Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 298
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… - ----- Thất Sát cốc - Tây Hạ quốc ------Hạ Tử Lân đứng ngoài lớp sương mù bao phủ dày đặc cửa cốc hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, âm thanh lần nữa cất giọng: "Tại hạ Tử Lân, bản thân trúng phải cổ độc từ nhỏ, mong cốc chủ có thể ra tay cứu mạng. Tại hạ nhất định đáp ứng mọi điều kiện cốc chủ yêu cầu.". Tầng khói bỗng dần dần tan đi, xuất hiện sau đó là bóng dáng của một nữ tử, Diên Lộ Chi nói: "Tử công tử không biết muốn dùng vật gì đến để trao đổi?". Hạ Tử Lân giả vờ đau khổ: "Tại hạ cũng không còn sống được bao lâu, bất quá tại h* th*n thủ không tồi nguyện ra sức vì cốc chủ, chỉ hy vọng cốc chủ có thể giúp tại hạ giải trừ cổ độc trong người.".Diên Lộ Chi bình tĩnh đáp: "Kẻ võ công cao trong cốc không thiếu, mời công tử về cho.", Hạ Tử Lân khẽ nhíu mày lên tiếng: "Phiền cô nương nhắn với cốc chủ mẫu thân của tại hạ khuê danh Vưu Dạ Hoa, hẳn cốc chủ sẽ nhớ ra.", Diên Lộ Chi liếc mắt nhìn hắn một cái rồi xoay người trở vào trong cốc bẩm báo. Hạ Tử Lân kiên nhẫn đứng đợi ở cửa, rốt cuộc cũng được Đông Lãnh chấp thuận đi vào.Hạ Tử Lân ngồi trong đại sảnh thưởng trà thì Đông Lãnh xuất hiện: "Nhiếp chính vương đại giá quang lâm, hà tất gì phải dùng tên giả gạt người chứ?. Khứu giác Huyết tộc cực kỳ nhạy bén nhận ra ngay trên người Đông Lãnh có lẫn mùi hương hoa nhài đặc trưng của Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân biết hắn đã tìm đến đúng chỗ, khóe môi câu lên nụ cười đáp: "Công tử quá lời, bản vương chỉ muốn diện kiến công tử cũng thật khó khăn a...".Đông Lãnh chuyển đề tài: "Tính tới thời điểm này lẽ ra cổ tử trong người Nhiếp chính vương đã bắt đầu cắn phá lục phủ ngũ tạng rồi nhưng theo ta thấy dường như Nhiếp chính vương vẫn còn khá khỏe mạnh, không có biểu hiện gì là bị cổ tử dày vò cả.". Hạ Tử Lân úp úp mở mở nói: "Bản vương may mắn gặp cao nhân tạm thời áp chế được tuy nhiên chỉ kéo dài thêm chút ít cái mạng sắp tàn này mà thôi. Do vậy, bản vương đành phải tới tìm cốc chủ giúp đỡ bản vương giải cổ độc trong người.".Quan sát Nhiếp chính vương một lúc Đông Lãnh hỏi: "Vậy hôm nay Nhiếp chính vương đến đây dùng thứ gì để trao đổi với ta?", Hạ Tử Lân định trả lời thì một gia nô vội vã tiến vào thì thầm vào tai Đông Lãnh: "Diên cô nương đang đấu khẩu với Long cô nương, bộ dáng chuẩn bị động thủ đến nơi mong công tử qua xem.". Thính lực Huyết tộc nhạy bén cỡ nào hiển nhiên Hạ Tử Lân nghe rõ toàn bộ nội dung câu chuyện gia nô bẩm báo, Đông Lãnh gấp gáp đứng dậy: "Ta có việc cần xử lý, phiền Nhiếp chính vương...". Còn chưa nói xong Hạ Tử Lân đã chen vào: "Bản vương ngồi đây khá nhàm chán không bằng theo chân Đông công tử một lát.".Đông Lãnh muốn từ chối song nội tâm như lửa đốt không rõ tình hình bên đó có bất lợi gì cho Long Tử Nguyệt hay không, dù sao Hạ Tử Lân cũng không chạy khỏi trận pháp ngoài kia đành mặc kệ hắn: "Tùy Nhiếp chính vương.", dưới chân thi triển khinh công Đông Lãnh chạy như bay tới sương phòng mà hắn đã an bài cho Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân vẫn theo sát một bước không rời sau lưng Đông Lãnh.
