Hôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông.
Chương 10
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Gia biết, đố kị nàng ta là không đúng, nhưng hiện tại đã làm lành với mấy vị ca ca, lại biết gia đã oan uổng mèo của gia, gia trong đầu chỉ có con mèo kia, nhìn hình dạng ủy khuất của y lúc đó, gia chỉ hận không thể ôm y vào lòng, hảo hảo mà an ủi, vì vậy lúc thấy y hoảng hốt xông vào, lại chỉ là vì nữ nhân kia, gia đã không nhịn được mà nói với y mấy lời cay độc. Gia xin thề, gia thật là không cố ý mà.Nữ nhân kia không thấy rồi, y gấp gáp đi tìm, có gì mà phải gấp chứ? Gia hận quá đi, ước gì chỉ tìm thấy hài tử là được rồi, nữ nhân kia khỏi thấy là tốt nhất! Một bên nhịn không được mà đuổi theo mèo của gia, một bên lại phải chặn lại nhị ca đang định đi tìm mèo làm phiền, buồn cười, mèo là của gia, chỉ có gia mới được bắt nạt, chỉ có cái này, dù là huynh đệ cũng không nể tình.Vừa nói xấu con mèo đó, lại vừa không ngăn được lòng mà đi theo, gia đột nhiên cảm thấy bản thân rất bi ai nha, đều là do cái miệng không tha người này! Còn có nữ nhân đáng chết kia nữa! Nếu không phải vì nàng ta, gia cũng sẽ không đố kị, đúng không? Gia không đố kị, cũng sẽ không nói với mèo của gia mấy lời hỏng bét như vậy, đúng không? Nếu như không phải do gia mạnh miệng như thế, suốt đường tìm nữ nhân kia, nhất định sẽ rất ấm áp a, gia sẽ lôi lôi kéo kéo mèo của gia, lâu lâu an ủi y không cần gấp gáp, sau đó nói với y, đó là dù toàn thiên hạ đều không tin y, gia cũng sẽ tin y!Nhưng hiện tại lại chỉ có thể đi theo sau mèo của gia, lâu lâu lại khiêu khích, lôi kéo một chút sự chú ý của y. Con mèo đó cũng thật là, nhìn không ra gia đã không còn nghi ngờ y nữa sao? Gia nếu thật hoài nghi y, sẽ cùng y hai người thương lượng cùng đi tìm người sao? Đã sớm rút kiếm rồi!Chiều tối không thể lên núi, nếu không, sẽ gặp phải mấy chuyện kì quái, nhưng cũng may có chuyện kì quái này, gia và mèo của gia mới đối diện nhìn nhau, nói xem, gia và mèo của gia đúng là ăn ý mười phần nha!Nhưng con mèo đó làm gia tức chết rồi, rõ ràng biết sự tình quỷ dị kỳ quặc, còn một mình cậy mạnh, mở miệng ngậm miệng cũng toàn quan phủ, kết quả gia không cẩn thận, lại khiến y nổi giận. Thật là, không thể ỷ lại gia một chút sao?
Gia biết, đố kị nàng ta là không đúng, nhưng hiện tại đã làm lành với mấy vị ca ca, lại biết gia đã oan uổng mèo của gia, gia trong đầu chỉ có con mèo kia, nhìn hình dạng ủy khuất của y lúc đó, gia chỉ hận không thể ôm y vào lòng, hảo hảo mà an ủi, vì vậy lúc thấy y hoảng hốt xông vào, lại chỉ là vì nữ nhân kia, gia đã không nhịn được mà nói với y mấy lời cay độc. Gia xin thề, gia thật là không cố ý mà.
Nữ nhân kia không thấy rồi, y gấp gáp đi tìm, có gì mà phải gấp chứ? Gia hận quá đi, ước gì chỉ tìm thấy hài tử là được rồi, nữ nhân kia khỏi thấy là tốt nhất! Một bên nhịn không được mà đuổi theo mèo của gia, một bên lại phải chặn lại nhị ca đang định đi tìm mèo làm phiền, buồn cười, mèo là của gia, chỉ có gia mới được bắt nạt, chỉ có cái này, dù là huynh đệ cũng không nể tình.
