Hôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông.

Chương 36

[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Gia gần đây hình như bắt đầu đổi vận rồi, vừa nghĩ làm sao bắt được con mèo kia thì cơ hội biến nó thành hiện thực đã tự dâng lên cửa. Đầu tiên là chủ nhân phía sau của phủ Khai Phong – Công Tôn hồ ly tự động đến cửa cùng gia bàn chuyện làm ăn. Thật không hổ là lão hồ ly, không chỉ nhìn ra rắp tâm của gia, cái gì mà rắp tâm chứ, rõ ràng là thật tâm, còn độc ác lừa mất tuyệt bút của gia, nhưng vì mèo của gia, việc nhỏ này tính là gì chứ.Hắc hắc, Công Tôn hồ ly nói sau này phủ Khai Phong tuyệt đối sẽ không phản đối chuyện của gia và mèo của gia, còn sẽ kéo mèo của gia đến chỗ gia. Vì chuyện này gia cao hứng đến mức không ngủ được luôn.Kết quả chuyện tốt cứ thế theo nhau mà đến, xem ra lần trước gia không cười nhạo chuyện mấy ca ca bái phật trong miếu quả nhiên là lựa chọn đúng đắn.Nhưng nương nói chuyện này vẫn cần nữ nhân kia giúp mới được. Vì sao gia truy mèo của gia nhất định phải mang theo người qua đường Giáp này chứ? Nương vẫn rất tích cực muốn gia tống nữ nhân kia lên kinh.Công Tôn tiên sinh lại nói Bao đại nhân muốn mèo của gia mang gia quay về, có nói là ‘Hoàng mệnh nan vi’. Nhưng Công Tôn tiên sinh nói sẽ để mèo của gia chỉ mang theo một mình gia là được rồi, để các ca ca cùng mang nữ nhân kia lên kinh, thuận tiện bái kiến Hoàng thượng luôn, nhất cử lưỡng tiện.Quá tốt rồi, gia cuối cùng cũng có thể đá nữ nhân kia khỏi thế giới hai người của gia và mèo của gia rồi sao? Không được, để bảo đảm mục đích đạt thành, nhất định phải thương lượng hảo với mấy ca ca, còn có, cần nương đem gia và mèo của gia cột cùng nhau, gia thật hoài niệm những ngày cùng ăn cùng ngủ ở phủ Khai Phong a!

Gia gần đây hình như bắt đầu đổi vận rồi, vừa nghĩ làm sao bắt được con mèo kia thì cơ hội biến nó thành hiện thực đã tự dâng lên cửa. Đầu tiên là chủ nhân phía sau của phủ Khai Phong – Công Tôn hồ ly tự động đến cửa cùng gia bàn chuyện làm ăn. Thật không hổ là lão hồ ly, không chỉ nhìn ra rắp tâm của gia, cái gì mà rắp tâm chứ, rõ ràng là thật tâm, còn độc ác lừa mất tuyệt bút của gia, nhưng vì mèo của gia, việc nhỏ này tính là gì chứ.

Hắc hắc, Công Tôn hồ ly nói sau này phủ Khai Phong tuyệt đối sẽ không phản đối chuyện của gia và mèo của gia, còn sẽ kéo mèo của gia đến chỗ gia. Vì chuyện này gia cao hứng đến mức không ngủ được luôn.

Kết quả chuyện tốt cứ thế theo nhau mà đến, xem ra lần trước gia không cười nhạo chuyện mấy ca ca bái phật trong miếu quả nhiên là lựa chọn đúng đắn.

Nhưng nương nói chuyện này vẫn cần nữ nhân kia giúp mới được. Vì sao gia truy mèo của gia nhất định phải mang theo người qua đường Giáp này chứ? Nương vẫn rất tích cực muốn gia tống nữ nhân kia lên kinh.

Công Tôn tiên sinh lại nói Bao đại nhân muốn mèo của gia mang gia quay về, có nói là ‘Hoàng mệnh nan vi’. Nhưng Công Tôn tiên sinh nói sẽ để mèo của gia chỉ mang theo một mình gia là được rồi, để các ca ca cùng mang nữ nhân kia lên kinh, thuận tiện bái kiến Hoàng thượng luôn, nhất cử lưỡng tiện.

