Ngô cung giai lệ vi thùy lưu, hoang thảo mai kính quế phách du. Kiệp điệp thượng tự liên tích ngọc, tịch mịch hồng hoa hàn cao lâu. Tầm thường phi yến truyện bất đáo, đa thiểu vân tấn kế nhật u. Vu sơn nhất đoạn vân kiêm vũ, trọng trọng vạn lí tỏa thần châu. Tương vương vi mộng điều điều mịch, thần nữ vô tâm đoan dương thai. Ái hoa phương năng giải hoa ngữ, bất tự xuân lôi xử xử khai. Diễm đóa hữu tình hà tu thải, thức đắc phân phương nhập mộng lai. Trân ủng nhất phiến hảo hoa ý, thì thì thanh lương thấu hung hoài. Khí nhật chi giả lưu thùy dữ, loạn loạn chi trung bội cuồng tài. Trọng lai nguyệt hạ văn điêu khấp, bích lãng đào đào tẩu tần hoài. Mang mang giang thiên hoàng hà thủy, nhất khứ vân hải bất phục hồi. Tư lai thiên vạn nhu tình ti, đô phó xuân phong hướng tây tồi. Thế trung thanh lan tục sở kị, mĩ nhân tịch mịch lục phân trần. Tích gia hậu đình phương vận mãn, triển chuyển bách hồi phủ tác tân. Anh hùng nhất trản chước giang nguyệt, tối nan tiêu thụ mĩ nhân ân. Túng sử kim…
Quyển 2 - Chương 9: Phiên ngoại 9
[Canh Triệt Đồng Nhân] Yêu Tinh Giai NhânTác giả: Fir99018Truyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹNgô cung giai lệ vi thùy lưu, hoang thảo mai kính quế phách du. Kiệp điệp thượng tự liên tích ngọc, tịch mịch hồng hoa hàn cao lâu. Tầm thường phi yến truyện bất đáo, đa thiểu vân tấn kế nhật u. Vu sơn nhất đoạn vân kiêm vũ, trọng trọng vạn lí tỏa thần châu. Tương vương vi mộng điều điều mịch, thần nữ vô tâm đoan dương thai. Ái hoa phương năng giải hoa ngữ, bất tự xuân lôi xử xử khai. Diễm đóa hữu tình hà tu thải, thức đắc phân phương nhập mộng lai. Trân ủng nhất phiến hảo hoa ý, thì thì thanh lương thấu hung hoài. Khí nhật chi giả lưu thùy dữ, loạn loạn chi trung bội cuồng tài. Trọng lai nguyệt hạ văn điêu khấp, bích lãng đào đào tẩu tần hoài. Mang mang giang thiên hoàng hà thủy, nhất khứ vân hải bất phục hồi. Tư lai thiên vạn nhu tình ti, đô phó xuân phong hướng tây tồi. Thế trung thanh lan tục sở kị, mĩ nhân tịch mịch lục phân trần. Tích gia hậu đình phương vận mãn, triển chuyển bách hồi phủ tác tân. Anh hùng nhất trản chước giang nguyệt, tối nan tiêu thụ mĩ nhân ân. Túng sử kim… “Hi Triệt ca!” Thủy Nguyên vọt vào trong phòng, vẻ mặt vội vàng “Có tin tức của y sao?”“Ai......... Cơ Phạm nói không muốn gặp ngươi.” Hi Triệt cầm mảnh giấy Cơ Phạm gửi mình đưa cho Thủy Nguyên xem.‘Gặp lại chi bằng không gặp, không gặp chi bằng tưởng nhớ........ ’“Y chính là như vậy, là ta phụ y.” Thủy Nguyên ảo não đấm xuống bàn. Nếu lúc trước ta chạy ra đuổi theo y, nói cho y, ta đã quên đi quá khứ, như vậy Cơ Phạm cũng sẽ không ly khai.Nước mắt Thủy Nguyên từng giọt từng giọt rơi xuống.“Ca, ngươi nói cho ta biết. Y ở đâu?” Thủy Nguyên nâng lên gương mặt đẫm nước hỏi Hi Triệt.“Nơi đó rất nguy hiểm, ngươi không được đi.” Hi Triệt khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu không cho phép.“Không được, ta nhất định phải đi.” Thủy Nguyên kiên định nói.“Được rồi.” Hi Triệt tựa như hạ quyết định lớn, thở dài.“Chung Nam sơn........”“Cám ơn ngươi, Hi Triệt ca.” Thủy Nguyên cảm kích nhìn Hi Triệt, cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài.“Thủy Nguyên..........” Hi Triệt thì thào.Nhất định phải bình an trở về.Hoàng hôn“Cái gì?” Hàn Canh nghe xong tin tức Hi Triệt nói cho hắn, khiếp sợ cơ hồ nói không ra lời. “Chung Nam sơn?”