Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 275

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Khóe mắt liếc sang Thượng Băng Cung đang hống hách trước mặt, thanh âm Long Ám lạnh nhạt vang lên: "Ngươi không cần chờ tỷ ấy đến đâu, bản thiếu không quan trọng đủ để tỷ tỷ phải mạo hiểm an nguy bản thân vào ngõ cụt như vậy.". Thượng Băng Cung không tin lời nói của Long Ám ra lệnh: "Trói thằng nhãi con lại cho bản thiếu gia. Bản thiếu gia muốn xem xem sau khi bị rạch vài đạo vết đao vào người, nó còn sức mà mạnh miệng nổi nữa hay không!".Thị vệ nghe lệnh tiến lên muốn ra tay với Long Ám, thì nghe cậu gằn giọng: "Bản thiếu cho chủ tớ các ngươi cơ hội duy nhất, muốn còn sống rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh thì tốt nhất đừng chạm vào ranh giới cuối cùng của bản thiếu. Tuy không rõ tỷ tỷ đã làm gì với phụ thân nhị thiếu gia nhà ngươi nhưng ngươi nên rõ ràng một điều tỷ tỷ và bản thiếu là hai người các ngươi tuyệt đối không nên động vào!".Thượng Băng Cung phá lên cười: "Hahaha.... Nhãi nhép như ngươi vô tình quen biết công chúa thì nghĩ ngươi có giá trị sao? Công chúa chẳng qua thương hại một con vật nhỏ sắp chết, mới ra tay cứu vớt nhận ngươi làm đệ đệ thôi, cho dủ ả có biết ngươi bị bắt đem vào đây thì sao ả còn dám bước chân đến cứu chứ?".Một tên thị vệ gần đó quản khỉ gió Long Ám nói gì nhanh chóng áp sát hòng trói cậu lại, bất quá còn chưa kịp chạm đến vạt áo cậu thì cổ họng chợt cảm thấy nhói đau, có dòng nước ấm áp chảy tràn xuống vạt áo trước ngực. Bản năng hắn đưa tay lên sờ thì thấy toàn máu những máu, tròng mắt mở to hết cỡ trân trối nhìn Long Ám rồi nặng nề ngã trên nền đất lạnh lẽo.Bọn thị vệ còn lại không kịp nhìn rõ động tác giết người của Long Ám đã thấy đồng bạn trở thành khối thi thể, con dao găm nhỏ nhắn trong tay Long Ám nhuốm đỏ màu máu nhiễu từng giọt lên cỏ. Toàn bộ thị vệ vội vã đều rút kiếm bên hông ra lăm lăm chỉa về Long Ám, Thượng Băng Cung tuy là con quan văn nhưng cũng biết ít nhiều công phu phòng thân, hắn lập tức rút nhuyễn kiếm giấu ở thắt lưng thủ thế.Long Ám thản nhiên đứng quan sát cả bọn mang nét mặt phòng bị phóng tầm mắt về hướng cậu, cứ như một giây kế tiếp theo sẽ băm vằm cậu thành bã vậy, Long Ám mỉm cười nhẹ nói: "Không cần khẩn trương như vậy, bản thiếu không muốn cái tay bẩn thỉu của tên kia chạm vào làm bẩn y phục bản thiếu, có điều bản thiếu không có nhiều thời gian cùng các ngươi lãng phí ở đây. Không muốn đến điện Diêm Vương báo danh thì tránh đường bản thiếu vào Kiếm Tiên Thành.".Thượng Băng Cung thanh âm nham nhở: "Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh hay không rồi. Tất cả lên cho ta, không bắt sống được vậy cứ g**t ch*t thằng nhãi này cho bản thiếu gia!". Long Ám thấy không thể khai thông với bọn chúng đành ra tay tiên hạ thủ vi cường, thân thể nhỏ nhắn luồn lách, chủy thủ chuẩn xác mỗi một lần vung dao xuống là một mạng người ra đi. Bọn thị vệ thoáng cái còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu gì thì đã trở thành cái xác lạnh băng dưới đất.

