Tác giả:

"Yêu tôi? Cậu xứng sao? Cậu không bao giờ cảm nhận được tình yêu, cậu bảo yêu tôi! Bây giờ tôi không còn sức mạnh để cậu lợi dụng thì cậu vứt bỏ tôi! " Hoạ Tâm nằm trong vũng máu, từng lời nói của cô như một nhát dao xuyên vào tim từng người, quá đau khổ, quá máu me, khiến người ta run sợ.  Từ phía chiếc xe hơi nát bét bị người khổng lồ dẫm vào, một bóng người cao cao tiến đến.  "Xin lỗi, tôi cũng không phải là hắn" Trên tay Lệ Phong cầm một chiếc dao, hắn hung hăng đâm thẳng vào ngực Hoạ Tâm, cười điên dại "Lệ Phong, cậu... Là đồ kh.. " Hoạ Tâm cố cất lên một câu, nhưng không thành "Bảo tôi yêu cô, mơ đi, một đôi cẩu nam cẩu nữ" Lệ Phong đứng dậy, trên người hắn dính đầy máu, đến chính hắn cũng kinh tởm.  "Vô Minh, Anh có phải là Minh ca không? "Một cô bé chạy đến, tay cầm một khẩu súng, tóc dính đầy máu tươi.  "Tiểu... Tiểu Hạ... Là em sao??? " Lệ Phong nhào đến, hai tay nắm chặt vào vai cô bé, kinh ngạc.  "Ca!!! "Cô bé oà khóc, vui sướng ôm lấy Lệ Phong Nơi đây là tận thế.  Chân lí…

