Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 145

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Đoàn người Long Tử Nguyệt lang bạt suốt mấy mươi ngày rốt cuộc cũng ra khỏi nơi hoang vu kia, dù sao cũng chỉ có đi bộ nên tốn không ít công sức, lại nói có hai kẻ kia một bị Long Tử Nguyệt làm cho trọng thương, một kẻ bị Vô Phong dụng thuốc tạm thời mất hết nội lực. Vốn muốn Vô Phong dẫn đường tất nhiên Long Tử Nguyệt đã ăn không ít thiệt thòi.Ánh mắt Long Tử Nguyệt đảo quanh một vòng người dân trong trấn định tìm một con mồi cho bản thân, vô tình nàng phát hiện ra bóng dáng quen thuộc của U Minh Lang Vương. Nó đang nằm bên vệ đường, bộ lông bám đầy bụi bẩn nhìn y hệt con chó nhỏ bị bỏ rơi.Bất ngờ với bộ dạng chật vật của U Minh Lang Vương, Long Tử Nguyệt tiến về phía nó bất chấp cả đám người sau lưng nàng. Long Tử Nguyệt lại gần U Minh Lang Vương đưa tay bế nó lên, thì thầm vào tai nó: "Làm sao lại thành ra như vậy?"U Minh Lang Vương nằm trong vòng tay Long Tử Nguyệt ư ử kêu nhỏ, dùng thần thức nói với nàng: "Tiểu U tìm người cực khổ biết bao, Hạ Tử Lân đã an toàn trở về làm Hiền vương của hắn, còn phái người truy tung của Tiểu U.", U Minh Lang Vương liếc mắt hướng về Vô Phong: "Nam sủng mới của người à?"Long Tử Nguyệt không đáp chỉ vỗ về đầu U Minh Lang Vương ôm nó trong lòng, tất nhiên Vô Phong và Long Tử Nguyệt cũng cả nhận được không khí xung quanh đây có phần ngưng trọng lại. Ám vệ của Hạ Tử Lân đang theo dõi dấu vết của U Minh Lang Vương, còn có dư đảng của Mộ Lâm, truy binh của Diệp Âm Liên đều tập trung hết ở trong trấn.Bọn người Long Tử Nguyệt vừa xuất hiện thì đã bị bọn chúng phát hiện ra, Vô Phong khẽ lắc đầu bâng quơ nói: "Không ngờ nơi xa xôi hẻo lánh này lại hội tụ toàn nhưng cao thủ, các vị nếu đã có lòng muốn đón tiếp cớ sao không xuất hiện ra hết. Lẩn trốn như vậy chơi không vui đâu."Dứt lời những bá tánh bình dân ban nãy toàn bộ bất ngờ rút vũ khí ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào năm người một "chó" trước mặt. Thuộc hạ của Diệp Âm Liên đứng ra từ đám người, quát lớn: "Bắt sống Mộ Lâm sẽ được triều đình trọng thưởng!".Quan binh nghe lệnh lập tức lao vào nhau, mà dư đảng của Mộ Lâm vì thủ hộ chủ tử cũng tham gia cuộc chiến. Vô Phong cùng nha hoàn bị vây trong đám người đông đến nước chảy không lọt, vội vã dùng tốc độ quỷ dị của Huyết tộc để hộ thân. Long Tử Nguyệt ngay lúc tên kia chưa nói xong thì đã nhanh chân chuồn đi, dù sao với tốc độ của Thuần huyết Huyết tộc so với một cái Huyết tộc nhánh dưới Vô Phong tất nhiên là nhanh hơn hắn nhiều rồi.Đến khi tầm mắt Vô Phong vừa lướt qua đoàn người thì phát hiện đã lạc mất dấu vết của Long Tử Nguyệt rồi, một bụng tức giận phát tiết lên hết đám người không phân biệt tốt sống kia. Long Tử Nguyệt sau khi trốn khỏi cuộc quần chiến thì lủi nhanh ra ngoài trấn.

