Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 454: Anh trai, xin đừng (24)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Cha, mẹ." Vân Y về tới nhà, thấy Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ đang ngồi trong phòng khách tiếp khách. Vân Y thấy vậy cũng không quá chú ý, cho rằng đây hẳn là đối tác làm ăn của nhà họ Vân hoặc gì đó đi.Chỉ là, thời điểm Vân Y vừa chuẩn bị lên lầu, đã bị Vân Vạn Thiên gọi lại, "Tiểu Y, nhanh, lại đây." Biểu tình Vân Vạn Thiên lúc này có thể gọi là xuân phong mãn diện, tâm tình rất tốt.Vân Gia Ý thấy nơi này không có chuyện của mình, Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ cũng không chú ý đến hắn, nhanh chóng về phòng trước."Dạ."Vân Y rất nghe lời, đi qua, lúc này, vị khách kia mới đưa mắt nhìn về phía cô. Mà Vân Y, bị người này nhìn đến có chút không thoải mái, quay lại nhìn, cô lại có chút sửng sốt.Như hắc diệu thạch trừng lượng lóa mắt hắc đồng, lóe nghiêm nghị anh duệ chi khí, đang xem tựa bình tĩnh sóng mắt hạ dấu diếm sắc bén như ưng ánh mắt.Xứng ở một trương đoan chính kiên cường, tựa như tạo hình hình dáng thâm thúy anh tuấn khuôn mặt thượng, càng hiện khí thế bức người, khiến người liên tưởng khởi nhiệt đới thảo nguyên thượng nhào hướng con mồi lão hổ, tràn ngập tính nguy hiểm.Người nam nhân này...... Thoạt nhìn thực không bình thường đâu.*editor để đoạn này lại cho các bạn thoải mái tưởng tượng."Cha?" Vân Y lên tiếng kêu Vân Vạn Thiên, tầm mắt vẫn hơi nhìn thoáng qua vị khách kia.Kiều Tuệ thấy ánh mắt của Vân Y, tự nhiên cũng biết ý tứ của cô."Tiểu Y, tới đây, mẹ giới thiệu với con, đây là Phi Từ." Kiều Tuệ kéo kéo tay cô, nói.Rồi lại hướng về phía Phi Từ, nói "Phi tổng, đây là nữ nhi nhà ta, con gái, lại đây ngồi cạnh mẹ." Thái độ của Kiều Tuệ với người gọi là Phi Từ này, có thể xem như là tôn kính. Cái này làm cho Vân Y có chút kỳ quái, cốt truyện chưa từng đề cập tới người tên là Phi Từ này đâu.Nhưng mà từ dáng dấp có thể sánh ngang, thậm chí vượt mặt nam chính, rồi thái độ của Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, người tên Phi Từ này tuyệt đối là nhân vật cấp đại Boss, có thể là do tiểu nhân vật như nguyên chủ out quá sớm, chưa được diện kiến người này."Chào Phi tổng." Vân Y tuy rằng không biết đây là ai, nhưng là, làm lễ phép, vẫn là chào hỏi.Kia tươi cười tẫn nhiên là có chút miễn cưỡng, nhưng là, đối với này Phi Từ tới giảng, lại một chút một chút đều không ngại đâu."Chào Vân tiểu thư." Phi Từ lúc này bưng lên chính mình trong tầm tay kia ly trà, tư thái thật là tôn quý.Vừa thấy liền biết không phải là nhân vật bình thường, cũng không biết, người như vậy là tới làm gì.Hơn nữa, nhân vật lớn như vậy cần thiết quen biết cô sao?Thấy Vân Vạn Thiên vừa rồi gọi mình lại, Kiều Tuệ lại giới thiệu cô với Phi Từ, Vy có thể đoán ra hắn tới nơi này, mục đích, chính là muốn gặp cô.Vân Y suy đoán quả nhiên không sai."Vân tiểu thư, nghe nói cô đối với làm vườn rất có hứng thú, cũng không biết, tiểu thư có thể cùng Phi mỗ đi thăm lâm viên?" Phi Từ lời này, có vẻ như là đang dò hỏi, nhưng là trên thực tế lại không cho người cự tuyệt."Đương nhiên có thể." Vân Vạn Thiên quyết đoán giành lời.Vân Y rất là bất đắc dĩ, vốn muốn cự tuyệt, nhưng là...... Lại không biết nên cự tuyệt như thế nào.
