trước ánh mắt khó hiểu của vị quản lí, cho người đỡ thiếu gia chuẩn bị rời đi.

Quản lí chuẩn bị ngăn lại, thì bị quản gia tung một đòn, đấm trúng quai hàm hắn. Trong chốc lát, khí thế của nam tử kia đều bẹp xuống, "Ông, ông làm cái gì đấy hả?"

"Người trẻ tuổi không biết lễ độ, cho ngươi chút giáo huấn, đừng có thấy người khác tính tình dễ chịu mà dựa vào đó bắt nạt."

Quản gia đánh cho hắn mấy đòn xong, rất khí phách mà rời đi. mang theo Vân Gia Ý và Vân Y.

Mà những người lưu lại, không có vận khí tốt như vậy.

Người quản lí quán bar này vốn ỉ lại mình có chút đấm đá, lại từng đi đấm bố, bắt nạt không ít khách khứa, lần này thua thiệt trên người quản gia, đương nhiên phải tìm chút lợi ích trên mấy người kia.

Vào wattpad ủng hộ editor

www.wattpad.com/user/iamntq

Mà lúc này trên lầu, đôi mắt quỷ dị vẫn cứ dõi theo bóng dáng Vân Y, sau khi cô đi khỏi cũng vẫn không thu hồi tầm mắt. Lúc lâu sao nở ra một nụ cười quái đản

"Ha ha, người, là của ta."

Vân Y không ngờ được, một lần đi ra ngoài kéo gần khoảng cách với Vân Gia Ý lại đưa tới một đối thủ khó chơi như thế này.

Bất quá, Vân Y hiện tại cũng chưa biết đến sự tồn tại của người này hay tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.

Lúc này, cô đang ngồi trên hành ghế sau xe cùng với Vân Gia Ý, nhìn bộ dáng đầy thương tích của hắn ta, có chút đáng thương.

Kỳ thật, Vân Gia Ý không phải người xấu, chỉ là anh ta quá yêu Âu Dương Tuyết, không chịu được cảm giác, đồ vật vốn thuộc về mình lúc này lại bị mất đi, lại còn là ngay trước hôn lễ, xảy ra cái chuyện này.

Tình cảm gì đó, lúc này đều hóa thành tro bụi. Đổi là người khác, bị phản bội như vậy, khẳng định là chịu không nổi.

Vân Y duỗi tay định chỉnh lại tư thế cho Vân Gia Ý, nhưng mà tay cô chưa chạm tới người Vân Gia Ý, Vân Gia Ý đột nhiên ở mắt, nhìn về phía cô.

Cảm giác giống như bị người phát hiện mình có ý đồ xấu, Vân Y chột dạ cúi đầu.

Chí là Vân Gia Ý lại không mở miệng nói chuyện, nhìn Vân Y, con ngươi bình tĩnh không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì.

Về tới biệt thự, Vân Gia Ý lại lần nữa hôn mê bất tỉnh.

Chờ ngày hôm sau, sáng sớm, Vân Gia Ý tỉnh lại, phát hiện đầu óc, hết sức đau đớn.

Chậm rãi nhớ lại sự tình đêm qua, Vân Gia Ý nhớ ra hết thảy sự tình, bao gồm việc mình cùng người phát sinh xung đột, cũng bao gồm...... sự tình Vân Y đứng lên bảo vệ hắn.

【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 55, ký chủ hảo hảo cố lên, không cần nhụt chí. 】

Khi thông báo của hệ thống đến, Vân Y đang ở trong phòng bếp nấu ít canh giải rượu cho Vân Gia Ý. Còn Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, mẫu thân Vân Gia Ý, lúc này còn đang bận xử lí sự việc Âu Dương Tuyết.

Thời điểm Vân Gia Ý xuống lầu, liền thấy Vân Y ở trong phòng bếp, bộ dáng vội vội vàng vàng.

Vân Gia Ý cũng không phản ứng gì, đi tới bàn ăn, ngồi xuống, hô một tiếng "Quản gia".

Vừa cất lời, quản gia giống như siêu nhân xuất hiện từ không trung xuất hiện bên cạnh Vân Gia Ý, "Thiếu gia."

"Mang cho tôi..." Vân Gia Ý lời còn chưa nói õng, Vân Y liền nhanh chóng mang một chén canh để trước mặt hắn.

"Anh"

Chén canh vẫn còn bốc hơi, làm Vân Y vội vàng buông tay ra khỏi chén, đem tay nhéo vào tai, "Anh, uống chút canh giải rượu trước, sáng nay em vừa nấu."

