Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 494: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt (32)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Ngày hôm sau, Lục Vũ Thần dậy sớm đi ra ngoài dạo quanh phủ thừa tướng, lúc này mặt trời chiếu rọi, kim quang mang chiếu, khung cảnh một mảnh duy mĩ.Đi một vòng thì gặp Vân Y."Sớm." Vân Y tự nhiên chào hỏi."Ừm." Lục Vũ Thần có chút nghi hoặc, Vân Y này căn bản không giống như người khác đồn đãi.Đêm qua Lục Vũ Thần vừa vặn đi ngang qua, nghe được tiếng thét chói tai, phát hiện người kia thế nhưng là Mộ Lương.Kim bài sát thủ Mộ Lương, không phải nói hắn đã chết sao?Không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được hắn.Lục Vũ Thần tò mò muốn biết, đệ nhất sát thủ đến tột cùng có tuyệt chiêu gì lợi hại.Chỉ là, một chưởng đánh qua đã có thể làm hắn lùi bước.Lục Vũ Thần tự thấy Sát Thủ Các căn bản là không có tư cách theo chân Ma giáo bọn họ tung hoành, ha ha, nghĩ đến đây, Lục Vũ Thần liền truyền tin để thủ hạ Ma giáo, bắt đầu chiến dịch xóa sổ Sát Thủ Các.Một bang phái nho nhỏ, bất nhập lưu, không bằng để hắn thâu tóm đi.Bất quá, nhìn thấy những người được hắn cứu mạng hôm qua, cảm động đến bộ dáng nước mắt và nước mũi tùm lum, Lục Vũ Thần tò mò, nếu bọn họ biết được thân phận của hắn sẽ như thế nào?Cũng vì tò mò muốn biết đáp án, Lục Vũ Thần mới đồng ý theo bọn họ về nhà, lại không nghĩ tới hắn lại cứu phải một đám người của phủ Thừa tướng.Hơn nữa, lại là chủ nhân phủ Thừa tướng?Nghe nói...... tiểu thư Vân Y phủ Thừa tướng chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.Gặp rồi, quả nhiên danh bất hư truyền, người bên ngoài luôn nói nàng đoan trang tú lệ, hiền thục có đức, nhưng mà hiện tại xem ra......Vân Y một thân kỵ trang sạch sẽ lưu loát bước đi bên ngoài hoa viên, Lục Vũ Thần nhìn thế nào cũng không cảm thấy Vân Y này cùng mấy từ kia đoan trang tú lệ, hiền thục có đức có chỗ nào hợp nhau.Vào wattpad ủng hộ editorwww.wattpad.com/user/icedcoffee0011"Phụ thân, mẫu thân, con đi ra ngoài một chuyến." Ăn cơm sáng xong, Vân Y phải đi ra ngoài tìm Lạc Thư Cẩn xoát cảm tình.Điểm hảo cảm của Lạc Thư Cẩn, so với việc chia rẽ kia hậu cung mỹ nam của nữ chính còn gian nan hơn nhiều.Mở hướng dẫn của hệ thống, phát hiện Lạc Thư Cẩn lại ở trong trà lâu, bàn bạc chuyện làm ăn.Mỗi lần nhìn thấy Lạc Thư Cẩn, đều thấy hắn đang tìm cách kiếm thêm tiền, yêu tiền như hắn, quả thật không giống ai.Ngày nào cũng ngồi trong trà lâu bàn bạc, còn một hai làm đối phương ta trả tiền, nói đến đối phương mụ mị đầu óc tâm phục khẩu phục, Lạc Thư Cẩn này cũng vẫn là một nhân tài.Nhưng mà nhìn người đi bên cạnh mình lúc này, Vân Y có chút mất kiên nhẫn, "Lục Vũ Thần, làm ơn đừng đi theo ta nữa được không?"Tuy rằng chia rẽ Nhan Ngọc Lam và Lục Vũ Thần là nhiệm vụ của Vân Y.Nhưng cô cũng còn nhiệm vụ hác quan trọng hơn.Mang theo một nam nhân đi xoát hảo cảm của nam nhân khác.Con mẹ nó muốn ta biến thành tra nữ sao?"Vì sao chứ? Ta là ân nhân cứu mạng của cô, cha mẹ cô cũng nói, muốn cô hảo hảo chiêu đãi ta." Lục Vũ Thần chớp chớp mắt, tỏ vẻ vô tội.Hôm qua hắn nói với Vân Thừa tướng và phu nhân, bản thân chỉ là một hiệp khách, lần đầu tới kinh thành, vừa vặn gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Ngày hôm sau, Lục Vũ Thần dậy sớm đi ra ngoài dạo quanh phủ thừa tướng, lúc này mặt trời chiếu rọi, kim quang mang chiếu, khung cảnh một mảnh duy mĩ.

