Tác giả:

A Doãn! hoa nỡ rồi!! “: Cô gái quay người ngược ánh sáng bên ngoài làm anh không thấy rõ khuôn mặt là của ai, chỉ có đôi mắt đen bình lặng sâu thẳm pha chút xanh của đáy biển tất cả pha chộn lại với nhau như mực tàu tràng trên giấy. Đôi mắt của người anh coi như tín ngưỡng của anh. “ Em vẫn luôn lạnh lùng như vậy ”: Trọng Doãn thở dài giơ tay che mắt, không biết là mồ hôi hay là nước mắt lăn dài theo gò má lọt thỏm vào bãi cỏ xanh tươi bên dưới. Từ ngày cô mất đây là lần đầu tiên cô về trong giấc ngủ của anh. Anh luôn trờ đợi ngày cô trở về trong đêm nhưng cô luôn ích kỷ, ích kỷ đến xấu tính như vậy! Hôm nay là nguyên tiêu, người đi thăm mộ rất đông, tiếng cười, tiếng nói. Chỉ có bên mộ phần của cô là không có, im lặng tách lập ra khỏi thế giới như tính cách của cô lâu nay. Ném hương thấp dở dang bên bia mộ tỏa hương khói bay lượn mờ ảo làm anh cay xè đôi mắt. Anh cũng sống chả được bao lâu nữa, bệnh tật hành hạ, cái chết của cô đã kéo hết huy vọng của anh đi, mọi thứ trong anh xám…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...