"Cha, mẹ." Vân Y về tới nhà, thấy Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ đang ngồi trong phòng khách tiếp khách. Vân Y thấy vậy cũng không quá chú ý, cho rằng đây hẳn là đối tác làm ăn của nhà họ Vân hoặc gì đó đi.
Chỉ là, thời điểm Vân Y vừa chuẩn bị lên lầu, đã bị Vân Vạn Thiên gọi lại, "Tiểu Y, nhanh, lại đây." Biểu tình Vân Vạn Thiên lúc này có thể gọi là xuân phong mãn diện, tâm tình rất tốt.
Vân Gia Ý thấy nơi này không có chuyện của mình, Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ cũng không chú ý đến hắn, nhanh chóng về phòng trước.
"Dạ."
Vân Y rất nghe lời, đi qua, lúc này, vị khách kia mới đưa mắt nhìn về phía cô. Mà Vân Y, bị người này nhìn đến có chút không thoải mái, quay lại nhìn, cô lại có chút sửng sốt.
Như hắc diệu thạch trừng lượng lóa mắt hắc đồng, lóe nghiêm nghị anh duệ chi khí, đang xem tựa bình tĩnh sóng mắt hạ dấu diếm sắc bén như ưng ánh mắt.
Xứng ở một trương đoan chính kiên cường, tựa như tạo hình hình dáng thâm thúy anh tuấn khuôn mặt thượng, càng hiện khí thế bức người, khiến người liên tưởng khởi nhiệt đới thảo nguyên thượng nhào hướng con mồi lão hổ, tràn ngập tính nguy hiểm.
Người nam nhân này...... Thoạt nhìn thực không bình thường đâu.
*editor để đoạn này lại cho các bạn thoải mái tưởng tượng.
"Cha?" Vân Y lên tiếng kêu Vân Vạn Thiên, tầm mắt vẫn hơi nhìn thoáng qua vị khách kia.
Kiều Tuệ thấy ánh mắt của Vân Y, tự nhiên cũng biết ý tứ của cô.
"Tiểu Y, tới đây, mẹ giới thiệu với con, đây là Phi Từ." Kiều Tuệ kéo kéo tay cô, nói.
Rồi lại hướng về phía Phi Từ, nói "Phi tổng, đây là nữ nhi nhà ta, con gái, lại đây ngồi cạnh mẹ." Thái độ của Kiều Tuệ với người gọi là Phi Từ này, có thể xem như là tôn kính. Cái này làm cho Vân Y có chút kỳ quái, cốt truyện chưa từng đề cập tới người tên là Phi Từ này đâu.
Nhưng mà từ dáng dấp có thể sánh ngang, thậm chí vượt mặt nam chính, rồi thái độ của Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, người tên Phi Từ này tuyệt đối là nhân vật cấp đại Boss, có thể là do tiểu nhân vật như nguyên chủ out quá sớm, chưa được diện kiến người này.
"Chào Phi tổng." Vân Y tuy rằng không biết đây là ai, nhưng là, làm lễ phép, vẫn là chào hỏi.
Kia tươi cười tẫn nhiên là có chút miễn cưỡng, nhưng là, đối với này Phi Từ tới giảng, lại một chút một chút đều không ngại đâu.
"Chào Vân tiểu thư." Phi Từ lúc này bưng lên chính mình trong tầm tay kia ly trà, tư thái thật là tôn quý.
Vừa thấy liền biết không phải là nhân vật bình thường, cũng không biết, người như vậy là tới làm gì.
Hơn nữa, nhân vật lớn như vậy cần thiết quen biết cô sao?
Thấy Vân Vạn Thiên vừa rồi gọi mình lại, Kiều Tuệ lại giới thiệu cô với Phi Từ, Vy có thể đoán ra hắn tới nơi này, mục đích, chính là muốn gặp cô.
Vân Y suy đoán quả nhiên không sai.
"Vân tiểu thư, nghe nói cô đối với làm vườn rất có hứng thú, cũng không biết, tiểu thư có thể cùng Phi mỗ đi thăm lâm viên?" Phi Từ lời này, có vẻ như là đang dò hỏi, nhưng là trên thực tế lại không cho người cự tuyệt.
"Đương nhiên có thể." Vân Vạn Thiên quyết đoán giành lời.
Vân Y rất là bất đắc dĩ, vốn muốn cự tuyệt, nhưng là...... Lại không biết nên cự tuyệt như thế nào.