Chương 7: Quyết định

Xuyên Đến Tận ThếTác giả: MicciPTruyện Mạt Thế"Yêu tôi? Cậu xứng sao? Cậu không bao giờ cảm nhận được tình yêu, cậu bảo yêu tôi! Bây giờ tôi không còn sức mạnh để cậu lợi dụng thì cậu vứt bỏ tôi! " Hoạ Tâm nằm trong vũng máu, từng lời nói của cô như một nhát dao xuyên vào tim từng người, quá đau khổ, quá máu me, khiến người ta run sợ.  Từ phía chiếc xe hơi nát bét bị người khổng lồ dẫm vào, một bóng người cao cao tiến đến.  "Xin lỗi, tôi cũng không phải là hắn" Trên tay Lệ Phong cầm một chiếc dao, hắn hung hăng đâm thẳng vào ngực Hoạ Tâm, cười điên dại "Lệ Phong, cậu... Là đồ kh.. " Hoạ Tâm cố cất lên một câu, nhưng không thành "Bảo tôi yêu cô, mơ đi, một đôi cẩu nam cẩu nữ" Lệ Phong đứng dậy, trên người hắn dính đầy máu, đến chính hắn cũng kinh tởm.  "Vô Minh, Anh có phải là Minh ca không? "Một cô bé chạy đến, tay cầm một khẩu súng, tóc dính đầy máu tươi.  "Tiểu... Tiểu Hạ... Là em sao??? " Lệ Phong nhào đến, hai tay nắm chặt vào vai cô bé, kinh ngạc.  "Ca!!! "Cô bé oà khóc, vui sướng ôm lấy Lệ Phong Nơi đây là tận thế.  Chân lí… Cô không ngủ được... Vậy... Tại sao không đến chỗ Lưu Minh? --------------------------------"Này cô bé"Giọng nói yếu ớt từ bên gốc cây vang lên, nghe thật đáng thương"Ể, Lưu Minh? "Vô Hạ giật mình"Này cô bé, Anh của em không ổn đâu"Lại là giọng nói đó, hắn ngẩng mặt lên, mỉm cười yếu ớt"..."Vô Hạ không biết nói gì, cô cảm thấy hắn rất đáng thương... Mái tóc đen rũ rượi thả trên khuôn mặt hắn"Làm cách nào? "Vô Hạ lên tiếng"Ừmmmmmmm..... Muốn nghe không? " Hắn mỉm cười, vẻ yếu ớt đã bay đi hết"Có"Vô Hạ ngồi xuống bên cạnh hắn, ánh mắt kiên quyết"Nói từ đó, em tự tìm đường, tìm công tắc, ấn vào nó"Lưu Minh nói một cách thuần thục rồi nhấc chân lên, một tay đút túi quần, lưng gù gù, đi về phía biệt thựVô Hạ:"..."Là sao? "Tổng kết lại sẽ là nói từ đó, tìm đường đến công tắc rồi ấn vào nó? "Vô Hạ khổ não, tên này đúng là khó hiểuVô Hạ đi về phía rừngMột con sư tử bay đến"..." Méo gì thế? Nó đáp xuống, trên tay, ờ, hoặc chân cầm một mảnh giấy"Quà cho cô bé""..."--------------------------------Sáng...Cốc cốc cốcAi vậy? Giờ này sẽ chẳng ai đến tìm cô cả? Vô Hạ nhòm qua camera trước cửa"..."Mẹ nó!!! Tỷ lại định tính kế cái gì đây? Cả đêm không ngủ được thì đành! Bây giờ tỷ lại đếnAaaaaaaaĐau đầu tỷ ơi! Không còn cách nào khác, Vô Hạ phải mở cửa"Tiểu Hạ, hôm nay chị có việc muốn nói với em"Thương Hoàng Kim nói đầy quyết tâm"Vào"Thương Hoàng Kim bước vào, ngồi bên bàn"Chuyện gì? "Vô Hạ đứng cao mặt, khoá cửa"Chị là sát thủ do Lưu Minh phái đến""..." Ờ rồi sao? "Hôm nay chị phải giết ca của em. Chị đã lên kế hoạch rồi, tốt nhất đừng phá hỏng""Uy h**p? ""Ừm, là em trai Thương Trì của chị""Bây giờ thì cút"Thương Hoàng Kim ngay lập tức đi raVô Hạ đóng sầm cửa lại, tụt xuống dưới"Không... Không"Hôm qua khi nhận lấy tờ giấy, con sư tử bỗng dưng đưa thêm cả một tờ giấy khác. "Cô bé, ta và Anh trai em có thù. Hắn nợ ta, kiếp này trả. Nếu hắn biết được, hẳn cũng làm như vậy, ngày mai là hạn cuối cùng, cô bé, lựa chọn đi""Aaaaaa! "Vô Hạ vò đầuThật ra cô chỉ sợ... Cái giá có liên quan đến hắnLiên quan đến Vũ ThầnNhưng hết cách rồi! Và chính là bây giờBây giờ là lúc tự tìm đường? Roạt! Hồ nước b*n r* một tờ giấy, kì lạ là nó không hề ướt"Đến xứ Fer, tìm nhà tiên tri, hắn sẽ giúp em""..." Sao bảo tự tìm đường kia cơ màThôi được rồiVô Hạ nói khẽ một câu cảm ơn rồi gọi chú sư tử đưa mình đến xứ Fer. 

Cô không ngủ được... 

Vậy... 

Tại sao không đến chỗ Lưu Minh? 

--------------------------------

"Này cô bé"Giọng nói yếu ớt từ bên gốc cây vang lên, nghe thật đáng thương

"Ể, Lưu Minh? "Vô Hạ giật mình

"Này cô bé, Anh của em không ổn đâu"Lại là giọng nói đó, hắn ngẩng mặt lên, mỉm cười yếu ớt

"..."Vô Hạ không biết nói gì, cô cảm thấy hắn rất đáng thương... 

Mái tóc đen rũ rượi thả trên khuôn mặt hắn

"Làm cách nào? "Vô Hạ lên tiếng

"Ừmmmmmmm..... Muốn nghe không? " Hắn mỉm cười, vẻ yếu ớt đã bay đi hết

"Có"Vô Hạ ngồi xuống bên cạnh hắn, ánh mắt kiên quyết

"Nói từ đó, em tự tìm đường, tìm công tắc, ấn vào nó"Lưu Minh nói một cách thuần thục rồi nhấc chân lên, một tay đút túi quần, lưng gù gù, đi về phía biệt thự

Vô Hạ:"..."Là sao? 

