Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 57
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Ám ôm khư khư cái túi vải quyết định nói cho tỷ tỷ một việc mà cậu vẫn giấu trong lòng, tuy tỷ tỷ không hỏi cũng có vẻ không quan tâm lắm về vấn đề này mà cậu ngay từ lúc chuyển hóa thành Huyết tộc xong cũng vẫn không hé răng nói: "Đệ có việc này muốn nói với tỷ, cái gói vải đệ ôm trước khi được tỷ cứu là bài vị của nội tổ mẫu* đệ. Còn bọn tiểu tử đánh đệ là vì muốn cướp bài vị trong tay đệ, chúng nói đệ là dã chủng phụ thân không cần nương không thương, khắc chết cả tổ mẫu."(Nội tổ mẫu*: Bà nội)Ngừng một lúc điều chỉnh giọng nói có phần lãnh ý: "Từ nhỏ đệ được nội tổ mẫu chăm sóc, nội tổ mẫu đệ tuổi đã cao bệnh trong người cũng nhiều nên đã bỏ đệ đi trước một bước, đệ cũng không biết phụ thân là ai, mẫu thân là người nào.""Chỉ nghe nội tổ mẫu thi thoảng ngồi lẩm bẩm một mình rằng phụ thân vì công danh sự nghiệp đã đi ở rể, còn mẫu thân đệ sau khi sinh đệ xong thì cũng vứt bỏ đệ để làm tiểu thiếp một nhà hào môn, sống cuộc sống nhung lụa bỏ mặc nội tổ mẫu thân mang đầy bệnh tật cùng cái hài tử chưa đầy tháng là đệ. Lúc nội tổ mẫu mất cũng không nói cho đệ biết tên phụ mẫu là ai, tổ mẫu nói muốn đệ sống vui vẻ, đừng mang theo thù hận mà tìm hai người báo thù."Long Tử Nguyệt im lặng lắng nghe Long Ám tâm sự ánh mắt nhàn nhạt mang theo chút ít sát khí, Long Ám vẫn đang đắm chìm trong hồi ức đau thương kia, không phát giác ra ánh mắt tỷ tỷ đã nhuốm một phần sát khí, trầm giọng kể tiếp: "Thời gian sau này đệ nghe ngóng được từ những đại thẩm có quen biết với gia đình đệ thì ra phụ thân của đệ tên Lương An Duy, mẫu thân thì tái giá cho lão gia gia đã sáu mươi tuổi ngoài làm thiếp thứ mười một, không ai nhớ họ mẫu thân đệ, chỉ biết nàng gọi là Như Hoa.", nghe tới đây Long Tử Nguyệt liền nhận thấy cái tên này hệt như mấy nghệ danh của kỹ nữ lầu xanh vậy..."Đệ nói mấy việc này cho tỷ là muốn làm gì?", Long Tử Nguyệt khẽ vuốt đầu Long Ám hỏi. Long Ám ngước mặt lên nhìn tỷ tỷ nhỏ giọng nói: "Đệ muốn tìm bọn họ, để cho họ biết không có họ đệ vẫn sống, còn là sống rất tốt. Không cần phụ mẫu vô lương tâm như vậy, đệ muốn khuấy đục vũng nước của họ, muốn cho họ thấy không có họ đệ rất khỏe mạnh, rất mạnh mẽ...", trong lòng Long Tử Nguyệt khẽ chấn động cứ nghĩ cậu sẽ báo thù như kiểu g**t ch*t bọn họ hoặc chí ít cũng là ủy mỵ đi tìm họ hỏi nguyên do vì sao vứt bỏ cậu, không ngờ Long Ám lại nói muốn khuấy đục vũng nước, chứng tỏ sự cường hãn cùng độc lập của bản thân.
Long Ám ôm khư khư cái túi vải quyết định nói cho tỷ tỷ một việc mà cậu vẫn giấu trong lòng, tuy tỷ tỷ không hỏi cũng có vẻ không quan tâm lắm về vấn đề này mà cậu ngay từ lúc chuyển hóa thành Huyết tộc xong cũng vẫn không hé răng nói: "Đệ có việc này muốn nói với tỷ, cái gói vải đệ ôm trước khi được tỷ cứu là bài vị của nội tổ mẫu* đệ. Còn bọn tiểu tử đánh đệ là vì muốn cướp bài vị trong tay đệ, chúng nói đệ là dã chủng phụ thân không cần nương không thương, khắc chết cả tổ mẫu."
(Nội tổ mẫu*: Bà nội)
Ngừng một lúc điều chỉnh giọng nói có phần lãnh ý: "Từ nhỏ đệ được nội tổ mẫu chăm sóc, nội tổ mẫu đệ tuổi đã cao bệnh trong người cũng nhiều nên đã bỏ đệ đi trước một bước, đệ cũng không biết phụ thân là ai, mẫu thân là người nào."
"Chỉ nghe nội tổ mẫu thi thoảng ngồi lẩm bẩm một mình rằng phụ thân vì công danh sự nghiệp đã đi ở rể, còn mẫu thân đệ sau khi sinh đệ xong thì cũng vứt bỏ đệ để làm tiểu thiếp một nhà hào môn, sống cuộc sống nhung lụa bỏ mặc nội tổ mẫu thân mang đầy bệnh tật cùng cái hài tử chưa đầy tháng là đệ. Lúc nội tổ mẫu mất cũng không nói cho đệ biết tên phụ mẫu là ai, tổ mẫu nói muốn đệ sống vui vẻ, đừng mang theo thù hận mà tìm hai người báo thù."