Đi một vòng thì gặp Vân Y.

"Sớm." Vân Y tự nhiên chào hỏi.

"Ừm." Lục Vũ Thần có chút nghi hoặc, Vân Y này căn bản không giống như người khác đồn đãi.

Đêm qua Lục Vũ Thần vừa vặn đi ngang qua, nghe được tiếng thét chói tai, phát hiện người kia thế nhưng là Mộ Lương.

Kim bài sát thủ Mộ Lương, không phải nói hắn đã chết sao?

Không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được hắn.

Lục Vũ Thần tò mò muốn biết, đệ nhất sát thủ đến tột cùng có tuyệt chiêu gì lợi hại.

Chỉ là, một chưởng đánh qua đã có thể làm hắn lùi bước.

Lục Vũ Thần tự thấy Sát Thủ Các căn bản là không có tư cách theo chân Ma giáo bọn họ tung hoành, ha ha, nghĩ đến đây, Lục Vũ Thần liền truyền tin để thủ hạ Ma giáo, bắt đầu chiến dịch xóa sổ Sát Thủ Các.

Một bang phái nho nhỏ, bất nhập lưu, không bằng để hắn thâu tóm đi.

Bất quá, nhìn thấy những người được hắn cứu mạng hôm qua, cảm động đến bộ dáng nước mắt và nước mũi tùm lum, Lục Vũ Thần tò mò, nếu bọn họ biết được thân phận của hắn sẽ như thế nào?

Cũng vì tò mò muốn biết đáp án, Lục Vũ Thần mới đồng ý theo bọn họ về nhà, lại không nghĩ tới hắn lại cứu phải một đám người của phủ Thừa tướng.

Hơn nữa, lại là chủ nhân phủ Thừa tướng?

Nghe nói...... tiểu thư Vân Y phủ Thừa tướng chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.

Gặp rồi, quả nhiên danh bất hư truyền, người bên ngoài luôn nói nàng đoan trang tú lệ, hiền thục có đức, nhưng mà hiện tại xem ra......

Vân Y một thân kỵ trang sạch sẽ lưu loát bước đi bên ngoài hoa viên, Lục Vũ Thần nhìn thế nào cũng không cảm thấy Vân Y này cùng mấy từ kia đoan trang tú lệ, hiền thục có đức có chỗ nào hợp nhau.

Vào wattpad ủng hộ editor

www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

"Phụ thân, mẫu thân, con đi ra ngoài một chuyến." Ăn cơm sáng xong, Vân Y phải đi ra ngoài tìm Lạc Thư Cẩn xoát cảm tình.

Điểm hảo cảm của Lạc Thư Cẩn, so với việc chia rẽ kia hậu cung mỹ nam của nữ chính còn gian nan hơn nhiều.

Mở hướng dẫn của hệ thống, phát hiện Lạc Thư Cẩn lại ở trong trà lâu, bàn bạc chuyện làm ăn.

Mỗi lần nhìn thấy Lạc Thư Cẩn, đều thấy hắn đang tìm cách kiếm thêm tiền, yêu tiền như hắn, quả thật không giống ai.

Ngày nào cũng ngồi trong trà lâu bàn bạc, còn một hai làm đối phương ta trả tiền, nói đến đối phương mụ mị đầu óc tâm phục khẩu phục, Lạc Thư Cẩn này cũng vẫn là một nhân tài.

Nhưng mà nhìn người đi bên cạnh mình lúc này, Vân Y có chút mất kiên nhẫn, "Lục Vũ Thần, làm ơn đừng đi theo ta nữa được không?"

Tuy rằng chia rẽ Nhan Ngọc Lam và Lục Vũ Thần là nhiệm vụ của Vân Y.

Nhưng cô cũng còn nhiệm vụ hác quan trọng hơn.

Mang theo một nam nhân đi xoát hảo cảm của nam nhân khác.

Con mẹ nó muốn ta biến thành tra nữ sao?

"Vì sao chứ? Ta là ân nhân cứu mạng của cô, cha mẹ cô cũng nói, muốn cô hảo hảo chiêu đãi ta." Lục Vũ Thần chớp chớp mắt, tỏ vẻ vô tội.

