Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 176

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào thân ảnh Hạ Tử Lân nhưng hắn dường như tập mãi thành thói quen, không để ý đến nàng. Long Tử Nguyệt lúc sau mới từ tốn mở lời: "Thật ra ta cũng không rõ vì sao ta lại muốn bảo hộ ngươi. Hiện tại ngươi có dự tính gì không? Dù sao một quốc không thể không có quân chủ, nhìn ngươi cao thấp lại không có dã tâm xưng đế, chỉ muốn an nhàn làm vương gia.".Long Tử Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: "Mẫu hậu của ngươi luôn tìm cách giết ngươi, cổ độc trong người của ngươi cũng là bà ta hạ có phải không?". Hạ Tử Lân có chút bất ngờ, Long Tử Nguyệt biết hắn trúng cổ độc sao? Loại cổ độc này không đại phu nào có thể chuẩn ra vậy mà Long Tử Nguyệt lại biết?Hạ Tử Lân lên tiếng hỏi: "Nguyệt nhi làm sao biết bản vương trúng cổ độc?", Long Tử Nguyệt chau mày, giọng nói có chút cáu gắt: "Phiền ngươi ăn nói cẩn thận, đừng tùy tiện gọi tên ta thân thiết như vậy, nếu không đừng trách ta trở mặt."."Lại nói ta có cách trị cổ độc cho ngươi, nhưng thành công thì khả năng không cao còn rất dễ đi tìm chết..." Long Tử Nguyệt đang nói giữa chừng thì chợt túm tay của Hạ Tử Lân ôm chặt eo hắn nhảy sang một bên, hung hung hiểm hiểm tránh thoát một loạt ám khí nhỏ li ti như những sợi tóc. Âm thanh ám khí cắm chặt vào trường cột vang lên tí tách trong phòng nghe mà rợn người.Hạ Tử Lân ban đầu cả người cứng ngắc trước động tác tiếp xúc thân mật giữa Long Tử Nguyệt và hắn, đến khi nhận ra nàng lại vừa cứu mạng của hắn, nhìn lại vô số ám khí đằng kia, nếu không có Long Tử Nguyệt kéo Hạ Tử Lân thì có lẽ hắn đã thành con nhím rồi. Long Tử Nguyệt giọng điệu âm lãnh quát: "Còn không mau hiện thân? Chờ cô nãi nãi ta ra tay chăng?".Bọn người đánh lén cũng không ngần ngại toàn bộ hiện thân, Long Tử Nguyệt nhìn lướt qua đám người, trong lòng lộp bộp vài cái. Bọn này căn bản không phải là "người", mà là huyết tộc. Bởi vì Long Tử Nguyệt cảm nhận được tốc độ phóng châm lẫn hơi thở khác thường của bọn chúng, nếu như là con người đến gần nàng đều nghe được tiếng bước chân, nếu là cao thủ thì nàng cũng nghe được tiếng hít thở của bọn chúng.Nhưng việc bọn chúng đồng loạt xuất hiện nhanh chớp nhoáng đến như vậy, ngoài Huyết tộc ra thì nhân loại hầu như không có ai đạt được thành tựu như vậy cả. Lần đầu tiên Long Tử Nguyệt thấy Huyết tộc hiện thân mà đông đến thế, nàng không chắc rằng có thể bảo hộ chu toàn cho Hạ Tử Lân được hay không... Đại não Long Tử Nguyệt xoay chuyển, phải mau chóng tìm ra biện pháp vẹn toàn mới được.

Tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào thân ảnh Hạ Tử Lân nhưng hắn dường như tập mãi thành thói quen, không để ý đến nàng. Long Tử Nguyệt lúc sau mới từ tốn mở lời: "Thật ra ta cũng không rõ vì sao ta lại muốn bảo hộ ngươi. Hiện tại ngươi có dự tính gì không? Dù sao một quốc không thể không có quân chủ, nhìn ngươi cao thấp lại không có dã tâm xưng đế, chỉ muốn an nhàn làm vương gia.".

Long Tử Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: "Mẫu hậu của ngươi luôn tìm cách giết ngươi, cổ độc trong người của ngươi cũng là bà ta hạ có phải không?". Hạ Tử Lân có chút bất ngờ, Long Tử Nguyệt biết hắn trúng cổ độc sao? Loại cổ độc này không đại phu nào có thể chuẩn ra vậy mà Long Tử Nguyệt lại biết?

Hạ Tử Lân lên tiếng hỏi: "Nguyệt nhi làm sao biết bản vương trúng cổ độc?", Long Tử Nguyệt chau mày, giọng nói có chút cáu gắt: "Phiền ngươi ăn nói cẩn thận, đừng tùy tiện gọi tên ta thân thiết như vậy, nếu không đừng trách ta trở mặt.".

"Lại nói ta có cách trị cổ độc cho ngươi, nhưng thành công thì khả năng không cao còn rất dễ đi tìm chết..." Long Tử Nguyệt đang nói giữa chừng thì chợt túm tay của Hạ Tử Lân ôm chặt eo hắn nhảy sang một bên, hung hung hiểm hiểm tránh thoát một loạt ám khí nhỏ li ti như những sợi tóc. Âm thanh ám khí cắm chặt vào trường cột vang lên tí tách trong phòng nghe mà rợn người.

