Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 261

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… "Keng" một tiếng tuy nhỏ nhưng mũi nhọn của chiếc đinh ngay lập tức đâm thẳng vào tận xương trên người Vô Phong, dòng máu đỏ thẫm cũng theo tràn ra ngoài. Không cho Vô Phong có thời gian cảm nhận rõ ràng hết cơn đau, Long Tử Nguyệt hai tay không ngừng đặt đinh vào vị trí các khớp xương trên người hắn mà c*m v**: khớp xương hai bả vai, khớp xương hai khủy tay và xương đòn.Long Tử Nguyệt cố ý làm nhanh vì nàng sợ rằng chờ đợi thêm nàng sẽ không thể ra tay tra tấn Vô Phong tiếp tục được, nàng ở hiện đại tuy học không giỏi về môn sinh học nhưng những nơi yếu điểm trên cơ thể người thì nàng nắm khá rõ. Long Tử Nguyệt nhìn thân thể Vô Phong lấm tấm máu từ những nơi bị nàng đóng đinh vào, trong lòng có đôi chút hả dạ nhưng chung quy lại cảm thấy thương cảm cho hắn, bị hận thù làm mờ mắt...Vô Phong thở gấp một hơi liền cắn chặt răng chịu đựng, hắn không ngờ Long Tử Nguyệt có thể dứt khoát xuống tay, cơn đau tuy đánh ập vào tâm trí hắn nhưng không bằng nỗi đau trong tâm khảm hắn, thì ra muội muội hắn yêu thương hết lòng căm ghét hắn, nhẫn tâm với hắn đến như vậy...Viên quan cai ngục chạy một mạch đến Úy Tuy cung - nơi Nhiếp chính vương hay phê duyệt tấu chương vô cùng nôn nóng muốn tiến vào bẩm báo nhưng cẩm y vệ ngăn cản lại ở bên ngoài. Y đành phải bất chấp việc có thể bị Nhiếp chính vương vốn thích sự an tĩnh bị y quấy phá mà nổi trận lôi đình chém đầu y lớn tiếng nói: "Khởi bẩm Nhiếp chính vương, hạ quan là Mã Hoa - trông coi thiên lao. Ban nãy, công chúa Long Tử Nguyệt tiến vào thiên lao trong tay mang theo bệ hạ Linh Tê quốc đến với dự định muốn dụng hình với bệ hạ. Hạ quan có lên tiếng can ngăn nhưng công chúa dường như không thay đổi chủ ý, kính mong Nhiếp chính vương có thể ra mặt khuyên nhủ công chúa.".Hạ Tử Lân bên trong nghe Mã Hoa bẩm báo, hắn cho người tới gọi Mã Hoa vào Úy Tuy cung. Vừa thấy Hạ Tử Lân ngồi ngay ngắn sau thư án phê duyệt tấu chương, Mã Hoa vội vàng quỳ xuống hành lễ cũng tranh thủ thuật lại tình huống vừa rồi, trong lòng đoán chắc Nhiếp chính vương sẽ suy nghĩ giống như y, vì an nguy của Nguyệt Lan quốc mà đi ngăn cản hành động phạm thượng của công chúa, có điều y đã bị Hạ Tử Lân cho một câu trả lời nằm ngoài dự đoán của mình."Chuyện giữa huynh muội của Linh Tê bệ hạ và công chúa bản vương đã biết, bất quá bản vương là người ngoài cũng không tiện xen vào. Ngươi yên tâm, công chúa tự biết chừng mực tự nhiên sẽ không đùa chết Linh tê bệ hạ đâu. Nếu không còn việc gì nữa, ngươi có thể lui ra ngoài rồi!", Hạ Tử Lân miệng nói nhưng tầm mắt vẫn dán chặt vào tấu chương đang bày ra trước mặt.Quan cai ngục Mã hoa không bỏ qua dễ dàng bởi nếu Linh Tê bệ hạ mà có điều bất trắc thì năm mươi vạn đại quân vẫn còn hạ trại bên ngoài Kiếm Tiên Thành sẽ lập tức tiến công, san bằng Kiếm Tiên Thành mất: "Xin Nhiếp chính vương chủ trì, chẳng may Linh Tê bệ hạ xảy ra sự tình nguy hiểm đến long thể thì 50 vạn đại quân ngoại thành có lý do để tấn công vào Kiếm Tiên Thành, Nguyệt Lan quốc e rằng....".

