Hôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông.
Chương 29
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Dự cảm của gia càng ngày càng chính xác, xem ra tương lai lúc gia không có gì làm đi mở một cái đoán mệnh thiên tử phỏng chừng sẽ tài nguyên dồi dào, xem đi mèo của gia xuất hiện rồi, còn có nữ nhân kia ở đó nắm nắm kéo kéo, cứ dây dưa không rõ, gia cảm thấy chính mình cũng nghe được âm thanh lý trí bản thân đứt cái phựt! Gia lúc đó vì sao phải phát tín hiệu chứ! Nhị ca không tới, đổi lại thành kêu mèo của gia tới!Gia đương nhiên trước tiên đem mèo của gia và nữ nhân kia tách ra rồi hẵng nói, kết quả thành đánh nhau với mèo của gia, mèo của gia trông có vẻ rất gấp gáp muốn ngăn cản nữ nhân kia, gia thấy y nói không phải không có đạo lý, nhưng, cái đó, được rồi, gia thừa nhận gia lại vì đố kị mà lại nói bậy rồi. Nhìn vẻ mặt phẫn nộ lại còn ủy khuất của mèo của gia, gia bắt đầu phản tỉnh, nhưng còn không đợi gia phản tỉnh xong thì lại xảy ra chuyện rồi, thái tử cư nhiên bị Đồ Thiện thiêu chết rồi, tới chậm rồi sao?Nữ nhân kia bắt đầu dùng ma âm rồi, lần này cư nhiên còn dùng phiên bản tăng cường! Gia luôn cho rằng ma âm của nàng ta đã đạt đến giới hạn rồi chứ! Xem ra gia thật quá xem thường nàng ta rồi! Đồ Thiện không ngoài sở liệu, xuất hiện rồi, mở miệng là nói gia và mèo của gia cấu kết, cái đó, trong lòng cảm thấy hắn coi ra cũng có mắt nha, nhưng cái này cũng không phải việc gì mới, mèo của gia không cùng một chỗ với gia, chả lẽ còn cùng một chỗ với tên quái dị hắn?Ma âm của nữ nhân kia lại bắt đầu, gia cảm thấy hiện tại trước tiên cứu nàng ta ra thì tốt hơn, nếu không nàng ta mà cũng chết trong này, thái tử xem ra chết cũng thật vô ích. Lúc gia mang nữ nhân kia chạy, cuối cùng gia cũng kêu ra xưng hô mà gia trong lòng đã nhiều lần muốn kêu, Miêu Nhi, hắc hắc, thật dễ nghe nha! Tên này chỉ có một mình gia có thể kêu!
Dự cảm của gia càng ngày càng chính xác, xem ra tương lai lúc gia không có gì làm đi mở một cái đoán mệnh thiên tử phỏng chừng sẽ tài nguyên dồi dào, xem đi mèo của gia xuất hiện rồi, còn có nữ nhân kia ở đó nắm nắm kéo kéo, cứ dây dưa không rõ, gia cảm thấy chính mình cũng nghe được âm thanh lý trí bản thân đứt cái phựt! Gia lúc đó vì sao phải phát tín hiệu chứ! Nhị ca không tới, đổi lại thành kêu mèo của gia tới!
Gia đương nhiên trước tiên đem mèo của gia và nữ nhân kia tách ra rồi hẵng nói, kết quả thành đánh nhau với mèo của gia, mèo của gia trông có vẻ rất gấp gáp muốn ngăn cản nữ nhân kia, gia thấy y nói không phải không có đạo lý, nhưng, cái đó, được rồi, gia thừa nhận gia lại vì đố kị mà lại nói bậy rồi. Nhìn vẻ mặt phẫn nộ lại còn ủy khuất của mèo của gia, gia bắt đầu phản tỉnh, nhưng còn không đợi gia phản tỉnh xong thì lại xảy ra chuyện rồi, thái tử cư nhiên bị Đồ Thiện thiêu chết rồi, tới chậm rồi sao?
