“Choang”…tiếng ly đĩa vỡ vụn… “Nói! Đứa con đó là của ai?” anh bóp chặt lấy cằm của cô. ‘‘Ư…m…đau…thả…thả em ra…’’ cô đã cố cầu xin nhưng dường như người đàn ông trước mặt không hề nghe thấy. Tia máu trong mắt anh ta ngày càng đậm. Đây có phải là người đàn ông dịu dàng mà cô yêu ngày trước? Véo thật mạnh vào cánh tay của chính mình, cô đau hét lên thành tiếng. Đây không phải mơ, là thật! Hắn ta bóp càng chặt cằm cô, giọng gằn khàn lên:  ‘‘Khai mau! Đứa nhỏ là của ai? cô không nói tôi liền giết đứa nhỏ này!’’ ‘‘..uhm…hu…nó…nó là con anh…buông tay ra, đau…’’ Đứa trẻ này chính là sau đêm mưa hôm ấy, anh đã gieo vào người cô giọt máu này. Giờ chỉ mới là khởi đầu của tất cả. Cô ta- ả đàn bà lẳng lơ đã cướp đi chồng cô. Sau khi biết cô có thai đã luôn tìm cách phá bỏ đứa nhỏ trong bụng cô, buộc cô phải kí vào đơn li dị. Cô vì con và vì tình cảm của cô dành cho anh bao năm qua mà cam chịu tất cả. Chuyện ngày hôm nay cũng chính là do ả ta sắp đặt. Anh đi công tác 3 ngày. Ở nhà, cô luôn bị cô…

Chương 9

Anh Làm Em Đau Lắm Phải Không?Tác giả: Niếp Tận Vô ThànhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Choang”…tiếng ly đĩa vỡ vụn… “Nói! Đứa con đó là của ai?” anh bóp chặt lấy cằm của cô. ‘‘Ư…m…đau…thả…thả em ra…’’ cô đã cố cầu xin nhưng dường như người đàn ông trước mặt không hề nghe thấy. Tia máu trong mắt anh ta ngày càng đậm. Đây có phải là người đàn ông dịu dàng mà cô yêu ngày trước? Véo thật mạnh vào cánh tay của chính mình, cô đau hét lên thành tiếng. Đây không phải mơ, là thật! Hắn ta bóp càng chặt cằm cô, giọng gằn khàn lên:  ‘‘Khai mau! Đứa nhỏ là của ai? cô không nói tôi liền giết đứa nhỏ này!’’ ‘‘..uhm…hu…nó…nó là con anh…buông tay ra, đau…’’ Đứa trẻ này chính là sau đêm mưa hôm ấy, anh đã gieo vào người cô giọt máu này. Giờ chỉ mới là khởi đầu của tất cả. Cô ta- ả đàn bà lẳng lơ đã cướp đi chồng cô. Sau khi biết cô có thai đã luôn tìm cách phá bỏ đứa nhỏ trong bụng cô, buộc cô phải kí vào đơn li dị. Cô vì con và vì tình cảm của cô dành cho anh bao năm qua mà cam chịu tất cả. Chuyện ngày hôm nay cũng chính là do ả ta sắp đặt. Anh đi công tác 3 ngày. Ở nhà, cô luôn bị cô… ""Hoắc à! Cậu có nhớ, năm ấy như thế nào không?"" một cô gái nằm trên giường miệng mấp máy nói chuyện với chàng trai trước mặt.Mậc Hoắc đau khổ nhìn Nhan, cô đã bị mất trí nhớ, nếu không có thuốc cầm thì sẽ lên cơn điên...trong cơn điên, cô có thể làm tất cả để hành hạ bản thân chính mình, như đêm hôm qua khi tỉnh lại, cô đã không ngần ngại lấy con dao cứa cổ tay mình, miệng còn không ngừng la hét:""Các người tránh ra...nếu không...tôi sẽ chết...cút..tránh ra cho tôi...huhu...ai đó cứu Nhan với...""May mà lúc đó cậu mới đi lấy cháo về kịp...""Ừ...anh còn nhớ mà! Lúc đó, em té xuống khỏi xe, chân bị trầy, máu chảy không ngừng nhưng em lại không khóc""""Ừm...lúc đó em chẳng biết đau là gì, cảm giác đau đớn như thế dường như em đã từng trải qua, nó còn đau hơn...mảnh thủy tinh...đau lắm...""Nói tới đây thì cô bỗng ôm đầu khóc nấc:""Đừng...ba..mẹ...con ơi..."" sực nhớ lại, cô nắm chặt tay Hoắc""Hoắc...con...con em đâu?""Nhìn thấy sự đau khổ của Nhan, anh không kìm được nước mắt, ôm chặt lấy Nhan:""Con...em, mất rồi...""Chưa kịp định thần lại thì thân ảnh trong tay anh bỗng vụt mất.*Cạch* cánh cửa đã mở ra lúc nào. Ống truyền cũng bị cô bức ra, máu nhỏ trên sàn trắng...Nắm lấy vạt áo của người đàn ông trước mắt, Nhan gằn lên:""Trả con lại cho tôi...""

""Hoắc à! Cậu có nhớ, năm ấy như thế nào không?"" một cô gái nằm trên giường miệng mấp máy nói chuyện với chàng trai trước mặt.

