Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 193

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt biết Hạ Thiển Mộng có lẽ đã đoán ra thân phận của nàng, cũng biết chắc chắn trong đầu Hạ Thiển Mộng sẽ nhảy ra vô số câu hỏi. Thong thả đứng dậy, phất nhẹ vạt áo, cử chỉ giơ tay nhấc chân đều vô cùng tự nhiên phóng khoáng nhưng không hề không tùy tiện.Bước chân Long Tử Nguyệt vừa dẫm lên trên con đường quanh co trong ngự hoa viên, lót đầy những viên sỏi nhỏ được vài bước, Hạ Thiển Mộng vội vã cất giọng gọi: "Linh Tê công chúa xin dừng bước, là Thiển Mộng l* m*ng, mong công chúa thứ tội.".Người cũng không xoay lại Long Tử Nguyệt tùy ý đáp: "Ừ ừ, ta không nhỏ nhen vậy đâu.", vừa nói vừa đi về phía trước, bỏ lại Hạ Thiển Mộng đằng sau. Hạ Thiển Mộng không cam lòng, muốn lôi kéo tạo mối quan hệ với Long Tử Nguyệt liền lên tiếng: "Thiển Mộng biết một nơi có rất nhiều loài hoa đẹp, không biết Linh Tê công chúa có nhã hứng muốn đi cùng với Thiển Mộng cùng thưởng hoa hay không?".Long Tử Nguyệt dừng bước quay người lại quan sát Hạ Thiển Mộng, bỗng Long Tử Nguyệt mở miệng hỏi: "Nghe nói hôm nay là quốc tang của hoàng thượng Nguyệt Lan quốc, công chúa còn có nhã hứng đi thưởng hoa mà không phải đưa hoàng thượng? Hay là phong tục của Nguyệt Lan quý quốc khác với các quốc khác chăng?".Bị Long Tử Nguyệt chất vấn thẳng thừng như vậy Hạ Thiển Mộng nghẹn họng nhìn nàng, ấp úng không biết nói gì cho phải. Hạ Thiển Mộng ngượng ngùng lấp l**m: "Để cho Linh tê công chúa chê cười rồi, Thiển Mộng thấy công chúa một mình dạo quanh ngự hoa viên, sợ công chúa buồn.chán nên Thiển Mộng mới mạo muội muốn phụng bồi cùng công chúa mà thôi."Long Tử Nguyệt lười nói chuyện cùng Hạ Thiển Mộng, vừa định bỏ đi thì thấy thái giám truyền tin chạy như bay về hướng này, chốc lát đã tới trước mặt nàng. Thái giám trực tiếp bỏ qua sự hiện diện của Hạ Thiển Mộng mà vội vàng quỳ xuống hành lễ rồi bẩm báo với Long Tử Nguyệt: "Tham kiến Linh Tê công chúa! Nhiếp chính vương cho mời gặp công chúa, hiện người đang chờ công chúa tại ngự thư phòng. Mời công chúa đi theo nô tài".Hạ Thiển Mộng lên tiếng chen vào: "Nô tài to gan thấy bản công chúa còn không hành lễ?", thái giám truyền tin lúc này mới nhìn sang Hạ Thiển Mộng, trong lòng khinh bỉ nhưng vẫn hướng nàng ta quỳ xuống: "Nô tài tham kiến công chúa. Mong công chúa thứ tội, nô tài còn phải nhanh chóng dẫn đường đưa Linh Tê công chúa đến ngự thư phòng gặp Nhiếp chính vương.".

Long Tử Nguyệt biết Hạ Thiển Mộng có lẽ đã đoán ra thân phận của nàng, cũng biết chắc chắn trong đầu Hạ Thiển Mộng sẽ nhảy ra vô số câu hỏi. Thong thả đứng dậy, phất nhẹ vạt áo, cử chỉ giơ tay nhấc chân đều vô cùng tự nhiên phóng khoáng nhưng không hề không tùy tiện.

Bước chân Long Tử Nguyệt vừa dẫm lên trên con đường quanh co trong ngự hoa viên, lót đầy những viên sỏi nhỏ được vài bước, Hạ Thiển Mộng vội vã cất giọng gọi: "Linh Tê công chúa xin dừng bước, là Thiển Mộng l* m*ng, mong công chúa thứ tội.".

Người cũng không xoay lại Long Tử Nguyệt tùy ý đáp: "Ừ ừ, ta không nhỏ nhen vậy đâu.", vừa nói vừa đi về phía trước, bỏ lại Hạ Thiển Mộng đằng sau. Hạ Thiển Mộng không cam lòng, muốn lôi kéo tạo mối quan hệ với Long Tử Nguyệt liền lên tiếng: "Thiển Mộng biết một nơi có rất nhiều loài hoa đẹp, không biết Linh Tê công chúa có nhã hứng muốn đi cùng với Thiển Mộng cùng thưởng hoa hay không?".

Long Tử Nguyệt dừng bước quay người lại quan sát Hạ Thiển Mộng, bỗng Long Tử Nguyệt mở miệng hỏi: "Nghe nói hôm nay là quốc tang của hoàng thượng Nguyệt Lan quốc, công chúa còn có nhã hứng đi thưởng hoa mà không phải đưa hoàng thượng? Hay là phong tục của Nguyệt Lan quý quốc khác với các quốc khác chăng?".