- ----- Thất Sát cốc - Tây Hạ quốc ------
Hạ Tử Lân đứng ngoài lớp sương mù bao phủ dày đặc cửa cốc hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, âm thanh lần nữa cất giọng: "Tại hạ Tử Lân, bản thân trúng phải cổ độc từ nhỏ, mong cốc chủ có thể ra tay cứu mạng. Tại hạ nhất định đáp ứng mọi điều kiện cốc chủ yêu cầu.". Tầng khói bỗng dần dần tan đi, xuất hiện sau đó là bóng dáng của một nữ tử, Diên Lộ Chi nói: "Tử công tử không biết muốn dùng vật gì đến để trao đổi?". Hạ Tử Lân giả vờ đau khổ: "Tại hạ cũng không còn sống được bao lâu, bất quá tại h* th*n thủ không tồi nguyện ra sức vì cốc chủ, chỉ hy vọng cốc chủ có thể giúp tại hạ giải trừ cổ độc trong người.".
Diên Lộ Chi bình tĩnh đáp: "Kẻ võ công cao trong cốc không thiếu, mời công tử về cho.", Hạ Tử Lân khẽ nhíu mày lên tiếng: "Phiền cô nương nhắn với cốc chủ mẫu thân của tại hạ khuê danh Vưu Dạ Hoa, hẳn cốc chủ sẽ nhớ ra.", Diên Lộ Chi liếc mắt nhìn hắn một cái rồi xoay người trở vào trong cốc bẩm báo. Hạ Tử Lân kiên nhẫn đứng đợi ở cửa, rốt cuộc cũng được Đông Lãnh chấp thuận đi vào.
Hạ Tử Lân ngồi trong đại sảnh thưởng trà thì Đông Lãnh xuất hiện: "Nhiếp chính vương đại giá quang lâm, hà tất gì phải dùng tên giả gạt người chứ?. Khứu giác Huyết tộc cực kỳ nhạy bén nhận ra ngay trên người Đông Lãnh có lẫn mùi hương hoa nhài đặc trưng của Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân biết hắn đã tìm đến đúng chỗ, khóe môi câu lên nụ cười đáp: "Công tử quá lời, bản vương chỉ muốn diện kiến công tử cũng thật khó khăn a...".
Đông Lãnh chuyển đề tài: "Tính tới thời điểm này lẽ ra cổ tử trong người Nhiếp chính vương đã bắt đầu cắn phá lục phủ ngũ tạng rồi nhưng theo ta thấy dường như Nhiếp chính vương vẫn còn khá khỏe mạnh, không có biểu hiện gì là bị cổ tử dày vò cả.". Hạ Tử Lân úp úp mở mở nói: "Bản vương may mắn gặp cao nhân tạm thời áp chế được tuy nhiên chỉ kéo dài thêm chút ít cái mạng sắp tàn này mà thôi. Do vậy, bản vương đành phải tới tìm cốc chủ giúp đỡ bản vương giải cổ độc trong người.".
Quan sát Nhiếp chính vương một lúc Đông Lãnh hỏi: "Vậy hôm nay Nhiếp chính vương đến đây dùng thứ gì để trao đổi với ta?", Hạ Tử Lân định trả lời thì một gia nô vội vã tiến vào thì thầm vào tai Đông Lãnh: "Diên cô nương đang đấu khẩu với Long cô nương, bộ dáng chuẩn bị động thủ đến nơi mong công tử qua xem.". Thính lực Huyết tộc nhạy bén cỡ nào hiển nhiên Hạ Tử Lân nghe rõ toàn bộ nội dung câu chuyện gia nô bẩm báo, Đông Lãnh gấp gáp đứng dậy: "Ta có việc cần xử lý, phiền Nhiếp chính vương...". Còn chưa nói xong Hạ Tử Lân đã chen vào: "Bản vương ngồi đây khá nhàm chán không bằng theo chân Đông công tử một lát.".