"Tổng kết lại sẽ là nói từ đó, tìm đường đến công tắc rồi ấn vào nó? "Vô Hạ khổ não, tên này đúng là khó hiểu

Vô Hạ đi về phía rừng

Một con sư tử bay đến

"..." Méo gì thế? 

Nó đáp xuống, trên tay, ờ, hoặc chân cầm một mảnh giấy

"Quà cho cô bé"

"..."

--------------------------------

Sáng...

Cốc cốc cốc

Ai vậy? 

Giờ này sẽ chẳng ai đến tìm cô cả? 

Vô Hạ nhòm qua camera trước cửa

"..."

Mẹ nó!!! 

Tỷ lại định tính kế cái gì đây? 

Cả đêm không ngủ được thì đành! 

Bây giờ tỷ lại đến

Aaaaaaaa

Đau đầu tỷ ơi! 

Không còn cách nào khác, Vô Hạ phải mở cửa

"Tiểu Hạ, hôm nay chị có việc muốn nói với em"Thương Hoàng Kim nói đầy quyết tâm

"Vào"

Thương Hoàng Kim bước vào, ngồi bên bàn

"Chuyện gì? "Vô Hạ đứng cao mặt, khoá cửa

"Chị là sát thủ do Lưu Minh phái đến"

"..." Ờ rồi sao? 

"Hôm nay chị phải giết ca của em. Chị đã lên kế hoạch rồi, tốt nhất đừng phá hỏng"

"Uy h**p? "

"Ừm, là em trai Thương Trì của chị"

"Bây giờ thì cút"

Thương Hoàng Kim ngay lập tức đi ra

Vô Hạ đóng sầm cửa lại, tụt xuống dưới

"Không... Không"

Hôm qua khi nhận lấy tờ giấy, con sư tử bỗng dưng đưa thêm cả một tờ giấy khác. 

"Cô bé, ta và Anh trai em có thù. Hắn nợ ta, kiếp này trả. Nếu hắn biết được, hẳn cũng làm như vậy, ngày mai là hạn cuối cùng, cô bé, lựa chọn đi"

"Aaaaaa! "Vô Hạ vò đầu

Thật ra cô chỉ sợ... 

Cái giá có liên quan đến hắn

Liên quan đến Vũ Thần

Nhưng hết cách rồi! 

Và chính là bây giờ

Bây giờ là lúc tự tìm đường? 

Roạt! 

Hồ nước b*n r* một tờ giấy, kì lạ là nó không hề ướt

"Đến xứ Fer, tìm nhà tiên tri, hắn sẽ giúp em"

"..." Sao bảo tự tìm đường kia cơ mà

Thôi được rồi

Vô Hạ nói khẽ một câu cảm ơn rồi gọi chú sư tử đưa mình đến xứ Fer. 