Bị Long Tử Nguyệt chất vấn thẳng thừng như vậy Hạ Thiển Mộng nghẹn họng nhìn nàng, ấp úng không biết nói gì cho phải. Hạ Thiển Mộng ngượng ngùng lấp l**m: "Để cho Linh tê công chúa chê cười rồi, Thiển Mộng thấy công chúa một mình dạo quanh ngự hoa viên, sợ công chúa buồn.chán nên Thiển Mộng mới mạo muội muốn phụng bồi cùng công chúa mà thôi."

Long Tử Nguyệt lười nói chuyện cùng Hạ Thiển Mộng, vừa định bỏ đi thì thấy thái giám truyền tin chạy như bay về hướng này, chốc lát đã tới trước mặt nàng. Thái giám trực tiếp bỏ qua sự hiện diện của Hạ Thiển Mộng mà vội vàng quỳ xuống hành lễ rồi bẩm báo với Long Tử Nguyệt: "Tham kiến Linh Tê công chúa! Nhiếp chính vương cho mời gặp công chúa, hiện người đang chờ công chúa tại ngự thư phòng. Mời công chúa đi theo nô tài".

Hạ Thiển Mộng lên tiếng chen vào: "Nô tài to gan thấy bản công chúa còn không hành lễ?", thái giám truyền tin lúc này mới nhìn sang Hạ Thiển Mộng, trong lòng khinh bỉ nhưng vẫn hướng nàng ta quỳ xuống: "Nô tài tham kiến công chúa. Mong công chúa thứ tội, nô tài còn phải nhanh chóng dẫn đường đưa Linh Tê công chúa đến ngự thư phòng gặp Nhiếp chính vương.".

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt biết Hạ Thiển Mộng có lẽ đã đoán ra thân phận của nàng, cũng biết chắc chắn trong đầu Hạ Thiển Mộng sẽ nhảy ra vô số câu hỏi. Thong thả đứng dậy, phất nhẹ vạt áo, cử chỉ giơ tay nhấc chân đều vô cùng tự nhiên phóng khoáng nhưng không hề không tùy tiện.Bước chân Long Tử Nguyệt vừa dẫm lên trên con đường quanh co trong ngự hoa viên, lót đầy những viên sỏi nhỏ được vài bước, Hạ Thiển Mộng vội vã cất giọng gọi: "Linh Tê công chúa xin dừng bước, là Thiển Mộng l* m*ng, mong công chúa thứ tội.".Người cũng không xoay lại Long Tử Nguyệt tùy ý đáp: "Ừ ừ, ta không nhỏ nhen vậy đâu.", vừa nói vừa đi về phía trước, bỏ lại Hạ Thiển Mộng đằng sau. Hạ Thiển Mộng không cam lòng, muốn lôi kéo tạo mối quan hệ với Long Tử Nguyệt liền lên tiếng: "Thiển Mộng biết một nơi có rất nhiều loài hoa đẹp, không biết Linh Tê công chúa có nhã hứng muốn đi cùng với Thiển Mộng cùng thưởng hoa hay không?".Long Tử Nguyệt dừng bước quay người lại quan sát Hạ Thiển Mộng, bỗng Long Tử Nguyệt mở miệng hỏi: "Nghe nói hôm nay là quốc tang của hoàng thượng Nguyệt Lan quốc, công chúa còn có nhã hứng đi thưởng hoa mà không phải đưa hoàng thượng? Hay là phong tục của Nguyệt Lan quý quốc khác với các quốc khác chăng?".Bị Long Tử Nguyệt chất vấn thẳng thừng như vậy Hạ Thiển Mộng nghẹn họng nhìn nàng, ấp úng không biết nói gì cho phải. Hạ Thiển Mộng ngượng ngùng lấp l**m: "Để cho Linh tê công chúa chê cười rồi, Thiển Mộng thấy công chúa một mình dạo quanh ngự hoa viên, sợ công chúa buồn.chán nên Thiển Mộng mới mạo muội muốn phụng bồi cùng công chúa mà thôi."Long Tử Nguyệt lười nói chuyện cùng Hạ Thiển Mộng, vừa định bỏ đi thì thấy thái giám truyền tin chạy như bay về hướng này, chốc lát đã tới trước mặt nàng. Thái giám trực tiếp bỏ qua sự hiện diện của Hạ Thiển Mộng mà vội vàng quỳ xuống hành lễ rồi bẩm báo với Long Tử Nguyệt: "Tham kiến Linh Tê công chúa! Nhiếp chính vương cho mời gặp công chúa, hiện người đang chờ công chúa tại ngự thư phòng. Mời công chúa đi theo nô tài".Hạ Thiển Mộng lên tiếng chen vào: "Nô tài to gan thấy bản công chúa còn không hành lễ?", thái giám truyền tin lúc này mới nhìn sang Hạ Thiển Mộng, trong lòng khinh bỉ nhưng vẫn hướng nàng ta quỳ xuống: "Nô tài tham kiến công chúa. Mong công chúa thứ tội, nô tài còn phải nhanh chóng dẫn đường đưa Linh Tê công chúa đến ngự thư phòng gặp Nhiếp chính vương.".

Chương 193