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Cha, mẹ." Vân Y về tới nhà, thấy Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ đang ngồi trong phòng khách tiếp khách. Vân Y thấy vậy cũng không quá chú ý, cho rằng đây hẳn là đối tác làm ăn của nhà họ Vân hoặc gì đó đi.Chỉ là, thời điểm Vân Y vừa chuẩn bị lên lầu, đã bị Vân Vạn Thiên gọi lại, "Tiểu Y, nhanh, lại đây." Biểu tình Vân Vạn Thiên lúc này có thể gọi là xuân phong mãn diện, tâm tình rất tốt.Vân Gia Ý thấy nơi này không có chuyện của mình, Vân Vạn Thiên cùng Kiều Tuệ cũng không chú ý đến hắn, nhanh chóng về phòng trước."Dạ."Vân Y rất nghe lời, đi qua, lúc này, vị khách kia mới đưa mắt nhìn về phía cô. Mà Vân Y, bị người này nhìn đến có chút không thoải mái, quay lại nhìn, cô lại có chút sửng sốt.Như hắc diệu thạch trừng lượng lóa mắt hắc đồng, lóe nghiêm nghị anh duệ chi khí, đang xem tựa bình tĩnh sóng mắt hạ dấu diếm sắc bén như ưng ánh mắt.Xứng ở một trương đoan chính kiên cường, tựa như tạo hình hình dáng thâm thúy anh tuấn khuôn mặt thượng, càng hiện khí thế bức người, khiến người liên tưởng khởi nhiệt đới thảo nguyên thượng nhào hướng con mồi lão hổ, tràn ngập tính nguy hiểm.Người nam nhân này...... Thoạt nhìn thực không bình thường đâu.*editor để đoạn này lại cho các bạn thoải mái tưởng tượng."Cha?" Vân Y lên tiếng kêu Vân Vạn Thiên, tầm mắt vẫn hơi nhìn thoáng qua vị khách kia.Kiều Tuệ thấy ánh mắt của Vân Y, tự nhiên cũng biết ý tứ của cô."Tiểu Y, tới đây, mẹ giới thiệu với con, đây là Phi Từ." Kiều Tuệ kéo kéo tay cô, nói.Rồi lại hướng về phía Phi Từ, nói "Phi tổng, đây là nữ nhi nhà ta, con gái, lại đây ngồi cạnh mẹ." Thái độ của Kiều Tuệ với người gọi là Phi Từ này, có thể xem như là tôn kính. Cái này làm cho Vân Y có chút kỳ quái, cốt truyện chưa từng đề cập tới người tên là Phi Từ này đâu.Nhưng mà từ dáng dấp có thể sánh ngang, thậm chí vượt mặt nam chính, rồi thái độ của Vân Vạn Thiên và Kiều Tuệ, người tên Phi Từ này tuyệt đối là nhân vật cấp đại Boss, có thể là do tiểu nhân vật như nguyên chủ out quá sớm, chưa được diện kiến người này."Chào Phi tổng." Vân Y tuy rằng không biết đây là ai, nhưng là, làm lễ phép, vẫn là chào hỏi.Kia tươi cười tẫn nhiên là có chút miễn cưỡng, nhưng là, đối với này Phi Từ tới giảng, lại một chút một chút đều không ngại đâu."Chào Vân tiểu thư." Phi Từ lúc này bưng lên chính mình trong tầm tay kia ly trà, tư thái thật là tôn quý.Vừa thấy liền biết không phải là nhân vật bình thường, cũng không biết, người như vậy là tới làm gì.Hơn nữa, nhân vật lớn như vậy cần thiết quen biết cô sao?Thấy Vân Vạn Thiên vừa rồi gọi mình lại, Kiều Tuệ lại giới thiệu cô với Phi Từ, Vy có thể đoán ra hắn tới nơi này, mục đích, chính là muốn gặp cô.Vân Y suy đoán quả nhiên không sai."Vân tiểu thư, nghe nói cô đối với làm vườn rất có hứng thú, cũng không biết, tiểu thư có thể cùng Phi mỗ đi thăm lâm viên?" Phi Từ lời này, có vẻ như là đang dò hỏi, nhưng là trên thực tế lại không cho người cự tuyệt."Đương nhiên có thể." Vân Vạn Thiên quyết đoán giành lời.Vân Y rất là bất đắc dĩ, vốn muốn cự tuyệt, nhưng là...... Lại không biết nên cự tuyệt như thế nào.