Nữ nhân kia bắt đầu dùng ma âm rồi, lần này cư nhiên còn dùng phiên bản tăng cường! Gia luôn cho rằng ma âm của nàng ta đã đạt đến giới hạn rồi chứ! Xem ra gia thật quá xem thường nàng ta rồi! Đồ Thiện không ngoài sở liệu, xuất hiện rồi, mở miệng là nói gia và mèo của gia cấu kết, cái đó, trong lòng cảm thấy hắn coi ra cũng có mắt nha, nhưng cái này cũng không phải việc gì mới, mèo của gia không cùng một chỗ với gia, chả lẽ còn cùng một chỗ với tên quái dị hắn?
Ma âm của nữ nhân kia lại bắt đầu, gia cảm thấy hiện tại trước tiên cứu nàng ta ra thì tốt hơn, nếu không nàng ta mà cũng chết trong này, thái tử xem ra chết cũng thật vô ích. Lúc gia mang nữ nhân kia chạy, cuối cùng gia cũng kêu ra xưng hô mà gia trong lòng đã nhiều lần muốn kêu, Miêu Nhi, hắc hắc, thật dễ nghe nha! Tên này chỉ có một mình gia có thể kêu!
[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Dự cảm của gia càng ngày càng chính xác, xem ra tương lai lúc gia không có gì làm đi mở một cái đoán mệnh thiên tử phỏng chừng sẽ tài nguyên dồi dào, xem đi mèo của gia xuất hiện rồi, còn có nữ nhân kia ở đó nắm nắm kéo kéo, cứ dây dưa không rõ, gia cảm thấy chính mình cũng nghe được âm thanh lý trí bản thân đứt cái phựt! Gia lúc đó vì sao phải phát tín hiệu chứ! Nhị ca không tới, đổi lại thành kêu mèo của gia tới!Gia đương nhiên trước tiên đem mèo của gia và nữ nhân kia tách ra rồi hẵng nói, kết quả thành đánh nhau với mèo của gia, mèo của gia trông có vẻ rất gấp gáp muốn ngăn cản nữ nhân kia, gia thấy y nói không phải không có đạo lý, nhưng, cái đó, được rồi, gia thừa nhận gia lại vì đố kị mà lại nói bậy rồi. Nhìn vẻ mặt phẫn nộ lại còn ủy khuất của mèo của gia, gia bắt đầu phản tỉnh, nhưng còn không đợi gia phản tỉnh xong thì lại xảy ra chuyện rồi, thái tử cư nhiên bị Đồ Thiện thiêu chết rồi, tới chậm rồi sao?Nữ nhân kia bắt đầu dùng ma âm rồi, lần này cư nhiên còn dùng phiên bản tăng cường! Gia luôn cho rằng ma âm của nàng ta đã đạt đến giới hạn rồi chứ! Xem ra gia thật quá xem thường nàng ta rồi! Đồ Thiện không ngoài sở liệu, xuất hiện rồi, mở miệng là nói gia và mèo của gia cấu kết, cái đó, trong lòng cảm thấy hắn coi ra cũng có mắt nha, nhưng cái này cũng không phải việc gì mới, mèo của gia không cùng một chỗ với gia, chả lẽ còn cùng một chỗ với tên quái dị hắn?Ma âm của nữ nhân kia lại bắt đầu, gia cảm thấy hiện tại trước tiên cứu nàng ta ra thì tốt hơn, nếu không nàng ta mà cũng chết trong này, thái tử xem ra chết cũng thật vô ích. Lúc gia mang nữ nhân kia chạy, cuối cùng gia cũng kêu ra xưng hô mà gia trong lòng đã nhiều lần muốn kêu, Miêu Nhi, hắc hắc, thật dễ nghe nha! Tên này chỉ có một mình gia có thể kêu!