Quá tốt rồi, gia cuối cùng cũng có thể đá nữ nhân kia khỏi thế giới hai người của gia và mèo của gia rồi sao? Không được, để bảo đảm mục đích đạt thành, nhất định phải thương lượng hảo với mấy ca ca, còn có, cần nương đem gia và mèo của gia cột cùng nhau, gia thật hoài niệm những ngày cùng ăn cùng ngủ ở phủ Khai Phong a!

[Thử Miêu] Tiểu Bạch Đích Ái Miêu Nhật KýTác giả: Tôn Thử Tiêu MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngHôm nay nghe các ca ca nói Hoàng thượng vừa phong danh một con Ngự miêu. Như vậy không phải muốn vượt mặt chúng ta sao! Danh hào Nam hiệp Triển Chiêu Ngũ gia đã nghe qua, hiện tại trên giang hồ cũng xem như là nhân vật có tiếng tăm, thế nhưng hôm nay cư nhiên lại tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, nghĩ rằng lời đồn đãi của giang hồ có nhiều thứ không thực, điều này cũng không kỳ quái, dù gì trên giang hồ cũng lắm mấy thứ thị phi thêm mắm dặm muối rồi, thêm một chuyện không thực này nữa cũng bình thường thôi! Y tự cam chịu sa lầy làm chó săn cho triều đình, Ngũ gia cũng không thèm quản, nhưng y lại cứ muốn gọi cái gì mà Ngự miêu, chạm vô chỗ xúi quẩy của Ngũ gia, vậy chả phải ý y là muốn phân cao thấp một phen sao. Chờ đó, Ngũ gia sẽ biến Ngự miêu y thành con mèo trụi lông. Gia gần đây hình như bắt đầu đổi vận rồi, vừa nghĩ làm sao bắt được con mèo kia thì cơ hội biến nó thành hiện thực đã tự dâng lên cửa. Đầu tiên là chủ nhân phía sau của phủ Khai Phong – Công Tôn hồ ly tự động đến cửa cùng gia bàn chuyện làm ăn. Thật không hổ là lão hồ ly, không chỉ nhìn ra rắp tâm của gia, cái gì mà rắp tâm chứ, rõ ràng là thật tâm, còn độc ác lừa mất tuyệt bút của gia, nhưng vì mèo của gia, việc nhỏ này tính là gì chứ.Hắc hắc, Công Tôn hồ ly nói sau này phủ Khai Phong tuyệt đối sẽ không phản đối chuyện của gia và mèo của gia, còn sẽ kéo mèo của gia đến chỗ gia. Vì chuyện này gia cao hứng đến mức không ngủ được luôn.Kết quả chuyện tốt cứ thế theo nhau mà đến, xem ra lần trước gia không cười nhạo chuyện mấy ca ca bái phật trong miếu quả nhiên là lựa chọn đúng đắn.Nhưng nương nói chuyện này vẫn cần nữ nhân kia giúp mới được. Vì sao gia truy mèo của gia nhất định phải mang theo người qua đường Giáp này chứ? Nương vẫn rất tích cực muốn gia tống nữ nhân kia lên kinh.Công Tôn tiên sinh lại nói Bao đại nhân muốn mèo của gia mang gia quay về, có nói là ‘Hoàng mệnh nan vi’. Nhưng Công Tôn tiên sinh nói sẽ để mèo của gia chỉ mang theo một mình gia là được rồi, để các ca ca cùng mang nữ nhân kia lên kinh, thuận tiện bái kiến Hoàng thượng luôn, nhất cử lưỡng tiện.Quá tốt rồi, gia cuối cùng cũng có thể đá nữ nhân kia khỏi thế giới hai người của gia và mèo của gia rồi sao? Không được, để bảo đảm mục đích đạt thành, nhất định phải thương lượng hảo với mấy ca ca, còn có, cần nương đem gia và mèo của gia cột cùng nhau, gia thật hoài niệm những ngày cùng ăn cùng ngủ ở phủ Khai Phong a!

Chương 36