Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 228

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Bọn người Huyết tộc được cử đi lùng bắt Long Tử Nguyệt không còn một ai sống sót trở về phục mệnh, huyết mâu mỹ nam tử nhìn xa xăm kết hợp đóa bỉ ngạn vô cùng chói mắt giữa mi tâm, khóe môi mỹ nam câu lên nụ cười khuynh đảo chúng sinh: "Cũng có chút bản lĩnh nhỉ?".Thấy chủ tử mỉm cười, toàn bộ Huyết tộc nhanh dưới trong điện lạnh toát sống lưng, trong thâm tâm không ngừng run rẩy, ra sức làm giảm sự tồn tại của chính mình đến mức thấp nhất có thể. Mỹ nam tử ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói: "Phái  thêm Huyết tộc âm thầm đến mời lại đi.".Huyết tộc lai thuần trực thuộc nhánh dưới nhanh chóng quỳ xuống đáp: "Vâng! Thuộc hạ nhất định hoàn thành sứ mạng chủ tử giao.", nam tử yêu mỵ hơi ngửa người dựa vào ghế quý phi, khép đôi mắt màu máu lại âm thanh nhàn nhạt cất lên: "Tốt nhất là như vậy, nếu không cũng không cần trở về nữa.".Lĩnh mệnh từ chủ tử, Huyết tộc lai thuần không dám trì hoãn lâu liền thi lễ cáo lui, vội vã rời khỏi điện. Sau khi điều động nhân lực, đích thân hắn dẫn người đi "thỉnh" Long Tử Nguyệt về giao cho chủ tử, hiển nhiên lần này Huyết tộc mang theo đông hơn và có năng lực cao hơn lần đầu nhiều.- ----- Vũ Vương đỉnh ------Vô Phong trở về sương phòng mà thuở nhỏ muội muội Vô Tình hay nằng nặc đòi ngủ cùng với ca ca hắn, nhìn chiếc giường khá rộng so với thân hình nhỏ bé của muội muội lúc bấy giờ, ký ức lại tràn về, muội muội thơ ngây vô cùng yêu quý nhưng cũng rất kính nể ca ca.Ngồi xuống mép giường, Vô Phong v**t v* tấm chăn thêu hình một con tiểu bạch lang, thứ duy nhất trong trí nhớ của muội muội còn lưu giữ kể từ lúc được nghĩa phụ, nghĩa mẫu mang về nuôi dưỡng, dạy dỗ. Muội muội từ nhỏ đã rất chăm chỉ học thêu thùa, muốn tự tay thêu lấy một con tiểu bạch lang lờ mờ trong tâm trí nàng, đây chính là bức thêu đầu tiên hoàn chỉnh cũng là bức cuối cùng của muội muội.Vào một đêm tối, thời điểm Vô Phong vừa được Trần Sinh và Nhã Yến - tức nghĩa phụ, nghĩa mẫu của Vô Tình chuyển hóa từ con người thành Huyết tộc vài ngày trước đó, bọn họ cho người gọi hắn đến thư phòng có việc. Vô Phong bước vào phòng, thi lễ với hai người bọn họ vừa xong thì Trần Sinh nói: "Vô Phong, ta có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng muốn giao cho ngươi. Đừng làm ta thất vọng.".Vô Phong nghe ra sự nghiêm túc thông qua lời mở đầu của Trần Sinh, lập tức quỳ xuống vòng hai tay cao ngang trán, giọng kiên định đáp: "Mệnh của thuộc hạ là của chủ tử, thuộc hạ thề chết cũng sẽ hoàn thành mọi việc chủ tử giao phó.". Nhã Yến đứng bên cạnh nhẹ nhàng cất lời: "Từ nay về sau gọi chúng ta là phụ mẫu, chúng ta muốn ngươi giả vờ làm trưởng tử, cùng nhau chăm sóc muội muội mà chúng ta vừa thu nhận về.".

