Hôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông.
Chương 21
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Về Hãm Không đảo gia mỗi ngày đều nhớ mèo của gia, nhưng nhị ca và tứ ca cứ nói chưa tới lúc, để gia lại chờ rồi chờ, chờ cái gì, đều đã về bao nhiêu ngày rồi, con mèo không lương tâm đó cả meo cũng không meo cho gia nghe, còn đợi nữa, mèo của gia sẽ quên mất gia luôn. Nhị ca và tứ ca cứ cười gia, nói gia sốt ruột, còn dùng lời nghiêm nghĩa chính nói với gia, rằng mới quay về có hai ngày thôi. Bọn họ hiểu cái gì? Hai ngày còn không phải là nhiều sao!Nữ nhân đó từ lúc đến Hãm Không đảo cứ trưng cái bộ mặt khổ não đó, lo lắng của gia quả nhiên không sai, tra tra ý tứ nàng ta, nàng ta cư nhiên nói cái gì mỗi lần nghĩ đến chỉ hận không thể ngay lập tức bay về bên cạnh y, còn nói cái gì gia và y cảm tình không sâu, vì vậy không hiểu được cảm giác này. Còn dám so cảm tình của gia đối mèo của gia sâu bao nhiêu a! Gia đương nhiêu hiểu cảm giác này, nữ nhân chết tiệt, không được nhớ thương mèo của gia.Sau đó gia mới phát hiện, hình như hiểu lầm rồi, nữ nhân đó nói là thái tử. Hỏng bét, gia trong đầu toàn là con mèo kia, kết quả cho rằng người khác cũng giống gia! Không thể thừa nhận, có chết cũng không thể ở trước mặt nữ nhân đó thừa nhận gia là đang nhớ mèo của gia, quá mất mặt rồi, cũng may gia thuận miệng tìm ra cái cớ lừa gạt được nàng tan
Về Hãm Không đảo gia mỗi ngày đều nhớ mèo của gia, nhưng nhị ca và tứ ca cứ nói chưa tới lúc, để gia lại chờ rồi chờ, chờ cái gì, đều đã về bao nhiêu ngày rồi, con mèo không lương tâm đó cả meo cũng không meo cho gia nghe, còn đợi nữa, mèo của gia sẽ quên mất gia luôn. Nhị ca và tứ ca cứ cười gia, nói gia sốt ruột, còn dùng lời nghiêm nghĩa chính nói với gia, rằng mới quay về có hai ngày thôi. Bọn họ hiểu cái gì? Hai ngày còn không phải là nhiều sao!
Nữ nhân đó từ lúc đến Hãm Không đảo cứ trưng cái bộ mặt khổ não đó, lo lắng của gia quả nhiên không sai, tra tra ý tứ nàng ta, nàng ta cư nhiên nói cái gì mỗi lần nghĩ đến chỉ hận không thể ngay lập tức bay về bên cạnh y, còn nói cái gì gia và y cảm tình không sâu, vì vậy không hiểu được cảm giác này. Còn dám so cảm tình của gia đối mèo của gia sâu bao nhiêu a! Gia đương nhiêu hiểu cảm giác này, nữ nhân chết tiệt, không được nhớ thương mèo của gia.
Sau đó gia mới phát hiện, hình như hiểu lầm rồi, nữ nhân đó nói là thái tử. Hỏng bét, gia trong đầu toàn là con mèo kia, kết quả cho rằng người khác cũng giống gia! Không thể thừa nhận, có chết cũng không thể ở trước mặt nữ nhân đó thừa nhận gia là đang nhớ mèo của gia, quá mất mặt rồi, cũng may gia thuận miệng tìm ra cái cớ lừa gạt được nàng tan
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Về Hãm Không đảo gia mỗi ngày đều nhớ mèo của gia, nhưng nhị ca và tứ ca cứ nói chưa tới lúc, để gia lại chờ rồi chờ, chờ cái gì, đều đã về bao nhiêu ngày rồi, con mèo không lương tâm đó cả meo cũng không meo cho gia nghe, còn đợi nữa, mèo của gia sẽ quên mất gia luôn. Nhị ca và tứ ca cứ cười gia, nói gia sốt ruột, còn dùng lời nghiêm nghĩa chính nói với gia, rằng mới quay về có hai ngày thôi. Bọn họ hiểu cái gì? Hai ngày còn không phải là nhiều sao!Nữ nhân đó từ lúc đến Hãm Không đảo cứ trưng cái bộ mặt khổ não đó, lo lắng của gia quả nhiên không sai, tra tra ý tứ nàng ta, nàng ta cư nhiên nói cái gì mỗi lần nghĩ đến chỉ hận không thể ngay lập tức bay về bên cạnh y, còn nói cái gì gia và y cảm tình không sâu, vì vậy không hiểu được cảm giác này. Còn dám so cảm tình của gia đối mèo của gia sâu bao nhiêu a! Gia đương nhiêu hiểu cảm giác này, nữ nhân chết tiệt, không được nhớ thương mèo của gia.Sau đó gia mới phát hiện, hình như hiểu lầm rồi, nữ nhân đó nói là thái tử. Hỏng bét, gia trong đầu toàn là con mèo kia, kết quả cho rằng người khác cũng giống gia! Không thể thừa nhận, có chết cũng không thể ở trước mặt nữ nhân đó thừa nhận gia là đang nhớ mèo của gia, quá mất mặt rồi, cũng may gia thuận miệng tìm ra cái cớ lừa gạt được nàng tan