Khóe mắt liếc sang Thượng Băng Cung đang hống hách trước mặt, thanh âm Long Ám lạnh nhạt vang lên: "Ngươi không cần chờ tỷ ấy đến đâu, bản thiếu không quan trọng đủ để tỷ tỷ phải mạo hiểm an nguy bản thân vào ngõ cụt như vậy.". Thượng Băng Cung không tin lời nói của Long Ám ra lệnh: "Trói thằng nhãi con lại cho bản thiếu gia. Bản thiếu gia muốn xem xem sau khi bị rạch vài đạo vết đao vào người, nó còn sức mà mạnh miệng nổi nữa hay không!".

Thị vệ nghe lệnh tiến lên muốn ra tay với Long Ám, thì nghe cậu gằn giọng: "Bản thiếu cho chủ tớ các ngươi cơ hội duy nhất, muốn còn sống rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh thì tốt nhất đừng chạm vào ranh giới cuối cùng của bản thiếu. Tuy không rõ tỷ tỷ đã làm gì với phụ thân nhị thiếu gia nhà ngươi nhưng ngươi nên rõ ràng một điều tỷ tỷ và bản thiếu là hai người các ngươi tuyệt đối không nên động vào!".

Thượng Băng Cung phá lên cười: "Hahaha.... Nhãi nhép như ngươi vô tình quen biết công chúa thì nghĩ ngươi có giá trị sao? Công chúa chẳng qua thương hại một con vật nhỏ sắp chết, mới ra tay cứu vớt nhận ngươi làm đệ đệ thôi, cho dủ ả có biết ngươi bị bắt đem vào đây thì sao ả còn dám bước chân đến cứu chứ?".

Một tên thị vệ gần đó quản khỉ gió Long Ám nói gì nhanh chóng áp sát hòng trói cậu lại, bất quá còn chưa kịp chạm đến vạt áo cậu thì cổ họng chợt cảm thấy nhói đau, có dòng nước ấm áp chảy tràn xuống vạt áo trước ngực. Bản năng hắn đưa tay lên sờ thì thấy toàn máu những máu, tròng mắt mở to hết cỡ trân trối nhìn Long Ám rồi nặng nề ngã trên nền đất lạnh lẽo.

Bọn thị vệ còn lại không kịp nhìn rõ động tác giết người của Long Ám đã thấy đồng bạn trở thành khối thi thể, con dao găm nhỏ nhắn trong tay Long Ám nhuốm đỏ màu máu nhiễu từng giọt lên cỏ. Toàn bộ thị vệ vội vã đều rút kiếm bên hông ra lăm lăm chỉa về Long Ám, Thượng Băng Cung tuy là con quan văn nhưng cũng biết ít nhiều công phu phòng thân, hắn lập tức rút nhuyễn kiếm giấu ở thắt lưng thủ thế.

Long Ám thản nhiên đứng quan sát cả bọn mang nét mặt phòng bị phóng tầm mắt về hướng cậu, cứ như một giây kế tiếp theo sẽ băm vằm cậu thành bã vậy, Long Ám mỉm cười nhẹ nói: "Không cần khẩn trương như vậy, bản thiếu không muốn cái tay bẩn thỉu của tên kia chạm vào làm bẩn y phục bản thiếu, có điều bản thiếu không có nhiều thời gian cùng các ngươi lãng phí ở đây. Không muốn đến điện Diêm Vương báo danh thì tránh đường bản thiếu vào Kiếm Tiên Thành.".

Thượng Băng Cung thanh âm nham nhở: "Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh hay không rồi. Tất cả lên cho ta, không bắt sống được vậy cứ g**t ch*t thằng nhãi này cho bản thiếu gia!". Long Ám thấy không thể khai thông với bọn chúng đành ra tay tiên hạ thủ vi cường, thân thể nhỏ nhắn luồn lách, chủy thủ chuẩn xác mỗi một lần vung dao xuống là một mạng người ra đi. Bọn thị vệ thoáng cái còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu gì thì đã trở thành cái xác lạnh băng dưới đất.