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Quản gia nhìn thái độ của người quản lí kia, lạnh lùng cười, "A, nhân tâm bất túc xà thôn tượng. Thu lại đi, nếu bọn họ đã nói như vậy."*Nhân tâm bất túc xà thôn tượng, tạm dịch Người tham lam sẽ muốn ngày càng nhiều, giống như con rắn muốn nuốt lấy cả con voiQuản gia, trước ánh mắt khó hiểu của vị quản lí, cho người đỡ thiếu gia chuẩn bị rời đi.Quản lí chuẩn bị ngăn lại, thì bị quản gia tung một đòn, đấm trúng quai hàm hắn. Trong chốc lát, khí thế của nam tử kia đều bẹp xuống, "Ông, ông làm cái gì đấy hả?""Người trẻ tuổi không biết lễ độ, cho ngươi chút giáo huấn, đừng có thấy người khác tính tình dễ chịu mà dựa vào đó bắt nạt."Quản gia đánh cho hắn mấy đòn xong, rất khí phách mà rời đi. mang theo Vân Gia Ý và Vân Y.Mà những người lưu lại, không có vận khí tốt như vậy.Người quản lí quán bar này vốn ỉ lại mình có chút đấm đá, lại từng đi đấm bố, bắt nạt không ít khách khứa, lần này thua thiệt trên người quản gia, đương nhiên phải tìm chút lợi ích trên mấy người kia.Vào wattpad ủng hộ editorwww.wattpad.com/user/iamntqMà lúc này trên lầu, đôi mắt quỷ dị vẫn cứ dõi theo bóng dáng Vân Y, sau khi cô đi khỏi cũng vẫn không thu hồi tầm mắt. Lúc lâu sao nở ra một nụ cười quái đản"Ha ha, người, là của ta."Vân Y không ngờ được, một lần đi ra ngoài kéo gần khoảng cách với Vân Gia Ý lại đưa tới một đối thủ khó chơi như thế này.Bất quá, Vân Y hiện tại cũng chưa biết đến sự tồn tại của người này hay tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.Lúc này, cô đang ngồi trên hành ghế sau xe cùng với Vân Gia Ý, nhìn bộ dáng đầy thương tích của hắn ta, có chút đáng thương.Kỳ thật, Vân Gia Ý không phải người xấu, chỉ là anh ta quá yêu Âu Dương Tuyết, không chịu được cảm giác, đồ vật vốn thuộc về mình lúc này lại bị mất đi, lại còn là ngay trước hôn lễ, xảy ra cái chuyện này.Tình cảm gì đó, lúc này đều hóa thành tro bụi. Đổi là người khác, bị phản bội như vậy, khẳng định là chịu không nổi.Vân Y duỗi tay định chỉnh lại tư thế cho Vân Gia Ý, nhưng mà tay cô chưa chạm tới người Vân Gia Ý, Vân Gia Ý đột nhiên ở mắt, nhìn về phía cô.Cảm giác giống như bị người phát hiện mình có ý đồ xấu, Vân Y chột dạ cúi đầu.Chí là Vân Gia Ý lại không mở miệng nói chuyện, nhìn Vân Y, con ngươi bình tĩnh không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì.Về tới biệt thự, Vân Gia Ý lại lần nữa hôn mê bất tỉnh.Chờ ngày hôm sau, sáng sớm, Vân Gia Ý tỉnh lại, phát hiện đầu óc, hết sức đau đớn.Chậm rãi nhớ lại sự tình đêm qua, Vân Gia Ý nhớ ra hết thảy sự tình, bao gồm việc mình cùng người phát sinh xung đột, cũng bao gồm...... sự tình Vân Y đứng lên bảo vệ hắn.【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 55, ký chủ hảo hảo cố lên, không cần nhụt chí. 】Khi thông báo của hệ thống đến, Vân Y đang ở trong phòng bếp nấu ít canh giải rượu cho Vân Gia Ý. Còn Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, mẫu thân Vân Gia Ý, lúc này còn đang bận xử lí sự việc Âu Dương Tuyết.Thời điểm Vân Gia Ý xuống lầu, liền thấy Vân Y ở trong phòng bếp, bộ dáng vội vội vàng vàng.Vân Gia Ý cũng không phản ứng gì, đi tới bàn ăn, ngồi xuống, hô một tiếng "Quản gia".Vừa cất lời, quản gia giống như siêu nhân xuất hiện từ không trung xuất hiện bên cạnh Vân Gia Ý, "Thiếu gia.""Mang cho tôi..." Vân Gia Ý lời còn chưa nói õng, Vân Y liền nhanh chóng mang một chén canh để trước mặt hắn."Anh"Chén canh vẫn còn bốc hơi, làm Vân Y vội vàng buông tay ra khỏi chén, đem tay nhéo vào tai, "Anh, uống chút canh giải rượu trước, sáng nay em vừa nấu."

Chương 443: Anh trai, xin đừng (13)