Bọn người Huyết tộc được cử đi lùng bắt Long Tử Nguyệt không còn một ai sống sót trở về phục mệnh, huyết mâu mỹ nam tử nhìn xa xăm kết hợp đóa bỉ ngạn vô cùng chói mắt giữa mi tâm, khóe môi mỹ nam câu lên nụ cười khuynh đảo chúng sinh: "Cũng có chút bản lĩnh nhỉ?".

Thấy chủ tử mỉm cười, toàn bộ Huyết tộc nhanh dưới trong điện lạnh toát sống lưng, trong thâm tâm không ngừng run rẩy, ra sức làm giảm sự tồn tại của chính mình đến mức thấp nhất có thể. Mỹ nam tử ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói: "Phái  thêm Huyết tộc âm thầm đến mời lại đi.".

Huyết tộc lai thuần trực thuộc nhánh dưới nhanh chóng quỳ xuống đáp: "Vâng! Thuộc hạ nhất định hoàn thành sứ mạng chủ tử giao.", nam tử yêu mỵ hơi ngửa người dựa vào ghế quý phi, khép đôi mắt màu máu lại âm thanh nhàn nhạt cất lên: "Tốt nhất là như vậy, nếu không cũng không cần trở về nữa.".

Lĩnh mệnh từ chủ tử, Huyết tộc lai thuần không dám trì hoãn lâu liền thi lễ cáo lui, vội vã rời khỏi điện. Sau khi điều động nhân lực, đích thân hắn dẫn người đi "thỉnh" Long Tử Nguyệt về giao cho chủ tử, hiển nhiên lần này Huyết tộc mang theo đông hơn và có năng lực cao hơn lần đầu nhiều.

- ----- Vũ Vương đỉnh ------

Vô Phong trở về sương phòng mà thuở nhỏ muội muội Vô Tình hay nằng nặc đòi ngủ cùng với ca ca hắn, nhìn chiếc giường khá rộng so với thân hình nhỏ bé của muội muội lúc bấy giờ, ký ức lại tràn về, muội muội thơ ngây vô cùng yêu quý nhưng cũng rất kính nể ca ca.

Ngồi xuống mép giường, Vô Phong v**t v* tấm chăn thêu hình một con tiểu bạch lang, thứ duy nhất trong trí nhớ của muội muội còn lưu giữ kể từ lúc được nghĩa phụ, nghĩa mẫu mang về nuôi dưỡng, dạy dỗ. Muội muội từ nhỏ đã rất chăm chỉ học thêu thùa, muốn tự tay thêu lấy một con tiểu bạch lang lờ mờ trong tâm trí nàng, đây chính là bức thêu đầu tiên hoàn chỉnh cũng là bức cuối cùng của muội muội.

Vào một đêm tối, thời điểm Vô Phong vừa được Trần Sinh và Nhã Yến - tức nghĩa phụ, nghĩa mẫu của Vô Tình chuyển hóa từ con người thành Huyết tộc vài ngày trước đó, bọn họ cho người gọi hắn đến thư phòng có việc. Vô Phong bước vào phòng, thi lễ với hai người bọn họ vừa xong thì Trần Sinh nói: "Vô Phong, ta có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng muốn giao cho ngươi. Đừng làm ta thất vọng.".

Vô Phong nghe ra sự nghiêm túc thông qua lời mở đầu của Trần Sinh, lập tức quỳ xuống vòng hai tay cao ngang trán, giọng kiên định đáp: "Mệnh của thuộc hạ là của chủ tử, thuộc hạ thề chết cũng sẽ hoàn thành mọi việc chủ tử giao phó.". Nhã Yến đứng bên cạnh nhẹ nhàng cất lời: "Từ nay về sau gọi chúng ta là phụ mẫu, chúng ta muốn ngươi giả vờ làm trưởng tử, cùng nhau chăm sóc muội muội mà chúng ta vừa thu nhận về.".

