Tác giả:

Ai ai cũng có một câu truyện thanh xuân riêng mình, tôi cũng vậy! Và đây là câu truyện của tôi.... Ngày 16.5, một ngày bình thường khác Nắng hôm nay rất đẹp. Ánh nắng vàng ươm xuyên qua những kẽ lá chiếu xuống mặt đất. Đường phố Đài Loan sáng nay rất vắng, xe cộ trên đường thưa hơn mọi ngày. Tôi đừng chờ tàu điện, trên tay vẫn cầm cuốn truyện. Đã 1 tháng nay, ngày nào tôi cũng gặp chú ấy. Nói thêm cho các bạn biết, chú ấy kiểu như một tảng băng vậy đó, lạnh lùng nhưng rất rất đẹp trai ( tảng băng đẹp trai 😂). 1 tháng, 2 tháng đã trôi qua, tôi dần có một cảm giác lạ với chú ấy, mặc dù chú ấy chẳng làm cái gì, chỉ đơn giản là đừng nguyên một chỗ đối diện tôi, đến bến thì xuống. Nói về cái cảm giác này thì nó rất đặc biệt, tôi chưa từng có nó với bất kì một ai. Nghĩ đến đó tôi quyết định liều một phen: Tôi sẽ... "Quý khách xuống ga tiếp theo vui lòng chuẩn bị" Cái thông báo chết tiệt! Nhờ nó mà dòng suy nghĩ của tôi bị cắt đứt phụt. Đưa mắt nhìn chú ấy, aizzzz, chú bắt đầu xuống rồi kìa…

Truyện chữ