“Phải.” Hi Triệt vẻ mặt sầu lo gật gật đầu.Chung Nam sơn, vạn năm tuyết đọng. Nhà Cơ Phạm tại đỉnh núi, đối với người bình thường mà nói đó căn bản là cấm địa không đến được. Thủy Nguyên phải làm sao mới có thể gặp được Cơ Phạm.“Vậy Thủy Nguyên hắn,” Hàn Canh muốn nói lại thôi “Chính là nói, nếu Thủy Nguyên không đến được đỉnh núi, sẽ đông chết ở đâu đó!”“Đúng.” Hi Triệt rốt cuộc không khống chế được chính mình ch** n**c mắt. “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”“Triệt, đừng khóc.” Hàn Canh đau lòng hôn lên nước mắt Hi Triệt. “Đừng lo lắng, Cơ Phạm không phải lòng dạ sắt đá. Y nhất định sẽ cùng Thủy Nguyên bình an trở về.”“Ngươi không hiểu đâu, Canh.” Hi Triệt nhào vào trong lòng Hàn Canh. “Đứa nhỏ Cơ Phạm kia, tính tình rất quật cường. Chỉ cần nó đã quyết định, ai cũng không có cách nào thay đổi.”“Ta tin tưởng bọn họ nhất định người có tình sẽ thành quyến thuộc.” Hàn Canh trấn an tâm tình Hi Triệt, hy vọng y có thể dễ chịu chút.Dưới hoàng hôn, một đôi bích nhân ôm nhau an ổn ngủ.Hỏi thế gian tình là vật chi, mà khiến người thề nguyện sống chết!
“Hi Triệt ca!” Thủy Nguyên vọt vào trong phòng, vẻ mặt vội vàng “Có tin tức của y sao?”
“Ai......... Cơ Phạm nói không muốn gặp ngươi.” Hi Triệt cầm mảnh giấy Cơ Phạm gửi mình đưa cho Thủy Nguyên xem.
‘Gặp lại chi bằng không gặp, không gặp chi bằng tưởng nhớ........ ’
“Y chính là như vậy, là ta phụ y.” Thủy Nguyên ảo não đấm xuống bàn. Nếu lúc trước ta chạy ra đuổi theo y, nói cho y, ta đã quên đi quá khứ, như vậy Cơ Phạm cũng sẽ không ly khai.
Nước mắt Thủy Nguyên từng giọt từng giọt rơi xuống.
“Ca, ngươi nói cho ta biết. Y ở đâu?” Thủy Nguyên nâng lên gương mặt đẫm nước hỏi Hi Triệt.
“Nơi đó rất nguy hiểm, ngươi không được đi.” Hi Triệt khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu không cho phép.
“Không được, ta nhất định phải đi.” Thủy Nguyên kiên định nói.
“Được rồi.” Hi Triệt tựa như hạ quyết định lớn, thở dài.
“Chung Nam sơn........”
“Cám ơn ngươi, Hi Triệt ca.” Thủy Nguyên cảm kích nhìn Hi Triệt, cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài.
“Thủy Nguyên..........” Hi Triệt thì thào.
Nhất định phải bình an trở về.
Hoàng hôn
“Cái gì?” Hàn Canh nghe xong tin tức Hi Triệt nói cho hắn, khiếp sợ cơ hồ nói không ra lời. “Chung Nam sơn?”
“Phải.” Hi Triệt vẻ mặt sầu lo gật gật đầu.
Chung Nam sơn, vạn năm tuyết đọng. Nhà Cơ Phạm tại đỉnh núi, đối với người bình thường mà nói đó căn bản là cấm địa không đến được. Thủy Nguyên phải làm sao mới có thể gặp được Cơ Phạm.
“Vậy Thủy Nguyên hắn,” Hàn Canh muốn nói lại thôi “Chính là nói, nếu Thủy Nguyên không đến được đỉnh núi, sẽ đông chết ở đâu đó!”
“Đúng.” Hi Triệt rốt cuộc không khống chế được chính mình ch** n**c mắt. “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”
“Triệt, đừng khóc.” Hàn Canh đau lòng hôn lên nước mắt Hi Triệt. “Đừng lo lắng, Cơ Phạm không phải lòng dạ sắt đá. Y nhất định sẽ cùng Thủy Nguyên bình an trở về.”
“Ngươi không hiểu đâu, Canh.” Hi Triệt nhào vào trong lòng Hàn Canh. “Đứa nhỏ Cơ Phạm kia, tính tình rất quật cường. Chỉ cần nó đã quyết định, ai cũng không có cách nào thay đổi.”
“Ta tin tưởng bọn họ nhất định người có tình sẽ thành quyến thuộc.” Hàn Canh trấn an tâm tình Hi Triệt, hy vọng y có thể dễ chịu chút.
Dưới hoàng hôn, một đôi bích nhân ôm nhau an ổn ngủ.
Hỏi thế gian tình là vật chi, mà khiến người thề nguyện sống chết!
