Cô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra…
Chương 22
17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Tôi ko đồng ý!Tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Ối là ma sao ko phải nói anh đã chết trong vụ tai nạn rồi sao. Anh hùng hổ bước tới nắm lấy tay cô kéo vào lòng ánh mắt sát khí:-Uyên nhi em hay lắm. Lấy tài sản của tôi,tôi ko nói vì tôi có thể cho em nhưng cho em lấy người khác thì ko thể?Cô nhìn anh:-Người hay ma?-Người! _anh gằn:-Ai cho em giám lấy bạn thân tôi hả? Còn cậu nữa Dương Hàm cướp vợ bạn sao? Cậu ko coi tôi ra gì hả?Dương Hàm gãi đầu cười:-Bình tĩnh! Bình tĩnh tôi đâu rảnh, là do cậu đó thôi khiến cô ấy mất hồn cô ấy mới chọc lại cậu.Anh nheo mắt nhìn thiên hạ trong lòng xinh đẹp đến động lòng hoa cảnh đang nghịch caravat của anh.-Hàm có phải cậu nên đi rồi ko? Cô dâu này là của tôi?Hắn lắc đầu một cái:-Tất nhiên! Tôi phải về với cô dâu của tôi đã.-Nghe nói Lục Y bị phản bội giờ đang chán nản bên đó mà?Hắn tức giận:-Cậu nói gì tên đó dám sao?-Ai mà ko dám!Hắn rời đi trong nháy mắt. Anh cười:-Ayda!Cô đánh anh, anh cười nhéo mũi cô:-Em hay nhỉ?-Đáng lắm! Đi ko một lời nói. Tai nạn chấn động vậy mà ko thèm gọi về nói một tiếng cho người ta đỡ lo. Làm vậy mấy người mới chịu để ý tới tui.-Ủa chớ ko phải là em ko để ý tới anh à. Hơn một năm rồi đó?-Mà sao em biết đó ko phải anh?-Thì dễ chết như vậy tất nhiên ko phải anh rồi. Chuyện đó đơn giản quá mà.Cô bĩu môi anh cắn môi cô. Cô ngượng ngùng vì còn quan khách ở đây.-Uyên nhi tha lỗi cho anh nha?Cô gật đầu anh ôm lấy cô vào lòng:-Sau này anh ko được ăn h**p em đó?-Tất nhiên anh yêu em còn ko kịp nữa là. Uyên nhi mai mình đi ghép tay em nhé?Cô ngạc nhiên:-Gì chứ?-Anh qua Nga là để tìm tay ghép cho em có người có tuỷ trùng với tuỷ của em ngón tay cũng giống của em họ đồng ý cắt ghép với em.-Nhưng...-Ko nhưng nhị gì cả em phải đi cho anh nghe ko?-Cảm ơn anh! _cô khóc-Ngoan ko khóc là anh bù đắp cho em.
Tôi ko đồng ý!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Ối là ma sao ko phải nói anh đã chết trong vụ tai nạn rồi sao. Anh hùng hổ bước tới nắm lấy tay cô kéo vào lòng ánh mắt sát khí:
-Uyên nhi em hay lắm. Lấy tài sản của tôi,tôi ko nói vì tôi có thể cho em nhưng cho em lấy người khác thì ko thể?
Cô nhìn anh:-Người hay ma?
-Người! _anh gằn:-Ai cho em giám lấy bạn thân tôi hả? Còn cậu nữa Dương Hàm cướp vợ bạn sao? Cậu ko coi tôi ra gì hả?
Dương Hàm gãi đầu cười:-Bình tĩnh! Bình tĩnh tôi đâu rảnh, là do cậu đó thôi khiến cô ấy mất hồn cô ấy mới chọc lại cậu.
Anh nheo mắt nhìn thiên hạ trong lòng xinh đẹp đến động lòng hoa cảnh đang nghịch caravat của anh.
-Hàm có phải cậu nên đi rồi ko? Cô dâu này là của tôi?
Hắn lắc đầu một cái:-Tất nhiên! Tôi phải về với cô dâu của tôi đã.
-Nghe nói Lục Y bị phản bội giờ đang chán nản bên đó mà?
Hắn tức giận:-Cậu nói gì tên đó dám sao?
-Ai mà ko dám!