Vừa nói xấu con mèo đó, lại vừa không ngăn được lòng mà đi theo, gia đột nhiên cảm thấy bản thân rất bi ai nha, đều là do cái miệng không tha người này! Còn có nữ nhân đáng chết kia nữa! Nếu không phải vì nàng ta, gia cũng sẽ không đố kị, đúng không? Gia không đố kị, cũng sẽ không nói với mèo của gia mấy lời hỏng bét như vậy, đúng không? Nếu như không phải do gia mạnh miệng như thế, suốt đường tìm nữ nhân kia, nhất định sẽ rất ấm áp a, gia sẽ lôi lôi kéo kéo mèo của gia, lâu lâu an ủi y không cần gấp gáp, sau đó nói với y, đó là dù toàn thiên hạ đều không tin y, gia cũng sẽ tin y!
Nhưng hiện tại lại chỉ có thể đi theo sau mèo của gia, lâu lâu lại khiêu khích, lôi kéo một chút sự chú ý của y. Con mèo đó cũng thật là, nhìn không ra gia đã không còn nghi ngờ y nữa sao? Gia nếu thật hoài nghi y, sẽ cùng y hai người thương lượng cùng đi tìm người sao? Đã sớm rút kiếm rồi!
Chiều tối không thể lên núi, nếu không, sẽ gặp phải mấy chuyện kì quái, nhưng cũng may có chuyện kì quái này, gia và mèo của gia mới đối diện nhìn nhau, nói xem, gia và mèo của gia đúng là ăn ý mười phần nha!
Nhưng con mèo đó làm gia tức chết rồi, rõ ràng biết sự tình quỷ dị kỳ quặc, còn một mình cậy mạnh, mở miệng ngậm miệng cũng toàn quan phủ, kết quả gia không cẩn thận, lại khiến y nổi giận. Thật là, không thể ỷ lại gia một chút sao?
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Gia biết, đố kị nàng ta là không đúng, nhưng hiện tại đã làm lành với mấy vị ca ca, lại biết gia đã oan uổng mèo của gia, gia trong đầu chỉ có con mèo kia, nhìn hình dạng ủy khuất của y lúc đó, gia chỉ hận không thể ôm y vào lòng, hảo hảo mà an ủi, vì vậy lúc thấy y hoảng hốt xông vào, lại chỉ là vì nữ nhân kia, gia đã không nhịn được mà nói với y mấy lời cay độc. Gia xin thề, gia thật là không cố ý mà.Nữ nhân kia không thấy rồi, y gấp gáp đi tìm, có gì mà phải gấp chứ? Gia hận quá đi, ước gì chỉ tìm thấy hài tử là được rồi, nữ nhân kia khỏi thấy là tốt nhất! Một bên nhịn không được mà đuổi theo mèo của gia, một bên lại phải chặn lại nhị ca đang định đi tìm mèo làm phiền, buồn cười, mèo là của gia, chỉ có gia mới được bắt nạt, chỉ có cái này, dù là huynh đệ cũng không nể tình.Vừa nói xấu con mèo đó, lại vừa không ngăn được lòng mà đi theo, gia đột nhiên cảm thấy bản thân rất bi ai nha, đều là do cái miệng không tha người này! Còn có nữ nhân đáng chết kia nữa! Nếu không phải vì nàng ta, gia cũng sẽ không đố kị, đúng không? Gia không đố kị, cũng sẽ không nói với mèo của gia mấy lời hỏng bét như vậy, đúng không? Nếu như không phải do gia mạnh miệng như thế, suốt đường tìm nữ nhân kia, nhất định sẽ rất ấm áp a, gia sẽ lôi lôi kéo kéo mèo của gia, lâu lâu an ủi y không cần gấp gáp, sau đó nói với y, đó là dù toàn thiên hạ đều không tin y, gia cũng sẽ tin y!Nhưng hiện tại lại chỉ có thể đi theo sau mèo của gia, lâu lâu lại khiêu khích, lôi kéo một chút sự chú ý của y. Con mèo đó cũng thật là, nhìn không ra gia đã không còn nghi ngờ y nữa sao? Gia nếu thật hoài nghi y, sẽ cùng y hai người thương lượng cùng đi tìm người sao? Đã sớm rút kiếm rồi!Chiều tối không thể lên núi, nếu không, sẽ gặp phải mấy chuyện kì quái, nhưng cũng may có chuyện kì quái này, gia và mèo của gia mới đối diện nhìn nhau, nói xem, gia và mèo của gia đúng là ăn ý mười phần nha!Nhưng con mèo đó làm gia tức chết rồi, rõ ràng biết sự tình quỷ dị kỳ quặc, còn một mình cậy mạnh, mở miệng ngậm miệng cũng toàn quan phủ, kết quả gia không cẩn thận, lại khiến y nổi giận. Thật là, không thể ỷ lại gia một chút sao?