Đông Lãnh muốn từ chối song nội tâm như lửa đốt không rõ tình hình bên đó có bất lợi gì cho Long Tử Nguyệt hay không, dù sao Hạ Tử Lân cũng không chạy khỏi trận pháp ngoài kia đành mặc kệ hắn: "Tùy Nhiếp chính vương.", dưới chân thi triển khinh công Đông Lãnh chạy như bay tới sương phòng mà hắn đã an bài cho Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân vẫn theo sát một bước không rời sau lưng Đông Lãnh.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… - ----- Thất Sát cốc - Tây Hạ quốc ------Hạ Tử Lân đứng ngoài lớp sương mù bao phủ dày đặc cửa cốc hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, âm thanh lần nữa cất giọng: "Tại hạ Tử Lân, bản thân trúng phải cổ độc từ nhỏ, mong cốc chủ có thể ra tay cứu mạng. Tại hạ nhất định đáp ứng mọi điều kiện cốc chủ yêu cầu.". Tầng khói bỗng dần dần tan đi, xuất hiện sau đó là bóng dáng của một nữ tử, Diên Lộ Chi nói: "Tử công tử không biết muốn dùng vật gì đến để trao đổi?". Hạ Tử Lân giả vờ đau khổ: "Tại hạ cũng không còn sống được bao lâu, bất quá tại h* th*n thủ không tồi nguyện ra sức vì cốc chủ, chỉ hy vọng cốc chủ có thể giúp tại hạ giải trừ cổ độc trong người.".Diên Lộ Chi bình tĩnh đáp: "Kẻ võ công cao trong cốc không thiếu, mời công tử về cho.", Hạ Tử Lân khẽ nhíu mày lên tiếng: "Phiền cô nương nhắn với cốc chủ mẫu thân của tại hạ khuê danh Vưu Dạ Hoa, hẳn cốc chủ sẽ nhớ ra.", Diên Lộ Chi liếc mắt nhìn hắn một cái rồi xoay người trở vào trong cốc bẩm báo. Hạ Tử Lân kiên nhẫn đứng đợi ở cửa, rốt cuộc cũng được Đông Lãnh chấp thuận đi vào.Hạ Tử Lân ngồi trong đại sảnh thưởng trà thì Đông Lãnh xuất hiện: "Nhiếp chính vương đại giá quang lâm, hà tất gì phải dùng tên giả gạt người chứ?. Khứu giác Huyết tộc cực kỳ nhạy bén nhận ra ngay trên người Đông Lãnh có lẫn mùi hương hoa nhài đặc trưng của Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân biết hắn đã tìm đến đúng chỗ, khóe môi câu lên nụ cười đáp: "Công tử quá lời, bản vương chỉ muốn diện kiến công tử cũng thật khó khăn a...".Đông Lãnh chuyển đề tài: "Tính tới thời điểm này lẽ ra cổ tử trong người Nhiếp chính vương đã bắt đầu cắn phá lục phủ ngũ tạng rồi nhưng theo ta thấy dường như Nhiếp chính vương vẫn còn khá khỏe mạnh, không có biểu hiện gì là bị cổ tử dày vò cả.". Hạ Tử Lân úp úp mở mở nói: "Bản vương may mắn gặp cao nhân tạm thời áp chế được tuy nhiên chỉ kéo dài thêm chút ít cái mạng sắp tàn này mà thôi. Do vậy, bản vương đành phải tới tìm cốc chủ giúp đỡ bản vương giải cổ độc trong người.".Quan sát Nhiếp chính vương một lúc Đông Lãnh hỏi: "Vậy hôm nay Nhiếp chính vương đến đây dùng thứ gì để trao đổi với ta?", Hạ Tử Lân định trả lời thì một gia nô vội vã tiến vào thì thầm vào tai Đông Lãnh: "Diên cô nương đang đấu khẩu với Long cô nương, bộ dáng chuẩn bị động thủ đến nơi mong công tử qua xem.". Thính lực Huyết tộc nhạy bén cỡ nào hiển nhiên Hạ Tử Lân nghe rõ toàn bộ nội dung câu chuyện gia nô bẩm báo, Đông Lãnh gấp gáp đứng dậy: "Ta có việc cần xử lý, phiền Nhiếp chính vương...". Còn chưa nói xong Hạ Tử Lân đã chen vào: "Bản vương ngồi đây khá nhàm chán không bằng theo chân Đông công tử một lát.".Đông Lãnh muốn từ chối song nội tâm như lửa đốt không rõ tình hình bên đó có bất lợi gì cho Long Tử Nguyệt hay không, dù sao Hạ Tử Lân cũng không chạy khỏi trận pháp ngoài kia đành mặc kệ hắn: "Tùy Nhiếp chính vương.", dưới chân thi triển khinh công Đông Lãnh chạy như bay tới sương phòng mà hắn đã an bài cho Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân vẫn theo sát một bước không rời sau lưng Đông Lãnh.