Đoàn người Long Tử Nguyệt lang bạt suốt mấy mươi ngày rốt cuộc cũng ra khỏi nơi hoang vu kia, dù sao cũng chỉ có đi bộ nên tốn không ít công sức, lại nói có hai kẻ kia một bị Long Tử Nguyệt làm cho trọng thương, một kẻ bị Vô Phong dụng thuốc tạm thời mất hết nội lực. Vốn muốn Vô Phong dẫn đường tất nhiên Long Tử Nguyệt đã ăn không ít thiệt thòi.

Ánh mắt Long Tử Nguyệt đảo quanh một vòng người dân trong trấn định tìm một con mồi cho bản thân, vô tình nàng phát hiện ra bóng dáng quen thuộc của U Minh Lang Vương. Nó đang nằm bên vệ đường, bộ lông bám đầy bụi bẩn nhìn y hệt con chó nhỏ bị bỏ rơi.

Bất ngờ với bộ dạng chật vật của U Minh Lang Vương, Long Tử Nguyệt tiến về phía nó bất chấp cả đám người sau lưng nàng. Long Tử Nguyệt lại gần U Minh Lang Vương đưa tay bế nó lên, thì thầm vào tai nó: "Làm sao lại thành ra như vậy?"

U Minh Lang Vương nằm trong vòng tay Long Tử Nguyệt ư ử kêu nhỏ, dùng thần thức nói với nàng: "Tiểu U tìm người cực khổ biết bao, Hạ Tử Lân đã an toàn trở về làm Hiền vương của hắn, còn phái người truy tung của Tiểu U.", U Minh Lang Vương liếc mắt hướng về Vô Phong: "Nam sủng mới của người à?"

Long Tử Nguyệt không đáp chỉ vỗ về đầu U Minh Lang Vương ôm nó trong lòng, tất nhiên Vô Phong và Long Tử Nguyệt cũng cả nhận được không khí xung quanh đây có phần ngưng trọng lại. Ám vệ của Hạ Tử Lân đang theo dõi dấu vết của U Minh Lang Vương, còn có dư đảng của Mộ Lâm, truy binh của Diệp Âm Liên đều tập trung hết ở trong trấn.

Bọn người Long Tử Nguyệt vừa xuất hiện thì đã bị bọn chúng phát hiện ra, Vô Phong khẽ lắc đầu bâng quơ nói: "Không ngờ nơi xa xôi hẻo lánh này lại hội tụ toàn nhưng cao thủ, các vị nếu đã có lòng muốn đón tiếp cớ sao không xuất hiện ra hết. Lẩn trốn như vậy chơi không vui đâu."

Dứt lời những bá tánh bình dân ban nãy toàn bộ bất ngờ rút vũ khí ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào năm người một "chó" trước mặt. Thuộc hạ của Diệp Âm Liên đứng ra từ đám người, quát lớn: "Bắt sống Mộ Lâm sẽ được triều đình trọng thưởng!".

Quan binh nghe lệnh lập tức lao vào nhau, mà dư đảng của Mộ Lâm vì thủ hộ chủ tử cũng tham gia cuộc chiến. Vô Phong cùng nha hoàn bị vây trong đám người đông đến nước chảy không lọt, vội vã dùng tốc độ quỷ dị của Huyết tộc để hộ thân. Long Tử Nguyệt ngay lúc tên kia chưa nói xong thì đã nhanh chân chuồn đi, dù sao với tốc độ của Thuần huyết Huyết tộc so với một cái Huyết tộc nhánh dưới Vô Phong tất nhiên là nhanh hơn hắn nhiều rồi.

Đến khi tầm mắt Vô Phong vừa lướt qua đoàn người thì phát hiện đã lạc mất dấu vết của Long Tử Nguyệt rồi, một bụng tức giận phát tiết lên hết đám người không phân biệt tốt sống kia. Long Tử Nguyệt sau khi trốn khỏi cuộc quần chiến thì lủi nhanh ra ngoài trấn.