Hạ Tử Lân ban đầu cả người cứng ngắc trước động tác tiếp xúc thân mật giữa Long Tử Nguyệt và hắn, đến khi nhận ra nàng lại vừa cứu mạng của hắn, nhìn lại vô số ám khí đằng kia, nếu không có Long Tử Nguyệt kéo Hạ Tử Lân thì có lẽ hắn đã thành con nhím rồi. Long Tử Nguyệt giọng điệu âm lãnh quát: "Còn không mau hiện thân? Chờ cô nãi nãi ta ra tay chăng?".

Bọn người đánh lén cũng không ngần ngại toàn bộ hiện thân, Long Tử Nguyệt nhìn lướt qua đám người, trong lòng lộp bộp vài cái. Bọn này căn bản không phải là "người", mà là huyết tộc. Bởi vì Long Tử Nguyệt cảm nhận được tốc độ phóng châm lẫn hơi thở khác thường của bọn chúng, nếu như là con người đến gần nàng đều nghe được tiếng bước chân, nếu là cao thủ thì nàng cũng nghe được tiếng hít thở của bọn chúng.

Nhưng việc bọn chúng đồng loạt xuất hiện nhanh chớp nhoáng đến như vậy, ngoài Huyết tộc ra thì nhân loại hầu như không có ai đạt được thành tựu như vậy cả. Lần đầu tiên Long Tử Nguyệt thấy Huyết tộc hiện thân mà đông đến thế, nàng không chắc rằng có thể bảo hộ chu toàn cho Hạ Tử Lân được hay không... Đại não Long Tử Nguyệt xoay chuyển, phải mau chóng tìm ra biện pháp vẹn toàn mới được.

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào thân ảnh Hạ Tử Lân nhưng hắn dường như tập mãi thành thói quen, không để ý đến nàng. Long Tử Nguyệt lúc sau mới từ tốn mở lời: "Thật ra ta cũng không rõ vì sao ta lại muốn bảo hộ ngươi. Hiện tại ngươi có dự tính gì không? Dù sao một quốc không thể không có quân chủ, nhìn ngươi cao thấp lại không có dã tâm xưng đế, chỉ muốn an nhàn làm vương gia.".Long Tử Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: "Mẫu hậu của ngươi luôn tìm cách giết ngươi, cổ độc trong người của ngươi cũng là bà ta hạ có phải không?". Hạ Tử Lân có chút bất ngờ, Long Tử Nguyệt biết hắn trúng cổ độc sao? Loại cổ độc này không đại phu nào có thể chuẩn ra vậy mà Long Tử Nguyệt lại biết?Hạ Tử Lân lên tiếng hỏi: "Nguyệt nhi làm sao biết bản vương trúng cổ độc?", Long Tử Nguyệt chau mày, giọng nói có chút cáu gắt: "Phiền ngươi ăn nói cẩn thận, đừng tùy tiện gọi tên ta thân thiết như vậy, nếu không đừng trách ta trở mặt."."Lại nói ta có cách trị cổ độc cho ngươi, nhưng thành công thì khả năng không cao còn rất dễ đi tìm chết..." Long Tử Nguyệt đang nói giữa chừng thì chợt túm tay của Hạ Tử Lân ôm chặt eo hắn nhảy sang một bên, hung hung hiểm hiểm tránh thoát một loạt ám khí nhỏ li ti như những sợi tóc. Âm thanh ám khí cắm chặt vào trường cột vang lên tí tách trong phòng nghe mà rợn người.Hạ Tử Lân ban đầu cả người cứng ngắc trước động tác tiếp xúc thân mật giữa Long Tử Nguyệt và hắn, đến khi nhận ra nàng lại vừa cứu mạng của hắn, nhìn lại vô số ám khí đằng kia, nếu không có Long Tử Nguyệt kéo Hạ Tử Lân thì có lẽ hắn đã thành con nhím rồi. Long Tử Nguyệt giọng điệu âm lãnh quát: "Còn không mau hiện thân? Chờ cô nãi nãi ta ra tay chăng?".Bọn người đánh lén cũng không ngần ngại toàn bộ hiện thân, Long Tử Nguyệt nhìn lướt qua đám người, trong lòng lộp bộp vài cái. Bọn này căn bản không phải là "người", mà là huyết tộc. Bởi vì Long Tử Nguyệt cảm nhận được tốc độ phóng châm lẫn hơi thở khác thường của bọn chúng, nếu như là con người đến gần nàng đều nghe được tiếng bước chân, nếu là cao thủ thì nàng cũng nghe được tiếng hít thở của bọn chúng.Nhưng việc bọn chúng đồng loạt xuất hiện nhanh chớp nhoáng đến như vậy, ngoài Huyết tộc ra thì nhân loại hầu như không có ai đạt được thành tựu như vậy cả. Lần đầu tiên Long Tử Nguyệt thấy Huyết tộc hiện thân mà đông đến thế, nàng không chắc rằng có thể bảo hộ chu toàn cho Hạ Tử Lân được hay không... Đại não Long Tử Nguyệt xoay chuyển, phải mau chóng tìm ra biện pháp vẹn toàn mới được.

Chương 176