"Keng" một tiếng tuy nhỏ nhưng mũi nhọn của chiếc đinh ngay lập tức đâm thẳng vào tận xương trên người Vô Phong, dòng máu đỏ thẫm cũng theo tràn ra ngoài. Không cho Vô Phong có thời gian cảm nhận rõ ràng hết cơn đau, Long Tử Nguyệt hai tay không ngừng đặt đinh vào vị trí các khớp xương trên người hắn mà c*m v**: khớp xương hai bả vai, khớp xương hai khủy tay và xương đòn.

Long Tử Nguyệt cố ý làm nhanh vì nàng sợ rằng chờ đợi thêm nàng sẽ không thể ra tay tra tấn Vô Phong tiếp tục được, nàng ở hiện đại tuy học không giỏi về môn sinh học nhưng những nơi yếu điểm trên cơ thể người thì nàng nắm khá rõ. Long Tử Nguyệt nhìn thân thể Vô Phong lấm tấm máu từ những nơi bị nàng đóng đinh vào, trong lòng có đôi chút hả dạ nhưng chung quy lại cảm thấy thương cảm cho hắn, bị hận thù làm mờ mắt...

Vô Phong thở gấp một hơi liền cắn chặt răng chịu đựng, hắn không ngờ Long Tử Nguyệt có thể dứt khoát xuống tay, cơn đau tuy đánh ập vào tâm trí hắn nhưng không bằng nỗi đau trong tâm khảm hắn, thì ra muội muội hắn yêu thương hết lòng căm ghét hắn, nhẫn tâm với hắn đến như vậy...

Viên quan cai ngục chạy một mạch đến Úy Tuy cung - nơi Nhiếp chính vương hay phê duyệt tấu chương vô cùng nôn nóng muốn tiến vào bẩm báo nhưng cẩm y vệ ngăn cản lại ở bên ngoài. Y đành phải bất chấp việc có thể bị Nhiếp chính vương vốn thích sự an tĩnh bị y quấy phá mà nổi trận lôi đình chém đầu y lớn tiếng nói: "Khởi bẩm Nhiếp chính vương, hạ quan là Mã Hoa - trông coi thiên lao. Ban nãy, công chúa Long Tử Nguyệt tiến vào thiên lao trong tay mang theo bệ hạ Linh Tê quốc đến với dự định muốn dụng hình với bệ hạ. Hạ quan có lên tiếng can ngăn nhưng công chúa dường như không thay đổi chủ ý, kính mong Nhiếp chính vương có thể ra mặt khuyên nhủ công chúa.".

Hạ Tử Lân bên trong nghe Mã Hoa bẩm báo, hắn cho người tới gọi Mã Hoa vào Úy Tuy cung. Vừa thấy Hạ Tử Lân ngồi ngay ngắn sau thư án phê duyệt tấu chương, Mã Hoa vội vàng quỳ xuống hành lễ cũng tranh thủ thuật lại tình huống vừa rồi, trong lòng đoán chắc Nhiếp chính vương sẽ suy nghĩ giống như y, vì an nguy của Nguyệt Lan quốc mà đi ngăn cản hành động phạm thượng của công chúa, có điều y đã bị Hạ Tử Lân cho một câu trả lời nằm ngoài dự đoán của mình.

"Chuyện giữa huynh muội của Linh Tê bệ hạ và công chúa bản vương đã biết, bất quá bản vương là người ngoài cũng không tiện xen vào. Ngươi yên tâm, công chúa tự biết chừng mực tự nhiên sẽ không đùa chết Linh tê bệ hạ đâu. Nếu không còn việc gì nữa, ngươi có thể lui ra ngoài rồi!", Hạ Tử Lân miệng nói nhưng tầm mắt vẫn dán chặt vào tấu chương đang bày ra trước mặt.

Quan cai ngục Mã hoa không bỏ qua dễ dàng bởi nếu Linh Tê bệ hạ mà có điều bất trắc thì năm mươi vạn đại quân vẫn còn hạ trại bên ngoài Kiếm Tiên Thành sẽ lập tức tiến công, san bằng Kiếm Tiên Thành mất: "Xin Nhiếp chính vương chủ trì, chẳng may Linh Tê bệ hạ xảy ra sự tình nguy hiểm đến long thể thì 50 vạn đại quân ngoại thành có lý do để tấn công vào Kiếm Tiên Thành, Nguyệt Lan quốc e rằng....".

