Lôi Khế Nhĩ nhấc hộp đàn vi-ô-lông của mình lên, đơn lẻ bước vào phòng học âm nhạc, giáo sư hướng dẫn của cậu chờ bên trong đã lâu, Lôi Khế Nhĩ vội vàng đi về phía giáo sư mà giải thích. Cậu là bị giáo sư khóa trên chặn đường, có lẻ do sắp nghỉ hè nên giáo sư kia kéo cậu lại hỏi nhiều vấn đề linh tinh. “Không sao, mau ngồi xuống” – giáo sư hướng dẫn kêu cậu ngồi xuống, mắt nhìn thấy Lôi Khế Nhĩ mang hộp đàn cùng ba lô đeo bên hông đi đến ghế, chuẩn bị tốt bắt đầu vào học, lại đối cậu nói: “Đừng lo lắng như thế, sẽ được nghỉ hè sớm thôi, chúng ta có khả năng mà hãy thoải mái một chút” “À? Dạ, được”. Lôi Khế gật đầu, giáo sư nói cái gì cũng đều đúng, đem đàn violon của cậu bỏ vào trong hộp cẩn thận từng li từng tí. Giáo sư thấy thế liền lắc đầu – “Em chính là bất kì việc gì đều rất nghiêm túc. Kì nghỉ hè này có dự dịnh đi đâu vui chơi không? ” Đến thời điểm nghỉ hè, các câu hỏi rập theo một khuôn khổ, đây là vị giáo sư thứ ba hỏi cậu về vấn đề này. “Có, tuần đầu tiên, em cùng Ba Đốn sẽ…

Truyện chữ