Long Tử Nguyệt im lặng lắng nghe Long Ám tâm sự ánh mắt nhàn nhạt mang theo chút ít sát khí, Long Ám vẫn đang đắm chìm trong hồi ức đau thương kia, không phát giác ra ánh mắt tỷ tỷ đã nhuốm một phần sát khí, trầm giọng kể tiếp: "Thời gian sau này đệ nghe ngóng được từ những đại thẩm có quen biết với gia đình đệ thì ra phụ thân của đệ tên Lương An Duy, mẫu thân thì tái giá cho lão gia gia đã sáu mươi tuổi ngoài làm thiếp thứ mười một, không ai nhớ họ mẫu thân đệ, chỉ biết nàng gọi là Như Hoa.", nghe tới đây Long Tử Nguyệt liền nhận thấy cái tên này hệt như mấy nghệ danh của kỹ nữ lầu xanh vậy...
"Đệ nói mấy việc này cho tỷ là muốn làm gì?", Long Tử Nguyệt khẽ vuốt đầu Long Ám hỏi. Long Ám ngước mặt lên nhìn tỷ tỷ nhỏ giọng nói: "Đệ muốn tìm bọn họ, để cho họ biết không có họ đệ vẫn sống, còn là sống rất tốt. Không cần phụ mẫu vô lương tâm như vậy, đệ muốn khuấy đục vũng nước của họ, muốn cho họ thấy không có họ đệ rất khỏe mạnh, rất mạnh mẽ...", trong lòng Long Tử Nguyệt khẽ chấn động cứ nghĩ cậu sẽ báo thù như kiểu g**t ch*t bọn họ hoặc chí ít cũng là ủy mỵ đi tìm họ hỏi nguyên do vì sao vứt bỏ cậu, không ngờ Long Ám lại nói muốn khuấy đục vũng nước, chứng tỏ sự cường hãn cùng độc lập của bản thân.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Ám ôm khư khư cái túi vải quyết định nói cho tỷ tỷ một việc mà cậu vẫn giấu trong lòng, tuy tỷ tỷ không hỏi cũng có vẻ không quan tâm lắm về vấn đề này mà cậu ngay từ lúc chuyển hóa thành Huyết tộc xong cũng vẫn không hé răng nói: "Đệ có việc này muốn nói với tỷ, cái gói vải đệ ôm trước khi được tỷ cứu là bài vị của nội tổ mẫu* đệ. Còn bọn tiểu tử đánh đệ là vì muốn cướp bài vị trong tay đệ, chúng nói đệ là dã chủng phụ thân không cần nương không thương, khắc chết cả tổ mẫu."(Nội tổ mẫu*: Bà nội)Ngừng một lúc điều chỉnh giọng nói có phần lãnh ý: "Từ nhỏ đệ được nội tổ mẫu chăm sóc, nội tổ mẫu đệ tuổi đã cao bệnh trong người cũng nhiều nên đã bỏ đệ đi trước một bước, đệ cũng không biết phụ thân là ai, mẫu thân là người nào.""Chỉ nghe nội tổ mẫu thi thoảng ngồi lẩm bẩm một mình rằng phụ thân vì công danh sự nghiệp đã đi ở rể, còn mẫu thân đệ sau khi sinh đệ xong thì cũng vứt bỏ đệ để làm tiểu thiếp một nhà hào môn, sống cuộc sống nhung lụa bỏ mặc nội tổ mẫu thân mang đầy bệnh tật cùng cái hài tử chưa đầy tháng là đệ. Lúc nội tổ mẫu mất cũng không nói cho đệ biết tên phụ mẫu là ai, tổ mẫu nói muốn đệ sống vui vẻ, đừng mang theo thù hận mà tìm hai người báo thù."Long Tử Nguyệt im lặng lắng nghe Long Ám tâm sự ánh mắt nhàn nhạt mang theo chút ít sát khí, Long Ám vẫn đang đắm chìm trong hồi ức đau thương kia, không phát giác ra ánh mắt tỷ tỷ đã nhuốm một phần sát khí, trầm giọng kể tiếp: "Thời gian sau này đệ nghe ngóng được từ những đại thẩm có quen biết với gia đình đệ thì ra phụ thân của đệ tên Lương An Duy, mẫu thân thì tái giá cho lão gia gia đã sáu mươi tuổi ngoài làm thiếp thứ mười một, không ai nhớ họ mẫu thân đệ, chỉ biết nàng gọi là Như Hoa.", nghe tới đây Long Tử Nguyệt liền nhận thấy cái tên này hệt như mấy nghệ danh của kỹ nữ lầu xanh vậy..."Đệ nói mấy việc này cho tỷ là muốn làm gì?", Long Tử Nguyệt khẽ vuốt đầu Long Ám hỏi. Long Ám ngước mặt lên nhìn tỷ tỷ nhỏ giọng nói: "Đệ muốn tìm bọn họ, để cho họ biết không có họ đệ vẫn sống, còn là sống rất tốt. Không cần phụ mẫu vô lương tâm như vậy, đệ muốn khuấy đục vũng nước của họ, muốn cho họ thấy không có họ đệ rất khỏe mạnh, rất mạnh mẽ...", trong lòng Long Tử Nguyệt khẽ chấn động cứ nghĩ cậu sẽ báo thù như kiểu g**t ch*t bọn họ hoặc chí ít cũng là ủy mỵ đi tìm họ hỏi nguyên do vì sao vứt bỏ cậu, không ngờ Long Ám lại nói muốn khuấy đục vũng nước, chứng tỏ sự cường hãn cùng độc lập của bản thân.