Mậc Hoắc đau khổ nhìn Nhan, cô đã bị mất trí nhớ, nếu không có thuốc cầm thì sẽ lên cơn điên...trong cơn điên, cô có thể làm tất cả để hành hạ bản thân chính mình, như đêm hôm qua khi tỉnh lại, cô đã không ngần ngại lấy con dao cứa cổ tay mình, miệng còn không ngừng la hét:

""Các người tránh ra...nếu không...tôi sẽ chết...cút..tránh ra cho tôi...huhu...ai đó cứu Nhan với...""

May mà lúc đó cậu mới đi lấy cháo về kịp...

""Ừ...anh còn nhớ mà! Lúc đó, em té xuống khỏi xe, chân bị trầy, máu chảy không ngừng nhưng em lại không khóc""

""Ừm...lúc đó em chẳng biết đau là gì, cảm giác đau đớn như thế dường như em đã từng trải qua, nó còn đau hơn...mảnh thủy tinh...đau lắm...""

Nói tới đây thì cô bỗng ôm đầu khóc nấc:

""Đừng...ba..mẹ...con ơi..."" sực nhớ lại, cô nắm chặt tay Hoắc

""Hoắc...con...con em đâu?""

Nhìn thấy sự đau khổ của Nhan, anh không kìm được nước mắt, ôm chặt lấy Nhan:

""Con...em, mất rồi...""

Chưa kịp định thần lại thì thân ảnh trong tay anh bỗng vụt mất.

*Cạch* cánh cửa đã mở ra lúc nào. Ống truyền cũng bị cô bức ra, máu nhỏ trên sàn trắng...

Nắm lấy vạt áo của người đàn ông trước mắt, Nhan gằn lên:

""Trả con lại cho tôi...""

Anh Làm Em Đau Lắm Phải Không?Tác giả: Niếp Tận Vô ThànhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Choang”…tiếng ly đĩa vỡ vụn… “Nói! Đứa con đó là của ai?” anh bóp chặt lấy cằm của cô. ‘‘Ư…m…đau…thả…thả em ra…’’ cô đã cố cầu xin nhưng dường như người đàn ông trước mặt không hề nghe thấy. Tia máu trong mắt anh ta ngày càng đậm. Đây có phải là người đàn ông dịu dàng mà cô yêu ngày trước? Véo thật mạnh vào cánh tay của chính mình, cô đau hét lên thành tiếng. Đây không phải mơ, là thật! Hắn ta bóp càng chặt cằm cô, giọng gằn khàn lên:  ‘‘Khai mau! Đứa nhỏ là của ai? cô không nói tôi liền giết đứa nhỏ này!’’ ‘‘..uhm…hu…nó…nó là con anh…buông tay ra, đau…’’ Đứa trẻ này chính là sau đêm mưa hôm ấy, anh đã gieo vào người cô giọt máu này. Giờ chỉ mới là khởi đầu của tất cả. Cô ta- ả đàn bà lẳng lơ đã cướp đi chồng cô. Sau khi biết cô có thai đã luôn tìm cách phá bỏ đứa nhỏ trong bụng cô, buộc cô phải kí vào đơn li dị. Cô vì con và vì tình cảm của cô dành cho anh bao năm qua mà cam chịu tất cả. Chuyện ngày hôm nay cũng chính là do ả ta sắp đặt. Anh đi công tác 3 ngày. Ở nhà, cô luôn bị cô… ""Hoắc à! Cậu có nhớ, năm ấy như thế nào không?"" một cô gái nằm trên giường miệng mấp máy nói chuyện với chàng trai trước mặt.Mậc Hoắc đau khổ nhìn Nhan, cô đã bị mất trí nhớ, nếu không có thuốc cầm thì sẽ lên cơn điên...trong cơn điên, cô có thể làm tất cả để hành hạ bản thân chính mình, như đêm hôm qua khi tỉnh lại, cô đã không ngần ngại lấy con dao cứa cổ tay mình, miệng còn không ngừng la hét:""Các người tránh ra...nếu không...tôi sẽ chết...cút..tránh ra cho tôi...huhu...ai đó cứu Nhan với...""May mà lúc đó cậu mới đi lấy cháo về kịp...""Ừ...anh còn nhớ mà! Lúc đó, em té xuống khỏi xe, chân bị trầy, máu chảy không ngừng nhưng em lại không khóc""""Ừm...lúc đó em chẳng biết đau là gì, cảm giác đau đớn như thế dường như em đã từng trải qua, nó còn đau hơn...mảnh thủy tinh...đau lắm...""Nói tới đây thì cô bỗng ôm đầu khóc nấc:""Đừng...ba..mẹ...con ơi..."" sực nhớ lại, cô nắm chặt tay Hoắc""Hoắc...con...con em đâu?""Nhìn thấy sự đau khổ của Nhan, anh không kìm được nước mắt, ôm chặt lấy Nhan:""Con...em, mất rồi...""Chưa kịp định thần lại thì thân ảnh trong tay anh bỗng vụt mất.*Cạch* cánh cửa đã mở ra lúc nào. Ống truyền cũng bị cô bức ra, máu nhỏ trên sàn trắng...Nắm lấy vạt áo của người đàn ông trước mắt, Nhan gằn lên:""Trả con lại cho tôi...""

Chương 9