Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 289
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt ngập ngừng: "Nếu ta uống thuốc của ngươi, ngươi nhớ... phải chiếu cố cho ca ca ta. Không được khó dễ huynh ấy...", Đông Lãnh đáp: "Nguyệt nhi an tâm, ta đã hứa chịu trách nhiệm với nàng thì nhất định xem ca ca của nàng thành người thân, nàng cứ hảo hảo dưỡng tốt thân thể lên đi. Mọi việc còn lại để ta lo liệu, ta sẽ chờ đến khi nàng tự nguyện tuyệt không ép buộc nàng thêm đâu.". Đông Lãnh giám sát Long Tử Nguyệt ăn hết thức ăn, uống cạn chén thuốc mới rời đi, phân phó Diên Lộ Chi tới hầu hạ.Diên Lộ Chi đi theo Đông Lãnh từ nhỏ đơn độc hầu mỗi hắn, chưa từng hầu hạ qua một nữ nhân nào hoặc ai khác cả, nay chính miệng chủ tử muốn ả sang làm nô tỳ cho Long Tử Nguyệt - một cái nữ nhân chỉ vừa với đặt chân đến Thất Sát cốc mà đã muốn hô phong hoán vũ nơi đây, Diên Lộ Chi làm sao nuốt trôi cơn tức này, ả ta hùng hổ xông thẳng vào phòng nơi Long Tử Nguyệt đang ở.Long Tử Nguyệt an nhàn ngồi xem sách dưới ánh nến mờ ảo cảm thán: "Huyết tộc không bị cận thị thật tốt, cái ánh sáng lập lòe như vậy mà đọc chữ mắt dù tốt mấy đi chăng nữa cũng sớm ngày bị cận nặng rồi.", còn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, U Minh Lang Vương dùng thần thức cảnh báo: "Có kẻ sắp xâm nhập vào đây.".Không cần chờ lâu, cửa phòng bị Diên Lộ Chi thô bạo đạp mạnh, cánh cửa may mắn còn chưa rớt xuống mặt đất lắc lư trông thật đáng thương, Long Tử Nguyệt ngước mắt nhìn kẻ vừa tới, bình tĩnh hỏi: "Diên cô nương đây là....?". Diên Lộ Chi gằn giọng: "Long Tử Nguyệt, ngươi đừng mơ ta hầu hạ cho ngươi. Ngươi chỉ gây cho chủ tử hứng thú nhất thời thôi, đợi người ngoạn đủ thì ngươi chắc chắn chết rất khó coi.".Long Tử Nguyệt đưa tay nghịch lọn xõa trước ngực nhàn nhạt lên tiếng: "Bản tiểu thư đây sau này có ra sao cũng không phiền ngươi bận tâm, không biết Lãnh công tử mà nhìn thấy bộ dạng bất kính này của ngươi sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? Bất quá bản tiểu thư không phải người khó sống chung, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu tạ tội thì mọi chuyện bản tiểu thư xem như không có gì xảy ra cả.".Diên Lộ Chi khinh bỉ nhìn Long Tử Nguyệt: "Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, bằng vào loại dùng nhan sắc, dùng thân thể để câu dẫn chủ tử nhà ta chẳng khác gì hạng kỹ nữ rẻ rúng nơi thanh lâu, mỗi ngày tiếp không biết bao nhiêu khách nhân đã sớm đến hỏng người...".Diên Lộ Chi còn muốn mắng tiếp thì bỗng thấy Long Tử Nguyệt tỏ ra vô cùng uất ức, hai mắt rưng rưng lệ: "Ta không biết vì sao cô nương không thích ta nhưng cô nương không được mắng ta như vậy. Ta vốn không có ý câu dẫn Đông công tử, càng không có ý định sẽ ở lại đây xen vào tình cảm của cô nương và Đông công tử. Ta biết cô nương thích công tử, lại vì sợ lộ ra sẽ hủy đi mối quan hệ cả hai nên quay sang trút giận lên đầu ta...", dừng lại một chút Long Tử Nguyệt quả quyết: "Ta hứa sau khi thay đổi dung mạo xong sẽ nhanh chóng ly khai khỏi Thất Sát cốc, sẽ không tranh Đông công tử với cô nương.".