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Khóe mắt liếc sang Thượng Băng Cung đang hống hách trước mặt, thanh âm Long Ám lạnh nhạt vang lên: "Ngươi không cần chờ tỷ ấy đến đâu, bản thiếu không quan trọng đủ để tỷ tỷ phải mạo hiểm an nguy bản thân vào ngõ cụt như vậy.". Thượng Băng Cung không tin lời nói của Long Ám ra lệnh: "Trói thằng nhãi con lại cho bản thiếu gia. Bản thiếu gia muốn xem xem sau khi bị rạch vài đạo vết đao vào người, nó còn sức mà mạnh miệng nổi nữa hay không!".Thị vệ nghe lệnh tiến lên muốn ra tay với Long Ám, thì nghe cậu gằn giọng: "Bản thiếu cho chủ tớ các ngươi cơ hội duy nhất, muốn còn sống rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh thì tốt nhất đừng chạm vào ranh giới cuối cùng của bản thiếu. Tuy không rõ tỷ tỷ đã làm gì với phụ thân nhị thiếu gia nhà ngươi nhưng ngươi nên rõ ràng một điều tỷ tỷ và bản thiếu là hai người các ngươi tuyệt đối không nên động vào!".Thượng Băng Cung phá lên cười: "Hahaha.... Nhãi nhép như ngươi vô tình quen biết công chúa thì nghĩ ngươi có giá trị sao? Công chúa chẳng qua thương hại một con vật nhỏ sắp chết, mới ra tay cứu vớt nhận ngươi làm đệ đệ thôi, cho dủ ả có biết ngươi bị bắt đem vào đây thì sao ả còn dám bước chân đến cứu chứ?".Một tên thị vệ gần đó quản khỉ gió Long Ám nói gì nhanh chóng áp sát hòng trói cậu lại, bất quá còn chưa kịp chạm đến vạt áo cậu thì cổ họng chợt cảm thấy nhói đau, có dòng nước ấm áp chảy tràn xuống vạt áo trước ngực. Bản năng hắn đưa tay lên sờ thì thấy toàn máu những máu, tròng mắt mở to hết cỡ trân trối nhìn Long Ám rồi nặng nề ngã trên nền đất lạnh lẽo.Bọn thị vệ còn lại không kịp nhìn rõ động tác giết người của Long Ám đã thấy đồng bạn trở thành khối thi thể, con dao găm nhỏ nhắn trong tay Long Ám nhuốm đỏ màu máu nhiễu từng giọt lên cỏ. Toàn bộ thị vệ vội vã đều rút kiếm bên hông ra lăm lăm chỉa về Long Ám, Thượng Băng Cung tuy là con quan văn nhưng cũng biết ít nhiều công phu phòng thân, hắn lập tức rút nhuyễn kiếm giấu ở thắt lưng thủ thế.Long Ám thản nhiên đứng quan sát cả bọn mang nét mặt phòng bị phóng tầm mắt về hướng cậu, cứ như một giây kế tiếp theo sẽ băm vằm cậu thành bã vậy, Long Ám mỉm cười nhẹ nói: "Không cần khẩn trương như vậy, bản thiếu không muốn cái tay bẩn thỉu của tên kia chạm vào làm bẩn y phục bản thiếu, có điều bản thiếu không có nhiều thời gian cùng các ngươi lãng phí ở đây. Không muốn đến điện Diêm Vương báo danh thì tránh đường bản thiếu vào Kiếm Tiên Thành.".Thượng Băng Cung thanh âm nham nhở: "Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh rời khỏi Vạn Mộc Lĩnh hay không rồi. Tất cả lên cho ta, không bắt sống được vậy cứ g**t ch*t thằng nhãi này cho bản thiếu gia!". Long Ám thấy không thể khai thông với bọn chúng đành ra tay tiên hạ thủ vi cường, thân thể nhỏ nhắn luồn lách, chủy thủ chuẩn xác mỗi một lần vung dao xuống là một mạng người ra đi. Bọn thị vệ thoáng cái còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu gì thì đã trở thành cái xác lạnh băng dưới đất.

Chương 275