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… "Keng" một tiếng tuy nhỏ nhưng mũi nhọn của chiếc đinh ngay lập tức đâm thẳng vào tận xương trên người Vô Phong, dòng máu đỏ thẫm cũng theo tràn ra ngoài. Không cho Vô Phong có thời gian cảm nhận rõ ràng hết cơn đau, Long Tử Nguyệt hai tay không ngừng đặt đinh vào vị trí các khớp xương trên người hắn mà c*m v**: khớp xương hai bả vai, khớp xương hai khủy tay và xương đòn.Long Tử Nguyệt cố ý làm nhanh vì nàng sợ rằng chờ đợi thêm nàng sẽ không thể ra tay tra tấn Vô Phong tiếp tục được, nàng ở hiện đại tuy học không giỏi về môn sinh học nhưng những nơi yếu điểm trên cơ thể người thì nàng nắm khá rõ. Long Tử Nguyệt nhìn thân thể Vô Phong lấm tấm máu từ những nơi bị nàng đóng đinh vào, trong lòng có đôi chút hả dạ nhưng chung quy lại cảm thấy thương cảm cho hắn, bị hận thù làm mờ mắt...Vô Phong thở gấp một hơi liền cắn chặt răng chịu đựng, hắn không ngờ Long Tử Nguyệt có thể dứt khoát xuống tay, cơn đau tuy đánh ập vào tâm trí hắn nhưng không bằng nỗi đau trong tâm khảm hắn, thì ra muội muội hắn yêu thương hết lòng căm ghét hắn, nhẫn tâm với hắn đến như vậy...Viên quan cai ngục chạy một mạch đến Úy Tuy cung - nơi Nhiếp chính vương hay phê duyệt tấu chương vô cùng nôn nóng muốn tiến vào bẩm báo nhưng cẩm y vệ ngăn cản lại ở bên ngoài. Y đành phải bất chấp việc có thể bị Nhiếp chính vương vốn thích sự an tĩnh bị y quấy phá mà nổi trận lôi đình chém đầu y lớn tiếng nói: "Khởi bẩm Nhiếp chính vương, hạ quan là Mã Hoa - trông coi thiên lao. Ban nãy, công chúa Long Tử Nguyệt tiến vào thiên lao trong tay mang theo bệ hạ Linh Tê quốc đến với dự định muốn dụng hình với bệ hạ. Hạ quan có lên tiếng can ngăn nhưng công chúa dường như không thay đổi chủ ý, kính mong Nhiếp chính vương có thể ra mặt khuyên nhủ công chúa.".Hạ Tử Lân bên trong nghe Mã Hoa bẩm báo, hắn cho người tới gọi Mã Hoa vào Úy Tuy cung. Vừa thấy Hạ Tử Lân ngồi ngay ngắn sau thư án phê duyệt tấu chương, Mã Hoa vội vàng quỳ xuống hành lễ cũng tranh thủ thuật lại tình huống vừa rồi, trong lòng đoán chắc Nhiếp chính vương sẽ suy nghĩ giống như y, vì an nguy của Nguyệt Lan quốc mà đi ngăn cản hành động phạm thượng của công chúa, có điều y đã bị Hạ Tử Lân cho một câu trả lời nằm ngoài dự đoán của mình."Chuyện giữa huynh muội của Linh Tê bệ hạ và công chúa bản vương đã biết, bất quá bản vương là người ngoài cũng không tiện xen vào. Ngươi yên tâm, công chúa tự biết chừng mực tự nhiên sẽ không đùa chết Linh tê bệ hạ đâu. Nếu không còn việc gì nữa, ngươi có thể lui ra ngoài rồi!", Hạ Tử Lân miệng nói nhưng tầm mắt vẫn dán chặt vào tấu chương đang bày ra trước mặt.Quan cai ngục Mã hoa không bỏ qua dễ dàng bởi nếu Linh Tê bệ hạ mà có điều bất trắc thì năm mươi vạn đại quân vẫn còn hạ trại bên ngoài Kiếm Tiên Thành sẽ lập tức tiến công, san bằng Kiếm Tiên Thành mất: "Xin Nhiếp chính vương chủ trì, chẳng may Linh Tê bệ hạ xảy ra sự tình nguy hiểm đến long thể thì 50 vạn đại quân ngoại thành có lý do để tấn công vào Kiếm Tiên Thành, Nguyệt Lan quốc e rằng....".

Chương 261