Long Tử Nguyệt ngập ngừng: "Nếu ta uống thuốc của ngươi, ngươi nhớ... phải chiếu cố cho ca ca ta. Không được khó dễ huynh ấy...", Đông Lãnh đáp: "Nguyệt nhi an tâm, ta đã hứa chịu trách nhiệm với nàng thì nhất định xem ca ca của nàng thành người thân, nàng cứ hảo hảo dưỡng tốt thân thể lên đi. Mọi việc còn lại để ta lo liệu, ta sẽ chờ đến khi nàng tự nguyện tuyệt không ép buộc nàng thêm đâu.". Đông Lãnh giám sát Long Tử Nguyệt ăn hết thức ăn, uống cạn chén thuốc mới rời đi, phân phó Diên Lộ Chi tới hầu hạ.
Diên Lộ Chi đi theo Đông Lãnh từ nhỏ đơn độc hầu mỗi hắn, chưa từng hầu hạ qua một nữ nhân nào hoặc ai khác cả, nay chính miệng chủ tử muốn ả sang làm nô tỳ cho Long Tử Nguyệt - một cái nữ nhân chỉ vừa với đặt chân đến Thất Sát cốc mà đã muốn hô phong hoán vũ nơi đây, Diên Lộ Chi làm sao nuốt trôi cơn tức này, ả ta hùng hổ xông thẳng vào phòng nơi Long Tử Nguyệt đang ở.
Long Tử Nguyệt an nhàn ngồi xem sách dưới ánh nến mờ ảo cảm thán: "Huyết tộc không bị cận thị thật tốt, cái ánh sáng lập lòe như vậy mà đọc chữ mắt dù tốt mấy đi chăng nữa cũng sớm ngày bị cận nặng rồi.", còn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, U Minh Lang Vương dùng thần thức cảnh báo: "Có kẻ sắp xâm nhập vào đây.".
Không cần chờ lâu, cửa phòng bị Diên Lộ Chi thô bạo đạp mạnh, cánh cửa may mắn còn chưa rớt xuống mặt đất lắc lư trông thật đáng thương, Long Tử Nguyệt ngước mắt nhìn kẻ vừa tới, bình tĩnh hỏi: "Diên cô nương đây là....?". Diên Lộ Chi gằn giọng: "Long Tử Nguyệt, ngươi đừng mơ ta hầu hạ cho ngươi. Ngươi chỉ gây cho chủ tử hứng thú nhất thời thôi, đợi người ngoạn đủ thì ngươi chắc chắn chết rất khó coi.".
Long Tử Nguyệt đưa tay nghịch lọn xõa trước ngực nhàn nhạt lên tiếng: "Bản tiểu thư đây sau này có ra sao cũng không phiền ngươi bận tâm, không biết Lãnh công tử mà nhìn thấy bộ dạng bất kính này của ngươi sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? Bất quá bản tiểu thư không phải người khó sống chung, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu tạ tội thì mọi chuyện bản tiểu thư xem như không có gì xảy ra cả.".
Diên Lộ Chi khinh bỉ nhìn Long Tử Nguyệt: "Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, bằng vào loại dùng nhan sắc, dùng thân thể để câu dẫn chủ tử nhà ta chẳng khác gì hạng kỹ nữ rẻ rúng nơi thanh lâu, mỗi ngày tiếp không biết bao nhiêu khách nhân đã sớm đến hỏng người...".
Diên Lộ Chi còn muốn mắng tiếp thì bỗng thấy Long Tử Nguyệt tỏ ra vô cùng uất ức, hai mắt rưng rưng lệ: "Ta không biết vì sao cô nương không thích ta nhưng cô nương không được mắng ta như vậy. Ta vốn không có ý câu dẫn Đông công tử, càng không có ý định sẽ ở lại đây xen vào tình cảm của cô nương và Đông công tử. Ta biết cô nương thích công tử, lại vì sợ lộ ra sẽ hủy đi mối quan hệ cả hai nên quay sang trút giận lên đầu ta...", dừng lại một chút Long Tử Nguyệt quả quyết: "Ta hứa sau khi thay đổi dung mạo xong sẽ nhanh chóng ly khai khỏi Thất Sát cốc, sẽ không tranh Đông công tử với cô nương.".