[Canh Triệt Đồng Nhân] Yêu Tinh Giai NhânTác giả: Fir99018Truyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹNgô cung giai lệ vi thùy lưu, hoang thảo mai kính quế phách du. Kiệp điệp thượng tự liên tích ngọc, tịch mịch hồng hoa hàn cao lâu. Tầm thường phi yến truyện bất đáo, đa thiểu vân tấn kế nhật u. Vu sơn nhất đoạn vân kiêm vũ, trọng trọng vạn lí tỏa thần châu. Tương vương vi mộng điều điều mịch, thần nữ vô tâm đoan dương thai. Ái hoa phương năng giải hoa ngữ, bất tự xuân lôi xử xử khai. Diễm đóa hữu tình hà tu thải, thức đắc phân phương nhập mộng lai. Trân ủng nhất phiến hảo hoa ý, thì thì thanh lương thấu hung hoài. Khí nhật chi giả lưu thùy dữ, loạn loạn chi trung bội cuồng tài. Trọng lai nguyệt hạ văn điêu khấp, bích lãng đào đào tẩu tần hoài. Mang mang giang thiên hoàng hà thủy, nhất khứ vân hải bất phục hồi. Tư lai thiên vạn nhu tình ti, đô phó xuân phong hướng tây tồi. Thế trung thanh lan tục sở kị, mĩ nhân tịch mịch lục phân trần. Tích gia hậu đình phương vận mãn, triển chuyển bách hồi phủ tác tân. Anh hùng nhất trản chước giang nguyệt, tối nan tiêu thụ mĩ nhân ân. Túng sử kim… “Hi Triệt ca!” Thủy Nguyên vọt vào trong phòng, vẻ mặt vội vàng “Có tin tức của y sao?”“Ai......... Cơ Phạm nói không muốn gặp ngươi.” Hi Triệt cầm mảnh giấy Cơ Phạm gửi mình đưa cho Thủy Nguyên xem.‘Gặp lại chi bằng không gặp, không gặp chi bằng tưởng nhớ........ ’“Y chính là như vậy, là ta phụ y.” Thủy Nguyên ảo não đấm xuống bàn. Nếu lúc trước ta chạy ra đuổi theo y, nói cho y, ta đã quên đi quá khứ, như vậy Cơ Phạm cũng sẽ không ly khai.Nước mắt Thủy Nguyên từng giọt từng giọt rơi xuống.“Ca, ngươi nói cho ta biết. Y ở đâu?” Thủy Nguyên nâng lên gương mặt đẫm nước hỏi Hi Triệt.“Nơi đó rất nguy hiểm, ngươi không được đi.” Hi Triệt khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu không cho phép.“Không được, ta nhất định phải đi.” Thủy Nguyên kiên định nói.“Được rồi.” Hi Triệt tựa như hạ quyết định lớn, thở dài.“Chung Nam sơn........”“Cám ơn ngươi, Hi Triệt ca.” Thủy Nguyên cảm kích nhìn Hi Triệt, cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài.“Thủy Nguyên..........” Hi Triệt thì thào.Nhất định phải bình an trở về.Hoàng hôn“Cái gì?” Hàn Canh nghe xong tin tức Hi Triệt nói cho hắn, khiếp sợ cơ hồ nói không ra lời. “Chung Nam sơn?”“Phải.” Hi Triệt vẻ mặt sầu lo gật gật đầu.Chung Nam sơn, vạn năm tuyết đọng. Nhà Cơ Phạm tại đỉnh núi, đối với người bình thường mà nói đó căn bản là cấm địa không đến được. Thủy Nguyên phải làm sao mới có thể gặp được Cơ Phạm.“Vậy Thủy Nguyên hắn,” Hàn Canh muốn nói lại thôi “Chính là nói, nếu Thủy Nguyên không đến được đỉnh núi, sẽ đông chết ở đâu đó!”“Đúng.” Hi Triệt rốt cuộc không khống chế được chính mình ch** n**c mắt. “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”“Triệt, đừng khóc.” Hàn Canh đau lòng hôn lên nước mắt Hi Triệt. “Đừng lo lắng, Cơ Phạm không phải lòng dạ sắt đá. Y nhất định sẽ cùng Thủy Nguyên bình an trở về.”“Ngươi không hiểu đâu, Canh.” Hi Triệt nhào vào trong lòng Hàn Canh. “Đứa nhỏ Cơ Phạm kia, tính tình rất quật cường. Chỉ cần nó đã quyết định, ai cũng không có cách nào thay đổi.”“Ta tin tưởng bọn họ nhất định người có tình sẽ thành quyến thuộc.” Hàn Canh trấn an tâm tình Hi Triệt, hy vọng y có thể dễ chịu chút.Dưới hoàng hôn, một đôi bích nhân ôm nhau an ổn ngủ.Hỏi thế gian tình là vật chi, mà khiến người thề nguyện sống chết!