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Bọn người Huyết tộc được cử đi lùng bắt Long Tử Nguyệt không còn một ai sống sót trở về phục mệnh, huyết mâu mỹ nam tử nhìn xa xăm kết hợp đóa bỉ ngạn vô cùng chói mắt giữa mi tâm, khóe môi mỹ nam câu lên nụ cười khuynh đảo chúng sinh: "Cũng có chút bản lĩnh nhỉ?".Thấy chủ tử mỉm cười, toàn bộ Huyết tộc nhanh dưới trong điện lạnh toát sống lưng, trong thâm tâm không ngừng run rẩy, ra sức làm giảm sự tồn tại của chính mình đến mức thấp nhất có thể. Mỹ nam tử ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói: "Phái  thêm Huyết tộc âm thầm đến mời lại đi.".Huyết tộc lai thuần trực thuộc nhánh dưới nhanh chóng quỳ xuống đáp: "Vâng! Thuộc hạ nhất định hoàn thành sứ mạng chủ tử giao.", nam tử yêu mỵ hơi ngửa người dựa vào ghế quý phi, khép đôi mắt màu máu lại âm thanh nhàn nhạt cất lên: "Tốt nhất là như vậy, nếu không cũng không cần trở về nữa.".Lĩnh mệnh từ chủ tử, Huyết tộc lai thuần không dám trì hoãn lâu liền thi lễ cáo lui, vội vã rời khỏi điện. Sau khi điều động nhân lực, đích thân hắn dẫn người đi "thỉnh" Long Tử Nguyệt về giao cho chủ tử, hiển nhiên lần này Huyết tộc mang theo đông hơn và có năng lực cao hơn lần đầu nhiều.- ----- Vũ Vương đỉnh ------Vô Phong trở về sương phòng mà thuở nhỏ muội muội Vô Tình hay nằng nặc đòi ngủ cùng với ca ca hắn, nhìn chiếc giường khá rộng so với thân hình nhỏ bé của muội muội lúc bấy giờ, ký ức lại tràn về, muội muội thơ ngây vô cùng yêu quý nhưng cũng rất kính nể ca ca.Ngồi xuống mép giường, Vô Phong v**t v* tấm chăn thêu hình một con tiểu bạch lang, thứ duy nhất trong trí nhớ của muội muội còn lưu giữ kể từ lúc được nghĩa phụ, nghĩa mẫu mang về nuôi dưỡng, dạy dỗ. Muội muội từ nhỏ đã rất chăm chỉ học thêu thùa, muốn tự tay thêu lấy một con tiểu bạch lang lờ mờ trong tâm trí nàng, đây chính là bức thêu đầu tiên hoàn chỉnh cũng là bức cuối cùng của muội muội.Vào một đêm tối, thời điểm Vô Phong vừa được Trần Sinh và Nhã Yến - tức nghĩa phụ, nghĩa mẫu của Vô Tình chuyển hóa từ con người thành Huyết tộc vài ngày trước đó, bọn họ cho người gọi hắn đến thư phòng có việc. Vô Phong bước vào phòng, thi lễ với hai người bọn họ vừa xong thì Trần Sinh nói: "Vô Phong, ta có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng muốn giao cho ngươi. Đừng làm ta thất vọng.".Vô Phong nghe ra sự nghiêm túc thông qua lời mở đầu của Trần Sinh, lập tức quỳ xuống vòng hai tay cao ngang trán, giọng kiên định đáp: "Mệnh của thuộc hạ là của chủ tử, thuộc hạ thề chết cũng sẽ hoàn thành mọi việc chủ tử giao phó.". Nhã Yến đứng bên cạnh nhẹ nhàng cất lời: "Từ nay về sau gọi chúng ta là phụ mẫu, chúng ta muốn ngươi giả vờ làm trưởng tử, cùng nhau chăm sóc muội muội mà chúng ta vừa thu nhận về.".

Chương 228