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt ngập ngừng: "Nếu ta uống thuốc của ngươi, ngươi nhớ... phải chiếu cố cho ca ca ta. Không được khó dễ huynh ấy...", Đông Lãnh đáp: "Nguyệt nhi an tâm, ta đã hứa chịu trách nhiệm với nàng thì nhất định xem ca ca của nàng thành người thân, nàng cứ hảo hảo dưỡng tốt thân thể lên đi. Mọi việc còn lại để ta lo liệu, ta sẽ chờ đến khi nàng tự nguyện tuyệt không ép buộc nàng thêm đâu.". Đông Lãnh giám sát Long Tử Nguyệt ăn hết thức ăn, uống cạn chén thuốc mới rời đi, phân phó Diên Lộ Chi tới hầu hạ.Diên Lộ Chi đi theo Đông Lãnh từ nhỏ đơn độc hầu mỗi hắn, chưa từng hầu hạ qua một nữ nhân nào hoặc ai khác cả, nay chính miệng chủ tử muốn ả sang làm nô tỳ cho Long Tử Nguyệt - một cái nữ nhân chỉ vừa với đặt chân đến Thất Sát cốc mà đã muốn hô phong hoán vũ nơi đây, Diên Lộ Chi làm sao nuốt trôi cơn tức này, ả ta hùng hổ xông thẳng vào phòng nơi Long Tử Nguyệt đang ở.Long Tử Nguyệt an nhàn ngồi xem sách dưới ánh nến mờ ảo cảm thán: "Huyết tộc không bị cận thị thật tốt, cái ánh sáng lập lòe như vậy mà đọc chữ mắt dù tốt mấy đi chăng nữa cũng sớm ngày bị cận nặng rồi.", còn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, U Minh Lang Vương dùng thần thức cảnh báo: "Có kẻ sắp xâm nhập vào đây.".Không cần chờ lâu, cửa phòng bị Diên Lộ Chi thô bạo đạp mạnh, cánh cửa may mắn còn chưa rớt xuống mặt đất lắc lư trông thật đáng thương, Long Tử Nguyệt ngước mắt nhìn kẻ vừa tới, bình tĩnh hỏi: "Diên cô nương đây là....?". Diên Lộ Chi gằn giọng: "Long Tử Nguyệt, ngươi đừng mơ ta hầu hạ cho ngươi. Ngươi chỉ gây cho chủ tử hứng thú nhất thời thôi, đợi người ngoạn đủ thì ngươi chắc chắn chết rất khó coi.".Long Tử Nguyệt đưa tay nghịch lọn xõa trước ngực nhàn nhạt lên tiếng: "Bản tiểu thư đây sau này có ra sao cũng không phiền ngươi bận tâm, không biết Lãnh công tử mà nhìn thấy bộ dạng bất kính này của ngươi sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? Bất quá bản tiểu thư không phải người khó sống chung, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu tạ tội thì mọi chuyện bản tiểu thư xem như không có gì xảy ra cả.".Diên Lộ Chi khinh bỉ nhìn Long Tử Nguyệt: "Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, bằng vào loại dùng nhan sắc, dùng thân thể để câu dẫn chủ tử nhà ta chẳng khác gì hạng kỹ nữ rẻ rúng nơi thanh lâu, mỗi ngày tiếp không biết bao nhiêu khách nhân đã sớm đến hỏng người...".Diên Lộ Chi còn muốn mắng tiếp thì bỗng thấy Long Tử Nguyệt tỏ ra vô cùng uất ức, hai mắt rưng rưng lệ: "Ta không biết vì sao cô nương không thích ta nhưng cô nương không được mắng ta như vậy. Ta vốn không có ý câu dẫn Đông công tử, càng không có ý định sẽ ở lại đây xen vào tình cảm của cô nương và Đông công tử. Ta biết cô nương thích công tử, lại vì sợ lộ ra sẽ hủy đi mối quan hệ cả hai nên quay sang trút giận lên đầu ta...", dừng lại một chút Long Tử Nguyệt quả quyết: "Ta hứa sau khi thay đổi dung mạo xong sẽ nhanh chóng ly khai khỏi Thất Sát cốc, sẽ không tranh Đông công tử với cô nương.".