Xuyên Đến Tận ThếTác giả: MicciPTruyện Mạt Thế"Yêu tôi? Cậu xứng sao? Cậu không bao giờ cảm nhận được tình yêu, cậu bảo yêu tôi! Bây giờ tôi không còn sức mạnh để cậu lợi dụng thì cậu vứt bỏ tôi! " Hoạ Tâm nằm trong vũng máu, từng lời nói của cô như một nhát dao xuyên vào tim từng người, quá đau khổ, quá máu me, khiến người ta run sợ.  Từ phía chiếc xe hơi nát bét bị người khổng lồ dẫm vào, một bóng người cao cao tiến đến.  "Xin lỗi, tôi cũng không phải là hắn" Trên tay Lệ Phong cầm một chiếc dao, hắn hung hăng đâm thẳng vào ngực Hoạ Tâm, cười điên dại "Lệ Phong, cậu... Là đồ kh.. " Hoạ Tâm cố cất lên một câu, nhưng không thành "Bảo tôi yêu cô, mơ đi, một đôi cẩu nam cẩu nữ" Lệ Phong đứng dậy, trên người hắn dính đầy máu, đến chính hắn cũng kinh tởm.  "Vô Minh, Anh có phải là Minh ca không? "Một cô bé chạy đến, tay cầm một khẩu súng, tóc dính đầy máu tươi.  "Tiểu... Tiểu Hạ... Là em sao??? " Lệ Phong nhào đến, hai tay nắm chặt vào vai cô bé, kinh ngạc.  "Ca!!! "Cô bé oà khóc, vui sướng ôm lấy Lệ Phong Nơi đây là tận thế.  Chân lí… Cô không ngủ được... Vậy... Tại sao không đến chỗ Lưu Minh? --------------------------------"Này cô bé"Giọng nói yếu ớt từ bên gốc cây vang lên, nghe thật đáng thương"Ể, Lưu Minh? "Vô Hạ giật mình"Này cô bé, Anh của em không ổn đâu"Lại là giọng nói đó, hắn ngẩng mặt lên, mỉm cười yếu ớt"..."Vô Hạ không biết nói gì, cô cảm thấy hắn rất đáng thương... Mái tóc đen rũ rượi thả trên khuôn mặt hắn"Làm cách nào? "Vô Hạ lên tiếng"Ừmmmmmmm..... Muốn nghe không? " Hắn mỉm cười, vẻ yếu ớt đã bay đi hết"Có"Vô Hạ ngồi xuống bên cạnh hắn, ánh mắt kiên quyết"Nói từ đó, em tự tìm đường, tìm công tắc, ấn vào nó"Lưu Minh nói một cách thuần thục rồi nhấc chân lên, một tay đút túi quần, lưng gù gù, đi về phía biệt thựVô Hạ:"..."Là sao? "Tổng kết lại sẽ là nói từ đó, tìm đường đến công tắc rồi ấn vào nó? "Vô Hạ khổ não, tên này đúng là khó hiểuVô Hạ đi về phía rừngMột con sư tử bay đến"..." Méo gì thế? Nó đáp xuống, trên tay, ờ, hoặc chân cầm một mảnh giấy"Quà cho cô bé""..."--------------------------------Sáng...Cốc cốc cốcAi vậy? Giờ này sẽ chẳng ai đến tìm cô cả? Vô Hạ nhòm qua camera trước cửa"..."Mẹ nó!!! Tỷ lại định tính kế cái gì đây? Cả đêm không ngủ được thì đành! Bây giờ tỷ lại đếnAaaaaaaaĐau đầu tỷ ơi! Không còn cách nào khác, Vô Hạ phải mở cửa"Tiểu Hạ, hôm nay chị có việc muốn nói với em"Thương Hoàng Kim nói đầy quyết tâm"Vào"Thương Hoàng Kim bước vào, ngồi bên bàn"Chuyện gì? "Vô Hạ đứng cao mặt, khoá cửa"Chị là sát thủ do Lưu Minh phái đến""..." Ờ rồi sao? "Hôm nay chị phải giết ca của em. Chị đã lên kế hoạch rồi, tốt nhất đừng phá hỏng""Uy h**p? ""Ừm, là em trai Thương Trì của chị""Bây giờ thì cút"Thương Hoàng Kim ngay lập tức đi raVô Hạ đóng sầm cửa lại, tụt xuống dưới"Không... Không"Hôm qua khi nhận lấy tờ giấy, con sư tử bỗng dưng đưa thêm cả một tờ giấy khác. "Cô bé, ta và Anh trai em có thù. Hắn nợ ta, kiếp này trả. Nếu hắn biết được, hẳn cũng làm như vậy, ngày mai là hạn cuối cùng, cô bé, lựa chọn đi""Aaaaaa! "Vô Hạ vò đầuThật ra cô chỉ sợ... Cái giá có liên quan đến hắnLiên quan đến Vũ ThầnNhưng hết cách rồi! Và chính là bây giờBây giờ là lúc tự tìm đường? Roạt! Hồ nước b*n r* một tờ giấy, kì lạ là nó không hề ướt"Đến xứ Fer, tìm nhà tiên tri, hắn sẽ giúp em""..." Sao bảo tự tìm đường kia cơ màThôi được rồiVô Hạ nói khẽ một câu cảm ơn rồi gọi chú sư tử đưa mình đến xứ Fer. 

Chương 7: Quyết định