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Đoàn người Long Tử Nguyệt lang bạt suốt mấy mươi ngày rốt cuộc cũng ra khỏi nơi hoang vu kia, dù sao cũng chỉ có đi bộ nên tốn không ít công sức, lại nói có hai kẻ kia một bị Long Tử Nguyệt làm cho trọng thương, một kẻ bị Vô Phong dụng thuốc tạm thời mất hết nội lực. Vốn muốn Vô Phong dẫn đường tất nhiên Long Tử Nguyệt đã ăn không ít thiệt thòi.Ánh mắt Long Tử Nguyệt đảo quanh một vòng người dân trong trấn định tìm một con mồi cho bản thân, vô tình nàng phát hiện ra bóng dáng quen thuộc của U Minh Lang Vương. Nó đang nằm bên vệ đường, bộ lông bám đầy bụi bẩn nhìn y hệt con chó nhỏ bị bỏ rơi.Bất ngờ với bộ dạng chật vật của U Minh Lang Vương, Long Tử Nguyệt tiến về phía nó bất chấp cả đám người sau lưng nàng. Long Tử Nguyệt lại gần U Minh Lang Vương đưa tay bế nó lên, thì thầm vào tai nó: "Làm sao lại thành ra như vậy?"U Minh Lang Vương nằm trong vòng tay Long Tử Nguyệt ư ử kêu nhỏ, dùng thần thức nói với nàng: "Tiểu U tìm người cực khổ biết bao, Hạ Tử Lân đã an toàn trở về làm Hiền vương của hắn, còn phái người truy tung của Tiểu U.", U Minh Lang Vương liếc mắt hướng về Vô Phong: "Nam sủng mới của người à?"Long Tử Nguyệt không đáp chỉ vỗ về đầu U Minh Lang Vương ôm nó trong lòng, tất nhiên Vô Phong và Long Tử Nguyệt cũng cả nhận được không khí xung quanh đây có phần ngưng trọng lại. Ám vệ của Hạ Tử Lân đang theo dõi dấu vết của U Minh Lang Vương, còn có dư đảng của Mộ Lâm, truy binh của Diệp Âm Liên đều tập trung hết ở trong trấn.Bọn người Long Tử Nguyệt vừa xuất hiện thì đã bị bọn chúng phát hiện ra, Vô Phong khẽ lắc đầu bâng quơ nói: "Không ngờ nơi xa xôi hẻo lánh này lại hội tụ toàn nhưng cao thủ, các vị nếu đã có lòng muốn đón tiếp cớ sao không xuất hiện ra hết. Lẩn trốn như vậy chơi không vui đâu."Dứt lời những bá tánh bình dân ban nãy toàn bộ bất ngờ rút vũ khí ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào năm người một "chó" trước mặt. Thuộc hạ của Diệp Âm Liên đứng ra từ đám người, quát lớn: "Bắt sống Mộ Lâm sẽ được triều đình trọng thưởng!".Quan binh nghe lệnh lập tức lao vào nhau, mà dư đảng của Mộ Lâm vì thủ hộ chủ tử cũng tham gia cuộc chiến. Vô Phong cùng nha hoàn bị vây trong đám người đông đến nước chảy không lọt, vội vã dùng tốc độ quỷ dị của Huyết tộc để hộ thân. Long Tử Nguyệt ngay lúc tên kia chưa nói xong thì đã nhanh chân chuồn đi, dù sao với tốc độ của Thuần huyết Huyết tộc so với một cái Huyết tộc nhánh dưới Vô Phong tất nhiên là nhanh hơn hắn nhiều rồi.Đến khi tầm mắt Vô Phong vừa lướt qua đoàn người thì phát hiện đã lạc mất dấu vết của Long Tử Nguyệt rồi, một bụng tức giận phát tiết lên hết đám người không phân biệt tốt sống kia. Long Tử Nguyệt sau khi trốn khỏi cuộc quần chiến thì lủi nhanh ra ngoài trấn.

Chương 145