Hắn rời đi trong nháy mắt. Anh cười:-Ayda!
Cô đánh anh, anh cười nhéo mũi cô:-Em hay nhỉ?
-Đáng lắm! Đi ko một lời nói. Tai nạn chấn động vậy mà ko thèm gọi về nói một tiếng cho người ta đỡ lo. Làm vậy mấy người mới chịu để ý tới tui.
-Ủa chớ ko phải là em ko để ý tới anh à. Hơn một năm rồi đó?
-Mà sao em biết đó ko phải anh?
-Thì dễ chết như vậy tất nhiên ko phải anh rồi. Chuyện đó đơn giản quá mà.
Cô bĩu môi anh cắn môi cô. Cô ngượng ngùng vì còn quan khách ở đây.
-Uyên nhi tha lỗi cho anh nha?
Cô gật đầu anh ôm lấy cô vào lòng:-Sau này anh ko được ăn h**p em đó?
-Tất nhiên anh yêu em còn ko kịp nữa là. Uyên nhi mai mình đi ghép tay em nhé?
Cô ngạc nhiên:-Gì chứ?
-Anh qua Nga là để tìm tay ghép cho em có người có tuỷ trùng với tuỷ của em ngón tay cũng giống của em họ đồng ý cắt ghép với em.
-Nhưng...
-Ko nhưng nhị gì cả em phải đi cho anh nghe ko?
-Cảm ơn anh! _cô khóc
-Ngoan ko khóc là anh bù đắp cho em.
17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Tôi ko đồng ý!Tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Ối là ma sao ko phải nói anh đã chết trong vụ tai nạn rồi sao. Anh hùng hổ bước tới nắm lấy tay cô kéo vào lòng ánh mắt sát khí:-Uyên nhi em hay lắm. Lấy tài sản của tôi,tôi ko nói vì tôi có thể cho em nhưng cho em lấy người khác thì ko thể?Cô nhìn anh:-Người hay ma?-Người! _anh gằn:-Ai cho em giám lấy bạn thân tôi hả? Còn cậu nữa Dương Hàm cướp vợ bạn sao? Cậu ko coi tôi ra gì hả?Dương Hàm gãi đầu cười:-Bình tĩnh! Bình tĩnh tôi đâu rảnh, là do cậu đó thôi khiến cô ấy mất hồn cô ấy mới chọc lại cậu.Anh nheo mắt nhìn thiên hạ trong lòng xinh đẹp đến động lòng hoa cảnh đang nghịch caravat của anh.-Hàm có phải cậu nên đi rồi ko? Cô dâu này là của tôi?Hắn lắc đầu một cái:-Tất nhiên! Tôi phải về với cô dâu của tôi đã.-Nghe nói Lục Y bị phản bội giờ đang chán nản bên đó mà?Hắn tức giận:-Cậu nói gì tên đó dám sao?-Ai mà ko dám!Hắn rời đi trong nháy mắt. Anh cười:-Ayda!Cô đánh anh, anh cười nhéo mũi cô:-Em hay nhỉ?-Đáng lắm! Đi ko một lời nói. Tai nạn chấn động vậy mà ko thèm gọi về nói một tiếng cho người ta đỡ lo. Làm vậy mấy người mới chịu để ý tới tui.-Ủa chớ ko phải là em ko để ý tới anh à. Hơn một năm rồi đó?-Mà sao em biết đó ko phải anh?-Thì dễ chết như vậy tất nhiên ko phải anh rồi. Chuyện đó đơn giản quá mà.Cô bĩu môi anh cắn môi cô. Cô ngượng ngùng vì còn quan khách ở đây.-Uyên nhi tha lỗi cho anh nha?Cô gật đầu anh ôm lấy cô vào lòng:-Sau này anh ko được ăn h**p em đó?-Tất nhiên anh yêu em còn ko kịp nữa là. Uyên nhi mai mình đi ghép tay em nhé?Cô ngạc nhiên:-Gì chứ?-Anh qua Nga là để tìm tay ghép cho em có người có tuỷ trùng với tuỷ của em ngón tay cũng giống của em họ đồng ý cắt ghép với em.-Nhưng...-Ko nhưng nhị gì cả em phải đi cho anh nghe ko?-Cảm ơn anh! _cô khóc-Ngoan ko khóc là anh bù đắp cho em.