Hôm qua hắn nói với Vân Thừa tướng và phu nhân, bản thân chỉ là một hiệp khách, lần đầu tới kinh thành, vừa vặn gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Ngày hôm sau, Lục Vũ Thần dậy sớm đi ra ngoài dạo quanh phủ thừa tướng, lúc này mặt trời chiếu rọi, kim quang mang chiếu, khung cảnh một mảnh duy mĩ.Đi một vòng thì gặp Vân Y."Sớm." Vân Y tự nhiên chào hỏi."Ừm." Lục Vũ Thần có chút nghi hoặc, Vân Y này căn bản không giống như người khác đồn đãi.Đêm qua Lục Vũ Thần vừa vặn đi ngang qua, nghe được tiếng thét chói tai, phát hiện người kia thế nhưng là Mộ Lương.Kim bài sát thủ Mộ Lương, không phải nói hắn đã chết sao?Không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được hắn.Lục Vũ Thần tò mò muốn biết, đệ nhất sát thủ đến tột cùng có tuyệt chiêu gì lợi hại.Chỉ là, một chưởng đánh qua đã có thể làm hắn lùi bước.Lục Vũ Thần tự thấy Sát Thủ Các căn bản là không có tư cách theo chân Ma giáo bọn họ tung hoành, ha ha, nghĩ đến đây, Lục Vũ Thần liền truyền tin để thủ hạ Ma giáo, bắt đầu chiến dịch xóa sổ Sát Thủ Các.Một bang phái nho nhỏ, bất nhập lưu, không bằng để hắn thâu tóm đi.Bất quá, nhìn thấy những người được hắn cứu mạng hôm qua, cảm động đến bộ dáng nước mắt và nước mũi tùm lum, Lục Vũ Thần tò mò, nếu bọn họ biết được thân phận của hắn sẽ như thế nào?Cũng vì tò mò muốn biết đáp án, Lục Vũ Thần mới đồng ý theo bọn họ về nhà, lại không nghĩ tới hắn lại cứu phải một đám người của phủ Thừa tướng.Hơn nữa, lại là chủ nhân phủ Thừa tướng?Nghe nói...... tiểu thư Vân Y phủ Thừa tướng chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.Gặp rồi, quả nhiên danh bất hư truyền, người bên ngoài luôn nói nàng đoan trang tú lệ, hiền thục có đức, nhưng mà hiện tại xem ra......Vân Y một thân kỵ trang sạch sẽ lưu loát bước đi bên ngoài hoa viên, Lục Vũ Thần nhìn thế nào cũng không cảm thấy Vân Y này cùng mấy từ kia đoan trang tú lệ, hiền thục có đức có chỗ nào hợp nhau.Vào wattpad ủng hộ editorwww.wattpad.com/user/icedcoffee0011"Phụ thân, mẫu thân, con đi ra ngoài một chuyến." Ăn cơm sáng xong, Vân Y phải đi ra ngoài tìm Lạc Thư Cẩn xoát cảm tình.Điểm hảo cảm của Lạc Thư Cẩn, so với việc chia rẽ kia hậu cung mỹ nam của nữ chính còn gian nan hơn nhiều.Mở hướng dẫn của hệ thống, phát hiện Lạc Thư Cẩn lại ở trong trà lâu, bàn bạc chuyện làm ăn.Mỗi lần nhìn thấy Lạc Thư Cẩn, đều thấy hắn đang tìm cách kiếm thêm tiền, yêu tiền như hắn, quả thật không giống ai.Ngày nào cũng ngồi trong trà lâu bàn bạc, còn một hai làm đối phương ta trả tiền, nói đến đối phương mụ mị đầu óc tâm phục khẩu phục, Lạc Thư Cẩn này cũng vẫn là một nhân tài.Nhưng mà nhìn người đi bên cạnh mình lúc này, Vân Y có chút mất kiên nhẫn, "Lục Vũ Thần, làm ơn đừng đi theo ta nữa được không?"Tuy rằng chia rẽ Nhan Ngọc Lam và Lục Vũ Thần là nhiệm vụ của Vân Y.Nhưng cô cũng còn nhiệm vụ hác quan trọng hơn.Mang theo một nam nhân đi xoát hảo cảm của nam nhân khác.Con mẹ nó muốn ta biến thành tra nữ sao?"Vì sao chứ? Ta là ân nhân cứu mạng của cô, cha mẹ cô cũng nói, muốn cô hảo hảo chiêu đãi ta." Lục Vũ Thần chớp chớp mắt, tỏ vẻ vô tội.Hôm qua hắn nói với Vân Thừa tướng và phu nhân, bản thân chỉ là một hiệp khách, lần đầu tới kinh thành, vừa vặn gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Chương 494: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt (32)